Cựu binh dân kế toán

Ðề: Cựu binh dân kế toán

Khi nao` hội CCB họp mặt…….các pac' cho em tham gia với nha'……..:nuhon:.....Em cung~ mun' gặp anh Bao Công nữa ……..:mua:......
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Tiếp tục ngày về:

Mấy ngày sau đó được bố trí ở lại khu đón tiếp của QK V, cả đám lính sẵn có được mấy đồng phụ cấp trong túi, cứ hè nhau ra quán nhậu! Nhậu cho đã, cho quên những ngày tháng khói lửa binh đao....Cho quên hết những khổ cực đã trải qua...
Sau khi hoàn tất hồ sơ, cả đám lại bịn rịn chia tay lần nữa, không khóc, không nghẹn ngào như lúc còn ở bên K. nhưng cũng có cái gì lưu luyến nhớ nhung! Về Phú Khánh (Lúc đó Phú yên và Khánh hòa nhập chung thành một tỉnh gọi là Phú Khánh - đến năm 1989 thì tách ra), chúng tôi có ba thằng! Tôi thì về Vạn Ninh, một đứa về Thành (Diên Khánh) và thằng còn lại về Cam ranh hay sao ấy (tôi không còn nhớ chính xác được). Ba thàng xách ba lô tòn teng ra Quốc lộ đón xe... Lại một cái khổ của cảnh đón xe! Không có lấy một cái xe nào dừng lại cả. Có chiếc thấy có khách liền rà tới, nhưng khi nhìn thấy ba thằng mặt mũi dị hợm thì rồ ga dông thẳng một mạch. Mà đúng là dị hợm thiệt, tóc tai khi về đến Việt nam thì mới ghé vào tiệm cắt, nhưng nó không nằm ngay ngắn mà cứ dựng đứng cả lên...Áo quần thì rách rưới, thân hình như cái que...Đã vậy, thằng nào thằng đó mặt xám chì, môi đen thui do bị sốt rét hành hạ! Mãi đến gần chiều, mới có một chiếc xe Rơ nôn chạy tuyến Tuy hòa dừng lại...Cả 3 đứa thở phào nhẹ nhóm, mừng hết lớn! Cũng phải nhớ lại thời đó một tý: Xe khách lúc đó tất hiếm, thời đó, đón được một cái xe - dù là xe tải chở heo, chở bò...cũng là đã thấy may mắn lắm rồi! Và xe khách những năm đó đa phần chạy bằng than củi! Nếu ai sống vào những năm đó thì sẽ quá biết về những chuyến xe này, vì lúc đó dầu thắp đèn còn chưa có, nói chi dành để chạy xe!
Lên xe, người như nêm cối, tụi tôi cứ như làm xiếc, một tay bám vào thanh sắt phía ngoài, một tay lo giữ ba lô (mà ba lô có cái gì đáng giá đâu, duy nhất còn 2 trái da láng dấu như mèo dấu c... vì sợ tui vệ binh tịch thu khi về biên giới!); hai tên kia cũng thế, tụi nó cũng thủ được 3 trái (của tôi thì sau này về nhà đêm đi ném cá hết rồi....). Chiếc xe cứ cà rịch cà tang chạy....Khoảng gần 6 giờ chiều thì đến đèo Cù mông! Taị đây đã xảy ra một chuyện không biết nên vui hay nên khóc!
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Khoảng gần 6 giờ chiều thì đến đèo Cù mông! Taị đây đã xảy ra một chuyện không biết nên vui hay nên khóc!
Chuyện gì mà không biết nên vui hay khóc vậy pác. Kể tiếp nghe ... đang hứng :dangyeu:
Còn em ngày xuất ngũ vui như hội.
Nhiều thằng còn ôm nhau khóc ( sến pà cố ) Mà cũng đúng thôi. Cả một thời gian dài ăn chung, ngủ chung, tắm chung thậm chí còn ủ tờ chung thì làm gì mà không có kỷ niệm ....
Có thằng vỗ vai em rùi hứa mày về quê tao đi tao gả em gái tao cho mày .. hê hê :k6233143: ( em gái thằng này xinh ác liệt, mỗi lần em gái nó lên thăm nó là bọn lính tráng trong doanh trại chải đầu láng mượt rồi cứ lượn qua lượn lại. Ngày thường thì chải đầu cho .. bò nó nhìn chứ có ma nào nhìn)

