Nhật ký buồn

Ðề: Nhật ký buồn



Có nỗi nhớ không tên giờ mang tên nỗi nhớ!!!!!
 
Ðề: Nhật ký buồn

Có những kỷ niệm mãi ko thể nào quên
Có những giây fút mãi đọng lại trong ta
Có những nỗi nhớ mãi ko sao xóa mờ
Có 1 người tôi mãi ko thể ngừng yêu
 
Ðề: Nhật ký buồn

Có những kỷ niệm mãi ko thể nào quên
Có những giây fút mãi đọng lại trong ta
Có những nỗi nhớ mãi ko sao xóa mờ
Có 1 người tôi mãi ko thể ngừng yêu

Quên hết cho nhẹ cái đầu....nhớ nhiu` mần chi hả wạ......:liengdep:
 
Ðề: Nhật ký buồn

Không bao giờ em thiếu một bờ vai...
Khóc đi em dựa vai anh mà khóc...

Có cánh hoa nào mà không tàn úa?
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao?
Có cuộc đời nào chẳng xuống thấp lên cao?
Có môi nào chưa rung vì tiếng nấc?
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn như trăm ngàn dặm xa xôi...

Và có những chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy về đây dựa vai anh mà khóc
Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc
Chia bớt cho anh cảm giác xót xa
Vì anh suốt đời là một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến
Dù có một ngày con tàu em thay bến
Sân ga này cũng vẫn còn đây...

Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Hãy trở lại,dựa vai anh mà khóc
Than thở với anh rằng người đời lừa lọc
Xớt bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian
Anh sẽ vỗ về:"Dù mất cả trần gian
Em luôn có bờ vai anh để khóc
Em không bao giờ lẻ loi cô độc
Em không bao giờ thiếu một bờ vai
Em không bao giờ thiếu một vòng tay..."

Khóc đi em...dựa vai anh mà khóc.


(st)
Đọc xog bùn qá, cũg muốn có 1 bờ vai :hichic:
 
Ðề: Nhật ký buồn

"Em cần anh như biển kia cần sóng
Có mặt biển nào lặng sóng được đâu anh
Em yêu anh bởi vì anh là nắng
Có giọt sương nào thiếu nắng lại long lanh?"
Nghĩ lại đi, xem anh có nhớ em không, xem thật sự trong anh, em là gì. Nghĩ lại đi, xem những lúc gặp nhau, anh có mong chờ, háo hức như em? Và mỗi khi sắp tạm biệt nhau, anh có thấy nhớ em như đã lâu lắm rồi không gặp?
Nghĩ lại đi nhé, xem anh có thật sự cần em như anh đã nói? Có thật sự không bao giờ bỏ rơi em? Tim anh có nhảy cẫng lên khi nhận được tin nhắn của em, như khi em nhận được một tin nhắn nào đó và cứ nghĩ là anh?
Nghĩ lại đi anh, xem coi ta đã hiểu về nhau ra sao, như thế nào... Xem những nỗi mong chờ của em, nước mắt, hy vọng... liệu đã được bù đắp bao nhiêu?
Nếu thật sự anh nhớ em và trong anh, em quan trọng, nếu thật sự rằng anh cần em... thì tại sao anh lại im lặng thế?
Hình như em đang cần anh quá nhiều?
Gửi tin nhắn, chờ...
Gọi điện... chờ...
Không biết đã chờ bao lâu... Không biết hy vọng bao nhiêu lần rồi thất vọng...
Cứ cho là anh cần một khoảng riêng cho mình...
Cứ cho là anh muốn ở một nơi nào đó không có em...
Cứ cho là tâm trạng anh không tốt và anh không muốn em ảnh hưởng...
Và cứ cho là vì một nghìn lý do nào khác nữa...
Thì cũng đừng bỏ rơi em như thế...
Biết không? Anh cũng biết mà. Em sẽ buồn, em dễ suy nghĩ...
Đến bao giờ...
Em sẽ thôi không thất vọng nữa
Sẽ không phải khóc vì anh
Sẽ không phải ngóng trông nhiều như thế...
Sẽ không phải chạy ra đường một mình và giả vờ với mọi người là em đang đi với anh, rất hạnh phúc...
Nói em biết... đến bao giờ đây?
Bây giờ đây, em ngạt thở với những gì em đã xây nên, với tất cả cảm giác của em về anh...
Em không cần những lời xin lỗi.
Không cần những cú điện thọai cúp vội.
Không cần những tin nhắn bù đắp.
Em cũng đã chán những lời giải thích.
Cái em cần, chỉ có anh thôi.
Nhưng khó cho anh quá, phải không?
Vậy thì thôi, em... không cần cả anh nữa.
Nếu yêu thương trao đi quá nhiều, điều đó đồng nghĩa với việc yêu thương đó chẳng bao giờ được đáp đền một cách trọn vẹn.
Em đã hiểu và đã tập quen rồi.
 
