Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

thebinh

New Member
Hội viên mới
Nhỡ yêu phải gái làng chơi thì hóa ra bị lừa à? Thế nên, tốt nhất, nên chọn con gái trong trắng mà yêu. Phải thử đã rồi mới cưới…

Năm nay tôi 25 tuổi, cũng là tuổi trưởng thành. Lấy vợ thì hơi sớm nhưng mà lấy cũng được rồi. Tuy vậy, tôi thực sự sợ con gái bây giờ, vì họ yêu và đọc truyen sex hay tại đây lên giường với đàn ông quá nhanh. Cứ yêu là hiến dâng hết mình rồi lại lấy lý do, yêu là cho đi tất cả. Tôi không tin những lý lẽ đó, chỉ là họ dễ dãi, họ không kiềm chế được bản thân, không vượt qua được sức cám dỗ của đàn ông và sa ngã.

Tôi đã từng yêu 2 người con gái, với tôi mà nói, mỗi người có một điểm riêng khiến tôi thích. Nhưng, sau khi xác định tiến xa hơn nữa, tôi phát hiện ra cô gái đầu tiên đã từng quan hệ với đàn ông. Vì lần đó, tôi và cô ấy đi sinh nhật muộn nên tôi chủ động rủ người yêu vào nhà nghỉ. Và trong đêm ấy, tôi đã biết được, cô ấy là đàn bà chứ không phải con gái. Vậy nên, tôi đã từ bỏ ngay sau đó. Tôi không tự tin rằng, cô ấy đã yêu bao nhiêu người, ngủ với những gã nào trước tôi. Tôi luôn sợ ám ảnh khi sống cùng người vợ lẳng lơ, không đoan chính. Vì vậy, tôi chọn cách chia tay không cần lý do.

Có lẽ, cô ấy cũng hiểu nhưng tôi mặc kệ, vì chuyện yêu rồi chia tay cũng là chuyện dễ dàng, không có gì quá khó khăn với tôi cả. Sau lần ấy, tôi càng bực bội và đã hạ quyết tâm, nhất định phải lấy con gái còn trinh, người không còn trong trắng, tôi sẽ loại ngay dù yêu thế nào đi chăng nữa.

Đọc thêm truyen 18+ tại đây Người con gái thứ hai tôi gặp thật tuyệt vời. Cô ấy nhìn xinh đẹp, hiền lành, ăn nói thì dịu dàng, dễ nghe. Nhìn không giống người con gái lăng nhăng, vì cô ấy rất giản dị, lại học hành giỏi. Tôi đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tôi nghĩ, đây sẽ là người tôi dành trọn trái tim mình, yêu thương chân thành.

Nhưng khi tình yêu đã chín muồi, một ngày, cô ấy thú nhận với tôi trong nước mắt rằng, mình đã từng dại dột trao thân cho tình cũ, mong tôi hiểu cho cô ấy. Cô ấy nói không muốn dối lừa tôi, sợ sau này tôi sẽ chì chiết và cho rằng cô ấy gian dối. Dù đó là hành động thú nhận nhưng lúc ấy, tôi không thể nào bình tĩnh được. Lại một câu chuyện khiến tôi đau lòng, khiến tôi không đủ dũng cảm đón nhận.

Tôi đã không nói gì, bỏ đi vì tôi cần thời gian suy nghĩ. Người con gái ấy ngoan ngoãn, hiền lành, tốt bụng, chỉ là em đã không còn trinh tiết. Những giọt nước mắt kia có phải thật lòng hay không, tôi còn đang băn khoăn lắm. Và cuối cùng, một lần nữa tôi lại làm việc tôi đã nghĩ, tôi từ bỏ em. Nhất định là phải tìm được người con gái trong trắng, là người đầu tiên của tôi chứ không thể đã từng qua đêm với gã nào khác.

Tôi từ bỏ em lòng rất buồn vì luyến tiếc người con gái ấy. Tôi không biết sau này có tìm được người nào hơn em không, nhưng bản thân tôi không cho phép mình lấy người không còn trong trắng, đó là phương châm của tôi rồi. Và tôi nghĩ, mình nên tuân thủ để có cuộc sống thảnh thơi hơn, thoải mái hơn nhất là sau khi đã thành vợ, thành chồng, tránh chuyện dằn vặt nhau.

Có lẽ, nhiều người sẽ chửi tôi, bảo tôi là loại không ra gì. Nhưng đó là cách xem wap sex 2014 sống của tôi, và tôi nghĩ, mình không sai…
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

...... Vì lần đó, tôi và cô ấy đi sinh nhật muộn nên tôi chủ động rủ người yêu vào nhà nghỉ. Và trong đêm ấy, tôi đã biết được, cô ấy là đàn bà chứ không phải con gái. Vậy nên, tôi đã từ bỏ ngay sau đó. Tôi không tự tin rằng, cô ấy đã yêu bao nhiêu người, ngủ với những gã nào trước tôi. Tôi luôn sợ ám ảnh khi sống cùng người vợ lẳng lơ, không đoan chính. Vì vậy, tôi chọn cách chia tay không cần lý do......

Đọc đoạn này tôi nghĩ bạn thử mới biết ???? vậy khi yêu cứ phải thử ??? nếu còn thì lại nói người sao dễ dãi, nếu không thì nói qua biết bao nhiêu người, .....tóm lại đàn ông chúng ta luôn ích kỷ, và cái gì cũng nói được cũng nguỵ biện được,
Đúng là kiểu : "Nắng không ưa, mưa không chịu, kiêng gió kỵ mù sương" không xứng là bậc chính nhân quân tử
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

Ông , Bà xưa có câu: "lấy đĩ về làm vợ, chứ không ai lấy vợ về làm đĩ".

Chính vì vậy, một người nào đó đến với mình mà họ chẳng còn gì, nhưng họ có nhiều đức tính tốt và họ nói thật lòng với mình, thì bạn nên có lòng vị tha chắc chắn cuộc sống của bạn sẽ có nhiều hạnh phúc và được vợ tôn trọng, chiều chuộng săn sóc bạn. Còn hơn là họ giấu giếm, nếu một ngày nào đó bạn biết được sẽ là một điều tệ hại.
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

Có bao nhiêu thứ trên đời này cần phải làm, lo toan tính ?? . Ôm cái trinh làm lý tưởng sống à !!!!! Nghèo từ tâm ra ngoài .

