"nán chản" lắm các bác ak

Nhiều lúc hàng ngàn tế bào trong con người mình đang kêu gào muốn nghỉ việc à bạn ơi. Mình sợ mỗi ngày lên công ty, sợ nhất câu nhỏ ơi của mấy anh chị, cố gắng tránh tiếp xúc nhất có thể, có lẽ bạn không hiểu được cảm giác khủng hoảng đó đâu. Càng bị chửi càng cố gắng, càng cố gắng càng làm sai và kết quả vẫn bị chửi. Hì, thấy bất lực về bản thân quá trời, có lẽ trong con mắt của mấy anh chị m chỉ là con nhóc không có đầu óc, bất tài vô dụng cũng nên, hì nhưng mà kệ, bị chửi còn hơn bị chết đói. Nói vậy chứ chưa biết mình bùng nổ khi nào, hì nhiều lúc ngồi làm ảo tưởng sức mạnh sẽ bùng nổ một lần rồi xách cặp ra đi hoành tráng như ai.. thấy buồn cười.
muốn bùng mà hok dám
 
Đọc tâm sự của bạn mà thấy cùng cảnh ngộ quá trời, huhu, chấm nước mắt. Mình thì sếp nước ngoài không soi mà mấy anh chị cùng phòng soi, phải nói là thánh soi luôn. Hic, sinh viên mới ra trường có biết tí kinh nghiệm gì đâu, lần đầu đi làm gặp phải ông sếp cuồng hóa đơn nữa. Đến mua cái chổi cũng cần bảng báo giá, hóa đơn đỏ T_T, ngất. Ngày nào lên cũng bị anh chị cùng phòng mắng, mà người ta động tí là em có học mà, em có bằng mà, em mua bằng hả, sao e tốt nghiệp ra trường dc hay thế ... thiệt là động chạm tới tận tim luôn. Từ khi đi làm tới giờ thấy mỗi bản lĩnh nhịn là tăng lên vùn vụt thôi
Một cơ số người chỉ thích nói cho sướng cái miệng họ mà ko nghĩ đến cảm xúc của người khác. Ngày trước họ mới ra trường đi làm thì cũng thế thôi. Lẽ ra phải chỉ bảo, động viên các em để cho các em có tinh thần mà chiến đấu chứ. Thực ra nếu các bạn được chỉ bảo mà vẫn sai hoài thì bị ăn mắng cũng đúng (mắng để mình tiến bộ hơn mà), tuy nhiên có nhiều cách để nói chứ đừng nói móc nói mỉa người ta kiểu như vậy. Hậu quả sẽ dẫn đến việc chống đối hơn là hợp tác!
Cố gắng hơn nữa em nhé, chúc em may mắn!
 
suka cũng thế cơ, bị soi hoài nên mỗi lần nghe đt xong là lại nghe sếp giản đạo, bị soi nghe đt thôi kiểu như mình còn nhỏ nc chưa chính xác í híc, còn lại thì sếp cũng dễ tính
 
1. Là do e quá đề cao bản thân, nó thể hiện ngay trong câu nói này "Nghĩ bản thân chả đc cái tích sự j" của chính e nhé.
2. Lần nào kết thúc cuộc gọi cũng đc nghe hát thực sự là phần giao tiếp của e hơi bị kém. Có thể e thuộc tuýp người thật thà, dưng sếp ko cho phép e thật thà đến mức độ cởi áo sếp cho người khác xem lưng sếp là ko được rồi. Sếp nói để e rút kinh nghiệm làm việc tốt hơn. Chuyện này cũng giống như lúc còn nhỏ, ta hay bị cha mẹ rày la chỉ bảo. Tưởng là khó tính hoá ra không phải vậy. Rày la, chỉ bảo giúp ta lớn khôn, trưởng thành lên đấy.
3. Mang cơm đến văn phòng ăn ko sai, nhưng để lại mùi khó chịu thì e là ng vô ý. Lúc đến giờ làm việc, có khách đến mà vẫn còn mùi thì e nghĩ sao? Nếu e là sếp thì thế nào?....
Có thể những lời a nói, sếp e nói là khó nghe, khó chịu với những người trẻ. Tuy nhiên, đến 1 lúc nào đó trưởng thành hơn e sẽ thấy nó đúng. Thế nhé
cảm ơn anh nhắc nhở e,
e thấy anh nói đúng hết, chỉ oan e cái vụ mùi, e thề là đồ ăn e mang đi ko có mùi đến mức "khó chịu" vì xong e đạy luôn hộp cơm, ko ăn nữa, sếp vẫn kêu suốt đến tận lúc về, rồi đến lúc về mới nói đc 1 câu đầy đủ là mùi bàn mới khó chịu quá. e chỉ oán là sao chọn đúng lúc e đang ăn để nói.hix
có viết lên đây, đc các a/c chia sẻ e mới có thêm các cách nhìn khác, e cảm ơn nhìu. hihi
 