Ngày về em không lụm được quả da láng nào nhưng trong ba lô cũng thửa được 2 thỏi TNT với đầy đủ dây cháy chậm và kíp
Thời của bác còn sợ vệ binh chứ thời của em thì ngày xuất ngũ mấy chú vệ binh trốn biệt. Ló đầu ra lính tráng nó choảng chết.

Ngày về ... nhiều gia đình lên tận doanh trại đón con em họ về. Ăn nhậu đốt pháo rầm trời
Còn mình ... leo lên xe quẳng ba lô vào một góc rùi nhắm mắt suy nghĩ về tương lai. Một tương lai mịt mù.....
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Khoảng gần 6 giờ chiều thì đến đèo Cù mông! Taị đây đã xảy ra một chuyện không biết nên vui hay nên khóc!


Đoạn này hấp dẫn nè bác.........Bác kể tiếp đi.........:momong: ......hy vọng là chuyện vui........:mua:
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Chuyện gì mà không biết nên vui hay khóc vậy pác. Kể tiếp nghe ... đang hứng :dangyeu:
Còn em ngày xuất ngũ vui như hội.

Có thằng vỗ vai em rùi hứa mày về quê tao đi tao gả em gái tao cho mày .. hê hê :k6233143: ( em gái thằng này xinh ác liệt, mỗi lần em gái nó lên thăm nó là bọn lính tráng trong doanh trại chải đầu láng mượt rồi cứ lượn qua lượn lại. Ngày thường thì chải đầu cho .. bò nó nhìn chứ có ma nào nhìn)

Ngày về ... nhiều gia đình lên tận doanh trại đón con em họ về. Ăn nhậu đốt pháo rầm trời
Còn mình ... leo lên xe quẳng ba lô vào một góc rùi nhắm mắt suy nghĩ về tương lai. Một tương lai mịt mù.....