Tình yêu là sự san sẻ, chia sẻ , chăm sóc, lo lắng cho nhau, chứ ko phải cái trinh
Tình yêu chân thật, nó là cái bond nối kết . Chẳng có lý thuyết nào dạy, tự nó kết nối dính chặc và bền bỉ . Cách cư xử là chính

Nếu ko lấy được người mình yêu thì lấy người yêu mình
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

Chẳng bao giờ viết văn, vợ xúi dại nên làm bậy chơi vào thập niên trên 50t . Dzăn, nhạc , hội hoạ búa xua hít

Dziết bậy chơi, 1 kiểu "dzăn rớt", 1 kiểu "dzăn rụng" tự nhiên . Chẳng phải dzăn xuôi chèo mát máy, chẳng phải thi thơ thẩn . Chỉ là những mẩu vụng vặt, những trang giấy rời, chỉ là bóng câu qua mành trong cuộc sống . Chỉ là 1 đoản nhạc chợt rụng vỡ trên mặt hồ


Mai nầy
(Bản tình ca của chúng ta)

Mai nầy tóc chúng ta đã bạc trắng
Mai nầy ngồi đếm lại những mẫu vụn vặt
Mà chúng ta cứ lẩn thẩn lập lại suốt cả cuộc đời
Trong cái nhỏ nhặt của diệu kỳ
Của " anh yêu em "
Của " em yêu anh "

Mai nầy cây sẽ cằn cỗi trổ nhánh trơ xương
Mai nầy ghế đá sẽ mòn theo năm tháng
Mai nầy rong rêu sẽ xanh tươi thêm lên tuổi yêu
Mai này nắng sẽ rọi hồng lên hai mái đầu bạc

Mai nầy có vạn dặm qúa khứ để chắt chiu
Để săm soi ve vuốt, để lục lọi trong ký ức
Khi những nếp nhăn trên khuôn mặt
Những gợn sóng của cuộc đời
Những vết lăng trầm của cuộc sống

Mai nầy tình đã đi qua ngày tháng
Mai nầy những kỷ niệm chồng chất lại
Như kẻ hà tiện chăm chút nhấm nháp
Gìn giữ tất cả tình yêu đã vàng son

Mai này chẳng còn giấc mơ
Trải gấm vàng dưới gót chân em
Mai nầy ta đưa nhau về rừng Thu
Nơi lá vàng sẽ lót từng lối em đi

Mai nầy chẳng còn nụ hôn
Để chấm dứt sau mỗi câu nói
Mai nầy chỉ còn hai mái đầu rung động
Theo từng ngọn gió Thu qua

Mai nầy mùa Đông sẽ ấm áp hơn
Khi mỗi ngày tình yêu được bồi đắp,
Khi tình yêu được sưởi ấm hơn hôm qua
Mai nầy rong rêu sẽ xanh tươi mầu rêu
Khi tình yêu của tôi tỏa ngát trong em
Khi tình yêu của em rực sáng trong tôi

Mai nầy tuyết phủ lên hai mái đầu
Tôi sẽ gìa và em sẽ rất trẻ trong tôi
Em sẽ già và tôi sẽ rất trẻ trong em
Mai nầy tìm gì trong đáy vực của trái tim
Chật trội đầy ấp những kỷ niệm
Hạnh phúc chất đống ngổn ngang

Mai nầy chậm chạp trong từng hơi thở
Mai nầy run rẩy tay trong tay
Rung động trong từng hạnh phúc của nhau
Âm ỷ khuấy gợn mặt Hồ Nguyệt Khúc
Ngân dài trìu mến theo ngọn gió

Mai nầy tóc chúng ta đã bạc
Em qúa gìa và anh rất trẻ
Anh qúa gìa và em rất trẻ
Mai nầy ngọn gió Vọng khúc
Làm gợn sóng mặt Hồ Nguyệt khúc
Của bản tình ca vô hạn
Của cuộc đời và tình yêu
Của Mai Nầy và vĩnh cữu

hpa
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

Theo quan điểm của cá nhân mềnh ( có thể hơi cổ hủ) nhưng nó là dư lày:
Khi yêu thì tình yêu nào cũng đẹp, cũng tốt và tình yêu đó xứng đáng đc nhận sự chăm sóc tốt nhất có thể để hy vọng có 1 cái kết có hậu.
Nhưng ...
Chồng mình mới là ng chăm lo và gắn bó với mình.
Người yêu thì cũng chỉ là ng yêu ... người chăm lo cho mình 1 thời :)
Nên ...
những điều tốt đẹp nhất nên dành cho ng gắn bó với mình nhất :)
Còn đâu thì tùy quan điểm sống của từng người :bdance:
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

tình yêu xuất phát từ đâu , nó sẽ nằm ở đó :anhhung:

nếu khởi đầu là từ thứ nằm giữa 2 chân , thì tình yêu chỉ nằm tại đó :v
Chúc a 1 tình yêu đẹp và đầy màu sắc :dotphao::
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

tình yêu xuất phát từ đâu , nó sẽ nằm ở đó :anhhung:

nếu khởi đầu là từ thứ nằm giữa 2 chân , thì tình yêu chỉ nằm tại đó :v
Chúc a 1 tình yêu đẹp và đầy màu sắc :dotphao::
mình thích câu nói của bạn
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

yêu thương chưa đủ thì đừng ngủ với em.
Vào nhà nghỉ cùng người yêu rồi còn dám nói mình không muốn người con gái của mình không còn,thế sau khi vào nhà nghỉ với bạn,cô gái của bạn có còn là con gái không? Loại người đàn ông ích kỉ như bạn cũng chỉ tìm được một người con gái không ra gì mà thôi
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

Tớ có câu chuyện này hay hơn :))

