Câu chuyện tình yêu

Ðề: Câu chuyện tình yêu

Sẽ không là gì khi anh ta tới với bạn bằng hình ảnh người yêu cũ. Anh ta cũng chả tôn trọng bạn khi đòi hỏi bạn phải chứng mình tình yêu của mình bằng thân xác, vậy bạn còn mong đợi điều gì chứ. Hãy rời xa anh ta để anh ta cảm nhận được anh ta cần gì ở bạn, để anh ta có thời gian nghĩ tới những kỷ niệm mà bạn đã có với anh ta, cũng cho bạn thời gian để tỉnh táo hơn, suy nghĩ kỹ hơn về chuyện tình của bạn. Mong bạn sáng suốt hơn khi quyết định
đó hok phải là mình. truyện này mình "lụm" trên mạng về áh :sweatdrop::sweatdrop::sweatdrop:
 
Ðề: Câu chuyện tình yêu

Ngày ấy tôi mới biết mình trầm lặng ít nói thiếu tự tin và bãn lĩnh cuộc sống để rồi đánh mất em mà chẳng hay biết gì. Bây giờ tôi biết phải làm sao đẻ có em trong vòng tay. Nhưng không tôi đã cố gắng nổ lực để đạt tất cả điều em muốn. Giờ em đang ở đâu hãy về đây với tôi! Nếu có được một phép lạ tôi chỉ mong được cùng em dạo phố mùa xuân. Ngày ấy tôi không có gì nhưng bây giờ tôi có tất cả và quan trọng hơn tất cả đó chính là ngọn lửa yêu thương vẫn chưa tàn phai thậm chí nó còn đang cháy mãnh liệt hơn trong trái tim tôi. .......... tôi không biết em có đọc được không nhưng tôi sẽ chờ em!!!..
 
Ðề: Câu chuyện tình yêu

Tôi hối hận vô cùng... nhưng tất cả đã quá muộn!



Tôi đã đau đớn đến bật khóc nức nở. Tôi khóc, một phần vì đau đớn, một phần vì tôi cảm thấy mình đang bị ép, thực lòng tôi không muốn "chuyện này" nhưng tôi vẫn phải chấp nhận để anh làm vậy.

Tôi giờ đây đang rất hoang mang, quả thực tôi không biết mình phải làm gì nữa???

Tôi và anh quen nhau hơn hai năm và đi đến tình yêu cũng đã gần một năm. Thực sự trong thời gian quen nhau và lúc mới yêu chúng tôi rất trong sáng, quá lắm cũng chỉ ôm hôn nhẹ nhàng thôi. Nhưng thời gian gần đây anh nồng nàn hơn trước và thường xuyên có biểu hiện đòi hỏi “XXX”. Tôi đã có gắng rất nhiều lần để không xảy ra chuyện ấy, nhưngcó lẽ con gái luôn dễ mềm lòng nên cuối cùng chuyện gì phải đến cũng đã đến.

Lần đầu tiên ấy để lại trong tôi một nỗi đau đớn và tự ti sâu sắc, bởi vì… tôi không hề thấy máu. Khi ấy tôi biết anh đang mong đợi điều gì, dù trong lòng có hơi tủi thân (chẳng lẽ anh không tin mình?) nhưng vì quá yêu anh nên tôi không nói gì cả. Tuy nhiên, trong lòng tôi cũng thấy hơi lo ngại, tôi sợ cái “thứ” anh muốn nhìn thấy ở tôi vào đêm nay đã bị mất trong những lần “nồng nàn” trước của hai đứa rồi (mà những lần ấy toàn do anh đòi hỏi).

Tôi đã đau đớn đến bật khóc nức nở. Tôi khóc, một phần vì đau đớn, một phần vì tôi cảm thấy mình đang bị ép, thực lòng tôi không muốn chuyện này nhưng tôi vẫn phải chiều anh, đúng hơn là phải chấp nhận để anh làm vậy.

Và kết quả là gì? Anh không được nhìn thấy thứ anh muốn, cũng có nghĩa là điều tôi lo sợ đã thành sự thực. Khi không thấy tôi đổ máu, anh cũng chẳng nói gì? Tôi tự hỏi hay là anh thấy biểu hiện đau đớn của tôi nên cũng thông cảm cho tôi phần nào? Tôi hỏi anh: “Tại sao lại đối xử với em như thế này?” Anh đáp: “Đằng nào cũng sẽ như vậy mà!” Tôi lại hỏi: “Thế bây giờ anh nghĩ gì?” Anh bảo: “Thì em đã là của anh rồi!”

Ngay ngày hôm đó, bạn trai tôi đưa tôi về nhà, đây là lần thứ hai tôi đến nhà anh (lần đầu là vào dịp Tết nguyên đán). Nhà anh chỉ có bố mẹ và anh. Tôi cùng mẹ anh nấu cơm, anh cũng phụ giúp. Bữa tối rất đầm ấm, mọi người trò chuyện với nhau thật thoải mái, anh luôn để ý chăm sóc tôi tận tình và bố mẹ anh cũng thế. Nhờ vậy tôi cảm thấy vơi đi phần nào nỗi buồn và lo lắng.
Nhưng cho đến tận bây giờ nỗi lo lắng trong tôi vẫn không tài nào biến mất được. Tôi đã suy nghĩ, đã khóc, đã ân hận rất nhiều. Nếu thời gian có thể quay ngược lại, tôi ước mình đừng chiều theo anh, đừng có "chữ X thứ ba" bởi giờ đây tôi luôn sống trong lo âu, hoảng sợ. Tuy hiện giờ anh vẫn yêu tôi, vẫn quan tâm chăm sóc tôi nhưng không biết sau này rồi sẽ ra sao? Liệu anh có chán tôi? Liệu có một lúc nào đấy anh lại nghi ngờ tôi không còn trinh tiết? Cứ tưởng tượng đến chuyện ngày ngày phải lo lắng xem anh có những biểu hiện như thế nào, xem anh còn yêu mình không, tôi lại thấy mệt mỏi vô cùng…

Chuyện xảy ra đã được ba ngày rồi, nỗi đau về thể xác và tinh thần vẫn còn nguyên vẹn trong tôi. Dẫu tôi còn yêu anh nhiều và biết anh cũng rất tôn trọng mình nhưng trong thâm tâm tôi vẫn không thoát được nỗi hoang mang và lo lắng.
 