Ðề: Nhật ký buồn

ai biết truớc đuợc những điều sẽ xảy ra, m chỉ mong một lần dc sống thật với chính bản thân m, dám làm , dám nói, dám yêu hay thậm chí dám nói thẳng vào mặ một ai đó.
chẳng abo giờ m làm dc, k lần nào dám đối diện c\với chính cải bản thân của m cả, dạo này m ít khi soi guơng, m không muốn nhìn vào đó lại trào nứoc măt thế nữa.
 
Ðề: Nhật ký buồn

Em gái lúc nào cũng đầy tâm sự thế nhỉ ?

Chỉ 49 ký mà chứa nhiều u uất thế.............tội nhĩ.


Hôm nay bao nhiêu kế họach đưa ra điều không thực hiện được buồn nhỉ.....
chỉ lúc này th a trai à, khi nào tâm lý dc giải toả thì e mới là e dc
 
Ðề: Nhật ký buồn

Thấy cái account " Phonglantim" tự nhiên rùng mình một cái. Cũng bình thường thui, cuộc sống có nhiều sự trùng hợp vậy mà, cũng như "Ngọc Trong Đá" có bạn cũng nghĩ là bạn của bạn đó.
Vâng Phonglantim đã từng theo mình với bao nhiêu kỷ niệm vui buồn, những cảm xúc ban đầu về một đứa con gái biết yêu, biết nhớ là như thế nào.
Em vẫn đang giữ nguyên pass như ngày em dặn dò anh,vẫn số điện thoại đó, vẫn là những con số gánh, số tiến rất đẹp nhưng vì sao nó không liên lạc gần 3 năm nay. Em hiểu lý do, em biết vì sao nhưng.....Em xin lỗi anh, xin lỗi anh.Chỉ vì em, tại em, em luôn làm người khác phải làm như mình muốn.Em ích kỷ.Em xin lỗi
Có những điều em muốn, đâu hẳn là điều em nghĩ, và điều em nghĩ chưa hẳn là điều em muốn.
Em sẽ giữ mãi con số này, tài khoản này cho dù chẳng một lần anh gõ cửa, cuộc sống mà anh, em cũng mong bình yên như thế.
Hạnh phúc nghe anh.
 
Ðề: Nhật ký buồn

Mưa...

Mưa lại đến, một cơn mưa bất chợt lại rơi xuống đâu đây. Mưa từ đêm qua đến giờ và mưa rơi tầm tã, trời se lạnh và gió như trở mùa. Đường phố như vắng lặng, hết ồn ào, chỉ còn tiếng mưa rơi…

Tiếng của những cơn mưa đầu hạ…

Không nhẹ nhàng chút nào mà nghe như nặng trịch đang từng giọt, từng giọt rớt xuống ở xung quanh. Có nhiều chuyện xảy ra quá, nó đến thật nhanh chóng, dồn dập và đến thật bất ngờ giống như những cơn mưa mùa hạ kia vậy.