Cả nhà ạ. Động viên em chút em lấy tinh thần để lát em xin nghỉ việc. Huhu, em suy nghĩ cả đêm rồi, huhu, cuối cùng hôm qua giọt nước làm tràn ly đã xuất hiện. Dẫu biết trước cuộc sống phía trước khó khăn nhưng em mặc kệ tất cả T_T
 
Cả nhà ạ. Động viên em chút em lấy tinh thần để lát em xin nghỉ việc. Huhu, em suy nghĩ cả đêm rồi, huhu, cuối cùng hôm qua giọt nước làm tràn ly đã xuất hiện. Dẫu biết trước cuộc sống phía trước khó khăn nhưng em mặc kệ tất cả T_T
cố lên bạn ... cuộc sống vốn dĩ là áp lực mà ...
 
Cần câu có
nhưng chưa biết cách câu thì vẫn đói thôi ........
 
Cả nhà ạ. Động viên em chút em lấy tinh thần để lát em xin nghỉ việc. Huhu, em suy nghĩ cả đêm rồi, huhu, cuối cùng hôm qua giọt nước làm tràn ly đã xuất hiện. Dẫu biết trước cuộc sống phía trước khó khăn nhưng em mặc kệ tất cả T_T

Chào em! Theo a nghĩ thì e không nên vội vàng đi tìm kiếm ngay một công việc, một chỗ làm mới sau khi vừa dừng làm việc tại một nơi. Hãy hỉ xả, hư vô thả nhẹ tâm hồn… cố gắng tận dụng tối đa khoảng thời gian “Chả có việc gì để làm mà lại có quá nhiều nỗi lo” Và khi nỗi lo có thể đưa e tới tận cùng của sự lo lắng thì hãy nhẩm hộ a mấy câu sau:

Đứng dậy em ơi sống cõi đời
Đời dù gian khổ đến mười mươi
Em hãy tô son điểm chút phấn
Ngạo với nhận gian những tiếng cười…

Trong khoảng thời gian ngổn ngang âu lo ấy hãy dành ra chút thời gian nhìn và đánh giá lại bản thân xem mình là ai và mình có thể làm được gì?

Hãy bắt đầu từ những việc đơn giản là ý thức, ý thức về hoàn cảnh – về trách nhiệm và ý thức về hành động. Nếu hoàn cảnh còn nhiều khó khăn hãy hiểu đúng điều đó đồng thời biết rằng chỉ có mình mới là người chịu trách nhiệm với tất cả điều đó… Vậy hãy hành động sao cho đúng để dần dần bước qua khó khăn. Cuối cùng hãy hiện thực hoá những điều ý thức được bằng sự quyết tâm! Đa số những người hiểu được những điều trên đây cũng chính là những người từng thay đổi được số phận, em hãy thử coi sao nhé!

Một điều nữa mà a muốn chia sẻ vs e từ chính kinh nghiệm bản thân đó là hãy đánh giá đúng mình không ảo tưởng, có thể mang theo thật nhiều khát vọng nhưng đừng quá nhiều tham vọng và hãy luôn bắt đầu từ những điều đơn giản hơn thiết thực hơn.

Và ngay lúc này hãy cùng bắt đầu bằng cách test về khả năng của tất cả chúng ta xem sao nhé

Hãy kể tên năm người giàu nhất thế giới;
Hãy kể tên năm người đoạt vương miện hoa hậu trong những năm gần đây;
Hãy kể tên năm người đoạt giải Nobel trong tất cả các lĩnh vực;
Hãy kể tên năm diễn viên mới được giải thưởng Oscar;
Hãy kể tên năm kỳ quan thế gới mà bạn biết…
Có dễ dàng không? Chắc là không?

Vấn đề là không ai trong chúng ta nhớ có thể nhớ hết những câu chuyện của ngày hôm qua cả dù đó có thể là điều gì đó rất rất lớn hoặc họ là những người mà không phải ai muốn cũng có được như họ.

