Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Ma_Non

Member
Hội viên mới
Lần nào cũng vậy, tôi vẫn cứ là người giận rỗi trước. Tôi giận anh không quan tâm đến tôi, tôi giận anh lúc nào anh cũng bận, tôi giận anh vì chỉ có cuối tuần tôi mới được gặp anh, tôi giận anh vì anh quan tâm đến cô bạn thân, tôi giận anh vì anh gửi tin nhắn cho bạn mà lại gửi nhầm cho tôi, tôi trách anh sao anh khô khan thế chẳng chịu hát cho tôi nghe, tôi trách anh vì mỗi lần đi hát karaoke với xóm anh đều ngồi yên chẳng chịu hát cùng tôi, tôi trách anh vì mỗi buổi sáng thức dậy tôi không thấy tin nhắn của anh.... tôi cũng không thể đếm hết được tôi đã trách anh, đã giận anh bao nhiêu lần nữa... Và sau đó anh chỉ nhẹ nhàng nói : ANH XIN LỖI!
tôi thấy mình thật vô lý với anh, chỉ vì những điều nhỏ nhặt mà tôi trách anh, anh gọi điên tôi không nghe máy... tôi tắt máy làm anh lo lắng đi tìm tôi, gọi điện khắp nơi xem tôi ở đâu..... và mỗi lần như thế anh cũng chỉ nói : ANH XIN LỖI! mặc dù anh chẳng có lỗi gì cả.
Anh là người thày đã dạy cho em biết tình yêu là gì!!

Có cánh chuồn chuồn nào..trên vai em không??

Thành phố nhỏ yên tĩnh và xinh đẹp, hai người yêu đắm say, mỗi bình minh đều đến bờ biển ngắm mặt trời mọc, và mỗi chiều đi tiễn bóng tà dương ở bãi cát. Dường như những ai đã gặp đôi tình nhân đều nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ.

Một ngày, sau vụ đâm xe, cô gái trọng thương im lìm nằm lại trên chiếc giường bệnh viện, mấy ngày đêm không tỉnh lại.

Buổi sáng, chàng trai ngồi bên giường tuyệt vọng gọi tên người yêu đang vô tri vô giác; đêm xuống, chàng trai tới quỳ trong giáo đường nhỏ của thành phố, ngước lên thượng đế cầu xin, mắt không còn lệ để khóc than.

Một tháng trôi qua, người con gái vẫn im lìm, người con trai đã tan nát trái tim từ lâu, nhưng anh vẫn cố gắng và cầu xin hy vọng. Cũng có một ngày, thượng đế động lòng.

Thượng đế cho chàng trai đang gắng gượng một cơ hội. Ngài hỏi: "Con có bằng lòng dùng sinh mệnh của con để đánh đổi không?" Chàng trai không chần chừ vội đáp: "Con bằng lòng"

Thượng đế nói: "Ta có thể cho người con yêu tỉnh dậy, nhưng con phải đánh đổi ba năm hoá chuồn chuồn, con bằng lòng không?" Không chần chừ chàng trai vội đáp: "Con bằng lòng"

Buổi sáng, cánh chuồn rời Thượng đế bay vội vã tới bệnh viện, như mọi buổi sáng. Và cô gái đã tỉnh dậy!

Chuồn chuồn không phải người, chuồn chuồn không nghe thấy người yêu đang nói gì với vị bác sĩ đứng bên giường.
Khi người con gái rời bệnh viện, cô rất buồn bã. Cô gái đi khắp nơi hỏi về người cô yêu, không ai biết anh ấy đã bỏ đi đâu.

Cô ấy đi tìm rất lâu, khi cánh chuồn kia không bao giờ rời cô, luôn bay lượn bên người yêu, chỉ có điều chuồn chuồn không phải là người, chuồn chuồn không biết nói. Và cánh chuồn là người yêu ở trước mắt người yêu nhưng không được nhận ra.

Mùa hạ đã trôi qua, mùa thu, gió lạnh thổi những chiếc lá cây lìa cành, cánh chuồn không thể không ra đi. Vì thế cánh rơi cuối cùng của chuồn chuồn là trên vai người con gái.

Tôi muốn dùng đôi cánh mỏng manh vuốt ve khuôn mặt em, muốn dùng môi khô hôn lên trán em, nhưng thân xác quá nhẹ mỏng của chuồn chuồn cuối cùng vẫn không bị người con gái nhận ra.

