Cựu binh dân kế toán

Ðề: Cựu binh dân kế toán

Lính trinh sát thì khổ chắc rồi, đi "rình mò" mà bị dính thì đừng mong lấy được miếng xương... Nhưng phải khen một điều rằng lính loại này rất máu me, quậy thì dễ ghét. Đệ không phải trinh sát chuyên nhưng cũng đã có 7 ngày bám trụ lồm cồm ăn dầm ở dề tại Krongno Đaklak cùng b TS. Xong NV về mặt mày xanh lè xanh lẹt, mệt mỏi nhất là do thiếu ngủ con người cứ đù đù, nhưng mà khi va chuyện cũng tỉnh ra phết, không tỉnh táo là đệ đã ngồi ăn trái cậy ngửi mùi hương thơm ngào ngạt do Mẹ thắp...
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Lính trinh sát thì khổ chắc rồi, đi "rình mò" mà bị dính thì đừng mong lấy được miếng xương... Nhưng phải khen một điều rằng lính loại này rất máu me, quậy thì dễ ghét. Đệ không phải trinh sát chuyên nhưng cũng đã có 7 ngày bám trụ lồm cồm ăn dầm ở dề tại Krongno Đaklak cùng b TS. Xong NV về mặt mày xanh lè xanh lẹt, mệt mỏi nhất là do thiếu ngủ con người cứ đù đù, nhưng mà khi va chuyện cũng tỉnh ra phết, không tỉnh táo là đệ đã ngồi ăn trái cậy ngửi mùi hương thơm ngào ngạt do Mẹ thắp...

Bọn này được cái cũng dễ gần. Rủ đi nhậu là OK liền
Chỉ phải cái tội rất thiếu kiềm chế ( chắc ỉ có võ công cao)
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Bọn này được cái cũng dễ gần. Rủ đi nhậu là OK liền
Chỉ phải cái tội rất thiếu kiềm chế ( chắc ỉ có võ công cao)

:liengdep: nhậu nhẹt ne`......:liengdep: nhậu nhẹt ne`......:liengdep: nhậu nhẹt ne`......:liengdep: nhậu nhẹt ne`......
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

.....

