Phùng Hưng có quán ăn sangEm ấy mù quáng Muỗm ơi
Đã bảo hắn tệ hãy rời xa đi
Vậy mà em ấy cứ lỳ
Đòi đi xuống mãi âm ti tương phùng
Gọi là Nem nướng Nha Trang mềm mềm
Ăn xong mà chẳng muốn về
Lần sau tìm lại chẳng hề nghĩ suy
Chị Mèo Mướp@: Bữa nào xuống em, chị em ta đi ăn đê