Ðề: Câu chuyện tình yêu

TÌNH IU CHỚP NHOÁNG

Nó là đứa tin vào tình yêu chớp nhoáng . Yêu chứ sao không ! Thế khối người kể lại vừa thấy một người là đã yêu , không phải thật là gì . Nó nhớ ngày đó , cũng bồ bịch đàng hoàng rồi , hứa hẹn lung tung , nhưng đi trên đường , cứ hễ tới khúc quẹo đó , một tên trong ngõ băng ra đi theo nó . Ðạp xe mòn mõi theo nó tới nhà luôn đó nhá . Chả biết hắn từ đâu , từ xó xỉnh nào, cứ nó nhìn qua là hắn cười duyên , cái miệng sao duyên đến lạ . Nó thầm bảo hễ hắn mà hỏi nó tên chi là nó trả lời liền " Tên Trâm " . Hay không , hắn làm trái tim nó đập loạn xạ mỗi lần qua con hẻm đó . Có ngày thấy , có ngày không . Nó lên thống kê ngày nào thấy , ngày nào không mà cũng không đúng , chả theo thứ tự hai tư sáu , ba năm bảy gì cả . Rồi nó lên thống kê theo thời tiết , cũng chả chính xác . Cứ nghĩ ngày nắng là có hắn, ngày mưa hắn biến mất cũng chả phải . Thế hôm nay là ngày gì nào, mưa như trút , nó trùm áo mưa phủ mặt , nhìn qua , cái mặt hắn tái mét vì ướt mưa vẫn cười duyên với nó trung thành tệ . Nó tự nhủ , ôi giá gì có người yêu chung thủy như hắn, mưa lớn nặng hạt thế kia mà vẫn theo gót nàng thế này thì trái tim có mà chảy nước vàng nước xanh ra chớ lại .
Ðược những lúc cô đơn nhất , nó tìm đường qua con hẻm đó xem có hắn đi theo không , có lúc toại nguyện , có lúc không . Có lúc nó thèm hắn ngỏ một lời " đi uống nước với tôi đi " mà không có . Hắn chỉ có trung thành đạp xe theo nó , cười duyên , làm cận vệ cho nó tới tận cổng nhà rồi lại cười duyên vòng xe về .
Bao lần cãi vả với bồ nó , nó đã tính kể cho bồ nó nghe hiện tượng này và buông một câu vô tội vạ " người dưng còn trung thành với em thế đấy , vậy mà anh , đồ ác độc " . Nhưng nó đã biết hắn là ai đâu .
Rồi đến một ngày, cũng biết là sẽ tới ngày này, nó chia tay với bồ vì không chịu đựng nổi những trận cãi vả . Tiếc gì , những ngày vui đã qua, những ngày buồn thì vất đi , thế thôi . Nó nhớ tới hắn vô cùng . Mỗi ngày đi học về , dù từ trường hay từ nơi thực tập xa đến đâu , nó cũng quẹo lại cái con đường có cái hẻm mà hắn từ đó đi ra . Ôi bao nhiêu lần trống ngực vang lên , ồ , có phải hắn , có phải hắn , nó đều thất vọng vì không phải . Nó tự nhủ phải kiên nhẫn như hắn đã từng kiên nhẫn với nó . Trong thời gian phải kiên nhẫn , nó miên man sắp xếp những điều sẽ nói với hắn khi vừa nhận được nụ cười duyên hắn trao khi đang đạp xe song song .
Anh học trường nào ? Anh bao nhiêu tuổi , tại sao anh nhìn thấy em , chúng ta ghé đâu uống nước cho em nói chuyện với anh được không ?
Thật là tân tiến, nó cần một người tri kỷ đến thế mà, một người kiên trì và độ lượng với nó , cho nó tin trong cuộc đời con người sinh ra là để đến với nhau , để hiểu nhau hơn là để cải vã và cho nhau những không đâu như nó và bồ nó .
Một tháng trôi qua , hai tháng cũng qua , những gì không muốn qua cũng qua .
Nó trộm nghĩ , chắc hắn đi thi hành nghĩa vụ quân sự , hay hắn nhận công tác xa miền Tây , miền Trung nào rồi và ở phương trời nào đó hắn vẫn mong có dịp đợi nó tại con hẻm này , khi nó vừa đạp xe qua là trờ tới đi cùng , môi nhoẻn nụ cười duyên thật thân thiện và thật khó quên . Ôi , nó nhớ , nhớ ôi là nhớ , không nhớ tới ông bồ nhiều bằng nhớ tới hắn đấy nhá .
Nó tin , thật tin vào tình yêu chớp nhoáng . Không có ? Có hay không ?
Thế không mà sao lại nhớ thế này ?
Thế có mà sao người lại đi đâu mất ?
Nó đưa tay gạt nhẹ giọt nước mắt đang lăn dài cho một cảm giác hay hay vừa được tiễn về nghĩa địa xúc cảm , nơi nó đã chôn biết là bao nhiêu cảm giác có thật mà không bao giờ tìm lại được .
Tình yêu chớp nhoáng
 
