Bạn chọn nghề, hay nghề chọn bạn???
Tui là dân kế toán.
Nếu có thể chọn, tui sẽ không lấy vợ là kế toán.
Nếu có thể chọn, tui sẽ không để con tui theo nghề kế toán.
Nếu có thể chọn, tui sẽ không làm kế toán nữa.
Phụ nữ học kế toán thường tính toán nhanh như điện xẹt, cân đong đo đếm chi li, lúc nào trong đầu (thậm chí trong tim) cũng có các khái niệm "bút toán kép", "cân đối tài khoản" và "nguyên tắc thận trọng". Phụ nữ làm kế toán thường thông minh nhưng hơi khô khan (so với các cô ở những phòng ban khác), một số thì hơi thiếu tự tin, trong khi một số khác có xu hướng... thích dọa nạt nam giới. Vợ làm kế toán thường xuyên về trễ, đôi khi làm cả thứ bảy chủ nhật, về tới nhà thì ưa tâm sự chuyện cơm áo gạo tiền. Thích quan tâm đến giá vàng, giá đô la, giá cổ phiếu v.v... nhưng ghét bóng đá, không ưa xe cộ máy bay tên lửa nói chung và chuyện chính trị... Nói chung ưu điểm thì có rất nhiều, chỉ là không hợp lắm với gu của tui thôi.
Nghề kế toán ở đâu cũng cần, thời nào cũng cần, thậm chí kể từ khi người ta còn chưa biết đến chữ "kế toán". Ác ở chỗ cần thì có cần, nhưng cần in ít thôi. Ai cũng có thể làm kế toán được, làm có dở thì cũng ít người biết, làm cho giỏi thiên hạ có mấy ai hay? Nếu có điều kiện, tui sẽ không khuyên con cháu tui theo nghề kế toán, vì thời bây giờ đầu tư cho học hành nghề này không thua kỹ sư bác sỹ, song "hiệu quả" thì chẳng có gì hơn, nếu không muốn nói là thua các ngành khác nhiều thứ...
Nếu có thể lựa chọn (chậc, nếu không có chữ nếu!!), tui sẽ không làm kế toán nữa. Nghề kế toán vất vả (khoản này chắc không có đối thủ), nhiều áp lực - có lẽ chỉ sau nghề Sales (ở đây nếu xài chữ "bán hàng" thì hơi chuối, nhưng chả biết xài từ Việt nào cho phù hợp), nhưng lương bổng thuộc loại bèo bọt nhất doanh nghiệp. Miếng đã không có, mà tiếng (tốt) thì càng không. Có lẽ không ngoa khi nói rằng, kế toán là bộ phận bị nhiều người không ưa nhất trong các phòng ban... Đành rằng nghề kế toán khá bền (cứ tính 10 người thâm niên nhất trong công ty thì thế nào cũng có kế toán trong đó, thậm chí nhiều là đằng khác), nhưng bền mấy thì cũng vẫn chỉ là... kế toán. Kế toán trưởng nhiều vô số kể (bằng KTT ra lò tằng tằng mỗi năm chắc có lẽ đến vài ngàn, trong đó "hữu (hư) danh vô (tài) thực" cũng nhiều...), nhưng chỉ đến đó là hết, vẫn dính chữ kế toán vô chữ trưởng đầy áp lực và bất trắc!
Tui là dân kế toán, nhiều khi tự nhủ tại số mình nó thế, nghề lỡ chọn người nên cứ vậy mà theo. Nếu...
Tui là dân kế toán.
Nếu có thể chọn, tui sẽ không lấy vợ là kế toán.
Nếu có thể chọn, tui sẽ không để con tui theo nghề kế toán.
Nếu có thể chọn, tui sẽ không làm kế toán nữa.
Phụ nữ học kế toán thường tính toán nhanh như điện xẹt, cân đong đo đếm chi li, lúc nào trong đầu (thậm chí trong tim) cũng có các khái niệm "bút toán kép", "cân đối tài khoản" và "nguyên tắc thận trọng". Phụ nữ làm kế toán thường thông minh nhưng hơi khô khan (so với các cô ở những phòng ban khác), một số thì hơi thiếu tự tin, trong khi một số khác có xu hướng... thích dọa nạt nam giới. Vợ làm kế toán thường xuyên về trễ, đôi khi làm cả thứ bảy chủ nhật, về tới nhà thì ưa tâm sự chuyện cơm áo gạo tiền. Thích quan tâm đến giá vàng, giá đô la, giá cổ phiếu v.v... nhưng ghét bóng đá, không ưa xe cộ máy bay tên lửa nói chung và chuyện chính trị... Nói chung ưu điểm thì có rất nhiều, chỉ là không hợp lắm với gu của tui thôi.
Nghề kế toán ở đâu cũng cần, thời nào cũng cần, thậm chí kể từ khi người ta còn chưa biết đến chữ "kế toán". Ác ở chỗ cần thì có cần, nhưng cần in ít thôi. Ai cũng có thể làm kế toán được, làm có dở thì cũng ít người biết, làm cho giỏi thiên hạ có mấy ai hay? Nếu có điều kiện, tui sẽ không khuyên con cháu tui theo nghề kế toán, vì thời bây giờ đầu tư cho học hành nghề này không thua kỹ sư bác sỹ, song "hiệu quả" thì chẳng có gì hơn, nếu không muốn nói là thua các ngành khác nhiều thứ...
Nếu có thể lựa chọn (chậc, nếu không có chữ nếu!!), tui sẽ không làm kế toán nữa. Nghề kế toán vất vả (khoản này chắc không có đối thủ), nhiều áp lực - có lẽ chỉ sau nghề Sales (ở đây nếu xài chữ "bán hàng" thì hơi chuối, nhưng chả biết xài từ Việt nào cho phù hợp), nhưng lương bổng thuộc loại bèo bọt nhất doanh nghiệp. Miếng đã không có, mà tiếng (tốt) thì càng không. Có lẽ không ngoa khi nói rằng, kế toán là bộ phận bị nhiều người không ưa nhất trong các phòng ban... Đành rằng nghề kế toán khá bền (cứ tính 10 người thâm niên nhất trong công ty thì thế nào cũng có kế toán trong đó, thậm chí nhiều là đằng khác), nhưng bền mấy thì cũng vẫn chỉ là... kế toán. Kế toán trưởng nhiều vô số kể (bằng KTT ra lò tằng tằng mỗi năm chắc có lẽ đến vài ngàn, trong đó "hữu (hư) danh vô (tài) thực" cũng nhiều...), nhưng chỉ đến đó là hết, vẫn dính chữ kế toán vô chữ trưởng đầy áp lực và bất trắc!
Tui là dân kế toán, nhiều khi tự nhủ tại số mình nó thế, nghề lỡ chọn người nên cứ vậy mà theo. Nếu...