Hà nội mùa này vắng những cơn mưa..~
.
.
- Chúng mình quan hệ đi e. A hứa, nhẹ thôi. – Lời nói dê bệ đầy ngọt ngào của tôi.
- …
- E sợ à? k đau đâu mà e. Nhé
E vẫn lặng thinh, không nói gì.
Cơ thể e cũng hoàn toàn lặng thinh khi tôi cởi đến cái quần lót của e. Trong đầu tôi giờ phút đó chỉ là sự vui sướng, ham muốn sắp được thỏa mãn 1 cơ thể trắng nõn và trinh tiết đúng như tôi từng hi vọng.
- A làm thật à? – E hỏi có vẻ ngượng ngùng.
- Ừ e. Nhẹ thôi mà cưng. A sẽ làm cho cưng thích.
-…
Tôi không hiểu sự im lặng của e. Trước, tôi từng phá trinh 1 cô gái. Khi tôi đòi quan hệ, cô ấy mồ hôi đầm đìa, liên mồm nói rằng sợ đau. Nhưng em..! Nhưng giây phút ấy tôi yêu e, mọi thứ thuộc về e, kể cả sự bí hiểm..đáng lẽ ra không nên có.
Tôi bắt đầu.
Sâu hơn 1 tí nữa.
1 lúc.
Ôi, người con gái tôi yêu đâu còn trinh. Ôi, tôi đã nghĩ e sợ đau. Ôi, tôi là 1 thằng ngu. Tôi nhìn em trong sự thù hận và đôi mắt muốn giết e.
- Anh…- Đôi mắt e mều máo nhìn tôi, 2 bàn tay búp măng của e nắm chặt lấy chăn.
- Mẹ kiếp! Con đĩ ! – Không kìm được tức giận tôi chửi em.
Em nhắm mắt lại, nhíu mày nhăn nhó.
Tôi vẫn làm. Tôi làm mạnh hơn. Dường như tôi đang dồn hết bao cáu giận về việc e mất trih lên cơ thể em. Tôi căm phẫn vì để mất trinh tiết người mình yêu cho thằng khác. Tôi là 1 thằng đàn ông ích kỉ !


*
Tôi và Linh quen nhau vẻn vẹn 1 tháng.
Tối hôm đấy tôi dẫn em về nhà, không kìm được lòng tôi đã bế em lên giường.
Sau đêm đó, nhiều lần tôi đã tự an ủi mình bằng việc thay đổi suy nghĩ về 2 từ “ trinh – tiết “. Tôi tự nghĩ, bây giờ trinh tiết của 1 con đàn bà không quan trọng bằng trinh phẩm của nó. Nó yêu ai thật lòng thì có thể quan hệ, có thể trao gửi cái nó gọi là trinh tiết đó cho người ta, tôi không nên đau đầu quá nhiều vì những con đàn bà tầm thường đó, tôi không nên tỏ ra khinh bỉ cái loại người đáng bị khinh bỉ như thế, tôi không nên gọi con đàn bà đó là .. con đĩ!
Sau đêm đó, thái độ của em đối vs tôi cũng khác.
E lặng đi, đôi mắt biết cười và đôi môi không bao giờ ngừng nghỉ đã không còn. Tôi đoán em tự ái về lời nói của tôi. Tôi ôm em vỗ về, xoa đầu em đầy an ủi. Nhưng tận trong đáy lòng tôi, tôi cũng có suy nghĩ khác về em. Đĩ thì không hẳn, nhưng không phải là 1 người con gái trinh tiết như tôi từng tìm kiếm.
Liệu tôi đã nên dừng lại hay tiếp tục tìm kiếm ?
Câu hỏi đó luôn dày vò tôi từ trong giấc ngủ.
Tôi yêu em. Phải, tôi đã từng rất yêu em. Tôi yêu đôi mắt trong long lanh của em. Ánh lên nhìn tôi như thèm khát, như ao ước, như muốn với lấy 1 ngôi sao. Tôi yêu làn tóc mềm mượt của em, nó làm tôi hạnh phúc mỗi khi vuốt nhẹ lên làn tóc ấy. Tôi yêu đôi tay búp măng của em luôn vuốt má tôi. Tôi yêu mọi thứ thuộc về con người của em.
Nhưng liệu có phải, tình yêu đó chưa đủ lớn để vượt qua ngưỡng của của 2 từ “trih – tiết“ ??? Liệu có phải tôi yêu cái trinh tiết mờ ảo đó hơn 1 người con gái ???


*
2 tháng sau đó, tôi và em vẫn yêu nhau.
Tưởng chừng giữa chúng tôi đã xóa tan mọi khoảng cách. 2 tháng hạnh phúc nhất đời tôi.
Đã bao giờ bạn từng yêu 1 cô gái có đôi mắt to, long lanh, đen láy nhưng lại trong xanh – 1 màu xanh của trời, của gió, của hồn nhiên chưa? Đã bao giờ trong giấc mơ bạn từng yêu 1 cô gái có làn da ngăm đen, đôi má bầu bĩnh và đôi môi chu lên thật đáng yêu chưa?
Chưa đâu. Vì cô ấy chỉ có 1 thôi. Và cô ấy là của tôi rồi.
2 tháng chúng tôi vui đùa bên nhau.
1 cảm giác bình yên như thế!
Và cứ đều đều, 1 tuần 2 lần, 2 tháng 16 lần, tối thứ 7 và chủ nhật, chúng tôi là của nhau, cả đêm.
Hạnh phúc nối hạnh phúc.
Tình yêu của tôi thật tuyệt.


*
Được gần 4 tháng, tối thứ 7, cô ấy cầm 1 tờ giấy xét nghiệm đưa cho tôi xem.
“Kết quả: viêm âm đạo.
Nguyên nhân: quan hệ mạnh, thô bạo, viêm nhiễm, không có những biện pháp phòng tránh hợp lý.”
- Bác sĩ cũng bảo thêm là phải ngừng quan hệ ít nhất là nửa năm. Em sợ quá..Huhu. – Em nói trong nước mắt,
Tôi ôm em.
Hôn lên trán em.