Ðề: Câu chuyện tình yêu

Hai tháng trôi qua sao mình vẫn như thế, vẫn cứ hồi hộp và nôn nao mong chờ , cứ tưởng nó đã chết lặng từ ngày ấy nhưng sao mình vẫn cứ đau mãi. Nhìn thấy anh đó nhưng không thể nào mở lời được. Vì lòng tự trọng nên mình lặng im trong vằn vặt đau khổ, tim mình nhưng nghẹn lại khi nghĩ giờ đây anh đang ở đó thấy mihn2 nhưng vờ như không thấy, anh đang vui vẻ với 1 người nào đấy, vẫn lời nói đó không hoa mỹ, không cầu kỳ nhưng rất hợp ý mình, mình ko cần ở anh cái gì cả, chỉ cần được chia sẽ khi vui khi buồn tủi thôi, nhưng anh đã quay lưng lại với mình không cho mình 1 lời giải thích, giờ mình vẫn sồng trong ký ức của những ngày anh đeo đuổi mình. Quên anh đi lý trí mình kêu như vậy nhưng con tim mình không biết vâng lời. Mình cứ luẩn quẩn hoài trong vòng thương nhớ ấy, không còn định hướng, không lối đi riêng mặc dù mình rất cố gằng, tạo cho mình 1 môi trường mới vui vẻ hơn nhưng.... vẫn là nhưng... mình không thể nào thoát ra được, không ai có thể thay thế anh ấy được, không cái gì có thể làm mình quên được, biết rằng vấp ngã mình phải tự đứng dậy, đau rất đau . Đau vì đó là người mình tin yêu nhất, mình nghĩ sẽ tựa vào anh mãi mãi nhưng....chuyện đời không ai có thể đoán được. Mình tự hỏi giờ trong anh hình ảnh của mình ra sao? sao anh lại nói những câu nói vô tình đến thế, tại tính anh hay anh đã thay đổi. Sao lại thay đổi khi nó chỉ mới bắt đầu, khi mình không còn lý trí để đấu tranh, mình bị quật ngã trước tình cảm ấy thì anh lại quay lưng đi. Lạnh lùng thật con người ta đem tình cảm ra làm trò đùa, họ được gì đây? Họ có hạnh phúc không? Không biết nữa nhưng với mình đó là nổi đau không bao giờ nguôi.
 
Ðề: Mối tình đầu

Đã bao lâu nay chúng mình không còn liên lạc với nhau nữa. Em biết anh ở đâu, anh đang làm gì, còn anh thì có lẽ là không muốn biết gì về em có phải không nào?

Anh đang muốn chạy trốn khỏi quá khứ, hay là anh đã bị nỗi ám ảnh đời thường chi phối? Hay là anh đã quên em? Dù sao đi nữa em cũng không giận và trách anh đâu, giờ đây em đã "lớn" lên rất nhiều rồi.

Tình yêu của em đối với anh vẫn vậy, vẫn tha thiết, sâu sắc, nhưng giờ đây nó còn sâu sắc và trầm lắng hơn bao giờ hết. Em vui khi thấy anh thành đạt trong cuộc sống, vui vì gia đình anh yên ấm. Em vui với những niềm vui của anh, và thầm chia sẻ với anh những nỗi buồn.

Em đã "lớn" với đúng nghĩa của nó, giờ đây em yêu anh, chỉ vì em yêu anh, không tính toán, không vụ lợi, không có ý định sở hữu cuộc đời anh.

Giờ đây khi mùa hoa bằng lăng về em vẫn đi trên con đường ngày xưa mình đi, em vẫn đi trên những ngõ nhỏ mà ngày xưa anh từng đèo em đi học, có giàn hoa giấy với những chùm hoa trắng đỏ. Giờ đây chỉ một mình em tìm lại con đường xưa, mỗi khi đi qua đó em lại chiêm nghiệm về tình yêu của chúng mình.

Ngày mình mới chia tay nhau, mỗi lần đi qua ngõ nhỏ kỷ niệm xưa làm tim em đau nhói, nhưng giờ đây mỗi lần đi qua đó em vẫn thấy nhớ anh thật nhiều, buồn một nỗi buồn trầm lắng.

Giờ đây anh và em mỗi người đều có cuộc sống của riêng mình. Em cũng như anh vậy thôi cũng có những nỗi lo rất đời thường, nhưng em luôn yêu anh, và cầu chúc cho anh được hạnh phúc.

DTHL
Tình yêu luôn khiến ng ta hạnh phúc cũng khiến ng ta đau khổ đến tột cùng. Nhg dù sao khi quay đầu nhìn lại thì cta cũng đã từng hạnh phúc.Đã yêu và đc yêu...
 
Ðề: Mối tình đầu

Có một nickname...

(tg: Ngọc Lợi)​



Bắt đầu từ việc tạo ra một nickname và tải về phần mềm có thể online hai nickname cùng một lúc để anh khỏi nghi ngờ. Khi add nick anh vào nickname caphemuoingotngao mà mình vừa mới tạo, Linh đã ngập ngừng gõ kèm hai câu thơ "Em sẽ học cách yêu của cỏ/ Kiên nhẫn nảy lên và xanh đến kiệt cùng" và lấy đó làm status rồi hồi hộp đợi kết quả

Thường khi làm việc lúc màn đêm yên ả len về, Linh thường đăng nhập vàoYahoo! Messenger và để ở trạng thái Invisible to everyone rồi nhìn những cái nick sáng đèn cho bớt cảm giác cô đơn và cùng với niềm hy vọng rằng sẽ nhìn thấy nick anh sáng đèn dù chỉ một lần thôi...

Linh và anh quen nhau cũng từ Yahoo! Messenger, anh nói, mỗi lần đọc những dòng status của Linh, anh thấy lòng ấm áp lạ kỳ, bao nhiêu mệt mỏi, áp lực làm việc trong ngày đều tan biến. Và hơn nữa, anh thấy cảm giác sao mà gần gũi như thể Linh đang ở kề bên thì thầm những lời ấy vào tai anh. Khi đó, Linh nhăn mũi nói với anh:

- Đó toàn là những câu ngốc nghếch thôi, khi em buồn hay vui, giận ai hay ghét điều gì... em đưa lên status, chỉ có anh ngốc nên mới đọc rồi thấy gần gũi gì đó thôi. Tụi bạn em cứ la làng khi nhìn thấy mấy câu đó...

