Đông sang_Xuân đến

Ðề: Đông sang_Xuân đến

Mùa đông một màu băng giá
Trời buồn chẳng gợn chút mây
Gió buồn thổi từng cơn lạnh
Vờn trên mái tóc của ai.

Trời đông một màu xám xịt
Mây ngủ quên tận chân trời
Nắng hồng không tìm thấy bạn
Chả buồn bay nhảy rong chơi.
 
Ðề: Đông sang_Xuân đến

Khách nay chẳng thấy xuân xưa nữa,

Thổn thức xuân nay gặp khách xưa.

Nay hóa thành xưa nào mấy chốc,

Hư nhìn ra thực khỏi lầm chưa?

Bao phường danh lợi cơn mưa sáng,

Mấy bậc anh hùng đám bụi mờ.

Tục lụy cười mình chưa dứt được,

Gần đây sách vở quá say sưa.
 
Ðề: Đông sang_Xuân đến

Hà nội sắp đến mùa vắng những cơn mưa
Cây cơm nguội đã vàng nơi góc phố
Lại nhớ lần đưa em về nơi ngõ nhỏ
Cái lạnh đầu mùa làm hai đứa nép gần hơn
Gió ngập ngừng chia nửa nụ hôn
Nắng hờ hững buông tuồng trên má
Anh chợt ghen vì một điều rất lạ
Trời sắp lạnh rồi, em thích nắng ấm không?
 
Ðề: Đông sang_Xuân đến

Một Chiều Đông


Chiều nay một chiều đông
Nghe thèm giọt nắng hồng
Thèm một vòng tay ấm
Cho đời bớt mênh mông
Người ơi đông bên nớ
Có nhiều tuyết rơi không
Bên ni đông không tuyết
Chỉ bão tuyết trong lòng
Nhớ về đông năm ấy
Tuyết trắng phủ đầy cây
Trắng như màu áo cưới
Môi mắt nhìn đắm say
 
Ðề: Đông sang_Xuân đến

Năm đã cạn cùng ngày tháng tàn dần
Dấu nguệch ngoạc bôi đen ngày chết lịm
Ba tờ giấy phe phẩy nỗi lòng đơn
Từng dỉ vãng kéo mòn trên giấy úa
Đời vướng mắc ,bóng quên từ dạo đó
Thức hay nằm ,lẽ bước gối lạnh tênh
Đem nỗi nhớ mông mênh vào sóng gởi
Lạnh giửa mùa môi rạn nứt dấu son
Ba tờ giấy ,gói thêm tình cho trọn
Một năm trường sẽ thôi thức chiêm bao
Thêm giọt mật biến chăng tình đã đắng
Thì thôi thì ,đếm năm cũ qua mau
 
Ðề: Đông sang_Xuân đến

Hà Nội bây giờ lạnh phải không em?
Mùa đông đến trong đêm trời trở gió
Chẳng còn cơn mưa ướt đầy ngõ nhỏ
Khi tiếng bước chân xao xác gọi đêm về

Hà Nội mùa đông lại dài lê thê
Làm anh nhớ một nơi nào gần gũi
Một nơi thân quen với những điều ngắn ngủi
Để nhận ra mọi thứ vụt qua nhanh

Phố phường tấp nập cũng bỏ mặc anh
Con phố lặng im chẳng còn hoa sữa
Tất cả giờ đây còn lại là một nửa
Một nửa đại dương bão tố đêm ngày...

Chỉ còn lại anh và cơn gió heo may
Với cái lạnh của một chiều lạc bước
Với những gì mà anh không biết trước
Và với em, nhưng là của ngày xưa

Gió lạnh về, Hà Nội chẳng còn mưa
Không thấy tóc em một chiều ướt át
Hay những mảnh thư dại khờ rách nát
Phố vẫn lên đèn, lạnh lẽo trở về đêm

Đợi chờ sao em một phút nắng lên?
Để trở về với dòng đời tấp nập
Để trở về đắng cay trong sự thật
Chẳng còn đêm, và cũng chẳng còn em..
 
Ðề: Đông sang_Xuân đến

Ta nhớ mùa đông, ta nhớ anh
Ta nhớ ta của những ngày yêu cũ,
Nhớ vầng trăng rơi, nhớ dòng sông bão lũ,
Nhớ bản tình ca chưa kịp viết thành lời.

Ta nhớ mùa đông, nhớ đám mây côi,
Nhớ cơn mưa qua phố chiều ẩm ướt,
Nhớ mái nhà thờ nghiêng nghiêng đổ nát,
Nhớ tình anh – men rượu đắng đốt môi.

 
Ðề: Đông sang_Xuân đến

Mùa đông đã về như thế

Giá băng lạnh lẽo một màu

Nhẹ nhàng đến bên cửa sổ

Khẽ đánh thức một mùa xuân.
 