Em sống trong sợ hãi và thuốc được 3 tuần thì tôi bắt đầu có 1 cảm giác. Cũng không lạ, đơn giản vì là giống đực, đang được phục vụ ******** nhiều như thế bỗng dưng bắt tôi dừng lại. Tôi chán! Phải, đúng là cảm giác chán của 1 thằng đàn ông đầy dục vọng! Tôi thấy chán em!

Nhìn thấy cơ thể em, tôi thèm muốn nhưng lại nghĩ đến chuyện không được quan hệ, tôi lại nản.
Tôi tránh mặt em.
Tránh gần gũi với em.

Tôi cất chiếc nhẫn kim cương chưa 1 lần được ngỏ lời vào trong ngăn kéo.
Đóng sập cửa, tôi như đang muốn đóng lại cái khoảng trống trong tiềm thức của tôi.
Tôi lên bar.
Thằng bạn thân chút rượu cho tôi. Tôi say mềm trong chai Remi’ 40 độ.
Đêm hôm đấy, thằng bạn dẫn tôi vào 1 nhà nghỉ, tôi vẫn nhớ số phòng 101 có 1 cô thiếu nữ mặc quẩn bò, áo phông trắng đang ngồi sẵn trong đấy. Để làm gì? Để đợi tôi?
Rồi thằng bạn tôi đóng cửa, để lại tôi và cô bé đó.
Tôi và em ********!
Sáng hôm sau tỉnh, tôi thấy mình đang nằm giữa 1 đống chăn gối và 1 vũng máu đã khô, bên cạnh là 1 cô gái không mặc gì. Tôi gọi em dậy. Em nói, đêm qua tôi đã phá trinh em. Tôi bắt đầu nhớ lại mấy tiếng trước. Cái cảm giác thích thú và thèm khát sống lại trong tôi. Tôi ******** với 1 cô gái còn trinh. Tôi thấy sung sướng.
- Em tên là gì? – Tôi hỏi nhỏ.
- Em tên Trang.
- Linh, à nhầm, Trang, em bao nhiêu tuổi rồi?
- Em 20, anh 22 rồi phải không. Sao anh lại gọi nhầm em là Linh?
- Ừ. Anh 22. Không có gì đâu em. A nhầm với tên người yêu anh.
- Người yêu anh ??? – Trang ngạc nhiên nhìn tôi.
- Ừ, à mà không, người yêu cũ – Tôi gãi đầu trả lời em.
Tôi cũng không biết lúc đó mình đang nghĩ gì nữa. Có thể là 1 chút tham lam tăng cao, hay là lòng ích kỉ quá đỗi tầm thường của những thằng đàn ông như tôi. Có lẽ là cả 2.
Tôi hẹn Trang đi ăn tối và hẹn em nhớ ăn mặc đẹp. Về đến nhà, tôi mở ngăn kéo lấy chiếc nhẫn kim cương đã từng có nhiều dự định của mình nhét vào túi áo vét và lên xe. Tôi đến nhà Linh.
- Em ốm à? Nhìn em gầy đi. – Tôi bàng hoàng khi nhìn thấy Linh trong khuôn mặt khá tiều tụy.
- Em đỡ rồi. Em không sao. A vào nhà đi.
Tôi ôm nhẹ lấy em. Niềm hạnh phúc trước kia của tôi đâu rồi?
- Mình xa nhau nhé! – Tôi nói khẽ với em.
Tôi buông em ra. Đi thẳng. Tôi không dám quay đầu lại nhìn. Vì tôi biết, người yêu của tôi, con đĩ của tôi, là 1 người rất yếu đuối. Tôi biết em sẽ không níu kéo tôi đâu. Vì tự trọng của em cao lắm. Và tôi cũng biết, em sẽ khóc nhiều lắm, khóc đến gầy cả người đi mất. Tôi thấy mình là 1 thằng khốn nạn. Tôi thấy thương em. Nhưng lòng thương và tình yêu đó không vượt qua được sự ích kỉ trong bản chất con người tôi.
Tối.
Sau khi ăn tối với Trang.
Tôi cầu hôn em bằng chiếc nhẫn đáng lẽ là của Linh.
Em vui vẻ đồng ý. Nhưng em bảo em cần 2 năm để hoàn thành chương trình hoc của mình. Tôi chấp thuận.
Nhưng thực sự, đến cái giờ phút tôi cầu hôn Trang, người mà con tim tôi hướng đến vẫn chỉ là Linh. Tôi mong đợi gì ở Trang thế? 1 cô gái hoàn hảo hơn Linh? 1 cô gái tôi đặt nhiều tình cảm hơn Linh? hay chỉ vì Trang là 1 cô gái..còn trinh?!?
Đêm.
Tôi không ngủ được.
Hút gần hết 1 bao thuốc rồi còn đâu. Tôi nhớ.
Nhớ ai?
Nhớ Linh – 1 cô gái long lanh sức sống, 1 cô gái có đôi mắt biết cười, 1 cô gái có khuôn mặt phúc hậu, luôn rạng rỡ khi nhìn thấy tôi. Không biết bây giờ em thế nào. Tôi không đủ can đảm nhắn tin cho em, tôi biết mình tồi như thế nào. Tôi chỉ biết chắc chắn 1 điều, tôi đã gây ra cho em căn bệnh quái quỉ, và tôi đã bỏ rơi em trên con đường của hạnh phúc. Thêm 1 điều nữa là em đang khóc.
Nhớ Trang – 1 cô gái trinh tiết, trong trắng, 1 cô gái tôi chưa biết gì nhiều ngoài 1 **********.
Tại sao thế? Tại sao tôi lại quan tâm đến cái ********** mỏng manh đó nhiều đến thế, nó đâu quan trọng bằng tình yêu và nhân phẩm của 1 người con gái. Tại sao thế?
Tại sao tôi khốn nạn đến thế?


