Viết cho người xưa

khoinhat

Not be!
Hội viên mới
Anh và em vô tình gặp nhau giữa dòng đời, một thoáng bối rối trong mắt cả hai khi giáp mặt. Em vẫn vậy, vẫn gương mặt mang vẻ buồn và đôi mắt biết nói, đôi mắt mà ngày xưa biết bao lần anh đã ngồi hàng giờ nhìn ngắm không chán, với anh đơn giản đó chỉ là đôi mắt của người mà anh yêu thương. Gặp lại nhau giờ đây bên cạnh em vẫn có người sánh đôi và dĩ nhiên rồi em nhỉ, người đó không phải là anh!
“Em thế nào?”, “ Tốt anh ạh, còn anh thì sao”, “ Như em thấy đó, anh vẫn bình thường, em chưa giới thiệu với anh.” “Àh, đây là bạn em, thôi em đang vội, em đi đây, gặp sau anh nhé”, “ Ừh, gặp sau”, Ừh, một câu hẹn gặp mặt mà cả hai biết là không xác định được khi nào phải không em. Em và anh đều tỏ ra bình thản và bằng lòng với cuộc sống hiện tại. Một thoáng bối rối trong mắt em khi thấy ánh mắt anh nhìn thấy chiếc vòng đeo tay mà ngày xưa anh tặng, một chúng ngượng ngùng trong anh khi đang mặt màu áo mà ngày xưa em nói rất thích. Đã qua rồi phải không, chắc chỉ là một thoáng trùng hợp tình cờ, một sự tình cờ đến đau lòng như buổi gặp mặt vô tình này vậy.
Một thoáng gặp lại nhau rồi mỗi người đi mỗi đường như bao người bình thường khác, một thoáng bỗng nhớ lại thói quen ngày xưa luôn dặn em đi cẩn thận trước khi chia tay, anh tự cười mình vì thói quen đó, ừh, đi cẩn thận em nhé, anh tự nhủ thầm như vậy.
Bước chân tiếp theo của anh sau giây phút đó bỗng trở nên nặng hơn, ưh, sao vậy, còn em có vậy không, ừh, chắc không đâu, em đang hạnh phúc mà. Sự chia tay nhẹ tênh như ngày xưa đó phải không em. “ Anh ạh, em nghĩ tụi mình không hợp nhau”, không hợp nhau, một lý do thường được nhiều người đưa ra khi kết thúc một chuyện tình cảm. "Ừh, vậy thì tụi mình chia tay", sự hiếu thắng của một thằng con trai khiến anh không cần quan tâm điều gì đang xảy ra, không thấy được giọt nước mắt chực trào trên đôi mắt mà trước đây anh đã hàng giờ ngồi nhìn ngắm.
Chúng ta sẽ đi tiếp con đường mà mỗi người đang đi phải không em, cả em và anh đều phải cố gắng với cuộc sống hiện tại của mình. Ừh, em hạnh phúc nghen!


Những ngày cuối năm
 
Ðề: Viết cho người xưa

anh Khói cũng nặng tình ghê nhỉ !!??
Sang năm mới rùi, chắc chắn sẽ có nhìu điều mới mẻ và tốt đẹp hơn những năm cũ mà anh Khói.
 
Ðề: Viết cho người xưa

Năm mới sẽ hứa hẹn những điều tốt đẹp hơn. Và khởi nhật này, tôi thấy anh là 1 chàng trai rất tốt, rất biết suy nghĩ và quan tâm cho những người mình yêu thương. và như anh đã nói, cuộc sống hiện tại của mình đang rất tốt phải ko nào? Vậy thì hãy chấp nhận những gì mình đang có, tôi chúc anh luôn hạnh phúc!
Kaitou KID
 
Ðề: Viết cho người xưa

cuối năm ai cũng có tâm trạng vui buồn xen lẫn, nhưng anh ơi khi đọc bài này trong em bỗng nhớ người xưa và cảm thấy sự lạnh lẽo và vô tình, do mình hay do xã hội hay tất cả cũng vì cuộc sống này ko ai chịu hiểu và thông cảm cho nhau.:lasao:
năm cũ qua đi năm mới đã đến chúc anh sẽ có nhiều liềm vui và hạnh phúc
 
