Đêm say ta mộng giao tình .
Em từ hư ảo u linh bước vào...
Ta từ trong giấc chiêm bao
Bốn bàn tay xiết ngọt ngào môi hôn.
Nửa khuya lạc xóm âm hồn.
Liêu trai thoáng chốc bồn chồn tình xa.
Em xưa mĩ nữ phồn hoa
Thương ta hàn sĩ bỏ nhà hát rong.
Lần đầu như thể Vợ -Chồng. !
Bao nhiêu luyến ái về trong đêm nầy.
Gởi hồn theo mộng liêu trai.
Em ơi ! ta chết đêm say hương Hồ ...
....theo con đường quanh co đi qua những ngọn đồi nho nhỏ đầy hoa, không biết hoa gì mọc đầy trên đồi và lan ra cả lối đi, từng ngọn đồi nho nhỏ chập chùng. Trăng sáng soi rõ con đường quanh co vắng ngắt không một bóng người. Đi qua một con đồi, đi qua hai con đồi... đi qua nhiều con đồi đầy hoa, anh rút cuộc cũng dừng lại dưới chân đồi và thông thả bước lên. Trăng vẫn sáng vằng vặt. Anh bước đi, đi mãi lên đồi, Dưới hàng cây rợp bóng, một ngôi nhà nhỏ xinh xinh hiện ra. Hàng cây đứng dưới ánh trăng, cành là đưa nhẹ theo gió . Anh không rõ cây gì, hình như cây phong. Ngôi nhà đóng cửa im ỉm. Trăng vẫn sáng huyễn hoặc, trăng sáng đến mức có thể tìm thấy cây kim rơi trên đất. Dưới hàng cây phong, anh ngồi xuống chiếc xích đu bằng gỗ, đu đưa khe khẽ . Ánh trăng soi qua từng kẽ lá, qua từng nhành cây. Thân hình nằng ấm áp tựa vào anh, mái tóc nàng buông xõa xuống bờ vai, nàng khẽ nghiêng đầu tựa lên vai anh. Hơi thở nàng nồng ấm, mái tóc nàng thoảng thoảng mùi hương của loại hoa nào đó anh không nhớ. Anh quay mặt lại định hôn lên mái tóc nàng. Anh nhẹ nhàng quay lại.....Con vạc ăn khuya cất lên tiếng kêu thảng thốt làm anh giật mình tỉnh giấc . Đêm khuya thanh vắng đến lạ lùng, xa xa tiếng cú ăn đêm vọng về nghe não nùng trong đêm liêu trai