.....he`he`......Rùi Tèo có về quê của anh bạn đó hông :khonghiu: anh bạn đó có giữ lời hứa hông zạ :mua:.......Tèo cũng kể típ đi........
........Nếu quen Tèo sớm hơn....thì heocon đi đón Tèo lúc xuất ngũ oy` :hichic:.........xương be' Tèo qua'.....:cry7:
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Thời đó, hầu hết xe đò chạy bằng than củi, có một cái thùng to tổ chảng y như trái bom gắn sau đít xe. Lâu lâu, thằng lơ lại lấy cái cù nèo móc vô ngoay ngoáy vài cái cho thông lửa, những cục than nhỏ rơi tung tóe giữa đường…..
Tôi đứng gần cái thùng than đó, nóng rực nhưng cũng phải đành chịu, có xe đi là sướng rồi! Chiếc xe nặng nhọc leo lên đèo, tiếng máy gầm nghe mà não ruột! Đang ì ạch bò lên, tự dưng nó khựng lại một tý và tuột xuống….Chết rồi, xe trôi dốc! Cả xe nhốn nháo, 3 thằng tôi cũng cuống quíu chân tay! Ba năm ròng rã bên kia không chết, lẻ nào sắp về đến nhà lại chết một cách lãng xẹt thế này….Nhảy xuống bây giờ cũng không được, nhảy bây giờ là ăn luôn mấy bánh xe đang lăn kia…Tài xế lúc này cố dậm thắng nhưng cũng chẳng ăn thua gì, mấy thằng lơ cũng hồn thăng đâu mất! May sao, có một thằng vớ được khúc gổ lao thẳng vào bánh xe, thằng khác kịp chèn tiếp một cục đá to và chiếc xe ngoan ngoãn dừng lại….Hú ba hồn chín vía….Chỉ một chút xíu nữa thôi... tôi ngó xuống bên vệ đường, một hẻm núi sâu thẳm hun hút phía dưới chỉ cách chiếc xe khoảng 5 mét!
Mấy bà ngồi trong xe sém xỉu, khi thấy chiếc xe dừng lại được, miệng lầm rầm khấn vái, tay vuốt ngực.
Những lần cận kề cái chết giữa trận mạc sao tôi cứ có cảm giác bình thường, nhưng bây giờ sao thấy hồi hộp kỳ lạ! Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng y hệt lần đầu tiên ra trận! Thì ra tùy theo hoàn cảnh, mà có những cảm giác sống chết khác nhau!
Sau đó, tất cả hành khách, không đợi nhà xe giục, tự động xuống khỏi con trâu già đó và đi bộ lên đến tận đỉnh đèo, nơi có những cái miếu nhỏ đang còn những thân nhang cháy dở cúng cô hồn. Những linh hồn bạc mệnh mà chúng tôi suýt chút nữa cũng....
Sau khi mọi người yên vị trên xe, nhà xe bắt đầu thu tiền lộ phí....Ba thằng móc hết túi áo quần cũng chỉ đủ tiền cho 2 thằng đi! Ngó nhau, nhìn nhau....Ăn chơi mấy ngày cho cố mạng, bây giờ không đủ tiền xe...Ngu hết chổ nói! Đành phải năn nỉ bác tài thông cảm cho lính xuất ngũ! Nhưng:
- Tụi mày mà lính cái gì, đào ngũ thì có! Nhìn bộ dạng đó mà dám nói là xuất ngũ! Đàongũ thì nói mẹ nó đi, xuống đi bộ!
Thật ra, rất nhiều những câu nói khác nữa, với hàm ý miệt thị khinh khi ba thằng tụi tôi. Mấy thanh niên đi trên xe thấy vậy cũng phụ họa nhà xe mà cười cợt, coi thường ba thằng dị hợm này! Những lời nói khác thì phai dần theo năm tháng, nhưng câu trên kia thì vẫn đọng lại trong tôi đến tận bây giờ!
Lúc này thì hết chịu nổi, tự dưng cả ba thằng cùng nhảy xuống và lôi ngay thằng lơ xe gần nhất xuống đường! Cả xe ngỡ ngàng, tài xế mở cửa xe lôi tay quay ra, thằng lơ khác cũng chạy đi tìm vũ khí! Đám thanh niên cũng xách rựa ra chuẩn bị làm thịt chúng tôi! Được, muốn thì chiều! Tôi chụp ba lô lấy trái láng ra cắn chốt! Bây giờ nghĩ lại những chuyện xảy ra lúc đó, tôi cũng cảm thấy ân hận đôi chút! Cả xe thấy vậy vội nháo nhào chạy tránh! Tôi túm lấy tài xế dí trái lựu đạn vô ngực:” Tui tao đổ xương máu bên K. hơn ba năm bây giờ được tụi mày đối xử thế nầy hả?” Một thằng lôi ngay mấy cái Quyết định xuất ngũ ra cho mấy người khách xem! Thằng còn lại thì cũng nắm cổ thằng lơ xe mà nện túi bụi (Thằng lơ này là mất dạy nhất, bà già người lớn cứ mày tao hết, khi trên xe tôi đã ngứa gan rồi). Nhà xe lạy lục trối chết, có một bà lớn tuổi đến khuyên ngăn chúng tôi.... Sau khi đã biết rõ thân phận của chúng tôi, mọi người thở phào quay lại (trước đó chắc họ tưởng tụi tui là đồ ăn cướp...) và can chúng tôi ra! Nhà xe lấm lét ( thực sự thì tài xế lúc đó đã đái ra quần) xin lỗi 3 thằng! Lỗi phải gì lúc đó....Chỉ biết mình bị xúc phạm quá thể thì tự dưng con thú trong người nó nổi lên, vậy thôi! Mẹ khỉ, xong chuyện đó thì lại khổ tôi, tìm lại cái chốt quả lựu hoài mà không thấy, một số khác cũng tìm và, ơn trời, nó nằm ngay dưới chân mình...do trời chập choạng nên không thấy!
Cũng gần nữa tiếng sau thì xe mới chạy, và ba thằng tui được miễn phí, mặc dù tôi trả tiền 2 người còn một người thì xin quá giang, nhưng nhà xe nhất quyết không lấy, không hiểu họ sợ hay họ thương hại chúng tôi, những thằng lính từ cõi chết trở về.....Lúc này trở đi, tụi tôi được nhà xe ưu ái cho vô bên trong ngồi, không còn cảnh bám đít xe như trước nữa. Đám thanh niên lúc nãy không dám nhìn ba thằng này và tự động ra phía sau xe....