Chớp mắt, mùa xuân đã tới, cánh chuồn cuống cuồng bay trở lại thành phố tìm người yêu. Nhưng dáng dấp thân quen của cô đã tựa vào bên một người con trai mạnh mẽ khôi ngô, cánh chuồn đau đớn rơi xuống, rất nhanh từ lưng chừng trời.

Ai cũng biết sau tai nạn người con gái bệnh nghiêm trọng thế nào, chàng bác sĩ tốt và đáng yêu ra sao, tình yêu của họ đến tự nhiên như thế nào, và ai cũng biết người con gái đã vui trở lại như những ngày xưa.

Cánh chuồn chuồn đau tới thấu tâm can, những ngày sau, chuồn chuồn vẫn nhìn thấy chàng bác sĩ kia dắt người con gái mình yêu ra bể xem mặt trời lên, chiều xuống đến bờ biển xem tà dương, và cánh chuồn chỉ có thể thỉnh thoảng tới đậu trên vai người yêu, chuồn chuồn không thể làm gì hơn.

Những thủ thỉ đắm say, những tiếng cười hạnh phúc của người con gái làm chuồn chuồn ngạt thở.
Mùa hạ thứ ba, chuồn chuồn đã không còn thường đến thăm người con gái chàng yêu nữa. Vì trên vai cô ấy luôn là tay chàng bác sĩ ôm chặt, trên gương mặt cô là cái hôn tha thiết của anh ta, người con gái không có thời gian để tâm đến một cánh chuồn đau thương, cũng không còn thời gian để ngoái về quá khứ.

Ba năm của Thượng đế sắp chấm dứt. Trong ngày cuối, người yêu ngày xưa của chuồn chuồn bước đến trong lễ thành hôn với chàng bác sĩ.

Cánh chuồn chuồn lặng lẽ bay vào trong nhà thờ, đậu lên vai người mà anh yêu, chàng biết người con gái anh yêu đang quỳ trước Thượng đế và nói : "Con bằng lòng!". Chàng thấy người bác sĩ lồng chiếc nhẫn vào tay người con gái. Họ hôn nhau say đắm ngọt ngào. Chuồn chuồn để rơi xuống đất một hạt lệ đau đớn.

Thượng đế hỏi: "Con đã hối hận rồi sao?" Chuồn chuồn gạt hạt lệ nói: "Con không!"

Thượng đế hài lòng nói: "Nếu vậy, từ ngày mai con có thể trở thành người được rồi!"

Chuồn chuồn soi vào hạt nước mắt nhỏ, chàng lắc đầu đáp: " Hãy để con cứ làm chuồn chuồn suốt đời..."


(Yêu một người không phải là nhất định phải có được họ. Nhưng đã có được một người thì hãy cố yêu lấy họ. Có cánh chuồn nào trên vai bạn không?)
Còn tôi, tôi đã tìm thấy cánh chuồn chuồn của mình rồ:tinhtuong:i!!
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

thật đau lòng khi thấy người yêu của mình sánh vai cùng người khác.
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

nếu mìn làm Thượng đế, mìn sẽ biến cô gái kia thành chuồn chồn lun:gatdau:
Tiếc mìn không phải Thượng đế :hichic:
Thôi cứ để chàng trai làm chuồn chuồn đực, mai mìn ra bắt 1 con về nhà làm cảnh :lala:
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Câu ch bùn quá điiiiiiii ...............:huhuhu:
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Lần nào cũng vậy, tôi vẫn cứ là người giận rỗi trước. Tôi giận anh không quan tâm đến tôi, tôi giận anh lúc nào anh cũng bận, tôi giận anh vì chỉ có cuối tuần tôi mới được gặp anh, tôi giận anh vì anh quan tâm đến cô bạn thân, tôi giận anh vì anh gửi tin nhắn cho bạn mà lại gửi nhầm cho tôi, tôi trách anh sao anh khô khan thế chẳng chịu hát cho tôi nghe, tôi trách anh vì mỗi lần đi hát karaoke với xóm anh đều ngồi yên chẳng chịu hát cùng tôi, tôi trách anh vì mỗi buổi sáng thức dậy tôi không thấy tin nhắn của anh.... tôi cũng không thể đếm hết được tôi đã trách anh, đã giận anh bao nhiêu lần nữa... Và sau đó anh chỉ nhẹ nhàng nói : ANH XIN LỖI!
tôi thấy mình thật vô lý với anh, chỉ vì những điều nhỏ nhặt mà tôi trách anh, anh gọi điên tôi không nghe máy... tôi tắt máy làm anh lo lắng đi tìm tôi, gọi điện khắp nơi xem tôi ở đâu..... và mỗi lần như thế anh cũng chỉ nói : ANH XIN LỖI! mặc dù anh chẳng có lỗi gì cả.
Anh là người thày đã dạy cho em biết tình yêu là gì!!