Anh cười hiền:

- Chắc là anh ngốc thiệt, nhưng sự thật là anh rất thích đọc những status của em...

Hai đứa quen nhau, chẳng có chút gì gọi là “kịch tính” như các bộ phim tình cảm trên tivi hay tiểu thuyết, chỉ là những buổi đi chơi, trò chuyện, ăn uống cùng nhau. Có khi, hai đứa cùng chúi mũi vào đọc chung một quyển sách hay ăn chung một ly kem thập cẩm đủ mùi vị rồi lại quay sang giành nhau chiếc remote tivi để bấm cho bằng được chương trình mình yêu thích. Để khi thua, anh mỉm cười khi thấy Linh đắc thắng. Khi thắng, không đợi Linh xụ mặt đến 3 giây anh đã nhường lại remote cho Linh rồi âu yếm nhìn Linh nhấn nhoay nhoáy các kênh như để chọc tức anh.

Mọi thứ cứ trôi đi trong êm đềm như thể nó phải diễn ra như thế. Không một chút gợn của ưu tư hay phiền giận.

Ngày nọ, bỗng nhiên Uyên “sát tình” bày kế:

- Em phải tạo nên những tình huống gay cấn một chút thì mới hiệu quả.

- Tình huống gay cấn? Chi? Đang yên đang lành...

- Thì đang yên đang lành nên mới phải tạo nên những tình huống gay cấn để tạo nên hương vị cho tình yêu chứ!

- Nghĩa là sao? Linh mắt tròn mắt dẹt hỏi “quân sư... tình yêu”. Gọi Uyên là “quân sư tình yêu” cũng không ngoa cho lắm bởi cô nàng này có vô số những mối tình “ra ngô, ra khoai” nên kinh nghiệm của nàng vô số kể. Uyên còn là “chuyên gia gỡ rối” khá thành công trong chuyện tình cảm nên được rất nhiều người tin cậy giao phó cho việc bày mưu tính kế để “lấy cắp trái tim” của đối tượng.

Uyên búng tay nói bằng giọng chắc nịch với Linh:

- Thì phải tạo ra tình huống để thử thách chàng chứ sao nữa.

Linh lắc đầu:

- Tụi em tin tưởng nhau tuyệt đối, không cần đến thử thách gì đó đâu.

Uyên nhún vai:

- Chuyện này thì có liên quan gì đến chuyện tin tưởng hay nghi ngờ gì đâu. Đơn giản là chỉ xác định chính xác phần trăm tỉ lệ mà em đang chiếm giữ trái tim chàng mà thôi.

Linh cười rạng rỡ:

- Cái này thì em biết. Em tin là mình đã chiếm trọn tình cảm trong trái tim chàng rồi, khỏi cần phải xác minh hay xác định gì nữa cho mệt.

Uyên lúc lắc đầu:

- Cái đó thì không chắc à nha. Chưa nghe câu “đàn ông năm bảy lá gan/ lá ở cùng vợ, lá toan cùng người” hả? Nhiều khi thấy vậy mà không phải vậy đâu, cô bé ơi...

Linh chun mũi:

- Chàng của em khác, không đáng ghét như những kẻ trong câu ca dao chị vừa đọc đâu.

Uyên chuyển sang giọng tinh quái:

- Cái đó thì chỉ có trời mới biết. Em còn nhớ anh chàng đeo cặp kính dày cui- mối tình thứ tư của chị không?

Linh gật đầu:

- Cái anh chàng mà luôn run như cầy sấy khi nói chuyện với người khác phái đó hả? Em có nhớ...

Như chỉ đợi có vậy, Uyên chụp lấy ngay câu trả lời của Linh:

- Đó, chính là anh chàng đó đó... Em còn nhớ chứ, hơn nửa năm, ngày nào hắn cũng đem đến cho chị một cành hồng rồi đứng nép mình nơi cánh cửa với hy vọng chị cười với hắn một cái. Nhìn hiền lành đến như thế, nhút nhát đến như thế mà em có biết tụi chị chia tay vì lý do gì không?

- Vì không hợp tính hả chị? Linh đưa ra một lý do vừa xuất hiện trong đầu. Uyên cười bằng mũi:

- Được vậy cũng còn đỡ tức. Hứ, khi chị và hắn hẹn hò với nhau chỉ một thời gian ngắn thì chị tình cờ phát hiện, ngoài hẹn hò với chị, hắn còn cưa cẩm thêm ba cô nàng khác với phương thức y chang cách hắn đã làm chị xiêu lòng.

- Không thể nào như vậy chứ. Anh đó nhìn rất... rất, biết nói sao ta, uhm... rất...

- Rất khù khờ, Uyên tiếp lời ngay khi thấy Linh đang cố gắng tìm từ ngữ sao cho không làm phật lòng mình lại bảo đảm về mặt ngữ nghĩa. Rất khù khờ, em muốn nói vậy, đúng không? Rất khù khờ mà còn vậy nữa đó, huống chi là...

Uyên lấp lửng bỏ câu nói nửa chừng để thăm dò phản ứng của Linh. Và chưa đến 3 giây sau, khuôn mặt Linh đã chuyển sang sắc khác. Linh quay sang níu tay Uyên.

- Phải làm sao đây hả chị?

Như chỉ đợi có thế, Uyên liền kề tai Linh thì thầm. Khuôn mặt Linh căng ra theo từng lời Uyên nói...