Mưa trút xuống ồn ào như cào xé mọi vật Mưa bất chợt làm ướt nhòe vai áo, mưa tạo cảm giác khó chịu và buồn chán miên man… Không thể nào thấy mưa mà không chạy, không thể nào không tìm một chỗ trú và lắng đợi mưa qua. Thu mình lại trong tiếng mưa rơi, chờ đợi… Nhưng cơn mưa lần này… biết bao giờ mới dứt… khi mà giông tố… vẫn không ngớt ùa về...


Suốt đêm không ngủ, lặng mình trong bóng tối ngồi nghe tiếng mưa rơi. Cảm giác mệt mỏi, u uất, nặng nề đến nghẹt thở… Nhíu mày thêm một chút… và đắng cay thêm một chút… Miên man quá, sầu não quá… Quá khứ chợt như ùa về, ám ảnh và day dứt. Hiện tại thì rối bời, bế tắc và thật nan giải… còn tương lai, chẳng biết nữa, nhưng lúc này… chỉ thấy như mờ mịt và tối tăm…


Nặng nề quá, chưa bao giờ rơi vào tình trạng như này cả. Mọi chuyện như dồn dập và nhanh chóng cùng xảy ra một lúc. Mệt mỏi thật sự, đầu óc rối bời và quay cuồng trống rỗng. Đêm như vắng lặng, như u uất, nghẹn ngào…

Giá như… có thể khóc mà trong lòng được nhẹ nhõm đi nhỉ… Nhưng có lẽ đã quá lâu rồi, trong đầu không còn khái niệm đó nữa, đã quá lâu không biết đến cảm giác rơi nước mắt là gì? Mà lúc nào cũng chỉ vậy, vùi mình trong bóng tối và suy nghĩ mỗi khi có vấn đề, không ra đường và chẳng gặp bất cứ ai…

Và đêm nay cũng vậy, trong một góc khuất dù chỉ đối diện một mình thôi, cũng không thể khóc được nữa, chỉ cảm thấy đau… rất đau…


Thời gian trôi nhanh quá, và thời gian sẽ xóa nhòa tất cả. Và mọi thứ sẽ dần như nhạt nhẽo… Riêng nước mắt thì muôn đời vẫn mặn… Nhưng mưa của hôm nay… Sao có vị mặn nồng như nước mắt… ai ơi…
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Nhật ký buồn

Mưa...



Mưa trút xuống ồn ào như cào xé mọi vật Mưa bất chợt làm ướt nhòe vai áo, mưa tạo cảm giác khó chịu và buồn chán miên man… Không thể nào thấy mưa mà không chạy, không thể nào không tìm một chỗ trú và lắng đợi mưa qua. Thu mình lại trong tiếng mưa rơi, chờ đợi… Nhưng cơn mưa lần này… biết bao giờ mới dứt… khi mà giông tố… vẫn không ngớt ùa về...


Suốt đêm không ngủ, lặng mình trong bóng tối ngồi nghe tiếng mưa rơi. Cảm giác mệt mỏi, u uất, nặng nề đến nghẹt thở… Nhíu mày thêm một chút… và đắng cay thêm một chút… Miên man quá, sầu não quá… Quá khứ chợt như ùa về, ám ảnh và day dứt. Hiện tại thì rối bời, bế tắc và thật nan giải… còn tương lai, chẳng biết nữa, nhưng lúc này… chỉ thấy như mờ mịt và tối tăm…


Nặng nề quá, chưa bao giờ rơi vào tình trạng như này cả. Mọi chuyện như dồn dập và nhanh chóng cùng xảy ra một lúc. Mệt mỏi thật sự, đầu óc rối bời và quay cuồng trống rỗng. Đêm như vắng lặng, như u uất, nghẹn ngào…

Giá như… có thể khóc mà trong lòng được nhẹ nhõm đi nhỉ… Nhưng có lẽ đã quá lâu rồi, trong đầu không còn khái niệm đó nữa, đã quá lâu không biết đến cảm giác rơi nước mắt là gì? Mà lúc nào cũng chỉ vậy, vùi mình trong bóng tối và suy nghĩ mỗi khi có vấn đề, không ra đường và chẳng gặp bất cứ ai…