Ðề: Viết cho người xưa

Anh và em vô tình gặp nhau giữa dòng đời, một thoáng bối rối trong mắt cả hai khi giáp mặt. Em vẫn vậy, vẫn gương mặt mang vẻ buồn và đôi mắt biết nói, đôi mắt mà ngày xưa biết bao lần anh đã ngồi hàng giờ nhìn ngắm không chán, với anh đơn giản đó chỉ là đôi mắt của người mà anh yêu thương. Gặp lại nhau giờ đây bên cạnh em vẫn có người sánh đôi và dĩ nhiên rồi em nhỉ, người đó không phải là anh!
“Em thế nào?”, “ Tốt anh ạh, còn anh thì sao”, “ Như em thấy đó, anh vẫn bình thường, em chưa giới thiệu với anh.” “Àh, đây là bạn em, thôi em đang vội, em đi đây, gặp sau anh nhé”, “ Ừh, gặp sau”, Ừh, một câu hẹn gặp mặt mà cả hai biết là không xác định được khi nào phải không em. Em và anh đều tỏ ra bình thản và bằng lòng với cuộc sống hiện tại. Một thoáng bối rối trong mắt em khi thấy ánh mắt anh nhìn thấy chiếc vòng đeo tay mà ngày xưa anh tặng, một chúng ngượng ngùng trong anh khi đang mặt màu áo mà ngày xưa em nói rất thích. Đã qua rồi phải không, chắc chỉ là một thoáng trùng hợp tình cờ, một sự tình cờ đến đau lòng như buổi gặp mặt vô tình này vậy.
Một thoáng gặp lại nhau rồi mỗi người đi mỗi đường như bao người bình thường khác, một thoáng bỗng nhớ lại thói quen ngày xưa luôn dặn em đi cẩn thận trước khi chia tay, anh tự cười mình vì thói quen đó, ừh, đi cẩn thận em nhé, anh tự nhủ thầm như vậy.
Bước chân tiếp theo của anh sau giây phút đó bỗng trở nên nặng hơn, ưh, sao vậy, còn em có vậy không, ừh, chắc không đâu, em đang hạnh phúc mà. Sự chia tay nhẹ tênh như ngày xưa đó phải không em. “ Anh ạh, em nghĩ tụi mình không hợp nhau”, không hợp nhau, một lý do thường được nhiều người đưa ra khi kết thúc một chuyện tình cảm. "Ừh, vậy thì tụi mình chia tay", sự hiếu thắng của một thằng con trai khiến anh không cần quan tâm điều gì đang xảy ra, không thấy được giọt nước mắt chực trào trên đôi mắt mà trước đây anh đã hàng giờ ngồi nhìn ngắm.
Chúng ta sẽ đi tiếp con đường mà mỗi người đang đi phải không em, cả em và anh đều phải cố gắng với cuộc sống hiện tại của mình. Ừh, em hạnh phúc nghen!


Những ngày cuối năm

Sự thật phủ phàng nhỉ:chuyengivay:Không hợp nhau thì chia tay thôi:udau:
 
Ðề: Viết cho người xưa

“ Anh ạh, em nghĩ tụi mình không hợp nhau”,
"Ừh, vậy thì tụi mình chia tay",
Chúng ta sẽ đi tiếp con đường mà mỗi người đang đi phải không em, cả em và anh đều phải cố gắng với cuộc sống hiện tại của mình. Ừh, em hạnh phúc nghen!


Những ngày cuối năm

uh, anh hạnh phúc nghen! Chúng mình mãi mãi là bạn anh nhé.
Dù sau mỗi cuộc tình không đi đến đích thì vẫn muốn tồn tại 1 tình bạn, 1 tình bạn còn khăng khít hơn những tình bạn khác bởi vì đơn giản 1 điều rằng chúng ta đã có những tình cảm đẹp hơn những tình cảm khác.
 
Ðề: Viết cho người xưa

uh, anh hạnh phúc nghen! Chúng mình mãi mãi là bạn anh nhé.
Dù sau mỗi cuộc tình không đi đến đích thì vẫn muốn tồn tại 1 tình bạn, 1 tình bạn còn khăng khít hơn những tình bạn khác bởi vì đơn giản 1 điều rằng chúng ta đã có những tình cảm đẹp hơn những tình cảm khác.

Có những cuộc tình không đến đi đến đích nó sẽ trở thành tiêu cực pác à:chuyengivay:
 
Ðề: Viết cho người xưa



Có những cuộc tình không đến đi đến đích nó sẽ trở thành tiêu cực pác à:chuyengivay:

Mình biết điều đó, đôi khi ko còn tình yêu nữa lại trở thành kẻ thù, bài mình viết ở trên là điều mình mong muốn thế, mong muốn sau khi sau còn tình yêu nữa thì vẫn duy trì được tình bạn và mình đã làm được điều đó. Đến bây giờ mình vẫn có những tình bạn rất đẹp từ tình yêu ko thành.
 