Và chúng tôi lúc này trở thành tâm điểm chú ý, tâm điểm hỏi han, tâm điểm chăm sóc..của các má các chị trên xe....
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Thời đó, hầu hết xe đò chạy bằng than củi, có một cái thùng to tổ chảng y như trái bom gắn sau đít xe. Lâu lâu, thằng lơ lại lấy cái cù nèo móc vô ngoay ngoáy vài cái cho thông lửa, những cục than nhỏ rơi tung tóe giữa đường…..
Tôi đứng gần cái thùng than đó, nóng rực nhưng cũng phải đành chịu, có xe đi là sướng rồi! Chiếc xe nặng nhọc leo lên đèo, tiếng máy gầm nghe mà não ruột! Đang ì ạch bò lên, tự dưng nó khựng lại một tý và tuột xuống….Chết rồi, xe trôi dốc! Cả xe nhốn nháo, 3 thằng tôi cũng cuống quíu chân tay! Ba năm ròng rã bên kia không chết, lẻ nào sắp về đến nhà lại chết một cách lãng xẹt thế này….Nhảy xuống bây giờ cũng không được, nhảy bây giờ là ăn luôn mấy bánh xe đang lăn kia…Tài xế lúc này cố dậm thắng nhưng cũng chẳng ăn thua gì, mấy thằng lơ cũng hồn thăng đâu mất! May sao, có một thằng vớ được khúc gổ lao thẳng vào bánh xe, thằng khác kịp chèn tiếp một cục đá to và chiếc xe ngoan ngoãn dừng lại….Hú ba hồn chín vía….Chỉ một chút xíu nữa thôi... tôi ngó xuống bên vệ đường, một hẻm núi sâu thẳm hun hút phía dưới chỉ cách chiếc xe khoảng 5 mét!
Mấy bà ngồi trong xe sém xỉu, khi thấy chiếc xe dừng lại được, miệng lầm rầm khấn vái, tay vuốt ngực.
Những lần cận kề cái chết giữa trận mạc sao tôi cứ có cảm giác bình thường, nhưng bây giờ sao thấy hồi hộp kỳ lạ! Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng y hệt lần đầu tiên ra trận! Thì ra tùy theo hoàn cảnh, mà có những cảm giác sống chết khác nhau!
Sau đó, tất cả hành khách, không đợi nhà xe giục, tự động xuống khỏi con trâu già đó và đi bộ lên đến tận đỉnh đèo, nơi có những cái miếu nhỏ đang còn những thân nhang cháy dở cúng cô hồn. Những linh hồn bạc mệnh mà chúng tôi suýt chút nữa cũng....
Sau khi mọi người yên vị trên xe, nhà xe bắt đầu thu tiền lộ phí....Ba thằng móc hết túi áo quần cũng chỉ đủ tiền cho 2 thằng đi! Ngó nhau, nhìn nhau....Ăn chơi mấy ngày cho cố mạng, bây giờ không đủ tiền xe...Ngu hết chổ nói! Đành phải năn nỉ bác tài thông cảm cho lính xuất ngũ! Nhưng:
- Tụi mày mà lính cái gì, đào ngũ thì có! Nhìn bộ dạng đó mà dám nói là xuất ngũ! Đàongũ thì nói mẹ nó đi, xuống đi bộ!
Thật ra, rất nhiều những câu nói khác nữa, với hàm ý miệt thị khinh khi ba thằng tụi tôi. Mấy thanh niên đi trên xe thấy vậy cũng phụ họa nhà xe mà cười cợt, coi thường ba thằng dị hợm này! Những lời nói khác thì phai dần theo năm tháng, nhưng câu trên kia thì vẫn đọng lại trong tôi đến tận bây giờ!
Lúc này thì hết chịu nổi, tự dưng cả ba thằng cùng nhảy xuống và lôi ngay thằng lơ xe gần nhất xuống đường! Cả xe ngỡ ngàng, tài xế mở cửa xe lôi tay quay ra, thằng lơ khác cũng chạy đi tìm vũ khí! Đám thanh niên cũng xách rựa ra chuẩn bị làm thịt chúng tôi! Được, muốn thì chiều! Tôi chụp ba lô lấy trái láng ra cắn chốt! Bây giờ nghĩ lại những chuyện xảy ra lúc đó, tôi cũng cảm thấy ân hận đôi chút! Cả xe thấy vậy vội nháo nhào chạy tránh! Tôi túm lấy tài xế dí trái lựu đạn vô ngực:” Tui tao đổ xương máu bên K. hơn ba năm bây giờ được tụi mày đối xử thế nầy hả?” Một thằng lôi ngay mấy cái Quyết định xuất ngũ ra cho mấy người khách xem! Thằng còn lại thì cũng nắm cổ thằng lơ xe mà nện túi bụi (Thằng lơ này là mất dạy nhất, bà già người lớn cứ mày tao hết, khi trên xe tôi đã ngứa gan rồi). Nhà xe lạy lục trối chết, có một bà lớn tuổi đến khuyên ngăn chúng tôi.... Sau khi đã biết rõ thân phận của chúng tôi, mọi người thở phào quay lại (trước đó chắc họ tưởng tụi tui là đồ ăn cướp...) và can chúng tôi ra! Nhà xe lấm lét ( thực sự thì tài xế lúc đó đã đái ra quần) xin lỗi 3 thằng! Lỗi phải gì lúc đó....Chỉ biết mình bị xúc phạm quá thể thì tự dưng con thú trong người nó nổi lên, vậy thôi! Mẹ khỉ, xong chuyện đó thì lại khổ tôi, tìm lại cái chốt quả lựu hoài mà không thấy, một số khác cũng tìm và, ơn trời, nó nằm ngay dưới chân mình...do trời chập choạng nên không thấy!
Cũng gần nữa tiếng sau thì xe mới chạy, và ba thằng tui được miễn phí, mặc dù tôi trả tiền 2 người còn một người thì xin quá giang, nhưng nhà xe nhất quyết không lấy, không hiểu họ sợ hay họ thương hại chúng tôi, những thằng lính từ cõi chết trở về.....Lúc này trở đi, tụi tôi được nhà xe ưu ái cho vô bên trong ngồi, không còn cảnh bám đít xe như trước nữa. Đám thanh niên lúc nãy không dám nhìn ba thằng này và tự động ra phía sau xe....
Và chúng tôi lúc này trở thành tâm điểm chú ý, tâm điểm hỏi han, tâm điểm chăm sóc..của các má các chị trên xe....