Bắt đầu từ việc tạo ra một nickname và tải về phần mềm có thể online hai nickname cùng một lúc để anh khỏi nghi ngờ. Khi add nick anh vào nickname caphemuoingotngao mà mình vừa mới tạo, Linh đã ngập ngừng gõ kèm hai câu thơ “Em sẽ học cách yêu của cỏ/ Kiên nhẫn nảy lên và xanh đến kiệt cùng” và lấy đó làm status rồi hồi hộp đợi kết quả. Hơn 1 phút sau, anh add nick caphemuoingotngao- tim Linh đau thắt lại. Vậy mà anh đã từng nói với Linh, trong Yahoo! Messenger, anh chỉ add tên những người mà anh đã quen biết hoặc cực kỳ quý mến, sẽ chẳng bao giờ anh chấp nhận add tên một người xa lạ. Vậy mà bây giờ anh đã add... chỉ vì hai câu thơ.

Linh định ngưng ngay việc mình đang làm lại nhưng rồi Linh chặc lưỡi tự nhủ:

- Coi như đây là cách mình tìm hiểu thêm về anh ấy.

Và Linh không ngờ câu chuyện của mình (trong nick caphemuoingotngao) lại cuốn cô đi xa đến như thế. Qua “cà phê muối”, cô đi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác về anh, nào là trong câu chuyện tình “cà phê muối”, yếu tố tạo nên sự cuốn hút của câu chuyện không nằm ở chi tiết chàng trai gọi nhầm đường thành muối và phải “phóng theo lao” bằng cách uống cà phê muối cả đời; mà là bức thư thú nhận khi anh lìa đời rằng chàng trai đã một lần lừa dối người mình yêu nhưng chưa bao giờ hối hận vì điều đó. Anh kết luận:

- Có những sự lừa dối ngọt ngào và êm đềm đến như thế, anh nguyện được chìm vào trong đó.

Linh hoang mang. Sao trước đây, anh vẫn thường chê anh chàng “cà phê muối” đó ngốc nghếch, chỉ vì một lời nói dối mà phải ngậm đắng nuốt cay uống “cái dung dịch vừa mặn vừa đắng (từ anh vẫn dùng) suốt cả đời cho đến lúc chết. Dại dột quá đi thôi!”.

Anh nói với “cà phê muối” rằng anh yêu màu tím, cái màu mà từng nói với Linh là “tím hoa sim ư? Sao em có thể thích được cái màu buồn bã ấy nhỉ? Biểu tượng của sự thủy chung, đợi chờ gì chứ, chỉ gợi lên cảm giác đơn độc thôi, anh chúa ghét!”.

Anh gửi cho “cà phê muối” bài hát Hạ trắng trong một ngày mưa rả rích với lời nhắn: “Nghe tiếng mưa thật thích nhưng anh thích nhìn nắng hơn. Ước gì, chúng ta gặp nhau, để anh có cơ hội nhìn thấy nắng như đang nhảy múa trên tóc hay trong mắt em...”.Vậy mà anh đã từng nói với Linh rằng...

- Hôm nay lại mưa nữa đấy! Cô bé ngọt ngào của tôi ơi, nhớ mang áo mưa kẻo ướt áo, không khéo sẽ cảm lạnh thì anh sẽ đau lòng lắm.

...

- Mấy hôm nay mưa nắng thất thường, chịu khó uống một viên C sủi đi, cô bé ơi, cho có sức đề kháng mà làm việc hăng say nữa chứ. Anh thích sự năng động của em.

...

- Tối qua anh online hầu như nguyên đêm, phải chi lúc đó có em online cùng thì hay biết mấy.

...

- Anh nhớ em đến phát điên. Hay là chúng ta gặp nhau ngoài đời nhé. Cho anh cơ hội đi nào, cô bé bướng bỉnh.

...

- Anh nhớ em.

...

- Trong đầu anh lúc này chỉ suy nghĩ về em thôi.

...

- Anh nhớ em.

Linh bật khóc. Rõ ràng anh đang gửi những lời yêu thương cho Linh, mà lại không phải dành cho Linh. Linh nức nở tâm sự với Uyên, Uyên nhướng mắt.

- Chị đã nói mà, đàn ông ai cũng như ai, vậy mà hồi đó em cứ khăng khăng nói chàng của em là trường hợp ngoại lệ. Giờ thì tin chưa?

- Em phải làm sao bây giờ hả chị? Linh nấc lên trong nước mắt.


- Thì phải làm cho ra ngô, ra khoai chứ sao nữa. Em phải...

Nhưng Linh chưa kịp làm gì thì khuôn mặt anh đã lặng đi khi vô tình nhìn thấy những IM “caphemuoingotngao” mà Linh đã lưu trong máy. Khi chat trong nickname “caphemuoingotngao”, Linh thường lưu lại với hy vọng đó sẽ là những bằng chứng khiến anh không thể chối cãi rằng mình đã lừa dối cô. Vậy mà bây giờ, Linh lại tái mặt khi anh đọc nó. Linh lắp bắp:

- Em chỉ là... em thực sự chỉ muốn...

Anh ra đi, chẳng để lại cho Linh một lời nào. Mọi nỗ lực liên hệ với anh đều trở nên vô vọng. Anh biến mất như thể chưa bao giờ có anh xuất hiện trong đời. Hằng ngày, Linh sign in vào nickname thật của mình với hy vọng nick của anh sáng đèn, dù chỉ một lần thôi, để Linh lại có thể trò chuyện cùng anh, có cơ hội giải thích những việc mình đã làm...

Bao nhiêu năm qua, nickname của anh vẫn chưa một lần sáng đèn.

Linh hằng ngày vẫn online và ghi những câu status, với hy vọng dù có xài chế độ offline, anh vẫn đọc được những tâm tư của cô.

Linh nhớ có một lần, khi trò chuyện với “caphemuoingotngao”, anh đã từng nói: “Khi đã yêu thì phải tin. Không bao giờ người ta dùng phép thử trong tình yêu cả”.

Anh có lỗi hay Linh có lỗi? Ai đã lừa dối ai đến nỗi hai đứa lạc nhau mãi như thế này?

Linh không muốn tìm câu trả lời nữa, chỉ mong nick của anh sáng đèn và Linh lại gửi đi những dòng messages, với nickname thật của mình.