Và đây là những câu hỏi khác, hãy xem thử bạn trả lời như thế nào:

Hãy kể tên vài thầy cô vài đàn anh đàn chị đã giúp đỡ bạn trong quá trình học tập, làm việc;
Hãy kể tên vài ba người đã từng giúp bạn trong những lúc khó khăn;
Hãy kể tên vài người mà bạn thích nói chuyện với họ;
Hãy kể tên một nhân vật trong phim nào đó mà câu chuyện của họ làm bạn rung động;
Hoặc hãy kể tên một vài đứa mà mới chỉ nghĩ tới là bạn chẳng muốn bao giờ gặp lại..

Dễ hơn phải không?
Rút ra được chính là:
Những điều/người đã làm cuộc đời ta khác đi không hản là những điều/người danh tiếng nhất, nhiều tiền nhất, hay nhiều thành tích nhất.
 
Cố gắng đi e ơi. đây là môi trường tốt để e rèn tính nhẫn nhịn và khả năng giao tiếp đấy. cái j cũng có 2 mặt cuả nó mà. cố gắng làm thời gian dài mà không thích ứng được thì tìm việc khác rồi hãy nghỉ chứ không thất nghiệp ở nhà còn chán hơn ý.
 
1. Là do e quá đề cao bản thân, nó thể hiện ngay trong câu nói này "Nghĩ bản thân chả đc cái tích sự j" của chính e nhé.
2. Lần nào kết thúc cuộc gọi cũng đc nghe hát thực sự là phần giao tiếp của e hơi bị kém. Có thể e thuộc tuýp người thật thà, dưng sếp ko cho phép e thật thà đến mức độ cởi áo sếp cho người khác xem lưng sếp là ko được rồi. Sếp nói để e rút kinh nghiệm làm việc tốt hơn. Chuyện này cũng giống như lúc còn nhỏ, ta hay bị cha mẹ rày la chỉ bảo. Tưởng là khó tính hoá ra không phải vậy. Rày la, chỉ bảo giúp ta lớn khôn, trưởng thành lên đấy.
3. Mang cơm đến văn phòng ăn ko sai, nhưng để lại mùi khó chịu thì e là ng vô ý. Lúc đến giờ làm việc, có khách đến mà vẫn còn mùi thì e nghĩ sao? Nếu e là sếp thì thế nào?....
Có thể những lời a nói, sếp e nói là khó nghe, khó chịu với những người trẻ. Tuy nhiên, đến 1 lúc nào đó trưởng thành hơn e sẽ thấy nó đúng. Thế nhé
Cụ dê cũng đã lớn khôn, biết nói chuyện có thâm thúy, không còn chặt chặt băm băm như trước :k5798618:
 
Chào em! Theo a nghĩ thì e không nên vội vàng đi tìm kiếm ngay một công việc, một chỗ làm mới sau khi vừa dừng làm việc tại một nơi. Hãy hỉ xả, hư vô thả nhẹ tâm hồn… cố gắng tận dụng tối đa khoảng thời gian “Chả có việc gì để làm mà lại có quá nhiều nỗi lo” Và khi nỗi lo có thể đưa e tới tận cùng của sự lo lắng thì hãy nhẩm hộ a mấy câu sau:

Đứng dậy em ơi sống cõi đời
Đời dù gian khổ đến mười mươi
Em hãy tô son điểm chút phấn
Ngạo với nhận gian những tiếng cười…

Trong khoảng thời gian ngổn ngang âu lo ấy hãy dành ra chút thời gian nhìn và đánh giá lại bản thân xem mình là ai và mình có thể làm được gì?

Hãy bắt đầu từ những việc đơn giản là ý thức, ý thức về hoàn cảnh – về trách nhiệm và ý thức về hành động. Nếu hoàn cảnh còn nhiều khó khăn hãy hiểu đúng điều đó đồng thời biết rằng chỉ có mình mới là người chịu trách nhiệm với tất cả điều đó… Vậy hãy hành động sao cho đúng để dần dần bước qua khó khăn. Cuối cùng hãy hiện thực hoá những điều ý thức được bằng sự quyết tâm! Đa số những người hiểu được những điều trên đây cũng chính là những người từng thay đổi được số phận, em hãy thử coi sao nhé!

Một điều nữa mà a muốn chia sẻ vs e từ chính kinh nghiệm bản thân đó là hãy đánh giá đúng mình không ảo tưởng, có thể mang theo thật nhiều khát vọng nhưng đừng quá nhiều tham vọng và hãy luôn bắt đầu từ những điều đơn giản hơn thiết thực hơn.