Có cánh chuồn chuồn nào..trên vai em không??

Thành phố nhỏ yên tĩnh và xinh đẹp, hai người yêu đắm say, mỗi bình minh đều đến bờ biển ngắm mặt trời mọc, và mỗi chiều đi tiễn bóng tà dương ở bãi cát. Dường như những ai đã gặp đôi tình nhân đều nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ.

Một ngày, sau vụ đâm xe, cô gái trọng thương im lìm nằm lại trên chiếc giường bệnh viện, mấy ngày đêm không tỉnh lại.

Buổi sáng, chàng trai ngồi bên giường tuyệt vọng gọi tên người yêu đang vô tri vô giác; đêm xuống, chàng trai tới quỳ trong giáo đường nhỏ của thành phố, ngước lên thượng đế cầu xin, mắt không còn lệ để khóc than.

Một tháng trôi qua, người con gái vẫn im lìm, người con trai đã tan nát trái tim từ lâu, nhưng anh vẫn cố gắng và cầu xin hy vọng. Cũng có một ngày, thượng đế động lòng.

Thượng đế cho chàng trai đang gắng gượng một cơ hội. Ngài hỏi: "Con có bằng lòng dùng sinh mệnh của con để đánh đổi không?" Chàng trai không chần chừ vội đáp: "Con bằng lòng"

Thượng đế nói: "Ta có thể cho người con yêu tỉnh dậy, nhưng con phải đánh đổi ba năm hoá chuồn chuồn, con bằng lòng không?" Không chần chừ chàng trai vội đáp: "Con bằng lòng"

Buổi sáng, cánh chuồn rời Thượng đế bay vội vã tới bệnh viện, như mọi buổi sáng. Và cô gái đã tỉnh dậy!

Chuồn chuồn không phải người, chuồn chuồn không nghe thấy người yêu đang nói gì với vị bác sĩ đứng bên giường.
Khi người con gái rời bệnh viện, cô rất buồn bã. Cô gái đi khắp nơi hỏi về người cô yêu, không ai biết anh ấy đã bỏ đi đâu.

Cô ấy đi tìm rất lâu, khi cánh chuồn kia không bao giờ rời cô, luôn bay lượn bên người yêu, chỉ có điều chuồn chuồn không phải là người, chuồn chuồn không biết nói. Và cánh chuồn là người yêu ở trước mắt người yêu nhưng không được nhận ra.

Mùa hạ đã trôi qua, mùa thu, gió lạnh thổi những chiếc lá cây lìa cành, cánh chuồn không thể không ra đi. Vì thế cánh rơi cuối cùng của chuồn chuồn là trên vai người con gái.

Tôi muốn dùng đôi cánh mỏng manh vuốt ve khuôn mặt em, muốn dùng môi khô hôn lên trán em, nhưng thân xác quá nhẹ mỏng của chuồn chuồn cuối cùng vẫn không bị người con gái nhận ra.

Chớp mắt, mùa xuân đã tới, cánh chuồn cuống cuồng bay trở lại thành phố tìm người yêu. Nhưng dáng dấp thân quen của cô đã tựa vào bên một người con trai mạnh mẽ khôi ngô, cánh chuồn đau đớn rơi xuống, rất nhanh từ lưng chừng trời.

Ai cũng biết sau tai nạn người con gái bệnh nghiêm trọng thế nào, chàng bác sĩ tốt và đáng yêu ra sao, tình yêu của họ đến tự nhiên như thế nào, và ai cũng biết người con gái đã vui trở lại như những ngày xưa.