Và đêm nay cũng vậy, trong một góc khuất dù chỉ đối diện một mình thôi, cũng không thể khóc được nữa, chỉ cảm thấy đau… rất đau…


Thời gian trôi nhanh quá, và thời gian sẽ xóa nhòa tất cả. Và mọi thứ sẽ dần như nhạt nhẽo… Riêng nước mắt thì muôn đời vẫn mặn… Nhưng mưa của hôm nay… Sao có vị mặn nồng như nước mắt… ai ơi…

Bão lòng......................................:rain:
 
Ðề: Nhật ký buồn

Mưa...

Mưa lại đến, một cơn mưa bất chợt lại rơi xuống đâu đây. Mưa từ đêm qua đến giờ và mưa rơi tầm tã, trời se lạnh và gió như trở mùa. Đường phố như vắng lặng, hết ồn ào, chỉ còn tiếng mưa rơi…

Tiếng của những cơn mưa đầu hạ…

Không nhẹ nhàng chút nào mà nghe như nặng trịch đang từng giọt, từng giọt rớt xuống ở xung quanh. Có nhiều chuyện xảy ra quá, nó đến thật nhanh chóng, dồn dập và đến thật bất ngờ giống như những cơn mưa mùa hạ kia vậy.

Mưa trút xuống ồn ào như cào xé mọi vật Mưa bất chợt làm ướt nhòe vai áo, mưa tạo cảm giác khó chịu và buồn chán miên man… Không thể nào thấy mưa mà không chạy, không thể nào không tìm một chỗ trú và lắng đợi mưa qua. Thu mình lại trong tiếng mưa rơi, chờ đợi… Nhưng cơn mưa lần này… biết bao giờ mới dứt… khi mà giông tố… vẫn không ngớt ùa về...


Suốt đêm không ngủ, lặng mình trong bóng tối ngồi nghe tiếng mưa rơi. Cảm giác mệt mỏi, u uất, nặng nề đến nghẹt thở… Nhíu mày thêm một chút… và đắng cay thêm một chút… Miên man quá, sầu não quá… Quá khứ chợt như ùa về, ám ảnh và day dứt. Hiện tại thì rối bời, bế tắc và thật nan giải… còn tương lai, chẳng biết nữa, nhưng lúc này… chỉ thấy như mờ mịt và tối tăm…


Nặng nề quá, chưa bao giờ rơi vào tình trạng như này cả. Mọi chuyện như dồn dập và nhanh chóng cùng xảy ra một lúc. Mệt mỏi thật sự, đầu óc rối bời và quay cuồng trống rỗng. Đêm như vắng lặng, như u uất, nghẹn ngào…

Giá như… có thể khóc mà trong lòng được nhẹ nhõm đi nhỉ… Nhưng có lẽ đã quá lâu rồi, trong đầu không còn khái niệm đó nữa, đã quá lâu không biết đến cảm giác rơi nước mắt là gì? Mà lúc nào cũng chỉ vậy, vùi mình trong bóng tối và suy nghĩ mỗi khi có vấn đề, không ra đường và chẳng gặp bất cứ ai…

Và đêm nay cũng vậy, trong một góc khuất dù chỉ đối diện một mình thôi, cũng không thể khóc được nữa, chỉ cảm thấy đau… rất đau…


Thời gian trôi nhanh quá, và thời gian sẽ xóa nhòa tất cả. Và mọi thứ sẽ dần như nhạt nhẽo… Riêng nước mắt thì muôn đời vẫn mặn… Nhưng mưa của hôm nay… Sao có vị mặn nồng như nước mắt… ai ơi…

Đôi khi chỉ mong lúc những cơn lớn ào ào trút xuống có thể chạy ra đường giữa con phố không người để cho tâm hồn thanh thản, để cho cái đầu đang nóng bỏng nguội lại và để cho những giọt mưa lăn dài trên má.... để có cảm giác ta đang được khóc, bởi từ bao lâu ta đã không khóc được dù chỉ một lần.
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Nhật ký buồn