Có một nickname chẳng bao giờ available nữa...
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Câu chuyện tình yêu

Mỗi khi có tâm trạng buồn mình lại viết, phải chi có ai đó để mình chia sẽ tâm sự thì hay biết mấy. Nhưng khó quá tới giờ mình vẫn chưa tìm được. Thời gian trôi qua thật nhanh
6 năm rồi như mới hôm qua, giờ trong mình tràn đầy thất vọng, buồn chán. Vì sao mình cũng không thể nào hiểu nổi. Còn yêu anh nhưng thấy anh càng xa cách mỗi ngày khoảng cách ấy càng lớn, với mình tuổi trẻ sức sống như đang bắt đầu nhưng với anh mọi thứ như dần lại , chúng mình giờ như 2 thế giới song song không có điểm chung, sợi dây duy nhất chính là thành viên còn lại trong gia đình bé nhỏ níu giữ không thì sẽ chẳng còn nữa. Những tình cảm ấm áp , những lời nói âu yếm giờ thay bằng những lời tra xét gặng hỏi, nói nặng nhẹ. Cuộc sống khiến con ngưòi thay đổi mà chính bản thân họ cũng không hiểu nổi vì sao, bản thân mình cũng vậy. Có thể chấp nhận được hay không còn phải chờ
 
Ðề: Câu chuyện tình yêu

Tội nghiệp e mebo wá, ai bảo ham lấy chồng sớm, he he
 
Ðề: Câu chuyện tình yêu

Ai sẽ cõng em đi suốt cuộc đời này?

Ngẫm nghĩ, chẳng biết ai sẽ cùng em đi đến tận cuộc đời này, khi còn bé rất thích được bố cõng trên vai đưa đi khắp nơi, và rồi ngày tháng theo em lớn lên, em cũng mong ước có ngày được anh cõng trên vai và đi suốt cuộc đời này. Vậy mà...

Ngày ấy, đã từng có người hứa sẽ cùng em bước đi trên con đường đời. Vậy mà, ngày hôm nay, người ấy bỏ em đi để về với Chúa. Đã từng có người hứa sẽ không bao giờ làm em phải rơi nước mắt, dù chỉ 1 giọt mà thôi. Ấy vậy mà, giờ đây, chỉ mình em, ngồi với chiếc khăn tay đẫm nước mắt. Hôm nay, trở về nhà, một mình em, ngồi cô đơn một mình trong ngôi nhà đã từng là ngôi nhà hạnh phúc. Đi đến đâu, cũng thoắt ẩn thoắt hiện hình bóng của người ấy, từng nơi từng nơi một, mỗi nơi là một kí ức, mỗi nơi là một hình ảnh và mỗi nơi là mỗi giọt nước mắt.

Đã bao lâu rồi nhỉ? Đã bao lâu rồi em không tự ngắm mình trong gương và chợt nhận ra mình tiều tụy, và đã bao lâu rồi, ngôi nhà này vắng đi tiếng cười nói của một người, một người luôn mang lại hạnh phúc cho em. Chắc, cũng đã lâu lắm rồi, kể từ cái ngày ấy... Chợt lo sợ cho ngày mai, lo sợ ngày mai em thức giấc, và nhận ra rằng mình không mơ, nhận ra sự thật là em mất người ấy mãi mãi. Sợ phải nhìn thấy ánh mặt trời của ngày mai, sợ phải đối diện với đời sống thực này. Sợ cái ngày mai em đưa tiễn anh tại nơi nghĩa trang lạnh lẽo ấy, sợ, sợ cái ngày mai ấy. Và rồi, cái ngày mai ấy cũng đã đến. Một đêm dài không ngủ. Một đêm dài em dành trọn để tưởng nhớ đến người ấy. Đêm qua, một mình em trên bãi biển, một mình em ngồi ngắm lại bầu trời từng là của đôi ta.

Giờ đây, nó chỉ thuộc về riêng em mà thôi. Cố gắng, em tự nhủ với lòng mình là sẽ cố gắng, chỉ hôm nay nữa thôi. Em sẽ là lại chính mình, sẽ quay lại với cuộc sống mà trước đây em đã từng, chỉ duy nhất một thứ mất đi mà thôi, là người ấy. Đã đến giờ phải chia tay người ấy thật sự, đã đến lúc phải đến nơi đưa tiễn người lần cuối. Mong Chúa bên người ấy mãi mãi, yên bình và hạnh phúc.
 
Ðề: Câu chuyện tình yêu

Nước mắt chảy dài trên đôi má của cô gái, “ Em sẽ mãi mãi chia tay anh ấy, cám ơn anh đã ở bên cạnh em lúc này, anh không khinh em chứ”
Không sao đâu em”Anh sẽ đợi và luôn ở bên cạnh bảo bọc và che chở cho em, em chỉ đặt niềm tin nhầm chỗ thôi” chàng trai nắm tay và nhìn sâu vào đôi mắt cô gái đáp lời…
Hai tuần sau..
Cô gái nghẹo đầu trên bờ vai thầm nhủ “thằng này gục nhanh nhưng dạo này hơi hẻo, chắc ông bà bô chặn kinh tế hay lô đề hết hìu rồi”, Chàng trai trìu mến vuốt tóc cô gái và mơ màng nghĩ đến em bé tiếp theo sẽ đặt “niềm tin” vào mình là ai.
 
Ðề: Câu chuyện tình yêu

đoc bài viết :"Tình yêu giản đơn" làm mình nhớ tới vẻ mặt một người bạn cũ gặp lại sau 20 năm nhưng mình lại vô tình quay lưng đi trước sau khi chào chia tay người bạn ấy mặc cho bạn ấy đứng trông theo từng bước chân mình đi.Không biết cảm nhận của bạn ấy có giống như chàng trai trong bài viết không ?bạn ấy có nghĩ là mình thấy hờ hững với bạn bè không nhỉ?
 
Tinh yêu...!