:hichic:......đọc xong chuyện của Bac'....tự nhiên lại mít ướt ........Câu nói vô tình của người lái xe......con cũng giận nữa....chứ nói chi là bac'.......nếu là con luc' đó....chắc con quánh cho vợ ổng nhìn hông ra luôn qua'.......:hichic:.......
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

... Được, muốn thì chiều! Tôi chụp ba lô lấy trái láng ra cắn chốt! Bây giờ nghĩ lại những chuyện xảy ra lúc đó, tôi cũng cảm thấy ân hận đôi chút! Cả xe thấy vậy vội nháo nhào chạy tránh! Tôi túm lấy tài xế dí trái lựu đạn vô ngực:” Tui tao đổ xương máu bên K. hơn ba năm bây giờ được tụi mày đối xử thế nầy hả?”
Vẫn không thay đổi được cái ... máu chiến trường nhỉ :k5686658:
Nói thật bác đừng buồn, Dạo ấy mặc dù ngưỡng mộ nhưng tụi em cũng không thích mấy ông đi K về đâu. Rất hay dạy đời và hở tí là lôi chuyện xương máu ra dạy bảo.
Nhưng gặp trường hợp của pác thì em cũng choảng.
Em nhớ lão quân pháp đơn vị em nói "mình được đào tạo để đánh nhau mà lại đánh thua mấy ông không được đào tạo thì ở tù là còn nhẹ":daotac:
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