Cánh chuồn chuồn đau tới thấu tâm can, những ngày sau, chuồn chuồn vẫn nhìn thấy chàng bác sĩ kia dắt người con gái mình yêu ra bể xem mặt trời lên, chiều xuống đến bờ biển xem tà dương, và cánh chuồn chỉ có thể thỉnh thoảng tới đậu trên vai người yêu, chuồn chuồn không thể làm gì hơn.

Những thủ thỉ đắm say, những tiếng cười hạnh phúc của người con gái làm chuồn chuồn ngạt thở.
Mùa hạ thứ ba, chuồn chuồn đã không còn thường đến thăm người con gái chàng yêu nữa. Vì trên vai cô ấy luôn là tay chàng bác sĩ ôm chặt, trên gương mặt cô là cái hôn tha thiết của anh ta, người con gái không có thời gian để tâm đến một cánh chuồn đau thương, cũng không còn thời gian để ngoái về quá khứ.

Ba năm của Thượng đế sắp chấm dứt. Trong ngày cuối, người yêu ngày xưa của chuồn chuồn bước đến trong lễ thành hôn với chàng bác sĩ.

Cánh chuồn chuồn lặng lẽ bay vào trong nhà thờ, đậu lên vai người mà anh yêu, chàng biết người con gái anh yêu đang quỳ trước Thượng đế và nói : "Con bằng lòng!". Chàng thấy người bác sĩ lồng chiếc nhẫn vào tay người con gái. Họ hôn nhau say đắm ngọt ngào. Chuồn chuồn để rơi xuống đất một hạt lệ đau đớn.

Thượng đế hỏi: "Con đã hối hận rồi sao?" Chuồn chuồn gạt hạt lệ nói: "Con không!"

Thượng đế hài lòng nói: "Nếu vậy, từ ngày mai con có thể trở thành người được rồi!"

Chuồn chuồn soi vào hạt nước mắt nhỏ, chàng lắc đầu đáp: " Hãy để con cứ làm chuồn chuồn suốt đời..."


(Yêu một người không phải là nhất định phải có được họ. Nhưng đã có được một người thì hãy cố yêu lấy họ. Có cánh chuồn nào trên vai bạn không?)
Còn tôi, tôi đã tìm thấy cánh chuồn chuồn của mình rồ:tinhtuong:i!!
Ma non biết không khi người con gái luôn giận rỗi với người yêu mình bằng những lý do ....không có lý do thì đó cũng đâu phải cô ta yêu anh mà cô ta mới chỉ đang trải nghiệm tình yêu bản thân cô ta qua anh thôi.Lúc này dù anh có yêu cô ta bao nhiêu cũng chỉ nên sử dụng phương án hoá thành cánh chuồn chuồn trong câu chuyện là hợp lý nhất.Nếu tớ là anh chàng tớ cũng xin nguyện làm cánh chuồn chuồn mãi đậu trên vai người tớ yêu và cầu mong cho cô ấy hạnh phúc suốt cuộc đời.
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Anh là người mà mình đã thầm yêu từ rất lâu rùi... lên đại học mình vẫn chờ anh!! vẫn mong rằng một ngày nào đó mình sẽ nói với anh những điều từ tận trái tim mình... nhưng mình không làm được điều đó! Bạn biết không khi yêu đơn phương một ai đó, bạn không có đủ dũng cảm để nói ra, bạn luôn hi vọng vào một tương lai xa xôi nào đó, và tự biết điều đó là viển vông thì thật là đau khổ. Mình biết điều đó, nhưng mình vẫn yêu và chờ anh, bao lần thấy đau khổ vì nghe tin anh có người yêu (vì bị cung cấp thông tin sai lệch hihi), bao lần thấy buồn vì nhớ anh... Và rổi mình đã có dũng cảm để lại gần anh. Mình bắt đầu xuất hiện trong cuộc sống của anh với dòng tin nhắn "Dạo này cậu có khoẻ không? lâu lắm không gặp nhỉ!!"... rồi thành một thói quen mình thường xuyên liên lạc và gặp anh! người ta nói 'Nhất cự ly-nhì tốc độ' mình thấy đúng thật. Giờ thì mình và anh đã là một rùi. hihi.
Các bạn ạ, nếu bạn yêu một ai đó thì đừng bao giờ chờ đợi họ yêu mình, mà hãy hành đông để giành lấy trái tim họ nha!!
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Mình yêu nhiều cô gái trên diễn đàn thì làm sao [you] nhỉ

Đâu có sao vansi, yêu nhiều nhưng qui định của luật Hôn nhân gia đình vansi chỉ được lấy 1 mà thôi :hi:
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Mình yêu nhiều cô gái trên diễn đàn thì làm sao [you] nhỉ

Đi hỏi Bao công xem dạo này phủ chuyển long đầu chảm sang dê đầu chảm ko?
chứ sao nưa!