ĐỆ THẤT LỘ GIỮA ĐÀNG THỌ ĐỊCH
ĐÁNH SƠ-NUL GẶP KẾ KHÔNG THÀNH


Ở Mimot được 2 ngày thì chiến dịch phát triển về hướng bắc. Nếu ta nhìn trên bản đồ biên giới VN-K thì sẽ thấy từ thị trấn Mimot se có một con đường nối đến thành phố SNOUL. Khỏang cách nầy là 40 km. Con đường nầy là Quốc lộ 7, một con đường với cái tên nằm trong hệ thống đường bộ Đông Dương thuộc Pháp (INDOCHIN).
Bộ phận tiền phương gồm Đại đội trinh sát Trung Đòan, mổi tiểu đoàn cử một tổ trinh sát tiểu đoàn (3 người) và một Hạ sĩ quan trợ lý tham mưu của tiểu đòan, đại đội công binh Trung đòan. Trên đường có 2 cầu bắc qua 2 con sông nhỏ. Đại đội công binh sẽ co nhiệm vụ chốt giữ hai cầu nầy, bảo đảm cho đường tiến của đại quân sau nầy. ĐĐ Trinh sát Trung đoàn làm nhiệm vụ bám địch nắm tình hình toàn cục để phục vụ cho kế họach tác chiến của toàn trung đòan. Còn các tổ trinh sát và TL tham mưu của các tiểu đoàn có nhiệm vụ cùng với trinh sát trung đoàn "tận mục sở thị" để dẫn lực lượng tiểu đoàn mình sau nầy vào vị trí hướng đánh của đơn vị theo kế họach chung. Tôi, lúc nầy, sau trận Vạc-xa và Mimot đã phần nào được mấy anh tiểu đoàn "làm lơ" cho cái tội "từ chức" và được đề bạt lên chức binh nhất-tiểu đội phó kiêm tổ trưởng tổ "tiên phuông" và hai bạn khác (thế chổ ông Huynh và Tiệp) tên là Phú và Cắt.
Thằng Phú là dân Xóm Gà BT. cao 1 mét 78 đẹp trai như Tài tử Nguyễn Chánh Tín, hát hay như Duy Quang và đặc biệt là đánh cờ tướng thần sầu. Mấy lúc ở hậu cứ, nhờ tài cờ của nó mà tổ tụi tui có chuối, lương khô cải thiện dài dài nhờ thắng độ cờ ( hay cờ, nhưng khi thi đấu nó chỉ canh thắng đối thủ 1 nước, nên mọi người cứ tưởng nó ăn may và...bị nó luộc hòai,..Chỉ có thằng Cắt và tui biết nó là cao thủ). Tuy nhiên thằng Phú cũng có cái dở...mà để khi "lâm trận" tui sẽ từ từ kể nghe mới vui.
Thằng Cắt là nông dân thứ thiệt ở Xuân Thới Thượng - Hóc Môn. Vì ở quê và mồ côi sớm nên nó học ít - lúc mới ở chung, tui vẫn dạy nó thêm toán lớp 5 và cách viết bản tự kiểm-báo cáo thành tích hàng năm. Thế nhưng nó lại rất kỹ lưỡng và có một trí nhớ tuyệt vời, đặc biệt là những kỹ năng của người nông dân thời mở đất - đó là những kỹ năng khai thác từ thiên nhiên mọi thứ để phục vụ cho sinh hoạt của con người. Nhờ có nó mà "đời sống" của tổ "tiên phuông" của tụi tui lúc nào cũng "phẻ re"...từ con dao nhíp nhỏ xíu nhưng bén ngót để có thể làm thịt một con gà trong 5 phút, đến bọc muối tiêu bột ngọt "bảo bối" làm cho các bửa ăn dã chiến trở nên dễ nuốt, cho đến các loại rau-lá-củ nào ăn được, chế biến ra sau...đến chuyện đào hầm thì nó cũng lựa chổ có dây Hà Thủ Ô già để sau khi đào xong cái hầm thì cũng thu họach luôn được một củ Hà Thủ Ô lão làng (củ Hà Thủ Ô ở rất sâu dưới đất cứng) rất quí khi nấu nước uống, rồi đi rừng thì chặt cây tre, lồ ô hoặc dây rừng nào thì có nước uống được..v.v...
Thật tình tui đi qua cuộc chiến một cách dễ thở hơn cũng một phần lớn nhờ có 2 chiến hữu độc đáo nầy....
Trở lại cuộc hành quân. Đội quân tiên phong nầy hành quân bộ với trang bị gọn nhẹ, mỗi người chỉ mang theo vũ khí cá nhân và một võng dù, một tấm áo mưa, 2 cái nồi, ruột tượng gạo và bộ quần áo dính trên người, số quân trang còn lại sẽ do hậu cần của đơn vị mang lên sau cho mình…Nnếu bạn nào đã từng vác ba lô đi bộ từ 10 km trở lên thì chắc sẽ đồng tình với tui : Đây chính là cái mà làm cho tui khóai "binh chủng" trinh sát nhất…
Ngày đầu đúng chỉ là hành quân, chúng tôi đi hàng một theo sau một tổ trinh sát đi trước đội hình chính chừng 500 mét. Phần lớn đọan đường là đồn điền cao su, rừng cao su bạt ngàn đang mùa thu đông thay màu lá đỏ…buổi trưa qua Cà-Chay, là trung tâm của đồn điền, chúng tôi dừng lại để ăn trưa bằng cơm vắt mang theo từ lúc sáng. Bên đường có mấy chiếc xe tank của Sư 5 và mấy cô TNXP…trong cảnh rừng cây, thình thỏang từng cơn gió cuối năm làm rơi bay từng hàng lá đỏ làm thằng Phú cao hứng hát bài Lá Đỏ (bài ruột của nó):
"….gặp em, trên cao lộng gió…đường Trường Sơn, ào ào lá đỏ…em đứng…đứng ở bên đường, như quê hương, vai áo bạc, quàng súng trường…"
Một bài ca bi-hùng. Đất nước sau bao năm đau khổ, đói nghèo vì cuộc kháng chiến giành độc lập. Vừa xong thì giờ lại phải tiếp tục gánh thêm những cuộc chiến tranh trên đôi vai áo bạc màu…như cũ…vì sao ?