:cainhau: Tèo chưa kể chiện của Tèo nha'..........hông giữ lời hứa gì hết :hichic:
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Vẫn không thay đổi được cái ... máu chiến trường nhỉ :k5686658:
Nói thật bác đừng buồn, Dạo ấy mặc dù ngưỡng mộ nhưng tụi em cũng không thích mấy ông đi K về đâu. Rất hay dạy đời và hở tí là lôi chuyện xương máu ra dạy bảo.
Nhưng gặp trường hợp của pác thì em cũng choảng.
Em nhớ lão quân pháp đơn vị em nói "mình được đào tạo để đánh nhau mà lại đánh thua mấy ông không được đào tạo thì ở tù là còn nhẹ":daotac:

Thì tụi mình cũng đâu có muốn vậy đâu! Thực tế lúc còn trên xe, rất nhiều câu nói xỏ xiên nhắm vào 3 đứa nhưng tụi mình vẫn nín re! Coi như không có gì! Vậy mà....Còn đám lính ỷ vào từng ở K. về rồi quậy tưng ở địa phương thì thời đó cũng nhiều, nhất là những ông thương binh, Sau này, tụi mình từng "nựng tập thể" mấy lão ba gai như vậy! Chắc gì ở bển mấy tay đó đã ngon đâu, giờ về nhà lại phách lối!
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Thì tụi mình cũng đâu có muốn vậy đâu! Thực tế lúc còn trên xe, rất nhiều câu nói xỏ xiên nhắm vào 3 đứa nhưng tụi mình vẫn nín re! Coi như không có gì! Vậy mà....Còn đám lính ỷ vào từng ở K. về rồi quậy tưng ở địa phương thì thời đó cũng nhiều, nhất là những ông thương binh, Sau này, tụi mình từng "nựng tập thể" mấy lão ba gai như vậy! Chắc gì ở bển mấy tay đó đã ngon đâu, giờ về nhà lại phách lối!

Chuyện bác "nựng" mấy lão đó thì em có nghe kể sơ sơ rồi :171:
Kiểu như cao bồi viễn tây ấy bác nhỉ.
Hôm nào rảnh bác kễ tiếp cái vụ " nựng tập thể " nghe cho vui nhé bác
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Thì tụi mình cũng đâu có muốn vậy đâu! Thực tế lúc còn trên xe, rất nhiều câu nói xỏ xiên nhắm vào 3 đứa nhưng tụi mình vẫn nín re! Coi như không có gì! Vậy mà....Còn đám lính ỷ vào từng ở K. về rồi quậy tưng ở địa phương thì thời đó cũng nhiều, nhất là những ông thương binh, Sau này, tụi mình từng "nựng tập thể" mấy lão ba gai như vậy! Chắc gì ở bển mấy tay đó đã ngon đâu, giờ về nhà lại phách lối!

