Nhật ký ngày nhiều tâm trạng vì onni.
Onni à, 3 ngày qua là 3 ngày nặng nề nhất với em. Onni đến ngày hôm nay chắc đã cảm nhận được hay sao í, nên mới gửi tin nhắn cho em.
Nhận được tin nhắn như liều thuốc chữa khỏi bệnh đau đầu của e suốt 3 ngày qua.
Nếu onni ko nói ra những lời nói ấy, thì chắc có lẽ onni sẽ bị quy vào tội lợi dụng lòng tốt của e.
Chị e mình đã cùng thỏa thuận là e sẽ chỉ đi làm cùng onni đến hết tết thôi, ra tết em tập trung ôn lại kiến thức, để xin việc. Onni còn nhắn tin, kêu ra tết t cho m nghỉ ( mà e cũng nói rõ lắm í, là e chỉ làm đến tết ), ồ mà onni còn nói trc mặt mọi ng là ra tết e ko cần đi nhá.
Thống nhất là thế, nhưng ra tết onni lại bắt e đi, ngày thứ nhất, oki, e đi cùng vì ngày đầu tiên năm mới chưa vội xin việc hay ôn tập j cả. E tưởng đi 1 ngày là thôi. Vì thống nhất là ko làm nữa mà, đây có phải cv chính của e đâu, e tìm việc kế toán mà, huhu.
Ngày thứ hai, e ngủ đến 10h dậy, e có nt cho onni trên face, vì máy e hết pin, nói là onni chịu khó đi làm 1 mình nhé, từ hôm nay e sẽ ở nhà ôn tập và tìm việc, onni kêu sao m ko đi làm, m hết tháng mới đc nghỉ. E mắt chữ o mồm chữ a, e bảo là onni cho e nghỉ rui mà, rồi thì làm hết tết mà. Onni bảo tùy, m ko xuống thì thôi. Sợ onni giận, e lại lóc cóc phi xe xuống.
Rồi onni nói với c Thảo là tao thì cái j chả thoải mái với nó, tao kéo nó đi làm cho đỡ buồn. Híc, em buồn thì em sẽ nói, e đâu có buồn, mà đi làm mấy hum nay thì có phải e tự nguyện đâu, ép buộc mà, híc híc.
Onni nói trc sau ko giống nhau, thì em biết làm sao.
Thế là cứ mặc định, onni ko nói j hêt, và e đi đến ngày thứ 3, ngày hum nay.
Chắc 3 ngày nay e buồn nhưng ko thể giấu đc, onni có lẽ cảm nhận đc, onni nhắn tin cám ơn em thời gian qua đã đi cùng, ko thì onni ko biết làm tn, onni bảo e từ mai ko cần đi nữa nhé.
haizzz, thế là chúng ta đã gỡ đc nút thắt này rồi, nếu onni ko cho e nghỉ, e cũng ko dám ko đi, vì e sợ onni giận mà, nếu e ko đi thì mất tình chị e luôn.
E chỉ mong onni đừng bao giờ như thế nữa, đừng ép em nữa. E còn có công việc, cuộc sống của e, e ko hổ thẹn j về e với onni cả, thế nên onni cũng đừng làm j để e phải thấy mệt mỏi và áy náy như mấy hum nay nữa nhé.
P/s: Chắc ai đọc cũng sẽ đau đầu, hihi, onni với cả onni, há há. Viết ra những dòng này vì để thoải mái thôi mà, hì.
Onni à, 3 ngày qua là 3 ngày nặng nề nhất với em. Onni đến ngày hôm nay chắc đã cảm nhận được hay sao í, nên mới gửi tin nhắn cho em.
Nhận được tin nhắn như liều thuốc chữa khỏi bệnh đau đầu của e suốt 3 ngày qua.
Nếu onni ko nói ra những lời nói ấy, thì chắc có lẽ onni sẽ bị quy vào tội lợi dụng lòng tốt của e.
Chị e mình đã cùng thỏa thuận là e sẽ chỉ đi làm cùng onni đến hết tết thôi, ra tết em tập trung ôn lại kiến thức, để xin việc. Onni còn nhắn tin, kêu ra tết t cho m nghỉ ( mà e cũng nói rõ lắm í, là e chỉ làm đến tết ), ồ mà onni còn nói trc mặt mọi ng là ra tết e ko cần đi nhá.
Thống nhất là thế, nhưng ra tết onni lại bắt e đi, ngày thứ nhất, oki, e đi cùng vì ngày đầu tiên năm mới chưa vội xin việc hay ôn tập j cả. E tưởng đi 1 ngày là thôi. Vì thống nhất là ko làm nữa mà, đây có phải cv chính của e đâu, e tìm việc kế toán mà, huhu.
Ngày thứ hai, e ngủ đến 10h dậy, e có nt cho onni trên face, vì máy e hết pin, nói là onni chịu khó đi làm 1 mình nhé, từ hôm nay e sẽ ở nhà ôn tập và tìm việc, onni kêu sao m ko đi làm, m hết tháng mới đc nghỉ. E mắt chữ o mồm chữ a, e bảo là onni cho e nghỉ rui mà, rồi thì làm hết tết mà. Onni bảo tùy, m ko xuống thì thôi. Sợ onni giận, e lại lóc cóc phi xe xuống.
Rồi onni nói với c Thảo là tao thì cái j chả thoải mái với nó, tao kéo nó đi làm cho đỡ buồn. Híc, em buồn thì em sẽ nói, e đâu có buồn, mà đi làm mấy hum nay thì có phải e tự nguyện đâu, ép buộc mà, híc híc.
Onni nói trc sau ko giống nhau, thì em biết làm sao.
Thế là cứ mặc định, onni ko nói j hêt, và e đi đến ngày thứ 3, ngày hum nay.
Chắc 3 ngày nay e buồn nhưng ko thể giấu đc, onni có lẽ cảm nhận đc, onni nhắn tin cám ơn em thời gian qua đã đi cùng, ko thì onni ko biết làm tn, onni bảo e từ mai ko cần đi nữa nhé.
haizzz, thế là chúng ta đã gỡ đc nút thắt này rồi, nếu onni ko cho e nghỉ, e cũng ko dám ko đi, vì e sợ onni giận mà, nếu e ko đi thì mất tình chị e luôn.
E chỉ mong onni đừng bao giờ như thế nữa, đừng ép em nữa. E còn có công việc, cuộc sống của e, e ko hổ thẹn j về e với onni cả, thế nên onni cũng đừng làm j để e phải thấy mệt mỏi và áy náy như mấy hum nay nữa nhé.
P/s: Chắc ai đọc cũng sẽ đau đầu, hihi, onni với cả onni, há há. Viết ra những dòng này vì để thoải mái thôi mà, hì.