*
Trong quãng thời gian chờ đợi em, tôi phát hiện ra em cũng thật sự đáng yêu. Đôi mắt của em không long lanh như của Linh như em có đôi mắt của phẳng lặng.
Em không nói nhiều như Linh, không vui tính như Linh nhưng em có chiều sâu hơn. Tôi nghĩ thế, hoặc có thể có những suy nghĩ của riêng Linh mà tôi chưa đoán đươc.
Lúc nào ở bên cạnh Trang, tôi cũng nghĩ đến Linh, so sánh giữa 2 người, tôi tìm kiếm 1 điểm Trang hơn Linh, đang tìm, và có lẽ là chưa có.
Hôm đó là 1 chiều mưa.
Tôi và Trang đi chung trong chiếc ô sẫm màu trên con đường gần nhà để ra siêu thị. Ngẩng mặt lên, tôi bỗng nhìn thấy 1 cô gái, lòe xòe trong chiếc váy bầu, đi cạnh và khoác tay 1 ông mặc đồ vét đen đội mũ che mặt. Là em, là Linh. Em nhìn tôi, nhìn Trang, đầy kinh ngạc, e nhoẻn miệng cười, 1 nụ cười không phải của em. Rồi em đi thẳng. Tôi sững người. 8 tháng không gặp em rồi còn gì. Em khác quá. Đôi mắt của em thâm quầng và không còn là đôi mắt của ngày xưa nữa. Và em đang có bầu. Với ông già đi bên cạnh sao? Em yêu ông ta ư? Vì cái gì thế? Vì tiền à? Yêu thằng già như thế thì chỉ vì tiền thôi chứ còn sao nữa. Tôi cười nửa miệng thay cho sự khinh bỉ đến 1 người con gái tôi từng yêu. Trang hỏi tôi:
- Ai thế anh?
- 1 con đĩ hám tiền e ạ.
Sau hôm đó, tôi cũng nghĩ đến Linh đôi ba lần. Rằng là tôi không ngờ Linh là người như thế, rằng là may sao ngày xưa tôi bỏ Linh. Đáng khinh quá.


*
Thấm thoát đó mà đã hơn 1 năm.
Gia đình tôi và gia đình Trang đã bàn ngày cưới, chờ Trang tốt nghiệp là cưới luôn. Tôi đã quen dần với việc có Trang. Chúng tôi hay đi dạo, đi xem phim, đi ăn uống. Và chuyện chúng tôi ******** là thường xuyên. ******** với Trang, tôi thấy sung sướng vì tôi là người nắm giữ ********** của em.
Chúng tôi, nói chung cũng hạnh phúc.
Hi vọng cưới xong sẽ hạnh phúc hơn.
Nhưng phải nói thật là tình cảm tôi dành cho Trang thì cũng có, nhưng không nhiều. Có lẽ là vì tình yêu của chúng tôi bắt đầu không phải vì tình cảm của 2 bên mà là vì em còn trinh tiết. Tôi đã từng nghĩ lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, nên tôi vẫn đang hi vọng vào 1 cuộc hôn nhân nhanh chóng.
Tôi nghĩ vậy!


*
Ngày cưới.
Trước khi đến giờ cưới, tôi đi ra ngoài lang thang 1 mình. Buồn cười quá, cái ngày tôi mong chờ đã đến rồi cơ mà. Tại sao tôi lại thấy ngột ngạt và bức bối đến thế? Phải chăng vì tôi không thực sự hạnh phúc hay vì tôi là thằng ngu dốt và ích kỉ? Không biết giờ này Linh đang làm gì? Bỗng dưng câu hỏi đó hiện lên trong tôi. Em có đang nhớ đến tôi không? Đã bao lâu rồi tôi không được nói chuyện với em? Bao lâu rồi tôi không được nhìn sâu vào đôi mắt long lanh biết cười ấy? Bao lâu rồi tôi không được vuốt nhẹ vào đôi gò má bầu bĩnh đáng yêu của em? Bao lâu rồi kể từ ngày tôi bước đi?
Nhưng tại sao em lại như thế? Tại sao em lại mất trinh trước khi ******** với tôi? Tại sao em lại yêu 1 thằng già vì tiền? Tại sao thế hả em?
Trong lúc đang mụ mị đầu óc với hình ảnh Linh, tôi bỗng nhìn thấy em. Phải, đó là em. Như 1 thiên thần đang đứng trước mặt tôi. Chiếc váy xanh xòe dưới chân và bay nhẹ theo hướng gió thổi. Đôi mắt long lanh những giọt sương, nụ cười hiền hậu như 1 áng cầu vồng giữa mùa đông buốt giá. Đúng là em rồi, người con gái trong tôi. Nhẹ nhàng và đầy sức sống.
- Anh không vào chuẩn bị lễ cưới à? – Em cười mỉm với tôi.
- Ừ ừ, anh hơi mệt nên đi dạo 1 lúc cho thoáng. Sao em lại ở đây? – Tôi gãi đầu.
- Em muốn gặp anh.
- Gặp anh ư? Để làm gì hả em? – Tôi ngạc nhiên.
- Em muốn thơm anh 1 cái trước khi anh chính thức là của người khác, được không? Thơm nhẹ 1 cái thôi – Đôi mắt em đầy sự nài nỉ.
Tôi đồng ý. Em kiễng chân lên thơm tôi, sao thế này, cái cảm giác của 2 năm trước đây bỗng dưng lại ùa về trong tôi, cái cảm giác ngọt ngào của hạnh phúc, em là ai thế? Thiên thần trong tôi ư? Rồi bỗng em cắn vào má tôi. Tôi đau quá nên ủn em ra.
- Cô điên à? – Tôi hét lên.
- Em xin lỗi. Má anh chảy máu rồi, để em lau cho.
Em lấy chiếc khăn trong túi ra thấm máu cho tôi.
- Xong rồi, sao nữa không, đủ chưa, cô điên rồi – Tôi nói thẳng vào mặt em như vậy rồi chạy đi không định hướng. Em đang chạy theo tôi. Tôi như thằng mất hồn, lao đi trong vô thức. Tôi chạy qua đường. Ôi, xe ô tô, ôi, đừng, dừng lại đi!!!!!!!!!!!!!