Có bao giờ người ta của bạn hỏi bạn rằng tình yêu của bạn đã diễn ra như thế nào? thì lúc đó bạn sẽ nói sao?

Có bao giờ bạn tự hỏi tình yêu của bạn như thế nào chưa? Và có bao giờ bạn đã nghĩ về những kỉ niệm mà cả 2 người cùng trải qua chưa? Có thể đó là những kỉ niệm sâu sắc hoặc có khi đơn giản không có gì để mà nghĩ nhưng mà những kỉ niệm đó sẽ làm cho tình yêu của bạn sẽ mãi luôn đẹp theo năm tháng.

Có ai hỏi rằng yêu là gì thì lúc đó tôi sẽ nói yêu là lúc ngập ngừng đi bên nhau, tôi nhìn em và em nhìn tôi với cả trái tim rồi nghẹn ngùng không nói.

Nếu có ai hỏi yêu là gì thì tôi sẽ nói rằng là lúc cả 2 cùng chịu lạnh với nhau, là lúc cả 2 bướng bỉnh không chịu mặc áo lạnh đứng ngoài trời chịu cái lạnh 20 Độ và mưa to để thách nhau rằng ai sẽ là người chịu nhường nhịn trước.

Nếu có ai đó hỏi tôi yêu là gì thì tôi sẽ nói rằng, em là lúc khi chúng tôi bên nhau, rất dói những chỉ còn đủ tiền mua 2 ổ bánh mì cùng ngồi ở một góc mà ăn, ăn trong nghen ngào và trong nước mắt…em không nói mà chỉ nhìn anh ăn, ăn với cả hi vọng và niềm tin vào anh.

Nếu ai đó hỏi tình yêu ra sao thì tôi sẽ nói tình yêu là một điều diệu kì nó khắc sâu trong tôi những kí ức sâu đậm, nó làm con người có những giây phút đau khổ nhưng cũng có những giây phút thăng hoa tràn ngập trong niềm hạnh phúc.

Nếu nói tôi diễn tả tình yêu như thế nào thì tôi chỉ biết nói rằng tình yêu là một điều kì diệu, và tôi cảm ơn ông trời vì đã cho tôi có một tình yêu đẹp như tranh vẽ như thế.

Nếu ai đó hỏi tôi tại sao tôi yêu em mà không yêu người khác thì lúc đó tôi sẽ ngẩn cao đầu mà trả lời rằng vì đó chính là em, và không phải là người con gái nào khác.

Nếu ai đó hỏi tôi rằng liệu tôi yêu em được trong bao lâu thì lúc đó tôi sẽ nói với người ta rằng tôi sẽ yêu em một giờ, một ngày, một tháng, một năm, mười năm hay tôi yêu em cả cuộc đời này, miễn rằng tôi vẫn còn có thể thở được mà thôi.

Nếu có ai đó có tình yêu vĩnh cửu hay không thì tôi sẽ lắc đầu nói với người đó là không nhưng mà tôi biết chắc rằng sẽ có những tình yêu vĩnh cửu nếu chúng ta nghĩ rằng trên đời vẫn có chuyện cổ tích trong thời hiện đại. Hãy tin rồi bạn sẽ biết là có hay không?

Nếu ai đó hỏi tôi yêu nó ngọt ngào ra sao thì tôi sẽ nói với người đó rằng tình yêu không bao giờ là ngọt ngào cả, không bao giờ là màu hồng mà nó là sự chông gai và thử thách, nó là điều mà chúng ta phải vượt qua để mà biết rằng sẽ có nhiều điều làm chúng ta nhớ mãi và nó khắc sâu trong tâm trí của chúng ta.

Tinh yêu mang lại những cảm xúc thăng hoa, những cái ôm đầy xao xuyến, những nụ hôn ngọt ngào. Những cái nắm tay mang đầy ý nghĩa. Tinh yêu là những lời động viên, nó vực ta dậy trong những hoàn cảnh tuyệt vọng nhất. Nó cho ta hi vọng vào cuộc sống. Nó dẫn đường cho ta đi trong đêm tối tắm. Là ngọn đuốc thắp sáng trái tim ta. Và là điều mà mọi người hằng mong ước.

Tiền tài danh vọng không thể nào mang một tinh yêu bền vững đến với bạn mà chỉ có sự chân thành của tình yêu mới thật sự mang đến một tình yêu lâu dài, một tình yêu bền vững, một tình yêu đẹp như chuyện cổ tích mà người ta thường nói đó là “TÌNH YÊU VĨNH CỬU”

Có thể tôi không phải là một chuyên gia trong tình yêu, có thể tôi không trải qua nhiều chuyện như nhiều người khác trong tình yêu, nhưng mà tôi biết chính xác điều tôi cần phải làm trong tình yêu là gì? Và tôi biết những kỉ niệm trong tình yêu sẽ luôn đi theo mỗi người chúng ta trong suốt cuộc đời.



ST
 
Ðề: Câu chuyện tình yêu


Tình yêu không bằng lời nói!

Yêu một người là như thế nào, có ai định nghĩa được tình yêu.


Yêu chính là sự tin tưởng, quan tâm và có thể cùng nhau chia sẻ tâm sự.

Khi bạn buồn, con tim mách bảo bạn người ấy cũng không được vui.

Khi bạn vui, con tim mách bảo bạn người ấy cũng rất vui và nét rạng rỡ trên khuôn mặt bạn cũng xuất hiện trên gương mặt người ấy.

Lúc bạn cô đơn, người ấy tìm đến bạn nhưng chỉ nhìn mà không nói.

Bạn thật sự cảm thấy hạnh phúc vì người ta luôn ở bên bạn đôi khi không cần lên tiếng nhưng vẫn hiểu bạn thật sự cần gì.