Và ngay lúc này hãy cùng bắt đầu bằng cách test về khả năng của tất cả chúng ta xem sao nhé

Hãy kể tên năm người giàu nhất thế giới;
Hãy kể tên năm người đoạt vương miện hoa hậu trong những năm gần đây;
Hãy kể tên năm người đoạt giải Nobel trong tất cả các lĩnh vực;
Hãy kể tên năm diễn viên mới được giải thưởng Oscar;
Hãy kể tên năm kỳ quan thế gới mà bạn biết…
Có dễ dàng không? Chắc là không?

Vấn đề là không ai trong chúng ta nhớ có thể nhớ hết những câu chuyện của ngày hôm qua cả dù đó có thể là điều gì đó rất rất lớn hoặc họ là những người mà không phải ai muốn cũng có được như họ.

Và đây là những câu hỏi khác, hãy xem thử bạn trả lời như thế nào:

Hãy kể tên vài thầy cô vài đàn anh đàn chị đã giúp đỡ bạn trong quá trình học tập, làm việc;
Hãy kể tên vài ba người đã từng giúp bạn trong những lúc khó khăn;
Hãy kể tên vài người mà bạn thích nói chuyện với họ;
Hãy kể tên một nhân vật trong phim nào đó mà câu chuyện của họ làm bạn rung động;
Hoặc hãy kể tên một vài đứa mà mới chỉ nghĩ tới là bạn chẳng muốn bao giờ gặp lại..

Dễ hơn phải không?
Rút ra được chính là:
Những điều/người đã làm cuộc đời ta khác đi không hản là những điều/người danh tiếng nhất, nhiều tiền nhất, hay nhiều thành tích nhất.
Trong con người ta (tui nè :hichic:) luôn có tảng đá tiền tài - danh vọng - thành công đè nặng, từ bi hỷ xả thì không nhiều. Ước gì có thể quăng hết đi, nhẹ nhàng mà sống.
Bài viết của Lý đại ca cũng lay động không ít. Thử cũng tốt.:tucao:
 
mình cũng ngồi cạnh sếp luôn ý, nhưng được cái sếp mình dễ tính, k bị soi như bạn, không thì chết lun, mình ngồi lâu, sếp còn bắt đi ra ngoài, bảo em ngồi lâu như thế đầu óc không thoải mái đâu đấy, hehe nói chung sếp t tâm lý quá trơi lun
 
lúc đầu t cũng có cảm giác như c ý, nhưng mình ngòi cạnh sếp mà không nói gì cũng không tốt, đôi khi mình phải chém gió với sếp, như vậy nó sẽ đỡ khoảng cách hơn, t phải mất 1 tháng mới k ngại nữa ý, cố lên c
 
Chào em! Theo a nghĩ thì e không nên vội vàng đi tìm kiếm ngay một công việc, một chỗ làm mới sau khi vừa dừng làm việc tại một nơi. Hãy hỉ xả, hư vô thả nhẹ tâm hồn… cố gắng tận dụng tối đa khoảng thời gian “Chả có việc gì để làm mà lại có quá nhiều nỗi lo” Và khi nỗi lo có thể đưa e tới tận cùng của sự lo lắng thì hãy nhẩm hộ a mấy câu sau:

Đứng dậy em ơi sống cõi đời
Đời dù gian khổ đến mười mươi
Em hãy tô son điểm chút phấn
Ngạo với nhận gian những tiếng cười…

Trong khoảng thời gian ngổn ngang âu lo ấy hãy dành ra chút thời gian nhìn và đánh giá lại bản thân xem mình là ai và mình có thể làm được gì?

Hãy bắt đầu từ những việc đơn giản là ý thức, ý thức về hoàn cảnh – về trách nhiệm và ý thức về hành động. Nếu hoàn cảnh còn nhiều khó khăn hãy hiểu đúng điều đó đồng thời biết rằng chỉ có mình mới là người chịu trách nhiệm với tất cả điều đó… Vậy hãy hành động sao cho đúng để dần dần bước qua khó khăn. Cuối cùng hãy hiện thực hoá những điều ý thức được bằng sự quyết tâm! Đa số những người hiểu được những điều trên đây cũng chính là những người từng thay đổi được số phận, em hãy thử coi sao nhé!