*
Mở mắt ra, tôi đang mặc bộ quần áo trắng muốt của bệnh viện. Trên đầu là vết băng bó. Bên cạnh là Trang đang gục mặt xuống giường. Tôi vẫn hoa mày chóng mặt, tôi lay Trang dậy:
- Ôi, anh tỉnh rồi à? – Trang mừng rỡ hỏi tôi.
- Anh đang ở đâu? Sao lại thế này? – Tôi nhíu mày hỏi.
- Anh đang ở trong viện. Anh hôn mê 4 hôm rồi.
- Tại sao lại như thế. Kể rõ ràng ra cho anh nghe.
- Cách đây 4 hôm thì có 1 bác sĩ gọi điện cho mẹ, bác sĩ bảo mẹ vào viện gấp, anh đang nằm trong viện.
- Rồi sao?
- Cả nhà chạy vào trong lo lắng. Bác sĩ nói người dân xung quanh đây đưa anh vào viện rồi kể là anh chạy qua đường, suýt nữa bị ô tô đâm, may mà có 1 người con gái mặc váy xanh chạy vào ủn anh ra, anh chỉ bị đập nhẹ đầu xuống đường thôi chứ không sao.
- Thế còn cô gái kia?
- Cô ấy bị nặng lắm, nằm bất tỉnh bên kia.
Rồi tôi đứng ngay dậy, chạy một mạch sang bên đó. Nhưng không thấy ai. Tôi hỏi y tá. Cô ấy bảo:
- Bệnh nhân Linh đã rời viện sáng nay do yêu cầu của gia đình.
- Cô ấy bị nặng không chị? – Tôi sốt sắng hỏi.
- Nặng, khó mà qua được.
Tôi không tin vào những gì mình nghe được, ngồi bệt xuống sàn trong sợ hãi.
Tôi vội vã chạy thật nhanh ra ngoài bắt taxi đến nhà Linh. Ngồi trên taxi, tôi bứt rứt khó chịu không yên, tôi thấy mình có lỗi, tôi đã làm gì với Linh thế này. Tôi đã rời xa em chỉ vì 1 chữ trinh ư? Ôi, tôi hận chính bản thân mình, tôi là 1 thằng khốn nạn nhất trên đời này. Tôi đã bỏ mặc bao quan tâm, lo lắng và chăm sóc của em trước đây để chạy theo 1 thứ ảo tưởng. Tình yêu ư? Tôi đã bao giờ yêu chưa thế? Đã bao giờ thật sự nghĩ cho em chưa? Lúc nào cũng thế, lúc nào cũng là em, em luôn âm thầm đi theo tôi, bảo vệ và luôn dõi theo từng bước chân của tôi. Em mà có mệnh hệ gì thì làm sao tôi sống được. “ Tôi cần em, cần hình bóng của em, tôi sẽ không bao giờ đánh mất nó nữa, hạnh phúc của tôi, tình yêu của tôi, hãy về với tôi em nhé, tôi đến đây, tôi đang đến rồi, em đợi tôi nhé, tôi yêu em, Linh ơi”
Xe dừng, cắt ngang dòng suy nghĩ, tôi lao thẳng vào nhà em. Ngôi nhà lạnh lẽo quá. Yêu em bao lâu nhưng tôi chưa từng 1 lần đến nhà em. Tôi bấm chuông. 1 người đàn ông mặc đồ vét đen xuống mở cửa cho tôi. Lại là thằng già đã từng đi với em, hắn đến đây làm gì?
- Cháu vào nhà đi – hắn nói với tôi.
Lên phòng Linh, tôi thấy em nằm trong im lặng, nhìn giống như đang ngủ, khác 1 điều, là em được phủ khăn trắng toàn thân. Tôi chạy tới em, lao vào em, ôi, người con gái tôi yêu.
- Em tỉnh lại đi, tỉnh lại với anh đi, nhìn anh đi, 1 lần thôi, 1 lần thôi để anh được nhìn thấy đôi mắt long lanh của em. – Lần đầu tiên tôi khóc, lần đầu tiên giọt nước mắt của 1 thằng đàn ông chảy xuyên suốt trong cơ thể tôi. – Em à, em nghe anh nói không, anh cần em, anh cần tình yêu của em, cần nụ cười của em, đừng xa anh, đừng bỏ rơi anh, chúng mình sẽ cùng nhau đi tiếp trên con đường tình yêu mà anh đã hứa với em. Em nghe không, Linh ơi!!!!!!!!!