Cái avatar thân quen không còn nữa, thay vào đó là một màu trắng với dòng chữ Deleted... Thật là sốc quá đi thôi... Tự dưng nước mắt lại rơi... Trước đây chưa có ai làm mình khóc nhiều như vậy, nghĩ đến anh là lại muốn... :khoc:
Nhưng anh không hề biết về điều đó, anh đang dần dần xa em rồi...
Có lẽ em nên nói câu "Tạm biệt, nỗi nhớ của tôi!":thodai:
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Nhật ký buồn

Đôi khi chỉ mong lúc những cơn lớn ào ào trút xuống có thể chạy ra đường giữa con phố không người để cho tâm hồn thanh thản, để cho cái đầu đang nóng bỏng nguội lại và để cho những giọt mưa lăn dài trên má.... để có cảm giác ta đang được khóc, bởi từ bao lâu ta đã không khóc được dù chỉ một lần.
Mọi thứ sẽ dần như nhạt nhẽo… Riêng nước mắt thì muôn đời vẫn mặn…
-----------------------------------------------------------------------------------------
Bão lòng......................................:rain:
Bảo lòng... đó lả "loại" bảo vĩ đại nhất trong lịch sử... của mỗi người.
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Nhật ký buồn

Con phố xưa giờ đông đúc hẳn
Nhìn dòng người nhộn nhịp ngày đêm,
Lòng ta chợt thấy bâng khuâng,
Nhớ mùa mưa ấy, ba năm vừa tròn.
 
Ðề: Nhật ký buồn

Một ng khóc, fa3i chăng đang đau khổ.....?????? Một ng cười, nước mắt chảy vào tim....!1!!!
 
Ðề: Nhật ký buồn

hihihihi!
Tú Thấy mình đang muốn khóc nè!
Tú cũng đang săp đánh mất người mà mình yêu chỉ vì người ấy đang quá vô tình nè!!!!
hihihihh, giúp tú với!!! suynghidi oi!
 
Ðề: Nhật ký buồn

Anh đọc xong còn giật giật nữa là [you] :k5197769:
mình đọc giật cả mình! vì mình đã giống tựa câu chuyện này! nhưng may mắn là mình đã sống lại! và mình khóc, anh ấy khóc! rồi mình có nick traitimbang! :udau:
-----------------------------------------------------------------------------------------
+) Ngày... tháng...năm...
Lần đầu tiên gặp cô ấy , mình đã nghĩ là mình chẳng thể yêu ai ngoài cô ấy....đôi mắt cô ấy thật đẹp, long lanh và trong suốt....ở cô ấy , mình cảm nhận được sự chân thành và thánh thiện....mong rằng mình luôn được nhìn thấy cô ấy.

+) Ngày... tháng...năm...
Thật là may mắn , cô ấy học cùng truờng với mình...mình đã nói chuyện với cô ấy ....thật là tuyệt vời....mình thích cô ấy thực sự...nhưng mình hiểu..ánh mắt của cô ấy không dành cho mình..

+) Ngày... tháng...năm...
Mình và cô ấy đã có những khoảnh khắc thật vui..những kỷ niệm thật là êm đẹp..nhưng mình biết mà ..ánh mắt của cô ấy không dành cho mình...

+) Ngày... tháng...năm...
Thế là cô ấy đã có bạn trai...làm sao bây giờ...mình chẳng thể làm gì cả...mình yêu cô ấy và mình tôn trọng quyết định của cô ấy...mình chỉ biết nhìn cô ấy và nói:"Chúc mừng em" . Mình biết mà! ánh mắt của cô ấy ko phải dành cho mình...

+) Ngày... tháng...năm...
Hôm nay trường mình có lễ hội khiêu vũ...mình thật mừng vì bạn trai của cô ấy đã không đến...và đêm ấy mình thực sự hạnh phúc được ở bên người mà mình thuơng yêu...nhưng mình biết mà...ánh mắt của cô ấy không dành cho mình...