:nheo::nheo::nheo:
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Mình yêu nhiều cô gái trên diễn đàn thì làm sao [you] nhỉ
thích nhiều thì không sao đâu bạn ah!! chỉ có điều là không biết bạn có đủ sức để theo hết các chị không thôi hehe:hawaii:!!
cẩn thận kẻo khi đi trai tráng khi về gầy nhom đấy :cuoiranuocmat:hi.
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Đâu có sao vansi, yêu nhiều nhưng qui định của luật Hôn nhân gia đình vansi chỉ được lấy 1 mà thôi :hi:

Nhầm rồi. Luật nào qui định chỉ lấy 1 vậy.
Lấy một đống còn được nữa là 1
Quan trọng là giải quyết xong em này rồi mới được lấy em khác
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Ko nhỉ?!
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Tình chỉ đẹp khi tình dang dở, đời mất vui khi đã vẹn câu thề. Yêu thì cứ yêu thôi :mua:
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Ai yêu mà không mong có được nhau, bên nhau mãi mãi nhỉ.
Nhưng không tới được với nhau nên mới có biết bao chuyện tình buồn, đau khổ...
Nói túm lại, có được nhau là điều ai cũng mong muốn. Còn không có được nhau thì đành chịu.
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Mình yêu nhiều cô gái trên diễn đàn thì làm sao [you] nhỉ
Cũng bình thường mà, vì sống trên đời phải có tình yêu, nhất là đối với các bạn gái.Hi mình cũng là con gái đấy
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Lý do cho một tình yêu


Một cô gái hỏi bạn trai của mình :
-Tại sao anh yêu em?
-Sao em lại hỏi như thế, sao anh tìm được lí do chứ! - chàng trai trả lời
-Không có lí do gì tức là anh không yêu em
-Em không thể suy diễn như thế được
-Nhưng bạn trai của bạn em luôn cho cô ấy biết lí do anh ta yêu cô ấy
-Thôi được, anh yêu em vì em xinh đẹp, giỏi giang, nhanh nhẹn. Anh yêu em vì nụ cười của em, vì
em lạc quan. Anh yêu em vì em luôn quan tâm đến người khác
Cô gái cảm thấy rất hài lòng


Vài tuần sau cô gặp phải một tai nạn khủng khiếp, nhưng rất may cơ vẫn còn sống. Bỗng nhiên cô trở nên cáu kỉnh vì cô thấy mình vô dụng . Vài ngày sau khi bình phục cô nhận được lá thư từ bạn trai của mình
"Chào em yêu
Anh yêu em vì em xinh đẹp . Thế thì với vết sẹo trên măt em bây giờ anh không thể yêu em được nữa
Anh yêu em vì em giỏi giang nhưng bây giờ có làm được gì đâu . Vậy thì anh không thể yêu em
Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế là em đang ngồi trên xe lăn . Đây không phải lí do giúp anh có thể yêu em
Anh yêu em vì nụ cười của em. Bây giờ anh không thể yêu em nữa vì em lúc nào cũng nhăn nhó, than vãn
Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng bây giờ mọi người lại phải quan tâm đến em quá nhiều. Anh không nên yêu em nữa
Đấy em chẳng có gì khiến anh phải yêu em vậy mà anh vẫn yêu em . Em có cần lí do nào nữa không em yêu
Cô gái bật khóc và chắc chắn cô không cần một lí do nào nữa . Còn các bạn có bao giờ hởi những người thân của mình vì sao họ yêu bạn không? Tình yêu đôi khi không nhất thiết phải cần lí do:xinchao:!!
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