*
Tôi gào thét tên em trong câm lặng.
Người con gái của tôi. Hạnh phúc của tôi. Cuộc sống của tôi.
Tôi tự chửi mình là thằng khốn nạn, chó má.
Tôi yêu em. Tôi cần em.
Chưa khi nào tôi cần em đến như thế.
Thượng đế đã mang em đến bên tôi và kéo em ra khỏi cuộc đời tôi 1 cách nghiệt ngã.
Về với anh đi em. Đừng im lặng như thế.
Anh đã sai, anh muốn được sửa sai nhưng anh không thể nữa rồi.
Em không muốn nhìn mặt anh nữa sao?
Em là ai thế Linh? Thiên thần nhỏ bé trong cuộc đời mênh mông của anh ư?
Không phải! Em là thiên thần đáng yêu và đáng để yêu mà anh đã từng tìm được.
Anh sẽ phải bước tiếp như thế nào khi em dừng lại?
Anh xin lỗi, anh hiểu rồi, anh đã hiểu nỗi đau của em khi anh rẽ sang 1 ngả đường khác, để em lạc lõng trên đoạn đường còn lại.
Giá như ngày xưa em đừng đến.
Giá như ngày trước anh không như vậy.
Em à. Anh phải làm sao?
Tại sao lại ra nông nỗi này?
Tại sao?
Tại sao?
Tại sao?
Tại ai?
*
- Cháu sang bên này, bác có chuyện muốn nói. – Lão già mặc vét đen nói với tôi.
Tôi cũng không đủ sức chửi rùa lão nữa. Tôi kiệt quệ rồi.
Phòng khách.
- Cháu là bạn Linh phải không? – Lão hỏi tôi.
Tôi không trả lời.
- Bác là bố Linh.
Tôi giật mình. Nhìn lên ông, nhìn chằm chằm vào con người ấy. Lần đầu tiên tôi bắt gặp đôi mắt thứ 2 có giọt sương trong đôi mắt. Ôi, ông là bố của Linh, vậy mà lúc đầu tôi lại nghĩ ông là thằng cha Linh cặp kè vì tiền. Linh ơi, anh lại hiểu sai cho em rồi. Anh lại mắc sai lầm lần nữa rồi.
- À, dạ vâng. – Tôi ấp úng trả lời.
- Chắc cháu chưa biết nhiều về gia đình Linh. Nó mặc cảm về gia đình nên ít kể với mọi người.
Đúng là lần nào tôi hỏi về bố mẹ Linh, em đều im lặng.
- Linh mất mẹ từ nhỏ, đẻ Linh xong được mấy phút thì mẹ Linh qua đời. Linh chỉ có mỗi bác là chỗ dựa, nó thiệt thòi lắm cháu ạ. – Ông nói tiếp.
Tôi chưa bao giờ nghĩ Linh lại ở trong hoàn cảnh như thế, tôi và em quen nhau hơn 2 năm rồi nhưng gần như chả biết gì về em cả. Cũng phải thôi, tôi đã bỏ rơi em đi mà.
- Nhưng hơn 1 năm nay Linh có thêm 1 chỗ dựa nữa. Cháu có biết là ai không?
Tôi ngạc nhiên hỏi:
- Ai thế ạ?
- Cu Tí ơi, xuống đây ông hỏi cái này. – Ông hét vọng lên trên.
Tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì thì chưa đầy 1 phút sau có 1 thằng nhóc bụ bẫm chạy lạch bạch xuống.
- Dạ, con chào chú – Thằng bé chào tôi bằng giọng đáng yêu quá. Ô kìa, đôi mắt của nó, đúng rồi, lại là đôi mắt đó, đôi mắt long lanh như giọt sương và luôn ẩn chứa 1 nụ cười trong đó.
- Con đừng chào chú, chào bố đi con. – Ông lão nói với thằng bé.
Tôi giật mình. Trợn tròn mắt lên, cái gì thế, ông lão làm sao à. Bố ư? Haha.
- Đây là đứa con trai của cháu và Linh. – Ông nhìn vào đứa bé.
- Bác nói đùa cháu à. Của cháu với Linh ư? Không phải đâu? Cháu chưa bao giờ nghe Linh nhắc đến. – Tôi vừa nói vừa cười và vừa bàng hoàng.
- Cháu không tin cũng phải thôi. Nhưng cháu phải nghe bác nói. Sau khi cháu và Linh chia tay, Linh đi xét nghiệm thì đã có thai. Nó nói với bác. Lúc đầu, bác lo lắng và bắt nó phá. Nhưng nó bảo dù như thế nào nó cũng phải giữ bằng được đứa con này. Cho đến tận 9 tháng sau, thì nó đẻ ra Cu Tí đây.
- Nhưng đây chắc gì đã là con cháu? – Tôi vẫn nửa tin nửa ngờ.
- Cháu có nhớ cách đây 4 hôm Linh thơm lên má cháu không. Lúc đấy, nó cố tình cắn vào má cháu để má cháu chảy máu, rồi lại thấm máu vào khăn của nó. Cho đến tận lúc nó hôn mê, tay vẫn nắm chặt khăn, bác là người cầm chiếc khăn đó đi xét nghiệm ADN, kết quả vẫn còn đấy, cháu đợi bác.
Tôi sững sờ, chân tay run lẩy bẩy. Con tôi ư? Con trai tôi ư? Thật không thế? Tôi làm bố rồi ư? Gì thế? Tôi còn chưa cưới mà. Tôi liếc mắt nhìn sang Cu Tí. Nó đang nhìn tôi bằng 1 ánh mắt tò mò, đôi lông mày của thằng bé hơi nhíu lại. Ôi, nó bụ bẫm thật. Nó là con tôi đấy, con tôi thật đấy.
Tôi khẽ hỏi:
- Cháu tên là gì?
- Dạ, con tên Cu Tí – thằng bé nở 1 nụ cười, đúng là nụ cười thiên thần đó rồi, nụ cười mang lại áng cầu vồng cho mọi người, nụ cười tôi hằng tìm kiếm 2 năm nay và tôi cứ lỡ mình vừa đánh mất nó. Tôi tìm lại được rồi sao?
- Không, chú hỏi tên thật của con cơ.
- Dạ, con không biết, ai cũng gọi con là Cu Tí, mẹ con gọi thêm 1 tên nữa là Tí Thối. – giọng thằng bé đáng yêu quá, ngờ nghệch của trong sáng, ngốc nghếch của trẻ con, và đứa bé có 1 điều gì đó rất đặc biệt, đủ để làm tôi trong lúc tuyệt vọng nhất thì lại nhoẻn miệng cười.
Bố Linh đi xuống. Ông đưa cho tôi tờ xét nghiệm ADN. Đứa bé đúng là con tôi rồi. Tôi ôm chầm lấy nó.
- Con ơi! Con của bố ơi!
Tôi gọi tên thằng bé trong hạnh phúc, trong sợ hãi, trong bất ngờ và có lẽ là trong cả 1 sự tiếc nuối nữa. Tôi sẽ trân trọng đứa bé này, giống như đã từng hứa với Linh vậy. Nhưng lần này tôi sẽ không đánh mất hạnh phúc của mình như vậy nữa đâu. Trinh tiết ư? Cũng chỉ là ảo tưởng mà thôi. Chỉ có thằng nào điên dồ như tôi mới bỏ người mình yêu vì cái trinh tiết đó. Tôi đã sai lầm nặng quá. “ Em ơi, em có thấu hiểu được suy nghĩ của tôi không? Em hãy tỉnh lại đi. Hãy cùng tôi làm lại 1 lần nữa, chúng ta có 1 đứa con làm cột mốc, ta sẽ đi lên từ đó. Em ơi, làm ơn, thiên thần của tôi ơi, hãy về với tôi đi em”.
- Cháu đọc cái này đi. Đây là bức thư Linh viết cho cháu đêm hôm qua, nó đã cố dùng chút sức lực yếu ớt của mình để viết cho cháu những dòng cuối cùng.
Tôi mở lá thư.
Những dòng chữ không quá mức nguệch ngoạc nhưng không được nắn nót. Phải thôi, em viết cho tôi trong tuyệt vọng mà.