Ðề: Viết cho người xưa

nếu mình ko còn tình yêu nữa thì mình thật sự ko thể làm bạn với người ấy đâu. Tuy mình mong người ấy sẽ hạnh phúc bên người khác, nhưng mình lại ko thể nói với người ấy câu: "chúc a hạnh phúc" được.Có lẽ mình yếu đuối, nhưng mình thật sự ko muốn gặp người ấy khi đã chia tay, dù biết vẫn còn rất yêu người ta
còn các bạn thì sao, có nghĩ như mình ko:tinhtoan::hichic:
 
Ðề: Viết cho người xưa

nếu mình ko còn tình yêu nữa thì mình thật sự ko thể làm bạn với người ấy đâu. Tuy mình mong người ấy sẽ hạnh phúc bên người khác, nhưng mình lại ko thể nói với người ấy câu: "chúc a hạnh phúc" được.Có lẽ mình yếu đuối, nhưng mình thật sự ko muốn gặp người ấy khi đã chia tay, dù biết vẫn còn rất yêu người ta
còn các bạn thì sao, có nghĩ như mình ko:tinhtoan::hichic:

Lúc trước Batam cũng nghĩ như KTnhỏ vậy nhưng bgiờ thì khác rùi. Batam và anh đã chia tay, thỉnh thoảng anh vẫn gọi điện chỉ là để hỏi thăm, lâu lâu hơn chút nữa cũng đi cafe cũng chỉ là để nói chuyện... những câu chuyện vẫn xoay quanh những đề tài công việc, cuộc sống, xã hội... vẫn vui vẻ như cái thời mà 2 người chưa iu nhau. Làm như vậy Batam thấy trong lòng rất bình yên, oán trách nhau làm gì để cho mình càng xót xa thêm thôi nhỏ ạh.
 
Ðề: Viết cho người xưa

Anh và em vô tình gặp nhau giữa dòng đời, một thoáng bối rối trong mắt cả hai khi giáp mặt. Em vẫn vậy, vẫn gương mặt mang vẻ buồn và đôi mắt biết nói, đôi mắt mà ngày xưa biết bao lần anh đã ngồi hàng giờ nhìn ngắm không chán, với anh đơn giản đó chỉ là đôi mắt của người mà anh yêu thương. Gặp lại nhau giờ đây bên cạnh em vẫn có người sánh đôi và dĩ nhiên rồi em nhỉ, người đó không phải là anh!
“Em thế nào?”, “ Tốt anh ạh, còn anh thì sao”, “ Như em thấy đó, anh vẫn bình thường, em chưa giới thiệu với anh.” “Àh, đây là bạn em, thôi em đang vội, em đi đây, gặp sau anh nhé”, “ Ừh, gặp sau”, Ừh, một câu hẹn gặp mặt mà cả hai biết là không xác định được khi nào phải không em. Em và anh đều tỏ ra bình thản và bằng lòng với cuộc sống hiện tại. Một thoáng bối rối trong mắt em khi thấy ánh mắt anh nhìn thấy chiếc vòng đeo tay mà ngày xưa anh tặng, một chúng ngượng ngùng trong anh khi đang mặt màu áo mà ngày xưa em nói rất thích. Đã qua rồi phải không, chắc chỉ là một thoáng trùng hợp tình cờ, một sự tình cờ đến đau lòng như buổi gặp mặt vô tình này vậy.
Một thoáng gặp lại nhau rồi mỗi người đi mỗi đường như bao người bình thường khác, một thoáng bỗng nhớ lại thói quen ngày xưa luôn dặn em đi cẩn thận trước khi chia tay, anh tự cười mình vì thói quen đó, ừh, đi cẩn thận em nhé, anh tự nhủ thầm như vậy.
Bước chân tiếp theo của anh sau giây phút đó bỗng trở nên nặng hơn, ưh, sao vậy, còn em có vậy không, ừh, chắc không đâu, em đang hạnh phúc mà. Sự chia tay nhẹ tênh như ngày xưa đó phải không em. “ Anh ạh, em nghĩ tụi mình không hợp nhau”, không hợp nhau, một lý do thường được nhiều người đưa ra khi kết thúc một chuyện tình cảm. "Ừh, vậy thì tụi mình chia tay", sự hiếu thắng của một thằng con trai khiến anh không cần quan tâm điều gì đang xảy ra, không thấy được giọt nước mắt chực trào trên đôi mắt mà trước đây anh đã hàng giờ ngồi nhìn ngắm.
Chúng ta sẽ đi tiếp con đường mà mỗi người đang đi phải không em, cả em và anh đều phải cố gắng với cuộc sống hiện tại của mình. Ừh, em hạnh phúc nghen!


