Ðề: ANH !
Anh của em!
Điều gì đang xảy ra vậy anh? Câu hỏi này thật là khó trả lời quá phải không anh? Em cũng không thể trả lời được nữa rồi anh à. Giận và buồn anh lắm, nhưng cũng càng yêu anh hơn. Anh đã buộc chiếc gút này quá chặt rồi anh và chỉ có mình anh có thể tháo gỡ chiếc gút đó ra thôi, nhưng sao anh không muốn làm điều đó hả anh? Anh có biết em đau đến tan nát lòng không khi anh bảo rằng không làm được.
Trời à, em như muốn sụp đổ thật rồi anh à, bởi vì đây không phải là lần đầu em hỏi anh như vậy, nhưng lần nào anh cũng trả lời em như thế, suốt 1 năm rồi. Làm sao em có thể san sẻ tình cảm cho ai được đây anh? Làm sao có thể cùng lúc yêu thương quan tâm đầy đủ và trọn vẹn cho cả 2 đây hả anh? Lại thêm vấn đề học hành mệt nhọc nữa, nó đã làm anh quá căng thẳng rồi, nhưng sao anh không làm điều gì đó để thay đổi mà anh lại đổ hết sự buồn bực và mệt nhọc lên em vậy anh?
Xin anh đừng làm như vậy nữa anh ơi, xin anh hãy thôi đừng lạnh lùng thờ
ơ như vậy với em nữa. Thì thôi em chịu thua anh rồi đấy, em thua thật rồi, em sẽ rút lui mà, em sẽ không để anh phải mệt mỏi căng thẳng như vậy nữa là được rồi mà. Anh ơi có biết em cũng căng thẳng và mệt mỏi đến nhường nào không anh, thấy anh buồn em càng buồn hơn, thấy anh mệt mỏi em càng mệt mỏi hơn.
Lâu lắm rồi, e sụt kg nhiều quá, em gầy đi nhiều quá, không có gì là không có lý do của nó cả, vấn đề này cũng vậy. Em thì cũng căng thẳng lắm chứ anh, sợ lắm, nhưng em vẫn có thể thi tốt được nếu như em đừng vô tình tò mò để rồi em đã phát hiện ra thì ra anh vẫn giấu em, anh vẫn liên lạc với chị
ấy mà lại là liên lạc rất thường xuyên, hầu như ngày nào 2 người cũng nhắn tin cho nhau cả.
Anh ơi, em đau lắm còn hơn là có ai đó đang cứa vào tim em vậy. Chị
ấy kể cho anh nghe chị ấy đã về nhà anh chơi, nói chuyện rất vui vẻ với gia đình anh. Anh ơi bỗng dưng em cảm thấy mình là người thừa thải, là người đã xen chân vào một gia đình đầm ấm của anh vậy. Em đã cảm nhận được cả cơ thể của em nó đã run lên bần bật như thế nào, em cố gắng cắn vào môi mình thật đau để thôi đừng run lên nữa, đau lắm nhưng sao vẫn không thể ngừng lại được.Em rất thích câu nói này: “Ta sợ mất một ai đó nhưng bản thân ta lại không níu giữ, ta muốn người đó quay lại nhưng lòng kiêu hãnh đã đẩy người đó đi xa hơn. Trong tình yêu, nếu bạn yêu một ai đó, hãy cố gắng bên người đó. Và khi người đó thuộc về bạn, hãy trân trọng và gìn giữ. Bởi tình yêu không phải là một món đồ mà khi mất ta dễ dàng tìm lại được. Và nếu bạn may mắn có lại được thì trong tim người đó cũng đã hiện hữu một vết thương khó lành”.
Em đã cố gắng để níu giữ anh lại rồi, nhưng bây giờ em kiệt sức rồi, sức chịu đựng của em dường như đã đến lúc đến giới hạn của nó rồi. Nhiều điều em muốn nói cùng anh lắm, nếu viết ra giấy chắc không biết bao giờ mới chấm dứt đây? Thôi thì không nói nữa, sẽ thôi không yêu anh nữa đâu, em sẽ cố gắng để làm điều đó. Em sẽ vẫn cười vẫn nói bởi vì đó là cuộc sống chỉ có khác là em sẽ thôi không yêu anh nữa!
(ST)