+) Ngày... tháng...năm...
Thế rồi thời gian trôi qua ...những lúc vui sướng hay đau khổ...mình luôn bên cô ấy vì mình muốn nguời mình yêu luôn đuợc hạnh phúc...nhưng chẳng bao giờ mình có thể nói yêu cô ấy cả...có lẽ đối với cô ấy mình chỉ là một người anh hay là một nguời bạn thân không hơn không kém...mình biết ánh mắt của cô ấy ko dành cho mình...

+) ...Ngày... tháng...năm...
Thế là cô ấy đã lấy chồng...mình lúc ấy chỉ muốn làm một điều là đến bên cô ấy thì thầm:"haỹ ở lại vơí anh ...vì anh yêu em!"..thế nhưng mình lại ko thể, mình ko muốn làm cô ấy khó xử...mình lại chỉ biết : "chúc em luôn hạnh phúc!"...thế thôi..có lẽ...mà không ,chắc chắn cô ấy chỉ coi mình là bạn...mình biết mà , ánh mắt của cô ấy không dành cho mình...

+) Ngày... tháng...năm...
...Mình vẫn luôn giúp đỡ cô ấy mọi thứ! ngay cả khi cô ấy đã có chồng ....nhưng rồi cuộc hôn nhân của cô ấy tan vỡ..cô li dị..mình không biết nên vui hay buồn.. quả thật lúc đó mình chỉ muốn chạy thật nhanh tới bên cô ấy ..dang rộng cánh tay tay để ôm cô ấy vào lòng, để đuợc yêu thương cô ấy một cách công khai....nhưng như thế thật đê tiện....cô ấy mới chia tay cơ mà , cô ấy đang cô đơn và có lẽ là cô ấy cần một người bạn hơn là một ngươì ..chồng thứ hai...vì thế, mặc dù thật đau khổ ..nhưng mình chẳng thể nói bất cứ điều gì mà mình đã từng ấp ủ...mình biết mà! ánh mắt của cô ấy không dành cho mình...


♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥♥

+) Ngày... tháng...năm...
Lần đầu tiên gặp anh ấy , mình đã nghĩ là mình chẳng thể yêu ai ngoài anh ấy....đôi mắt anh ấy thật đẹp, long lanh và trong suốt....ở anh ấy , mình cảm nhận được sự chân thành và thánh thiện....mong rằng mình luôn được nhìn thấy anh ấy.

+) Ngày... tháng...năm...
Thật là may mắn , anh ấy học cùng truờng với mình...mình đã nói chuyện với anh ấy ....thật là tuyệt vời....mình thích anh ấy thực sự...nhưng mình hiểu..ánh mắt của anh ấy không dành cho mình..

+) Ngày... tháng...năm...
Mình và anh ấy đã có những khoảnh khắc thật vui..những kỷ niệm thật là êm đẹp..nhưng mình biết mà ..ánh mắt của anh ấy không dành cho mình...

+) Ngày... tháng...năm...
Làm sao để biết được tình cảm của anh ấy bây giờ? mình quyết định nói vơí anh ấy là mình có bạn trai ...nhưng anh ấy chỉ nhìn mình thật hiền và nói:"chúc mừng em" thế đấy! mình biết mà! anh mắt của anh ấy ko phải dành cho mình..

+) Ngày... tháng...năm...
Hôm nay trường mình có lễ hội khiêu vũ...mình nói với anh ấy:"nếu bạn trai em không đến..em sẽ nhảy với anh." và đêm ấy mình thực sự hạnh phúc được ở bên người mà mình thuơng yêu...nhưng mình biết mà..ánh mắt của anh ấy không dành cho mình..

+) Ngày... tháng...năm...
Thế rồi thời gian trôi qua ...những lúc vui sướng hay đau khổ ..anh ấy luôn bên mình an ủi , chia sẻ ..vỗ về mình ..nhưng chẳng bao giờ anh ấy nói yêu mình cả...có lẽ đối với anh ấy mình chỉ là một cô em gái hay là một nguời bạn thân không hơn không kém...mình biết ánh mắt của anh ấy ko dành cho mình...