Những ngày cuối năm

Người ra đi đầu không ngỏanh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy​

Chúc bạn Năm mới tràn đầy niềm vui, hãy để quá khứ và những khắc khỏai của năm cũ ngủ yên bạn nhé. Hạnh phúc đang đón chờ bạn phía trước đó.
 
Ðề: Viết cho người xưa

Viết cho người xưa cũng là viết cho bản thân mình phải không anh, cuộc sống đôi khi cần lắm những phút giây như vậy!
 
Ðề: Viết cho người xưa

Lúc trước tôi cũng trải qua trường hợp như bạn , nhưng ngược lại ... có nghĩa là bạn trai tôi rồi xa tôi , và bây giờ anh cũng đã hạnh phúc bên người vợ của anh . Thật ra , tôi cũng thầm mong anh hạnh phúc và trong thâm tâm tôi luôn xem anh như là 1người bạn , 1 kỷ niệm trong đời , nhưng tôi chưa đủ can đảm để gặp lại anh như Khoinhat ... bởi vì vết thương tôi chưa thật sự lành
 
Ðề: Viết cho người xưa

Người ra đi đầu không ngỏanh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy​

Chúc bạn Năm mới tràn đầy niềm vui, hãy để quá khứ và những khắc khỏai của năm cũ ngủ yên bạn nhé. Hạnh phúc đang đón chờ bạn phía trước đó.

Người ra đi đầu không ngỏanh lại sao biết được Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
(chắc là .... dị nhân)
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Viết cho người xưa

Điện thoại...
- Khi nào Ấy nghỉ tết?
- Tớ phải làm đến 30 tết mới đc nghỉ, bận quá, công việc lu bù, chẳng gặp được...Từ nay đến hôm về dành cho Tớ gặp 1 buổi nhé!
- Uh
.....
Ngày 26...
Ngày 27...
Trôi đi trong im lặng...
Nó thấy đau lòng, nỗi đau không thành lời..cứ gặm nhấm tâm can nó.....
Ngày 28...điện thoại Nó đổ chuông...
-Tớ định làm hết hôm nay rồi gặp Ấy nhưng mẹ tớ gọi điện bảo bà mất nên tớ về luôn bây giờ...
- Uh, về đi, Tớ cũng không có ý định gặp lại ấy nữa..
Nó cúp máy...nước mắt rưng rưng...
Nó biết chuyện này sẽ xảy ra...Nó đã chuẩn bị tinh thần rồi mà, sao vẫn thấy lòng quặn đau vậy...
Sự kết thúc quá nhanh chóng khiến Nó thấy hụt hẫng, mất phương hướng...Nó vấp ngã thêm 1 lần nữa....Nó chơi với, không có chỗ dựa...Nó thèm 1 bờ vai để dựa, để khóc thật to...
Nó cứ nghĩ là Nó sẽ không thể chịu đựng nổi, nhưng đúng là sự chịu đựng của con người là vô hạn, Nó hiểu đc điều đó vì cuối cùng Nó cũng fải vượt qua...1 mình!
Đêm 30 tết...Đt nó có tin nhắn...
Vẫn là nội dung yêu thương như chưa từng xảy ra chuyện gì...
Nó thấy sợ, Nó ghê sợ sự lừa dối ngọt ngào mà đau thấu tận xương thịt...
Nó đã không nhắn lại nữa...không còn đủ bao dung để tha thứ thêm 1 lần nữa cho người mà mình đã dành hết sự yêu thương, lo lắng rồi dễ dàng rũ bỏ tất cả...
Nó sẽ quên...
Nó làm được mà...
 
Ðề: Viết cho người xưa

Viết cho người xưa vì một phút xao lòng
Dẫu dấu chấm chuyện tình mình đã đặt
Viết cho ai vì một lần gặp mặt
Trên đường đời đôi lúc lướt qua nhau!
 