“ Hà nội.
Đêm.
2h sáng.
Anh ơi, giờ này anh đang làm gì?
Anh có đang nghĩ đến em không?
Chúng mình xa nhau được 2 năm rồi anh nhỉ. 2 năm em sống trong chờ đợi, nhưng cho đến khi em chết người em yêu vẫn không quay về với em.
Không có em, anh sống ra sao?
Em nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của anh trong giấc mơ của em, vẫn nụ cười ấy, vòng tay ấy, ấm áp và nhẹ nhàng, nhưng lại là cùng với 1 người con gái, không phải em.
Anh đang ở đâu thế người em yêu?
Sao anh lại biến mất khỏi cuộc đời em 1 cách như vậy?
Em làm gì sai à?
Em chưa đủ tốt hả a?
Hay chỉ đơn giản vì em là cô gái không còn trinh? Không, không phải thế đâu, em hiểu người em yêu mà, anh không bao giờ như vậy, em tin anh.
Em yêu anh.
Em nhớ anh.
Em cần anh.
Quay về với em đi được không.
2 năm, 2 năm rồi em gào thét tên anh trong điên dại.
2 năm rồi em lặng bước trên con đường mùa đông lạnh lẽo mà anh hứa sẽ mãi đi bên cạnh em.
Em sẽ mãi yêu anh.
Yêu anh trong từng hơi thở.
Từng nhịp đập.
Từng nhịp một…từng nhịp cuối cùng trong em.
Em vẫn sẽ đợi anh.
Đợi anh.
Thể xác em tan biến thì linh hồn em sẽ đợi.
Về với em đi anh.
Cho em được YÊU anh.
Được BÊN anh.
Nhẹ thôi.
Khẽ thôi.
1 lần thôi.
Cho em được bên anh.
Cho nước mắt em ngừng chảy.
2 năm qua đầu óc em quay cuồng trong nước mắt.
Cho em được ôm anh, em muốn được cảm nhận hơi ấm bốc lên từ sự yêu thương.
Cho em được dựa nhẹ vào vai anh, đủ để em cảm nhận em còn anh.
Đừng bao giờ nói câu “ Mình xa nhau nhé”
Đừng.
Đau lắm.
1 câu nói giết chết 1 con người anh biết không.
Anh đang ở đâu.
Có nhớ em không.
Em nhớ anh.
Người em yêu.
1 nửa của em.
Cuộc sống của em.
Về với em đi anh.
Xin anh.
Làm ơn…”
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

tình yêu xuất phát từ đâu , nó sẽ nằm ở đó :anhhung:

nếu khởi đầu là từ thứ nằm giữa 2 chân , thì tình yêu chỉ nằm tại đó :v
Chúc a 1 tình yêu đẹp và đầy màu sắc :dotphao::

Mình rất thích phát ngôn của bạn. hi hi!
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

tình yêu xuất phát từ đâu , nó sẽ nằm ở đó :anhhung:

nếu khởi đầu là từ thứ nằm giữa 2 chân , thì tình yêu chỉ nằm tại đó :v
Chúc a 1 tình yêu đẹp và đầy màu sắc :dotphao::
Thích câu nói của bạn này, Rất chi là đúng với bạn chủ Top
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

Thích câu nói của bạn này, Rất chi là đúng với bạn chủ Top

bạn thích thì click cám ơn cho bạn ý cái nhé
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

Tội nghiệp các nàng, sướng 3s khổ một đời. Mà cái khổ đó lỗi do ai? Đừng đổ tội cho các nàng dễ dãi, có những cám dỗ con người không thể lường trước được. Bạn chủ thớt này chắc quen ai đều thử trước mới biết người ta còn hay mất. Bạn nghĩ người ta đã mât thì không biết họ đã ngủ với bao nhiêu người đàn ông vậy sao bạn không tự hỏi bản thân bạn đã lên giường với bao nhiêu người đàn bà? Bạn có tư cách gì để đánh giá người ta? Là thằng đàn ông thì đừng nên ích kỷ, nếu còn suy nghĩ quan niệm cổ hủ như vậy thì ở vậy cho rồi đừng làm khổ con nhà người ta.
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

Khong biết nói gì ,nhưng nếu ai cũng thử trước mới cưới như bạn thị làm gì còn con gái trinh bậy h nữa,nếu cái màng trinh sinh học đánh giá cả con người thì không xứng đáng
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

Có vẻ chủ thớt sắp đủ gạch xây nhà rồi:okie:
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

Lần sau bạn có yêu cô nào thì việc đầu tiên là đưa người ta tới bệnh viện để kiểm tra trinh tiết:
- Nếu mất -> Bỏ ngay
- Nếu còn -> Mang về sơn son để thờ
Nhé!
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

Xem ra diễn đàn danketoan ngày càng đa dạng, phong phú... Lâu lắm rồi không thấy "bà con" tranh luận về kế toán về chuyên ngành thế nhưng khi chuyển qua "Đề tài" khác chả liên quan gì tới kế toán thì bỗng hót ơi là hót! Có phải nghề Kế toán đang bước vào giai đoạn "SUY" rồi không nhỉ?
 
Ðề: Truyện gái mất trinh thì đã ngủ với bao nhiêu người ?

Xem ra diễn đàn danketoan ngày càng đa dạng, phong phú... Lâu lắm rồi không thấy "bà con" tranh luận về kế toán về chuyên ngành thế nhưng khi chuyển qua "Đề tài" khác chả liên quan gì tới kế toán thì bỗng hót ơi là hót! Có phải nghề Kế toán đang bước vào giai đoạn "SUY" rồi không nhỉ?

Đề tài KT vẫn hot đó thôi suy là thế nào, thi thoảng phải đổi gió cho mát chứ, "HOT" quá cháy nhà thì sao???
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Kỹ thuật giải trình thanh tra BHXH

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top