thích nhiều thì không sao đâu bạn ah!! chỉ có điều là không biết bạn có đủ sức để theo hết các chị không thôi hehe:hawaii:!!
cẩn thận kẻo khi đi trai tráng khi về gầy nhom đấy :cuoiranuocmat:hi.
Vansi cứ yêu nhiều đi, thích nhiều đi.
Nói vậy thôi chứ khi người yêu mình lại sánh vai bên cô gái khác thì thật đau lòng.
NGLUAN đã phải trả qua không biết bao nhiêu chuyện đau lòng và không ít những thất bại trong tình yêu.
Bây giờ vẫn ôm 4 chữ: ĐAU KHỔ & MỆT MỎI
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Lần nào cũng vậy, tôi vẫn cứ là người giận rỗi trước. Tôi giận anh không quan tâm đến tôi, tôi giận anh lúc nào anh cũng bận, tôi giận anh vì chỉ có cuối tuần tôi mới được gặp anh, tôi giận anh vì anh quan tâm đến cô bạn thân, tôi giận anh vì anh gửi tin nhắn cho bạn mà lại gửi nhầm cho tôi, tôi trách anh sao anh khô khan thế chẳng chịu hát cho tôi nghe, tôi trách anh vì mỗi lần đi hát karaoke với xóm anh đều ngồi yên chẳng chịu hát cùng tôi, tôi trách anh vì mỗi buổi sáng thức dậy tôi không thấy tin nhắn của anh.... tôi cũng không thể đếm hết được tôi đã trách anh, đã giận anh bao nhiêu lần nữa... Và sau đó anh chỉ nhẹ nhàng nói : ANH XIN LỖI!
tôi thấy mình thật vô lý với anh, chỉ vì những điều nhỏ nhặt mà tôi trách anh, anh gọi điên tôi không nghe máy... tôi tắt máy làm anh lo lắng đi tìm tôi, gọi điện khắp nơi xem tôi ở đâu..... và mỗi lần như thế anh cũng chỉ nói : ANH XIN LỖI! mặc dù anh chẳng có lỗi gì cả.
Anh là người thày đã dạy cho em biết tình yêu là gì!!

Có cánh chuồn chuồn nào..trên vai em không??

Thành phố nhỏ yên tĩnh và xinh đẹp, hai người yêu đắm say, mỗi bình minh đều đến bờ biển ngắm mặt trời mọc, và mỗi chiều đi tiễn bóng tà dương ở bãi cát. Dường như những ai đã gặp đôi tình nhân đều nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ.

Một ngày, sau vụ đâm xe, cô gái trọng thương im lìm nằm lại trên chiếc giường bệnh viện, mấy ngày đêm không tỉnh lại.

Buổi sáng, chàng trai ngồi bên giường tuyệt vọng gọi tên người yêu đang vô tri vô giác; đêm xuống, chàng trai tới quỳ trong giáo đường nhỏ của thành phố, ngước lên thượng đế cầu xin, mắt không còn lệ để khóc than.

Một tháng trôi qua, người con gái vẫn im lìm, người con trai đã tan nát trái tim từ lâu, nhưng anh vẫn cố gắng và cầu xin hy vọng. Cũng có một ngày, thượng đế động lòng.

Thượng đế cho chàng trai đang gắng gượng một cơ hội. Ngài hỏi: "Con có bằng lòng dùng sinh mệnh của con để đánh đổi không?" Chàng trai không chần chừ vội đáp: "Con bằng lòng"

Thượng đế nói: "Ta có thể cho người con yêu tỉnh dậy, nhưng con phải đánh đổi ba năm hoá chuồn chuồn, con bằng lòng không?" Không chần chừ chàng trai vội đáp: "Con bằng lòng"

Buổi sáng, cánh chuồn rời Thượng đế bay vội vã tới bệnh viện, như mọi buổi sáng. Và cô gái đã tỉnh dậy!

Chuồn chuồn không phải người, chuồn chuồn không nghe thấy người yêu đang nói gì với vị bác sĩ đứng bên giường.
Khi người con gái rời bệnh viện, cô rất buồn bã. Cô gái đi khắp nơi hỏi về người cô yêu, không ai biết anh ấy đã bỏ đi đâu.

Cô ấy đi tìm rất lâu, khi cánh chuồn kia không bao giờ rời cô, luôn bay lượn bên người yêu, chỉ có điều chuồn chuồn không phải là người, chuồn chuồn không biết nói. Và cánh chuồn là người yêu ở trước mắt người yêu nhưng không được nhận ra.

Mùa hạ đã trôi qua, mùa thu, gió lạnh thổi những chiếc lá cây lìa cành, cánh chuồn không thể không ra đi. Vì thế cánh rơi cuối cùng của chuồn chuồn là trên vai người con gái.