+) ...Ngày... tháng...năm...
Mình đã quyết định lấy chồng...chỉ hi vọng duy nhất một điều..anh ấy sẽ nhận ra là anh ấy cũng yêu mình và sẽ đến bên mình thì thầm:"haỹ ở lại vơí anh ...vì anh yêu em!"..thế nhưng anh ấy chỉ nhìn mình thật hiền và lại "chúc em luôn hạnh phúc!"...thế là đã quá rõ..anh ấy chỉ coi mình là bạn ..mình biết mà , ánh mắt của anh ấy không dành cho mình...

+) Ngày... tháng...năm...
...Anh ấy vẫn luôn giúp đỡ mình mọi thứ! ngay cả khi mình đã có chồng ....nhưng rồi cuộc hôn nhân không tình yêu ấy cũng phải đến lúc kết thúc..mình li dị..chỉ mong một điều..anh ấy đề nghị kết hôn với mình...nhưng anh ấy vẫn thế, luôn bên mình , lo lắng cho mình ..nhưng chẳng bao giờ nói bất cứ điều gì mà mình đã từng mong mỏi ở anh...mình biết mà! ánh mắt của anh ấy khong dành cho mình...


.....Ngày... tháng...năm........

Người đàn ông khóc nức nở như một đứa trẻ khi nghe vị cha cố đọc những dòng nhật ký của người con gái nằm dưới huyệt mộ kia....đó là người mà anh đã yêu , đang yêu và sẽ yêu say đắm suốt cả đời mình...nhưng...


( Trích từ blog Sb)

Đôi khi người ta đánh mất nhau vì quá vô tình....!
nhắc lại chuyện cũ thấy tim mình nhói đau! làm sao tim không còn băng giá nữa
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Nhật ký buồn

m uớc j, jo phút này a hiểu , dù chỉ 1 phq62n những gì m nói với a, nhỹưng đêm như thế này rất dài, đối diện với bản thâ là điều rất khó, m chưa vuợ qua dc, m không múôn khóc, nhưng nc mắt cứ thế này, m biết làm sao
m là một con ng hèn mọn, cô đơn, thậm chí những lúc như thế này, m thậm chíchẳng có nổi một ng để tâm sứ, m chẳng hiểu vì sao m cố đơn, m k hiểu vì sao có bao ng vây quanh m, nh77ng m lại chẳng thể làm j hơn cả, m jả dối với chính bản thân m biết bao đêm, m mong dù chỉ một lần, a nói với m vì sao, m biết, m làm khó a, m bết, m không thẻ ngủ, nếu đêm nay m uống, nhưng hôm nay m da04 uống, jờ thì m ngồi đây, với cái bản thân m, m trách đời ah, làm j chứ, tại m cả mà, trách ng ư, làm gì, đó là lỗi của m ., tr4ách m à, để r mang nỗi đau cho chu\ính bản thân m,
m rất tệ, m sống vô trách nhiệm với chính bản thân m, cú sốc đầu đời với m là quá lớn, m thù ghét tất cả, để làm j đâu chứ m lại ngồi đây, với bản thâ hèn mọn của m, m ghét chính bản thân m , m ghét mặc quần, vì đó là món mà m đã từng bị ép mặc, m rất ghét, m ghét tất cả, m chỉ múôn a nói với m dù chỉ 1 lời th, con ng m sao thế này, m mềm yếu qi\ua1, m làm sao đây, m là ai, m phải làm j
 
Ðề: Nhật ký buồn

Một ng khóc, fa3i chăng đang đau khổ.....?????? Một ng cười, nước mắt chảy vào tim....!1!!!

Buồn có nhiều cách buồn
Đau có trăm cách đau
Khóc có thể là hạnh phúc
Và Cười cũng là cách đau khổ.
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top