Buổi dừng chân ban trưa qua mau, vẫy tay chào mấy cô TNXP nhỏ nhắn, lòng tui chợt nhớ đến hai câu trong Đọan Trường…của Tố Như:

"….người lên ngựa kẻ chia bào
rừng phong thu đã nhuốm màu quan san…"

Chiều tối thì chúng tôi đến Phum Dol. Phum nằm giữa một khu rừng với chừng 50 mái nhà sàn nằm lẫn khuất dưới những tán cây dừa thật đẹp. Cảnh trí y hệt như khu Sea Horse Resort ở Mủi Né bây giờ vậy. Tuy nhiên cái quan trọng của tụi tui bây giờ là phải lo nấu cơm cái đã….đói muốn run luôn…lội bộ cả ngày hơn 20 cây số rồi còn gì…
Một đêm thật yên bình trên đất lạ. Cái yên bình, lặng im trước một cơn bảo…
(Phuny 56)
....
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Hồi đó mà gặp các em TNXP thì nghiền nhở, hú như vượn ấy chứ. Đệ đi trong thời bình mà lại ở nơi chốn "rừng thiên nước độc" thấy bóng hồng là chó sói biến thành... dê. Lúc còn đang học ở trường QD3 đi làm công tác dân vận ở huyện miền núi Vân Canh - Bình Định, những ngày đó được ở ngoài và ở theo tổ bộ binh 3 người... gần trường dân tộc nội trú. Buổi tối vừa ta vừa tộc vui hết biết, vác cả AK có đạn thật đi chơi mới oách chứ. Khuya về đi ngang qua đám mì (sắn) nghe ịt ịt trong bụi nghĩ là heo rừng, 3 thằng lồm cồm bò thật nhẹ lên đạn để tầm thấp quất đại 1 phát nghe éc éc bật pin chạy tới vị trí tiếng kêu, hahahaha tóm được em heo đen xì... Ngày mai lên b làm bản tường trình kiểm điểm kaka... nói ba xạo là heo tấn công không là dính quả kỷ luật òi...
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Cựu binh dân kế toán

"…Tumokrong, Đakto, Krek , Snoul..
Trưa Khe Sanh gió lùa
Đêm Hạ Lào thức sâu …."


Địa danh Snoul trong bài hát …và câu chuyện của tôi là một.
Năm 1971, sư đoàn 5 BB của QL.VNCH bị dính chưởng của Công Trường 7 (Sư Đòan 7 quân Giải Phóng) ở đây khi hành quân qua Cambodge, sau đó Liên Đòan Biệt Động Quân được đưa sang tiếp viện giải vây cũng không còn manh giáp (tôi tận mắt chứng kiến một anh ở trong xóm tui lúc ấy là thượng sĩ BĐQ-VNCH may mà chạy về được, đến nhà thì chỉ còn bộ quận áo tả tơi màu đất đỏ trên người…)…tất nhiên "đàng mình" (Quân Giải Phóng) cũng có thiệt hại, nhưng không biết ra sao ? Mà có điều chắc chắn rằng CT 7 cũng giữ được Snoul cũng như mặt trận đường 9 Nam Lào thuở ấy.