Tôi muốn dùng đôi cánh mỏng manh vuốt ve khuôn mặt em, muốn dùng môi khô hôn lên trán em, nhưng thân xác quá nhẹ mỏng của chuồn chuồn cuối cùng vẫn không bị người con gái nhận ra.

Chớp mắt, mùa xuân đã tới, cánh chuồn cuống cuồng bay trở lại thành phố tìm người yêu. Nhưng dáng dấp thân quen của cô đã tựa vào bên một người con trai mạnh mẽ khôi ngô, cánh chuồn đau đớn rơi xuống, rất nhanh từ lưng chừng trời.

Ai cũng biết sau tai nạn người con gái bệnh nghiêm trọng thế nào, chàng bác sĩ tốt và đáng yêu ra sao, tình yêu của họ đến tự nhiên như thế nào, và ai cũng biết người con gái đã vui trở lại như những ngày xưa.

Cánh chuồn chuồn đau tới thấu tâm can, những ngày sau, chuồn chuồn vẫn nhìn thấy chàng bác sĩ kia dắt người con gái mình yêu ra bể xem mặt trời lên, chiều xuống đến bờ biển xem tà dương, và cánh chuồn chỉ có thể thỉnh thoảng tới đậu trên vai người yêu, chuồn chuồn không thể làm gì hơn.

Những thủ thỉ đắm say, những tiếng cười hạnh phúc của người con gái làm chuồn chuồn ngạt thở.
Mùa hạ thứ ba, chuồn chuồn đã không còn thường đến thăm người con gái chàng yêu nữa. Vì trên vai cô ấy luôn là tay chàng bác sĩ ôm chặt, trên gương mặt cô là cái hôn tha thiết của anh ta, người con gái không có thời gian để tâm đến một cánh chuồn đau thương, cũng không còn thời gian để ngoái về quá khứ.

Ba năm của Thượng đế sắp chấm dứt. Trong ngày cuối, người yêu ngày xưa của chuồn chuồn bước đến trong lễ thành hôn với chàng bác sĩ.

Cánh chuồn chuồn lặng lẽ bay vào trong nhà thờ, đậu lên vai người mà anh yêu, chàng biết người con gái anh yêu đang quỳ trước Thượng đế và nói : "Con bằng lòng!". Chàng thấy người bác sĩ lồng chiếc nhẫn vào tay người con gái. Họ hôn nhau say đắm ngọt ngào. Chuồn chuồn để rơi xuống đất một hạt lệ đau đớn.

Thượng đế hỏi: "Con đã hối hận rồi sao?" Chuồn chuồn gạt hạt lệ nói: "Con không!"

Thượng đế hài lòng nói: "Nếu vậy, từ ngày mai con có thể trở thành người được rồi!"

Chuồn chuồn soi vào hạt nước mắt nhỏ, chàng lắc đầu đáp: " Hãy để con cứ làm chuồn chuồn suốt đời..."


(Yêu một người không phải là nhất định phải có được họ. Nhưng đã có được một người thì hãy cố yêu lấy họ. Có cánh chuồn nào trên vai bạn không?)
Còn tôi, tôi đã tìm thấy cánh chuồn chuồn của mình rồ:tinhtuong:i!!

Sau Khi đọc xong bài câu truyên này vanthangnk thấy rât thương cho chàng trai kia với tấm lòng cao cả như vậy dám đánh đổi cuộc sống hạnh phúc của mình hy sinh tất cả cho người mình yêu thất là cao cả nhưng vì một nỗi là cuối cùng họ không đến được với nhau thật buồn phải không bạn vanthangnk mong rằng nhưng ai chưa yêu thì tìm được hạnh phúc của mình những ai đang yêu thì hay yêu hết mình và những ai đã yêu của mình để có một tình yêu hạnh phúc nhất!
chúc cho tất cả các tình yêu trên thế gian này đề là những tình yêu đẹp hạnh phúc và vĩnh cửa.
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

yêu thì :tanghoa::tanghoa: nhưng đến lúc lấy thì:conma::conma:
hì hì
 
Ðề: Yêu có nhất thiết phải có được nhau?

Yêu nhiều thì khổ nhiều chứ sao? Vì người ta bảo yêu là chết trong lòng 1 ít, anh Yêu nhiều thì...chết nhiều!
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top