Hôm nay bùng.K thèm đi làm.Lội HA.Chẳng vui.Chẳng bùn.Hơi mệt
Mệt, mún ngủ, nhưng ko ngủ đc.Tự nhiên.Có những thứđổi tự nhiên ko thể giải thik đc.Nước mắt chảy dài.Nhớ.Tự nhiên.Hiện về.All những kí ức
Nhớ kin khủng,ko thể kìm đc.Phố cũ( J Nguyễn).Viết cho ng` đã mất.
Đôi lúc ước.Đc thấy trong mơ.Nhưng chẳng có cón mơ nào hiện về.Đã từ lâu lắm lắm rồi chẳng còn nhìn thấy C trong giấc mơ.
Đúng là có những thứ rất đổi tự nhiên k thể giải thik đc.Nhớ lúc quen nhau.Hai con ng lạ hoắc vô tình ngồi gần nhau, vô tình làm rơi cặp, vô tình nhặt nhầm, vô tình 2 chiếc cặp giống nhau.Vô tình nở nụ cười.Chẳng bik thân nhau khi nào.Đến bây giờ, vô tình mất nhau, vô tình chẳng còn nhìn thấy.Chỉ còn lại bao nhiu kí ức.Thỉnh thoảng trổi dậy.
Còn nhớ ko? những lúc cùng nhau đi tô tượng.Lúc đó cực thik món này.Thế mà mấy năm trôi qua rồi.Mỗi bức tượng đều ghi tên 2 đứa mình,cả bà T tồ nữa.Để làm kỉ niệm.Để lại nổi đau.Có 1 bức tượng L làm khung ảnh 2 đứa chụp chung ở công viên.Lúc đó nhìn mặt L ngu và xấu ghê.Còn C vẫn xinh.Mắt to, mũi cao,tóc hoe tự nhiên.Cao lều khều.Thế mà hôm dọn nhà, ai đó đã làm rơi, vỡ rồi.PaPa định vứt đi.Nhưng L ko cho,vẫn ghép từng miếng bỏ vào chiếc hộp.Lúc nào cũng sẽ mang theo cùng lá thư đó.Dang dở.
Còn nhớ ko?Cùng nhau ăn chung cây mía.Cùng leo lên sân thượng nhà cô L hái trứng cá.Giờ nhà cô giải tỏa đi đâu rồi,tìm hok ra.Nhưng hôm trc' vô tình gặp cô ngoài phố.Thằng nhóc con cô giờ lớn ơi là lớn.Giống cô ơi là giống.Lúc đó chưa có dt nên hok bik liên lạc thế nào.Thế là lại mất liên lạc cô.L hư ơi là hư
Còn nhớ ko?Chúng mình lun giống nhau 1 thứ.Buộc tóc.Khi nào 2 đứa mua cũng giống nhau, đến chán.Nhưng hạnh phúc.Niềm hạnh phúc đc quan tâm, đc hỉu nhau, đc giận hờn, đc vui đùa
Nghĩ đến là bùn cười.Lúc đó 2 đứa chẳng chơi với ai hết.Lui thui lủi thủi chỉ có 2 đứa.Thế mà cảm giác là đủ.Còm bây giờ, lúc nào cũng thấy thiếu.
Nhớ quá, nhớ đến những giấc mơ đc đi chơi cùng nhau, đc tặng quà, đc khóc.
Có những lúc điên lên, lập cho 1 cái nick, tự mình nt vào đó.Chẳng bao giờ đc reply.Mún khóc òa lên vì bực mình,Chính mình làm mình bực.Thấy có điên ko chứ.Ko thể tưởng nổi.Sau 1 giấc ngủ,chẳng nhìn thấy nữa.Mạnh mẽ thế thôi.
