Chiều cuối năm, gió se lạnh từ đâu thổi về , dòng người tan tầm hối hả đi về. Hối hả về đâu ? Trong thời khắc ngày tàn và năm hết , bỗng bồi nhớ về năm tháng cũ, những gương mặt tháng ngày chưa bao giờ phai nhạt
Tôi còn nhớ Thanh Thảo những ngày học trung học có gương mặt trái xoan ,mái tóc dài xõa ngang lưng. Thảo không cột tóc mà vẫn để xõa dài và bay theo gió. Tôi ngắm mãi mái tóc và tà áo dài trắng những chiều tan học đạp xe theo nàng … Thảo giờ chắc cũng tay bồng tay bế !?
Tôi vẫn nhớ Thu Tần với đôi kính cận trên mắt nhìn dễ thương làm sao. Thu Tần gầy như mãnh trăng khuyết và có đôi môi vô cùng xinh đẹp. Tôi gặp Tần ở trung tâm ôn thi đại học , rồi sau đó Tần đã theo giấc mộng trùng dương. Không biết giờ nàng ở nơi nao
Thúy Hạnh của những năm học đại cương bên UEH cũng vậy . Nàng đeo kính trông rất thông minh và nhí nhảnh vô cùng . Một buổi chiều mưa tan học, tôi chạy xe về Q1 cùng nàng và đêm đó tôi mất ngủ, tôi đã viết tên nàng lên khắp mặt bàn học của tôi. Mấy hôm sau tôi nhận ra nàng chờ tôi nơi ghế đá sân trường đại học….Hạnh ơi ! Ở đâu đó chúc nàng luôn tươi trẽ
Năm học thứ 4 tôi quen Ngọc Hương, Hương ở cà mau lên thi ĐH. Nàng có dáng đi hồn nhiên như con sáo, gương mặt trái xoan với làn da ngăm bánh mật . Hương nói chuyện nhỏ nhẹ và đáng yêu làm sao! Không ngờ hình bóng Hương mãi theo tôi cho đến bây giờ. Không biết giờ Hương ở đâu !?
Tôi chợt nghĩ về Mỹ Phượng ! Phượng học sau tôi 1 năm thời học trung học phổ thông. Phượng hay cười tít mắt mỗi khi tôi chọc nàng. Nàng rất thích nhưng chỉ cười e thẹn rồi vội vả bỏ đi . Khi tôi học 12, nghe đâu nàng theo gia đình xuất cảnh ra nước ngoài
Tôi và Tường văn quen nhau thật tình cờ. Chúng tôi quen biết nhau ở nhà sách. Tường văn có gương mặt tròn bầu bỉnh và mái tóc cao như con trai vậy . Tường Văn đã về nơi nào đó mịt mờ và không bao giờ quay lại.
Hồi về Bến Tre với người bạn, tôi quen Thy Phương. Tên của nàng thật dễ thương, thật gợi cảm . Thy Phương bới tóc say gáy và đậm chất cô gái đồng nội. Thy Phương tiếp chúng tôi với chiếc áo bà ba trắng làm tôi cứ mãi nhìn ngẫn ngơ. Rồi một lần khác về thăm, khi tôi ra đi Thy Phương đưa tôi qua phà Rạch Miểu. Chúng tôi im lặng nhìn dòng sông và khi quay đi, tôi nhận ra mắt cố ấy đầy lệ . Đó cũng là lần cuối cùng chúng tôi gặp nhau. Cho đến giờ tôi vẫn nhớ dòng sông mênh mông thuở ấy
Và những người con gái khác để lại nhiều dấn ấn trong cuộc đời tôi nữa
Năm tháng đi qua, con người ta có già nua. Nhưng những gương mặt cũ chưa bào giờ phai mờ trong tôi. Những gương thân thương đi qua cùng năm tháng.
Chiều nay sao bỗng bồi hồi nhớ về năm tháng cũ
Những tà áo trắng , thiết tha bay bay trong nắng chiều
Đưa người em gái bước chân đi đi về chốn nao
Ôi ! Buồn làm sao ! Em có nhớ thu nào ?
Sài Gòn mùa Giáng sinh năm 2014