Ðề: Nhật ký buồn
Nhật ký ngày ..buồn...tháng...thê thảm....năm...mệt mỏi...
Thấy bùn thế ko biết nữa, bỗng dừng sao muốn khóc, mà ngồi ko thể khóc nổi nữa rồi. Mọi người hỏi muốn khóc à, uh muốn khóc lắm rồi mà sao ko nghĩ ra được lý do nào để khóc. Cứ thấy buồn mãi thôi trong lòng, ước gì mình có thể khóc được thì tốt biết mấy trời ơi. thèm quá cơ 1 cơn mưa nước mắt sẽ vơi bớt nỗi lòng, nó đang ấp ủ mãi trong lòng thế này. Cứ nặng trĩu mãi trong lòng thế này thì thành u uất mất thôi. Chạy ra đường, gặp đoàn tàu cắt ngang, cũng rẽ ngang đua với tàu, mình chạy nhanh hơn tàu nhưng tiếng của tàu át mất tiếng con ngựa già của mình gầm gừ. Chán, bóp phanh đi chầm chậm. Thấy nghẹn hết cả cổ rồi. Mùa này ko có gió nên phóng nhanh đến mấy nước mắt vẫn ko chảy. Chán, nóng quá cuối cùng lại quay về nhà, vội vàng chạy vô phòng ngồi điều hòa, mồ hôi đầm đìa, đau đầu quá
Nhật ký ngày ..buồn...tháng...thê thảm....năm...mệt mỏi...
Thấy bùn thế ko biết nữa, bỗng dừng sao muốn khóc, mà ngồi ko thể khóc nổi nữa rồi. Mọi người hỏi muốn khóc à, uh muốn khóc lắm rồi mà sao ko nghĩ ra được lý do nào để khóc. Cứ thấy buồn mãi thôi trong lòng, ước gì mình có thể khóc được thì tốt biết mấy trời ơi. thèm quá cơ 1 cơn mưa nước mắt sẽ vơi bớt nỗi lòng, nó đang ấp ủ mãi trong lòng thế này. Cứ nặng trĩu mãi trong lòng thế này thì thành u uất mất thôi. Chạy ra đường, gặp đoàn tàu cắt ngang, cũng rẽ ngang đua với tàu, mình chạy nhanh hơn tàu nhưng tiếng của tàu át mất tiếng con ngựa già của mình gầm gừ. Chán, bóp phanh đi chầm chậm. Thấy nghẹn hết cả cổ rồi. Mùa này ko có gió nên phóng nhanh đến mấy nước mắt vẫn ko chảy. Chán, nóng quá cuối cùng lại quay về nhà, vội vàng chạy vô phòng ngồi điều hòa, mồ hôi đầm đìa, đau đầu quá