SNOUL, với vị trí như một ngả ba chiến thuật vì theo đường Trường Sơn từ phía bắc vào thì sau khi qua địa phận Lào thì vào Cambodge…đến Snoul thì tẻ ra làm hai hướng:
1- Rẻ trái theo quốc lộ 13 thì sẽ vào Việt Nam qua cửa khẩu Hoa Lư của Lộc Ninh (một thời là thủ đô của Chính Phủ CM LT MNVN).
2- Đi thẳng theo QL 7 tiếp về tỉnh Tây Ninh, Long An và miền Tây Nam Bộ.
Địa hình ở đây gồm đồi, thung lũng, rừng cao su và rừng nhiệt đới…tương tự như ở Bình Phước của VN. Và với vị trí như đã nói ở trên nên chốn hiểm địa nầy đã là nơi thư hùng của đơn vị thiện chiến qua các cuộc chiến tranh…
Lần nầy là giữa quân Sư Đòan 5 QĐNDVN có tăng cường các đơn vị phối thuộc (EGĐ, Q16, D Gò Dầu… ) và quân K'Mer Đỏ.

Trở lại câu chuyện theo mạch lần trước:
Đòan chúng tôi rời Phum Dole lúc sáng sớm, sau khi ăn sáng sơ sơ bằng cơm nguội còn lại chiều hôm qua, cũng với đội hình hàng dọc.
Đến chừng 11 giờ và còn cách một cái phum nhỏ giữa rừng chừng 1 cây số thì nhóm đi đầu thông báo về phát hiện có một xe tải chở quân K chạy ngược về phía chúng tôi. Anh Ái (Đại đội trưởng trinh sát trung đòan) ra lệnh cho đội hình tản ra hai bên đường và điều tập trung một khẩu đội 3 cây B41 (súng chống tank) lên đầu đội hình để hốt chiếc xe chở quân. Chúng tôi nín thở chờ một quả ngon ăn…thế nhưng, khi vừa chạy qua đầu làng, còn cách chúng tôi khỏang 500 mét thì chiếc xe dừng lại và bọn lính K tản ra hai bên bờ đê, chắc để chuẩn bị "nghênh đón" chúng tôi vì thế nào bọn chúng cũng biết hướng tiến quân của đơn vị. Thế là từ thế phục kích, chúng tôi nếu chậm một chút (do ngủ nướng chẳng hạn), sẽ trở thành bị phục kích…Sau khi điện về báo tình hình (vì nhiệm vụ chính của trinh sát không phải là chiến đầu mở đường) và được lệnh của Trung Đòan là đánh luôn (nguyên văn khẩu lệnh của Trung đòan trưởng là: "Chạm địch à …thì đánh mở đường mà tiến").

Đại đội công binh được phân công tiến theo cánh bên phải đường, phía có địa hình rừng chồi, đánh theo kiểu đội hình đại đội, đánh chậm, núp kỹ để hạn chế thương vong với ý đồ là thu hút sự chú ý của địch. Còn quân trinh sát thì vận động bên trái đường với địa hình ruộng gò (ruộng chỉ làm được một mùa mưa nhờ nước trời, tháng chạp dứt mưa, sau khi thu họach chỉ còn gốc rạ và chân ruộng khô queo…) đánh theo kiểu xuyên hông, nhanh, bất ngờ…

