Anh và em vô tình gặp nhau giữa dòng đời, một thoáng bối rối trong mắt cả hai khi giáp mặt. Em vẫn vậy, vẫn gương mặt mang vẻ buồn và đôi mắt biết nói, đôi mắt mà ngày xưa biết bao lần anh đã ngồi hàng giờ nhìn ngắm không chán, với anh đơn giản đó chỉ là đôi mắt của người mà anh yêu thương. Gặp lại nhau giờ đây bên cạnh em vẫn có người sánh đôi và dĩ nhiên rồi em nhỉ, người đó không phải là anh!
“Em thế nào?”, “ Tốt anh ạh, còn anh thì sao”, “ Như em thấy đó, anh vẫn bình thường, em chưa giới thiệu với anh.” “Àh, đây là bạn em, thôi em đang vội, em đi đây, gặp sau anh nhé”, “ Ừh, gặp sau”, Ừh, một câu hẹn gặp mặt mà cả hai biết là không xác định được khi nào phải không em. Em và anh đều tỏ ra bình thản và bằng lòng với cuộc sống hiện tại. Một thoáng bối rối trong mắt em khi thấy ánh mắt anh nhìn thấy chiếc vòng đeo tay mà ngày xưa anh tặng, một chúng ngượng ngùng trong anh khi đang mặt màu áo mà ngày xưa em nói rất thích. Đã qua rồi phải không, chắc chỉ là một thoáng trùng hợp tình cờ, một sự tình cờ đến đau lòng như buổi gặp mặt vô tình này vậy.
Một thoáng gặp lại nhau rồi mỗi người đi mỗi đường như bao người bình thường khác, một thoáng bỗng nhớ lại thói quen ngày xưa luôn dặn em đi cẩn thận trước khi chia tay, anh tự cười mình vì thói quen đó, ừh, đi cẩn thận em nhé, anh tự nhủ thầm như vậy.
Bước chân tiếp theo của anh sau giây phút đó bỗng trở nên nặng hơn, ưh, sao vậy, còn em có vậy không, ừh, chắc không đâu, em đang hạnh phúc mà. Sự chia tay nhẹ tênh như ngày xưa đó phải không em. “ Anh ạh, em nghĩ tụi mình không hợp nhau”, không hợp nhau, một lý do thường được nhiều người đưa ra khi kết thúc một chuyện tình cảm. "Ừh, vậy thì tụi mình chia tay", sự hiếu thắng của một thằng con trai khiến anh không cần quan tâm điều gì đang xảy ra, không thấy được giọt nước mắt chực trào trên đôi mắt mà trước đây anh đã hàng giờ ngồi nhìn ngắm.
Chúng ta sẽ đi tiếp con đường mà mỗi người đang đi phải không em, cả em và anh đều phải cố gắng với cuộc sống hiện tại của mình. Ừh, em hạnh phúc nghen!
Những ngày cuối năm
“Em thế nào?”, “ Tốt anh ạh, còn anh thì sao”, “ Như em thấy đó, anh vẫn bình thường, em chưa giới thiệu với anh.” “Àh, đây là bạn em, thôi em đang vội, em đi đây, gặp sau anh nhé”, “ Ừh, gặp sau”, Ừh, một câu hẹn gặp mặt mà cả hai biết là không xác định được khi nào phải không em. Em và anh đều tỏ ra bình thản và bằng lòng với cuộc sống hiện tại. Một thoáng bối rối trong mắt em khi thấy ánh mắt anh nhìn thấy chiếc vòng đeo tay mà ngày xưa anh tặng, một chúng ngượng ngùng trong anh khi đang mặt màu áo mà ngày xưa em nói rất thích. Đã qua rồi phải không, chắc chỉ là một thoáng trùng hợp tình cờ, một sự tình cờ đến đau lòng như buổi gặp mặt vô tình này vậy.
Một thoáng gặp lại nhau rồi mỗi người đi mỗi đường như bao người bình thường khác, một thoáng bỗng nhớ lại thói quen ngày xưa luôn dặn em đi cẩn thận trước khi chia tay, anh tự cười mình vì thói quen đó, ừh, đi cẩn thận em nhé, anh tự nhủ thầm như vậy.
Bước chân tiếp theo của anh sau giây phút đó bỗng trở nên nặng hơn, ưh, sao vậy, còn em có vậy không, ừh, chắc không đâu, em đang hạnh phúc mà. Sự chia tay nhẹ tênh như ngày xưa đó phải không em. “ Anh ạh, em nghĩ tụi mình không hợp nhau”, không hợp nhau, một lý do thường được nhiều người đưa ra khi kết thúc một chuyện tình cảm. "Ừh, vậy thì tụi mình chia tay", sự hiếu thắng của một thằng con trai khiến anh không cần quan tâm điều gì đang xảy ra, không thấy được giọt nước mắt chực trào trên đôi mắt mà trước đây anh đã hàng giờ ngồi nhìn ngắm.
Chúng ta sẽ đi tiếp con đường mà mỗi người đang đi phải không em, cả em và anh đều phải cố gắng với cuộc sống hiện tại của mình. Ừh, em hạnh phúc nghen!
Những ngày cuối năm