Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...
Chiều thứ 7 đi ăn cưới đứa bạn, là dịp cho 4 đứa tụ tập, vui ơi là vui, mặc dù trời mưa và lạnh lém nhưng 4 con vẫn phởn ko chịu được.
Sáng chủ nhật mưa và lạnh.
6h sáng đưa HS ra bến xe về nhà.
Về phòng lại chui vào chăn cuộn tròn.
9h dậy ra công trình chơi với các a.
Mình có lẽ hơi crazy. Chủ nhật chả ở nhà cho ấm, đội mưa ra công trình, hờ hờ, kệ chứ, suốt ngày ngủ chán lắm. Mật độ ra công trình của mình nhìu đến mức mà e hàng xóm hỏi mình c ra công trình 6 ngày trong tuần chưa chán ah
))))))))))))) Chán là chán tn, vui quá í chứ.
Ra công trình lon ton hết xó nọ xó kia, được bao nhiu a mời cơm, hehe. Cũng tốt duyên quá đi.
Trưa và chiều lại đảo qua chỗ chị gái iu, ngồi chén hết thứ nọ thứ kia.
Chủ nhật ngày mưa mà vui.
Ở công trình cả ngày chủ nhật, tối 6h được về, e và a đi lấy hóa đơn cho sister của a, cũng là chị gái của e nữa nhé.
Hai đứa đi giữa trời mưa, e để a mặc áo mưa, e ngồi sau ko mặc nên ướt hết nè.
Lạnh lắm, nhưng mà ngồi sau được "um" nên cũng đỡ lạnh, hì.
A nắm lấy tay e cho e bớt lạnh, mà còn lạnh hơn, vì tay a như đá í, lạnh hơn cả tay e.
A nói a thích đi dưới trời mưa, ừm, lãng mạn thế đấy.
E nói e muốn con đường hai đứa đi dài mãi, dài mãi.
Đi lấy rùi đưa hóa đơn cho chị xong, về đến nhà lại đi sửa chữa bên Keangnam.
Mọi người đi trước, e và a chùm áo mưa đi sau,a giang tay che mưa cho e, như trong phim Hàn í, e lại thấy có chút hy vọng, về hai đứa mình.
Xong việc sửa chữa, a đi cùng mọi người về nhà trước, e với A Đ vào siêu thị mini mua chút đồ của a Đ.
Về e và a Đ cũng đi dưới mưa, mà a ah, sao cảm giác của e khác thế, e và a Đ như hai a e mà sao đi cùng a Đ e thấy cảm giác an tâm, đi cùng a dưới mưa, e hạnh phúc lắm, trái tim e nhảy nhót, nhưng cảm giác bất an, cảm giác hạnh phúc chỉ là giây phút, nó ko kéo dài mãi mãi được dù là trong suy nghĩ.
Lúc máy e hết tiền,e mượn máy a để nt, a vội giành lại, a nói là a đang nt,e đã thấy có chút j đó. Lúc sau về nhà, e đọc trộm tin nhắn máy a, e bít như vậy ko tốt, nhưng có đọc mới biết, a nt cho 3,4 người, tin nhắn cực tình cảm.
Rốt cuộc là trái tim a dừng lại ở đâu vậy a.
E thất vọng, trên đường về e nghĩ nhiều. Chắc e sẽ cố gắng, cố gắng thật nhiều, để ko còn y a nữa, ko còn lẽo đẽo theo a nữa, ko còn cái kiểu chỗ nào có a là có e nữa.
E sẽ tập quên, khó lắm, nhưng e phải làm được.
Vì trái tim a có quá nhiều ngăn, mà e nghĩ e ko có ngăn nào ở đó, và cũng ko nên có.