Ðề: Viết cho người xưa

Người ra đi đầu không ngỏanh lại sao biết được Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
(chắc là .... dị nhân)

Biết lá rơi là vì "Lá rơi rất khẻ như là rơi nghiêng"
Còn biết có nắng là vì phía trước vẫn có nắng thì đương nhiên không cần nhìn lại vẫn biết sau lưng đang nắng.
Kết luận: không phải dị nhân cũng biết
 
Ðề: Viết cho người xưa

Người ra đi đầu không ngỏanh lại sao biết được Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
(chắc là .... dị nhân)

Không biết vì sao, nhưng khi đọc những dòng tâm sự này của bạn khoinhat mình bỗng liên tưởng đến những vần thơ bày. Hình như nó chứa đựng những khắc khoải của người đi, mặc dù đã bước chân đi nhưng vẫn còn một chút lưu luyến phía sau lưng, lưu luyến những kỷ niệm cuả quá khứ...
 
Ðề: Viết cho người xưa

(2009-1-30 9:54:04): .. chưa 1 lần dối....
(2009-1-30 9:54:20): ... đâu có cái quyền đó, .. đã ko còn là gì của ... nữa rồi mà. .. đâu yêu ... như nhữg gì .. đã từng nói
(2009-1-30 9:54:49): Nếu ... không tin những gì .. nói thì .. sẽ không nói gì cả mà ... hãy nói đi. Nói hết những gì muốn nói.
(2009-1-30 9:55:17): ... nghe đây.
(2009-1-30 9:55:24): KO, giờ tin hay ko có còn nghĩa lý gì đâu, dù sao .. cũng chọn cách nhẹ nhàng nhất để giải thoát cho .. mà
(2009-1-30 9:55:33): Đấy chẳng fải là điều .. muốn sao?

... nói với H là sau này .. sẽ hiểu, nhưng điều đó là quá muộn với .. mất rồi, .. ko còn cơ hội để hiểu dc điều đó
: Vì tất cả mọi chuyện đều bắt đầu từ .. mà.
: Bởi những lý do .. đưa ra, đều chẳng hợp lý nếu không nói là..vô lý
: Quá muộn! Nhưng muộn còn hơn không?
: .. nói rằng .. đag gặp khó khăn, nhưng sao .. ko hiểu là nhữnglúc như vậy mới là lúc những người yêu nhau cần nhau để chia sẻ
: Nhưng ... thì sao?
: Trong khi .. đau khổ, dằn vặt vì điều đó thì .. thế nào?
: .. thờ ơ, .. lạnh nhạt,
: Rồi 1 ngày ... sẽ hiểu nhưng không còn bên .. để thông cảm được rồi.

Uh, quá muộn mất rồi vì ấy đã không giữ tớ, không biết là không biết giữ Tớ hay là Ấy chẳng muốn giữ tớ nữa..Nhưng thôi, nói lại cũng vậy thôi...
Uh, quyết định rồi thì không hối tiếc...nhưng thấy lòng nhói đau...chạnh lòng....
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Viết cho người xưa

Không biết vì sao, nhưng khi đọc những dòng tâm sự này của bạn khoinhat mình bỗng liên tưởng đến những vần thơ bày. Hình như nó chứa đựng những khắc khoải của người đi, mặc dù đã bước chân đi nhưng vẫn còn một chút lưu luyến phía sau lưng, lưu luyến những kỷ niệm cuả quá khứ...

Ưh, nó là một trong những bài thơ hay nhất trong thời chiến đó bạn, tâm trạng của một người trước khi bước vào cuộc chiến đấu mà sự sống chết chỉ cách nhau trong gang tấc

Nắng sớm mai trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác lá heo may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.... (NĐT)

Bạn nói đúng đó, vần thơ mang tâm trạng đầy lưu luyến nhưng không uỷ mị mang lại mang tính trầm hùng của những người có chí khí " người ra đi đầu kh6ng ngoảnh lại"

Ưh, chúng ta sinh ra trong thời bình và lớn lên trong thời bình cho nên nhiều khi chưa trải qua tâm trạng đó mà chỉ cảm nhận phần nào qua các câu thơ, đôi khi chúng ta chỉ có những ước mơ bé nhỏ mà khi va vấp chút xíu đã nản đi rồi, buồn...

" Lũ chúng ta ngủ trong giường tre chiếu hẹp
Giấc mơ con đè nát cuộc đới con..."

Vì vậy khi đoạn lại đoạn thơ trên ta luôn cảm thấy thật hay và đầy tâm trạng, nó đúng cho cả trong cuộc sống bây giờ

( Ưh, đây cũng là bài thơ mình thích hồi còn là học sinh nên... nói hơi nhìu)
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top