Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...
tên í bùn vì 6,7 tháng rùi chưa xin được việc. Mấy nay giận, chả mún nói chuyện, tên í hỏi 1 tràng mình cũng ko thèm thưa, mình ghét tên í quá đi, huhu, híc híc, ghét tên í kể từ hum tên í khoe vs mình là có ng iu. Mình ko bít nên sao nữa, điều chỉnh lại cảm xúc thì ko đc nữa rùi. Mình ghét cả bản thân mình, nếu ko có nắng quá to này thì mình đâu mệt não vậy. Thương hắn ta vô cùng, vì mình hỉu cảm jac trầm cảm, tự kỷ khi thất nghiệp.
---------- Post added at 12:59 ---------- Previous post was at 12:51 ----------
lúc trước, quãng thời jan dài thất nghiệp phải đi rong ruổi đi rải hồ sơ, có nhiều cơ hội, dù là mong manh chưa chắc chắn, nhưng chính mình cũng tự bỏ qua, mình những lúc í cũng ko hỉu nổi mình nữa, có lẽ vì mỏi chân, vì nản, vì niềm tin lúc í bị hạ xuống rùi. Mình thương tên í lém lém, cả riêng tư và chung2. Thương và đồng cảm vs tất cả những ai thất nghiệp nữa. Mình đã bao lần gần đến lúc đi ko thể cạy miệng nói nửa lời xin mẹ tiền ăn hay tiền nhà của tháng, hay tiền đổ xăng. Mẹ đưa bao nhiu cầm bấy nhiu, có khi còn xin ít hết mức có thể. KO dám tiêu j ngoài chi phí xin việc. Nhớ lại những tháng ngày ấy dù có mệt mỏi, vô vọng, nhưng nó là động lực để cho mình phấn đấu và rèn luyện bản thân. Cảm ơn cuộc đời vì đã luôn mang đến cho mình những người mình thật sự yêu thương, cho dù gặp hay chưa từng gặp, trong đó có tên í. Một ng bạn quen trên diễn đàn thất nghiệp, và kể từ đó thành bạn tri kỉ về chủ đề thất nghiệp và hơn thế nhìu nữa.