Ðề: Cựu binh dân kế toán
Mầy còn nhớ phum Buông Th' Mây
nắng khô trắng bụi đường mà những tàn cây xơ xác quá !
cánh đồng nằm thở hơi chiến tranh hăng nồng mùi đất lạ
bên kia truông mây cuối trời xây thành
đàn bò đứng bên đường ngơ ngác
nhìn đòan quân lại vội đi…về hướng…hòang hôn
Trận tái chiếm đồn biên phòng Vạc xa được khai hỏa cùng tòan mặt trận vào lúc 5 giờ sáng ngày 22/12/1977.
Lính trinh sát tụi tui, sau khi cùng trinh sát trung đòan và TS Quân khu xác định được đường đi nước bước, thì tổ của tui, 3 thằng được điều về phối thuộc dẫn đường cho đại đội 1 có nhiệm vụ đánh vòng chặn hậu đường rút chạy của địch (chưa đánh đã tính chuyện địch chạy - ngon hôn). Trong khi hai đại đội kia đánh vổ mặt công kiên ( tấn công điểm kiên cố là đồn biên phòng hiện do một đơn vị địch chiếm giữ). Mấy thằng tui vừa dẫn bộ binh vòng qua trái (mặt trận chính) chừng 500 mét đến lộ Trần Lệ Xuân ( đây là con lộ cắt dọc biên giới VN-Kam. từ Thiện Ngôn qua Lò Gò, Xóm Giữa, Xa Mát, Kà Tum rồi qua địa phận Bình Long do cựu phu nhân cố vấn Ngô Đình Nhu cho làm để khai thác gổ hồi nẵm…) thì đụng một chốt chặn của địch. Rừng đọan nầy khá rậm, cây chồi và cỏ tranh mọc dầy đặc, cánh nhau 5 mét thì không thấy nhau gì cả…Cả đội chỉ bị có một chốt chặn chừng 3 - 5 tên lính K với hỏa lực chính là một khẩu đại liên hai càng (hình như MG 63 của Đức QUốc Xã) nhưng không thể lên được. Phần vì địa hình không thể quan sát, bọn K lại ở trong hầm kiên cố có ngụy trang kỹ nên không thể thấy vị trí của chúng, phần vì tên xạ thủ đại liên là lọai thứ thiệt, không nổ tán lọan (dễ bị phát hiện) mà chỉ điểm xạ từng 2, 3 viên một rất chính xác nên cả đại đội bị ghìm lại hai bên đường. Tôi đúng ra, ngòai nhiệm vụ chính là dẫn đường thì không bắt buộc phải đánh đấm gì (đây là chuyện của bộ binh), nhưng thú thật, một phần vì rành địa hình (đã qua lại khu vực 3 lần), phần vì "ham vui" nên chui xuống mương đất hai bên đường mà bò lên…đến khi thấy được cái đầu của một thằng quấn khăn rằng, lấp ló, lắt lư…thì…quá gần, gần đến độ tôi nhìn thấy cả tròng mắt của nó ! Trong khi đó thì thằng bạn bò sau tui mang cây B40 chưa biết cứ loi choi gây ra tiếng động, may mà bọn K tập trung bắn bên kia đường vì bên ấy hào sâu hơn nên mấy chàng bộ binh đều tiến theo hướng đó…Tui quay lại ra hiệu và nói khẻ với thằng bạn tên H. là:
- Tụi nó ở trong hầm ngay phía trước, khi tao nổ súng thì mầy chạy vòng qua gò mối ngang hông và bắn B 40 vào bọn chúng nhé…
Cuối cùng chuyện đến cũng phải đến, lúc thấy mắt tên lính K sáng lên vì thấy mình thì tui siết cò khẩu AK của mình trước, bắn trong tư thế nằm sát đất, khẩu súng quay cho băng đạn nằm ngang [đây là một tư thế bí truyền của các bộ đội lão làng, với tư thế nầy, khẩu AK bắn liên thanh sẽ không bị giật mạnh lên trời (ở những viên từ thứ 2 trở đi) mà chỉ dạt ngang nhẹ và đường đạn sẽ là đã ngang mặt đất, không bắn chim. Có dịp các bạn thử xem, đã lắm !]…chừng nửa băng đạn thì cát đất và lá cây tung mù tơi tã…nhưng bọn địch thì hình như….không sao! Nên, sau chừng vài giây định thần thì họng đại liên quay qua chổ tôi, cũng từng nhát chát chúa, đỉnh đạc, đường đạn căng xĩa te tua mấy nhánh cây trên mặt tôi, tôi nằm sát đầu sát đất…chẳng dính viên nào, khi đó thì thằng H. mới chịu đứng dậy vận động và…lãnh nguyên một tràng… nó té xuống, đất xung quanh nó văng lên tứ tung như trong phim…tui nghĩ thầm, chắc mình thằng nầy như cái rổ rồi.!..
Thế nhưng không hiểu sao bọn K lại không bắn tiếp (có thể nó quay sang chăm sóc sóc thằng bị thương, vì tui nghe có tiếng rên). Trong khi đó thì thằng bạn ăn đạn của tui lại cũng rên:
- P. ơi !....tao bị thương rồi.
- Ở đâu ? tôi ngạc nhiên hỏi (vì tưởng nó tiêu rồi)
- Ở chân nè - nó vừa nói vừa nhăn nhó ôm bắp chân đẩm máu. Một ( và chỉ một mà thôi) viên đạn đã xuyên qua phần mềm cẳng chân dưới của nó. Đúng là thần Kim Quy độ mạng.
- Mầy nằm im đi, tụi nó còn đó.
Tôi nói, rồi bật dậy chạy bọc qua cái gò mối to cách chổ tôi nằm chừng 5 mét. Ở đó, thằng bạn thứ 3 trong nhóm đang núp với khẩu AK, mặt tái mét khi thấy tui và thằng số 2 bị thịt. Tôi nói với thằng Ba gà mổ (nó tên Ba còn gà mổ là biệt danh vì nó đá banh giỏi nhưng mà hay chơi xấu, cứ hay mổ vô giò đối phương).
- Tụi nó ở hầm đàng trước, tao sẽ bọc ngang hông trong đám cỏ tranh cao, mầy bắn giùm một lọat để tao định vị (khi tụi nó bắn lại) quăng quả lựu đạn. Thằng B40 bị thương rồi !
Tui vòng lên, chui qua sâu trong đám cỏ tranh nhưng chờ mãi mà không nghe thằng BGM nổ súng gì cả ! mặc kệ, tui rút chốt và tương đại một quả lựu đạn. Sau tiếng nổ thì bên kia đường cũng đồng lọat nổ súng và tôi nghe tiếng XUNG PHONG của anh Nhiễn (nhân vật nầy tôi sẽ nói tiếp phần sau, rất độc đáo) C trưởng. Tuy nhiên khi đến được hầm thì tụi K đã chạy mất đất từ hồi nào !
Thằng Ba gà mổ dẫn đơn vị đi tiếp còn tui phải hộ tống mấy bạn TNXP tải thương cáng thằng H, về phía sau.
Kết quả trận tái chiếm đồn biên phòng Vạc xa thế nào ? Buổi đầu đường vào chiến trường K ra sau ?...mời các bạn xem hồi sau sẽ rỏ.
(Phunni 56)