Tiếng súng bắt đầu rộ lên khi bọn K bắt đầu phát hiện đội hình tiến công của đại đội công binh, hỏa lực chính của lính K là một khẩu RPD (trung liên, có hai càng chống ở mủi súng, bắn đạn 7,62 mm, mổi nồi 100 viên) tập trung về phía bên kia đường, có lẽ lính K "trúng kế" của ông Chín Ái tôi thầm nghĩ thế, vì phía bên nây nơi đám lính trinh sát tụi tui không thấy có đường đạn nào căng qua. Được chừng 2 phút thì Anh Chín Ái chỉ tay và ra lệnh :
- Trinh sát D2 (là tụi 3 thằng tui) tập trung hỏa lực về hướng cánh rừng bên kia.
Ba thằng tui thực tình nảy giờ nằm ém sát mặt ruộng có thấy gì đâu nhưng cũng nhổm dậy rà bắn theo lệnh của xếp.
- Hết băng, thay đạn mới, chuẩn bị xung phong nhe !
Cái ông nội Chín Ái nầy, bình thường thì ăn nói rất nhỏ nhẹ, bây giờ, trong chiến đấu thì khẩu lệnh của ổng cũng chỉ hơi mạnh, dứt khóat để mọi người nghe thôi chứ không phải hò hét lên gân gì…nhưng thật sự nó đã truyền cho tôi một cảm giác mà không bao giờ tôi quên được…xương sống thì lạnh mà tim và đầu thì như nóng ran lên…sau tiếng hô xung phong chuẩn bị bật lên đó thì thắng-bại, sinh-tử của những con người, của một trận chiến sẽ được quyết định…và…ở vị trí chỉ huy, đang đứng đầu hàng quân, khi hô xung phong thì chính anh ấy cũng phải lao lên…một quyết định cho sự sinh tử của chính bản thân mình…trong khi tui biết cũng lúc ấy, ở cư xá Ụ Tàu, có vợ anh ấy và đứa con gái nhỏ 9 tháng tuổi (anh mới lập gia đình sau ngày 30/4/1975) đang mong chờ ngày anh về !
Tất nhiên, những suy nghĩ nầy tôi chỉ có khi đã qua trận đánh, chứ còn lúc ấy thì chỉ biết căng người chờ lệnh anh Chín Ái.
Cuối cùng thí tiếng hô XUNG PHONG cũng bật ra, ( giống như bây giờ lúc cụng ly cao hứng dân bợm ta hô một….hai…ba….rồi DÔÔÔÔÔÔ….) cả đội hình cùng hò theo và lao lên. Thằng Phú chạy giữa, thắng Cắt bên trái, còn tui bên phải (gần đường nhất), được chừng 50 mét thì đến một bờ ruộng, bổng nghe anh Chín Ái hét: tổ D2 nằm xuống ! Tui vừa nằm xuống thì thấy có một cục tròn tròn đen thui bay ngay đầu thằng Phú rồi một cụm khói đen và cát đất tung lên, rồi một tiếng nổ ầm trời, tai tui như điếc đặc, đất cát rơi phủ đầy người…thôi rồi, tui thầm nghĩ, chắc thằng Phú thành xíu mại tương ớt rồi, ăn nguyên một trái B40 rồi còn gì ! Tới chừng khói bụi vừa tan thì thấy thằng Phú ngóc dậy, lắc lắc cái đầu còn tay thì dụi mắt…tui hỏi :
- Mầy có sao hông Phú ?
Nó lắc đầu và nói:
- Ê Phương, đánh ác quá, tao bỏ cái nồi ở đây cho đỡ vướng nhe ?
Trời đất, thì ra may cho nó là khi nó vừa núp xuống nên nây thì trái B40 của lính K vừa đến và găm-nổ bên kia bờ ruộng…tức cười là ở chổ đã nổ súng, vận động đã đời từ nãy giờ mà anh chàng vẫn "quyết tâm" đeo cái nồi cơm trên thắt lưng chứ không dám bỏ ra…tui quay qua bên trái thì thằng Cắt cũng vẫn còn "trung thành cưu mang" cái ruột tượng gạo bên mình…tức cười đến quên cả sợ, nhưng tui cũng làm bộ ra vẻ chỉ huy:
- Thì ai bắt tụi bây mang theo đâu !