Đá văng cây tó trên tay nó, té xuống là đè đập, nhớ quan sát cho kỹ trên tay có cầm lưụ đạn không nhé, mấy ông thần này chuyên chơi trò rút chốt bóp mõ vịt không à
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Thì tụi mình cũng đâu có muốn vậy đâu! Thực tế lúc còn trên xe, rất nhiều câu nói xỏ xiên nhắm vào 3 đứa nhưng tụi mình vẫn nín re! Coi như không có gì! Vậy mà....Còn đám lính ỷ vào từng ở K. về rồi quậy tưng ở địa phương thì thời đó cũng nhiều, nhất là những ông thương binh, Sau này, tụi mình từng "nựng tập thể" mấy lão ba gai như vậy! Chắc gì ở bển mấy tay đó đã ngon đâu, giờ về nhà lại phách lối!
Vì ỷ ta đây là thương binh mà. Tui thấy hoài mấy cảnh này ở quê. Chẳng đâu vào đâu
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Mình nhớ có một vụ, tay kia cũng xách lựu đạn cột cổ chân kéo đi rột rột giữa đường (gần Ngã ba ngoài - Ninh hòa), làm bà con sợ mất vía! Lúc đó là năm 1988! Mình cùng mấy thằng bạn nữa thấy vậy liền nhào vô...túm cổ làm một trận! Thằng bạn mình cầm lấy quả lựu đạn rút luôn chốt để ngang cằm lão ấy hỏi: "Muốn cưa đôi không?". Biết là gặp "thứ thiệt" rồi nên thằng kia hết dám.... Sau này, huyện đội xuống, tụi mình giao lựu đạn cho họ, còn tên kia thì dẫn về Huyện đội làm việc! Không biết sau đó thế nào!
Những chuyện như thế này kể ở đây làm gì, đau lòng và làm mất mặt QD nhà mình quá!
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Mình nhớ có một vụ, tay kia cũng xách lựu đạn cột cổ chân kéo đi rột rột giữa đường (gần Ngã ba ngoài - Ninh hòa), làm bà con sợ mất vía! Lúc đó là năm 1988! Mình cùng mấy thằng bạn nữa thấy vậy liền nhào vô...túm cổ làm một trận! Thằng bạn mình cầm lấy quả lựu đạn rút luôn chốt để ngang cằm lão ấy hỏi: "Muốn cưa đôi không?". Biết là gặp "thứ thiệt" rồi nên thằng kia hết dám.... Sau này, huyện đội xuống, tụi mình giao lựu đạn cho họ, còn tên kia thì dẫn về Huyện đội làm việc! Không biết sau đó thế nào!
Những chuyện như thế này kể ở đây làm gì, đau lòng và làm mất mặt QD nhà mình quá!

Sao không mang lựu đạn về đánh cá mà giao cho huyện đội làm chi vậy bác. Uổng quá
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

.....Bác [you] giúp con với :hichic:.....Con có câu hỏi như thế này ......
" hãy dùng luận cứ khoa học để chứng minh Bác Hồ đã chọn con đường CNXH - CN Cộng Sản là đúng đắn" .......
Con cảm ơn các Bác rất nhiều.......:nuhon:.........
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

.....Bác [you] giúp con với :hichic:.....Con có câu hỏi như thế này ......
" hãy dùng luận cứ khoa học để chứng minh Bác Hồ đã chọn con đường CNXH - CN Cộng Sản là đúng đắn" .......
Con cảm ơn các Bác rất nhiều.......:nuhon:.........

Úi trời...Biểu chú giúp vấn đề gì đó thì còn có thể được, chứ món lịch sử Đảng với triết...thì chú bó tay.com. Món này chú không ưa từ hồi còn trong bụng mẹ! :lienhoantat:
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Úi trời...Biểu chú giúp vấn đề gì đó thì còn có thể được, chứ món lịch sử Đảng với triết...thì chú bó tay.com. Món này chú không ưa từ hồi còn trong bụng mẹ! :lienhoantat:

.....:hichic:.....Con cứ hy vọng Bác Đồng giúp con cơ.....vì câu hỏi này con hông hiểu cho lắm......:chongmat:.....
....Bác Đồng hông giúp cái đó...vậy giúp con cái khac' đi.......:loaloa: Bác Đồng mần mai cho con 1 anh bộ đội điiiiiiiiiiiiiii :macco:.......
P/S: Bác đừng có nói cho ai biết hết nha ....:maccowa:
...mà hông biết Bác Đồng có lớn tuổi hơn ba con hông nữa.....nếu nhỏ tuổi hơn thì con gọi bằng chú Đồng vậy.....
 
Ðề: Cựu binh dân kế toán

Ba con năm nay bao nhieu tuổi rồi?
Chắc là lớn hơn chú rồi đấy! Chú mới 48 thôi! :sorrynha:
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top