Một điều nữa mà a muốn chia sẻ vs e từ chính kinh nghiệm bản thân đó là hãy đánh giá đúng mình không ảo tưởng, có thể mang theo thật nhiều khát vọng nhưng đừng quá nhiều tham vọng và hãy luôn bắt đầu từ những điều đơn giản hơn thiết thực hơn.

Và ngay lúc này hãy cùng bắt đầu bằng cách test về khả năng của tất cả chúng ta xem sao nhé

Hãy kể tên năm người giàu nhất thế giới;
Hãy kể tên năm người đoạt vương miện hoa hậu trong những năm gần đây;
Hãy kể tên năm người đoạt giải Nobel trong tất cả các lĩnh vực;
Hãy kể tên năm diễn viên mới được giải thưởng Oscar;
Hãy kể tên năm kỳ quan thế gới mà bạn biết…
Có dễ dàng không? Chắc là không?

Vấn đề là không ai trong chúng ta nhớ có thể nhớ hết những câu chuyện của ngày hôm qua cả dù đó có thể là điều gì đó rất rất lớn hoặc họ là những người mà không phải ai muốn cũng có được như họ.

Và đây là những câu hỏi khác, hãy xem thử bạn trả lời như thế nào:

Hãy kể tên vài thầy cô vài đàn anh đàn chị đã giúp đỡ bạn trong quá trình học tập, làm việc;
Hãy kể tên vài ba người đã từng giúp bạn trong những lúc khó khăn;
Hãy kể tên vài người mà bạn thích nói chuyện với họ;
Hãy kể tên một nhân vật trong phim nào đó mà câu chuyện của họ làm bạn rung động;
Hoặc hãy kể tên một vài đứa mà mới chỉ nghĩ tới là bạn chẳng muốn bao giờ gặp lại..

Dễ hơn phải không?
Rút ra được chính là:
Những điều/người đã làm cuộc đời ta khác đi không hản là những điều/người danh tiếng nhất, nhiều tiền nhất, hay nhiều thành tích nhất.
Em cảm ơn vì bài viết của anh, em cũng cảm ơn các anh chị đã góp ý cho em. Em biết em được đi làm, may mắn hơn rất nhiều so với nhiều bạn đang thất nghiệp ở nhà, em cũng biết là khi mình là sinh viên mới ra trường thì không có kinh nghiệm, mắc nhiều sai lầm nên bị mắng là rất đúng. Hì, nhưng em nghĩ thế này, có mắng thì nên mắng trong phạm vi giới hạn chứ ạ, đừng nên xúc phạm người khác. Nhiều lúc trong đầu lầm nhẩm rằng nhịn, cố nhịn, ko được cãi lãi nhưng mà có những điều là giới hạn mất rồi Em không nghĩ vì mình là sinh viên mới ra trường, ko có kinh nghiệm nên có thể tùy cho ngta xỉ vả không một chút tôn trọng như vậy. Hì, dù phía trước còn nhiều khó khăn nhưng đây là quyết định của em nên em sẽ không hối hận. Cảm ơn cả nhà đã đọc. Chúc mọi người buổi tối cuối tuần vui vẻ :)
 
Ôi tuổi trẻ...................không biết nói sao, từng bài học từng bài học..............mà sao chẳng thấm nổi lòng, nhiều kĩ năng cần phải học hỏi, phải hiểu và phải biết, không chịu được hay tìm cách giải quyết thì đi đâu cũng vậy ak :lanlon: :lanlon:
sao lại xin nghỉ hả bạn mới ra tr thì có nv đó cũng là rèn luyện tính kiên trì của chúng ta thôi,mình đây lương thấp,suốt ngày bị xoi mói,tìm cách trừ tiền nhưng vẫn cg chịu đựng sau này có thể kiếm cv khác,hy vọng bạn sẽ lạc quan hơn
 
Cả nhà ạ. Động viên em chút em lấy tinh thần để lát em xin nghỉ việc. Huhu, em suy nghĩ cả đêm rồi, huhu, cuối cùng hôm qua giọt nước làm tràn ly đã xuất hiện. Dẫu biết trước cuộc sống phía trước khó khăn nhưng em mặc kệ tất cả T_T
bạn ơi, mình còn trẻ mà. Nếu bạn thấy quá áp lực và k học hỏi đk gì thì cũng nên tìm việc khác. Còn mình thì nhàn quá cũng chẳng học hỏi đk gì nữa
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Kỹ thuật giải trình thanh tra BHXH

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top