Ngay lúc đó từ phía sau tụi tui một tay ( sau nầy tui mới biết là lính quân báo quân khu ) ăn mặc thật lạ vì nghiêm chỉnh quá! Áo vẫn bỏ trong quần, áo xổ dài tay cài nút, đầu đội mũ cối,…chạy thật nhanh, động tác thật gọn, vượt qua chổ tụi tui đang nằm chừng 50 mét và leo lên một gò mối khá cao, gương khẩu AK nhắm về phía bên kia đường và nổ điểm xạ tất cả 3 phát thật đỉnh đạc…sau đó tiếng súng bên phía lính K bổng thưa hẳn, cả đội hình cánh trinh sát đồng loạt băng qua lộ, vừa chạy vừa bắn chéo với đường đạn của đại đội công binh bên cánh phải lúc nầy cũng đang tiến lên. Tiếng súng của bên mình rộ lên cho đến khi cả đội hình vượt qua con đê và chiếm được trận địa thì không còn thấy một tên lính K nào ngoài 3 cái xác còn bỏ lại tại chổ nằm dọc bờ đê. Tiến lên một đoạn, chổ mà anh chàng quân báo quân khu điểm xạ lúc nảy, tôi thấy một xác của một tên có vẻ là chỉ huy vì nó đội mủ vải loại giống như của Hồng Vệ Binh TQ thời CM văn hóa và quấn cổ bằng một khăn sa-tanh màu xanh thẩm rất điệu…trên xác tôi thấy có 3 vết đạn, một ở trán và 2 ở ngực. Đây chính là tên đã bỏ lính và chạy trước, thế nhưng xui xẻo cho nó là đã gặp tay quân báo thiện xạ bên mình. 3 phát đều trúng ở vị trí chí mạng cho một mục tiêu di động ở khoảng cách 50 mét…quả thật là chỉ có trong phim hành động của Holywood…Sau trận đánh thì tay quân báo thiện xạ nầy lặng lẽ bỏ đi trước cùng nhóm của anh ta nên tụi tui cũng chẳng có cơ hội tỏ lòng khâm phục với một đồng đội cừ khôi, thế nhưng khí phách của anh chàng nầy thì tôi vẫn nhớ mãi đến bây giờ…
Trận "giữa đàng thọ địch" nầy là một chiến thắng vì ngoài thằng Phú bị ù tai thì bên mình chẳng ai làm sao, bên K bỏ lại 4 xác và một khẩu RPD, 2 AK và 1 K54.

(Phuni 56)
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Hồi đó mà gặp các em TNXP thì nghiền nhở, hú như vượn ấy chứ. Đệ đi trong thời bình mà lại ở nơi chốn "rừng thiên nước độc" thấy bóng hồng là chó sói biến thành... dê. Lúc còn đang học ở trường QD3 đi làm công tác dân vận ở huyện miền núi Vân Canh - Bình Định, những ngày đó được ở ngoài và ở theo tổ bộ binh 3 người... gần trường dân tộc nội trú. Buổi tối vừa ta vừa tộc vui hết biết, vác cả AK có đạn thật đi chơi mới oách chứ. Khuya về đi ngang qua đám mì (sắn) nghe ịt ịt trong bụi nghĩ là heo rừng, 3 thằng lồm cồm bò thật nhẹ lên đạn để tầm thấp quất đại 1 phát nghe éc éc bật pin chạy tới vị trí tiếng kêu, hahahaha tóm được em heo đen xì... Ngày mai lên b làm bản tường trình kiểm điểm kaka... nói ba xạo là heo tấn công không là dính quả kỷ luật òi...

Thế bây giờ còn hú không :171:
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

"...đêm mình vào Snoul lành lạnh ánh trăng rừng
thành phố ngủ giữa ngàn hoa tranh lau trắng
trắng như màu khăn tang..."