Ngôn ngữ của tình yêu không phải bằng lời nói mà chính từ hành động của chúng ta. Chỉ có những người thật sự yêu thương mới cảm nhận được nó.
------------------------------------------*o*ooooooooooooooooo*o*---------------------------------------



 
Buồn chồng

Chào các pac!
Mình buồn quá lên vô đây than thở một chút nhé. Ko biết mọi người có nghĩ giồng mình ko? Tình chỉ đẹp khi còn dang dở, tình hết vui khi đã vẹn câu thề mình thấy đúng lắm. Khi yêu đương sao mà thơ mộng và hạnh phúc thế. Còn khi cưới rồi thì .... như mình đây nè .... Mới cưới nhau đc 4 năm thôi mà tưởng chừng như 10 năm rồi, người ấy chẳng còn xem mình quan trọng nữa. cả tháng chẳng hỏi thăm minh 1 câu, ờ nhà giờ giống như nhà trọ ý. Mình có chủ động hỏi han thì ko trả lời ỏ trả lời nhát gừng....nhiều nhiều lắm. Chẳng lẽ đàn ông họ cứ nghĩ là đi làm hùng hục rồi mang cục tiền về quăng vô mặt mình là mình hạnh phúc sao. Nếu mà chỉ cần nhiều tiền thôi thì cần gì phải lấy chồng. Đôi khi mình muốn nổi loạn lắm, cho bõ ghét, nhưng mà lại ko lỡ vì còn thằng con yêu dấu nữa
 
Ðề: Buồn chồng

Bạn đang ấm ức vì chồng không còn quan tâm, săn đón mình như xưa, đó là lẽ bình thường thôi, đừng buồn làm gì, hãy chăm sóc gia đình, hãy luôn giữ lửa cho tổ ấm của mình.
Mình kể chuyện vui cho bạn vui này:
Vợ hỏi chồng: Sao SN em anh không còn tặng hoa như khi đang yêu nữa
Chồng trả lời: Có ai đi câu mà câu được con cá rồi còn banh miệng nó ra để bỏ mồi vào đó
 
Ðề: Buồn chồng

Bạn đang ấm ức vì chồng không còn quan tâm, săn đón mình như xưa, đó là lẽ bình thường thôi, đừng buồn làm gì, hãy chăm sóc gia đình, hãy luôn giữ lửa cho tổ ấm của mình.
Mình kể chuyện vui cho bạn vui này:
Vợ hỏi chồng: Sao SN em anh không còn tặng hoa như khi đang yêu nữa
Chồng trả lời: Có ai đi câu mà câu được con cá rồi còn banh miệng nó ra để bỏ mồi vào đó

Cám ơn Cỏ May nhé:
Mình biết là vậy, nhưng nhiều khi buồn lắm cỏ may ơi, mình cứ cảm tưởng như chồng mình là khách trọ ý.
 
Ðề: Buồn chồng

tớ chia sẻ với đằng ấy, nhà tớ cũng thế có điều khá khẩm hơn tý nhưng cũng nói thật là chán chết, Cưới nhau đc 3 năm, bây giờ mới sinh em bé mà sao thấy cs ngày càng tẻ nhạt thế, nếu ko có đứa con chắc tớ về ngoại lâu rồi hi chic, chống tớ về đến nhà là dtử chả thiết gì đến ai, con cũng tù từ đã, chán lắm, tớ ức chế kinh khủng , cai nhau ko bioết bao nhiêu lần rùi mà chả thấy cải thiện đc gì cả chán kinh , chẳng nhẽ lại than thở ......, hôm nào chán quá nháy máy tớ chat chot giải toả cho đỡ bx, nick của tờ là phanthanhnga_vt@yahô.com, chán lắm cho các ông chồng
 
Ðề: Buồn chồng

Chào các pac!
Mình buồn quá lên vô đây than thở một chút nhé. Ko biết mọi người có nghĩ giồng mình ko? Tình chỉ đẹp khi còn dang dở, tình hết vui khi đã vẹn câu thề mình thấy đúng lắm. Khi yêu đương sao mà thơ mộng và hạnh phúc thế. Còn khi cưới rồi thì .... như mình đây nè .... Mới cưới nhau đc 4 năm thôi mà tưởng chừng như 10 năm rồi, người ấy chẳng còn xem mình quan trọng nữa. cả tháng chẳng hỏi thăm minh 1 câu, ờ nhà giờ giống như nhà trọ ý. Mình có chủ động hỏi han thì ko trả lời ỏ trả lời nhát gừng....nhiều nhiều lắm. Chẳng lẽ đàn ông họ cứ nghĩ là đi làm hùng hục rồi mang cục tiền về quăng vô mặt mình là mình hạnh phúc sao. Nếu mà chỉ cần nhiều tiền thôi thì cần gì phải lấy chồng. Đôi khi mình muốn nổi loạn lắm, cho bõ ghét, nhưng mà lại ko lỡ vì còn thằng con yêu dấu nữa

Bạn à! Cuộc sống là như vậy đấy. Nhưng theo mình nghĩ có lẽ hai vợ chồng bạn nên ngồi lại với nhau để giải tỏa những ấm ức, những thắc mắc, những băn khoăn trong lòng của mình ra cho đối phương biết và hiểu. Mình nghĩ có lẽ ông xã bạn là người suy nghĩ đơn giản, họ chỉ nghĩ việc lớn mà những việc nhỏ họ chẳng để tâm Hoặc là ông xã bạn đang gặp khó khăn trong công việc hoặc ngoài đời, nên có những lúc họ thờ ơ với gia điình.
Bạn ơi khoan hãy nổi loạn bạn nhé, mình là phụ nữ mình cũng hiểu nhiều lúc mình cũng tủi thân, cũng buồn lắm nhưng mình hãy đặt mình vào vị trí của anh ấy để hiểu anh ấy muốn gì và cần gì, hãy nghĩ đến đứa con của mình nhé!
Phụ nữ chúng ta rất quan trọng trong đời sống gia đình, là chổ dựa vững chắc, nhưng không phải yếu đuối bạn nhé!
Chào bạn!
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top