Hôm nay sẽ cho nc' mắt rơi mà chẳng thèm ngăn.Mún viết thật nhìu nhưng tại sao càng viết càng bùn
Lòng thật bình yên mà sao buồn thế.Giật mình nhận ra ngồi khóc bao giờ
Mệt, mún ngủ, nhưng ko ngủ đc.Tự nhiên.Có những thứđổi tự nhiên ko thể giải thik đc.Nước mắt chảy dài.Nhớ.Tự nhiên.Hiện về.All những kí ức
Nhớ kin khủng,ko thể kìm đc.Phố cũ( J Nguyễn).Viết cho ng` đã mất.
Đôi lúc ước.Đc thấy trong mơ.Nhưng chẳng có cón mơ nào hiện về.Đã từ lâu lắm lắm rồi chẳng còn nhìn thấy C trong giấc mơ.
Đúng là có những thứ rất đổi tự nhiên k thể giải thik đc.Nhớ lúc quen nhau.Hai con ng lạ hoắc vô tình ngồi gần nhau, vô tình làm rơi cặp, vô tình nhặt nhầm, vô tình 2 chiếc cặp giống nhau.Vô tình nở nụ cười.Chẳng bik thân nhau khi nào.Đến bây giờ, vô tình mất nhau, vô tình chẳng còn nhìn thấy.Chỉ còn lại bao nhiu kí ức.Thỉnh thoảng trổi dậy.
Còn nhớ ko? những lúc cùng nhau đi tô tượng.Lúc đó cực thik món này.Thế mà mấy năm trôi qua rồi.Mỗi bức tượng đều ghi tên 2 đứa mình,cả bà T tồ nữa.Để làm kỉ niệm.Để lại nổi đau.Có 1 bức tượng L làm khung ảnh 2 đứa chụp chung ở công viên.Lúc đó nhìn mặt L ngu và xấu ghê.Còn C vẫn xinh.Mắt to, mũi cao,tóc hoe tự nhiên.Cao lều khều.Thế mà hôm dọn nhà, ai đó đã làm rơi, vỡ rồi.PaPa định vứt đi.Nhưng L ko cho,vẫn ghép từng miếng bỏ vào chiếc hộp.Lúc nào cũng sẽ mang theo cùng lá thư đó.Dang dở.
Còn nhớ ko?Cùng nhau ăn chung cây mía.Cùng leo lên sân thượng nhà cô L hái trứng cá.Giờ nhà cô giải tỏa đi đâu rồi,tìm hok ra.Nhưng hôm trc' vô tình gặp cô ngoài phố.Thằng nhóc con cô giờ lớn ơi là lớn.Giống cô ơi là giống.Lúc đó chưa có dt nên hok bik liên lạc thế nào.Thế là lại mất liên lạc cô.L hư ơi là hư
Còn nhớ ko?Chúng mình lun giống nhau 1 thứ.Buộc tóc.Khi nào 2 đứa mua cũng giống nhau, đến chán.Nhưng hạnh phúc.Niềm hạnh phúc đc quan tâm, đc hỉu nhau, đc giận hờn, đc vui đùa
Nghĩ đến là bùn cười.Lúc đó 2 đứa chẳng chơi với ai hết.Lui thui lủi thủi chỉ có 2 đứa.Thế mà cảm giác là đủ.Còm bây giờ, lúc nào cũng thấy thiếu.
Nhớ quá, nhớ đến những giấc mơ đc đi chơi cùng nhau, đc tặng quà, đc khóc.
Có những lúc điên lên, lập cho 1 cái nick, tự mình nt vào đó.Chẳng bao giờ đc reply.Mún khóc òa lên vì bực mình,Chính mình làm mình bực.Thấy có điên ko chứ.Ko thể tưởng nổi.Sau 1 giấc ngủ,chẳng nhìn thấy nữa.Mạnh mẽ thế thôi.
Hôm nay sẽ cho nc' mắt rơi mà chẳng thèm ngăn.Mún viết thật nhìu nhưng tại sao càng viết càng bùn
Lòng thật bình yên mà sao buồn thế.Giật mình nhận ra ngồi khóc bao giờ