Sau trận "tao ngộ chiến" (thuật ngữ quân sự để chỉ một trận đấnh mà hai bên chạm mặt trên đường hành quân, ngoài kế hoạch, choảng luôn) thì đội tiên phong được lệnh của trung đoàn phía sau là tạm dừng tại chổ, chờ đại quân lên để cùng tiến đánh vào Snoul trong ngày hôm đó luôn vì ý đồ chiến dịch đã bị lộ.
Chúng tôi chỉ kịp thu lượm các thứ vương rải trong lúc đánh nhau, ổn định đội hình đề phòng địch phản kích chứ không kịp nấu nướng gì...dù trời đã xế chiều. Chừng nửa tiếng sau thì đại quân cũng đến và toàn đội hình trung đoàn khẩn trương thẳng tiến về Snoul...
Như phần mở đầu ở bài trước tui đã viết "đánh Snoul gặp kế không thành " ...có lẽ đây là kế độc của các cố vấn thiên triều (lúc đó có rất nhiều trong bộ máy của K'mer Đỏ). Ở vùng ven ranh hướng Lộc Ninh sang thì có một số cuộc đụng độ lẻ tẻ của quân cánh F5, D Gò Dầu, E55...thế nhưng khi hai mủi chính quân ta từ Lộc Ninh và từ Mimot tiến vào Snoul lúc 6 giờ chiều thì chẳng có ma nào trong cái thành phố hoang tàn đổ nát và ảm đạm rêu phong nầy. Thế nhưng chừng một tiếng đồng hồ sau, khi chúng tôi vừa ổn định chổ đóng quân trong một khu nhà bỏ hoang, vừa quét tước cho sạch bụi xong, chuẩn bị nghỉ ngơi, cơm nước sau một ngày gian lao nguy hiểm thì...Tin từ tình báo quân khu cho biết là bên K sau khi bỏ cho quân ta vào chiếm thành phố thì đã bố trí một số trận địa pháo với cơ số đạn khoảng 8000 quả chuẩn bị san bằng Snoul với toàn bộ gần một sư đoàn quân ta trong đó. Nếu nhớ lại "mùa hè đỏ lửa 1972" , thị xã An Lộc của tỉnh Bình Long (có diện tích tương đối lớn hơn Snoul), theo tin báo chí SG lúc ấy, thì vào ngày cao điểm, An Lộc đã bị pháo kích 6000 quả đại pháo 130 mm của quân Giải Phóng. Sau đó thì An Lộc chỉ còn là một đống gạch vụn....thì các bạn biết thần kinh của quân ta lúc đó từ cấp chỉ huy mặt trận đến các chiến sĩ nó như thế nào
Thế là dù mệt mõi rả rời, dù cả ngày trong bụng chẳng có hột cơm nào (chỉ uống nước và chút lương khô) cả đội hình cũng phải rùng rùng cuốn gói, ba chân bốn cẳng, xe tăng chạy trước mở đường để phòng phục kích, bộ binh theo sau, thậm chí gặp đường trống còn chạy nhanh hơn cả xe tank, mục đích là phải ra khỏi trung tâm thành phố ít nhất 3 km trong vòng 15 phút.
Đêm đó chúng tôi phải ngủ trong rừng cao su. Pháo không thấy bắn (có lẽ trinh sát/quân báo của K biết bên mình đã chuyển quân nên thôi không bắn như độc kế nữa) nhưng lại gặp một địch thủ khác với đòn tập kích không kém phần tai hại....đó là lủ muổi rừng. Đây là loại muổi có màu vàng, nhiều vô kể và không biết sợ là gì. Cứ nhằm những phần da thịt của ta lộ ra ngoài là xông vào...Để giử bí mật đội hình, mọi người không dám đập mà chỉ cần đưa tay vuốt thì cũng giết được hàng đàn muổi,,,ngứa kinh khủng...sau nầy hầu như toàn bộ đơn vị tôi đều bị sốt rét, chỉ riêng tôi không hiểu sao lại không bị sốt rét mà lại bị....ghẻ ngứa...các nốt ngứa do muổi cắn đó không viêm nhiểm nặng, không lan rộng thế nhưng nó cứ âm ỉ tồn tại và ngứa...ngứa...ngứa....ngứa.... suốt cả năm trời, ban ngày còn đỡ, tối càng ngứa dữ tợn, không tài nào ngủ được, không thuốc nào trị được...Cho đến năm 1978 khi về dự khoá huấn luyện các bài học trinh sát đặc công ở khu vực Linh Xuân - Thủ Đức. Đơn vị đóng quân ở đình Linh Xuân (phía sau chợ Linh Xuân) Tình cờ khi tắm ở một cái giếng mội (giếng có mạch nước tràn ở trên mặt đất, người ta xây bao cho sạch rồi mọi người xung quanh cứ ra đó gánh nước về xài) gần đình thì tối hôm đó tôi bổng thấy sao cái cảm giác ngứa giảm hẳn, hôm sau tình hình càng khá hơn...tôi bèn đem cả quần áo chăn màn ra giặt luôn và một tuần sau thì bệnh khỏi hẳn. Ơn trời.
Trở lại với Snoul, sau cú đó, BCH chiến dịch đã quyết định bố trí đội hình ở ngoại vi chứ không đóng trong thành phố nữa. Với hai bên, Snoul bấy giờ là một đấu trường sinh tử địa, một miếng mồi nhử cho cuộc thư hùng (vừa đấu trí vừa đấu sức) của hai bên trong suốt gần 10 ngày sau đó.
(Phuny 56)
........
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Tình cờ khi tắm ở một cái giếng mội (giếng có mạch nước tràn ở trên mặt đất, người ta xây bao cho sạch rồi mọi người xung quanh cứ ra đó gánh nước về xài) gần đình thì tối hôm đó tôi bổng thấy sao cái cảm giác ngứa giảm hẳn, hôm sau tình hình càng khá hơn...tôi bèn đem cả quần áo chăn màn ra giặt luôn và một tuần sau thì bệnh khỏi hẳn. Ơn trời.

Cái giếng đó hiện còn không và đang ở đâu vậy, lão chỉ giúp ACE DKT MN ra tắm với :votay:
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Nó bị lấp mất tiêu rồi! :khoc:
Năm ngoái mình có lọ dọ vô đó tìm mà không thấy đâu hết....
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Mấy hôm nay sống tại TP.HCM, đưa con đi thi ĐH...Định nhắn mấy lão gặp nhau, nhưng bận quá....:confuse1:
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Mấy hôm nay sống tại TP.HCM, đưa con đi thi ĐH...Định nhắn mấy lão gặp nhau, nhưng bận quá....:confuse1:
Liên lạc các mod đi, giao lưu CCB. Đệ đang ở Đà Nẵng, nếu có ra đó thì nhắn nhé.
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Số Alo của tớ: 01694825137
Ngày mai lão nào rảnh thì Helo cho tớ! :xinloinhe:
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Cuộc hôi ngộ lần II của Hội CCB

IMG_2071.jpg


IMG_2073.jpg


IMG_2078.jpg


IMG_2080.jpg


IMG_2074.jpg
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Xin lỗi cuộc đời, cái hội này là ngon nhất.....oách nhất....yeeee.........
Bác dongminhkh nhớ ghé tiếp nhé.
Ôi than ơi chỉ mình tôi buồn huhuhuhuhu...............
Thiếu 1 ku nữa
letuan28 ra điểm danh :giandu:
Sutuchua hic...hic.... nhớ lão này quá. Xe tăng bứt xích.
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Lão LeTuan lúc tối trốn mất tiêu!:k4232942:
Cái mẹt của mình xấu quá, các lão đừng cười nhen! Qúa tệ....
Hôm qua mình say, có lỡ lời gì thì cũng mong các bạn thông cảm.....:xinloinhe:
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Lão LeTuan lúc tối trốn mất tiêu!:k4232942:
Cái mẹt của mình xấu quá, các lão đừng cười nhen! Qúa tệ....
Hôm qua mình say, có lỡ lời gì thì cũng mong các bạn thông cảm.....:xinloinhe:
Có trốn đâu nè, tại có việc nên không đi được, lão Sư tử Chúa đại diện binh chủng tăng thiết giáp tiếp pac dongminh là ok rồi
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Trước hết, cho mình xin lỗi các bạn vì dã không thể đến gặp mặt trong ngày 09/07. Nhất là LêTuan, người đã gọi cho mình nhiều nhất, và cũng là người mà mình muốn gặp (vì chưa bao giờ gặp :xinloinhe:)!
Có thể hôm đó các bạn bực mình vì cái lão dongminhkh....thôi thì đành chịu vậy!
Hứa lần sau sẽ không "vi phạm" nữa.....:xinloinhe:
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top