Ðề: Đông sang_Xuân đến

sai sai quá có ai không gọi mãi mà không có ai uống rượu cùng
cuối cùng lại uống say quá viết lung tung trong diễn đàn
 
Ðề: Đông sang_Xuân đến

Tháng Mười Hai

Tháng mười hai trốn vào trong rét mướt
Nghe chơi vơi một lời nguyện cầu
Những vì sao thăm thẳm mắt biếc
Chở nỗi nhớ của em về đâu ?

Tháng mười hai thấm màu của gió
Soi gương trang điểm chút son hồng
Thắp nến cho mình ngày sinh nhật
Ước anh hiện ra cuối mùa đông

Tháng mười hai tiếng chuông màu ngọc bích
Thêm một giáng sinh lạnh cóng đôi tay
Sinh nhật , giáng sinh liền nhau quá
Yêu thương và nỗi buồn đong đầy

Tháng mười hai xoay những chiếc lá nhỏ
Thấy cây đời dịu ngọt và mong manh
Hình như nhớ cũng sinh ra từ đất
Chở tình yêu về phiá có anh
 
Ðề: Đông sang_Xuân đến

Đông sang Xuân đến Hạ về
Đó là quy luật thui mà đúng không
 
Ðề: Đông sang_Xuân đến

Đón Tết tha hương thiếu vẻ xuân
Trải bao dâu bể lắm phong trần
Tha hương nhớ nước ôm xuân mộng
Lạc xứ thương quê ngắm dải ngân
Vận nước huyền cơ mong biến đổi
Lòng dân chuyển lực sẽ xoay vần
Mùa xuân an lạc luôn hy vọng
Trời Việt tự do đẹp bích vân
 
Ðề: Đông sang_Xuân đến


Khẽ đông

Hình như hương cúc vừa tàn
Thềm nhà cũng buồn rưng rức
Gốc bàn lá rơi đỏ rực
Gió tràn lạnh buốt từng cơn

Mây buồn kết lại chăn bông
Đắp cho khỏang trời chút ấm
Vòm me sương giăng ướt đẫm
Nắng hồng khẽ đượm long lanh

Đông về trời se se lạnh
Phả trong hơi thở thành đô
Giật mình đến bên cửa sổ
Hình như nắng cũng giao mùa.
 
Ðề: Đông sang_Xuân đến


VƯỚNG XUÂN


Xuân đi xuân đến vẫn còn xuân
Tha thướt nàng xuân dáng tuyệt trần
Thiếu nữ nghiêng mình soi bóng động
Văn nhân chuyển bút vọng chuông ngân
Dựng xây cuộc sống mong tròn ý
Xướng họa Đường thi đáp thuận vần
Thi hữu gần xa xin ghé lại
Vườn đào tao ngộ hội long vân

 

TÌM LẠI MÙA XUÂN

Tôi đi tìm lại một mùa xuân
Đã mất từ khi nổi bụi trần
Hoa cũng ngậm ngùi rơi cánh mộng
Chim còn kinh hãi lạc cung ngân
Dặm dài cuộc lữ thân hằng trải
Hội lớn niềm hoan thế chuyển vần
Tết đến cỏ cây vươn sắc thắm
Trời Nam rực rỡ ánh tường vân


NHỚ THUỞ VẠN XUÂN

Tôi nhớ nguồn xưa sử vạn xuân
Đã không thấp thoáng cảnh phong trần
Hoa đua khoe sắc đầy thơ mộng
Chim hót líu lo vọng tiếng ngân
Dặm bước thi nhân tình rộng trải
Hội toàn văn bút thuận gieo vần
Tết về muôn vẻ ngàn xuân thắm
Trời Việt rạng ngời tỏa ánh vân


 
DÁNG XUÂN

Nước mất làm gì thấy dáng xuân
Ly hương hồ hải nhuộm phong trần
Vang danh chi bấy thời hoa mộng
Trổi giọng đâu còn tiếng khánh ngân
Thương mẹ Âu Cơ nhà trống trải
Mơ giòng Lạc Việt nước xoay vần
Xuân chưa đem hết màu tươi thắm
Lửa Hạ nung người rực ánh vân


HOÀI NIỆM TUỔI XUÂN

Mấy ai chẳng tiếc tuổi thanh xuân
Thấm thoát nhạn đưa ngót cõi trần
Binh giáp tiếng đồng còn ẩn vọng
Đăng khoa khúc nhạc vẫn xa ngân
Ân tình thêm sắc thời tao loạn
Tiết nghĩa trơ gan thế đổi vần
Lữ thứ đâu màng thân cát bụi
Dưới trăng hoài niệm hội long vân




MONG CÓ MÙA XUÂN

Quê nhà lâu lắm chẳng còn xuân
Từ dạo phong ba đổ xuống trần
Phật tự não nùng tràng mõ vọng
Giáo đường ai oán tiếng chuông ngân
Người đi trăn trở đời phiêu bạt
Kẻ ở lao đao kiếp chuyển vần
Mong có ngày Xuân trên đất Mẹ
Ánh hồng tỏa sáng xóa long vân

NHỚ XUÂN SÀI GÒN

Xa cách Sài Gòn đã mấy Xuân
Tha hương trăn trở bước phong trần
Nhớ đường Nguyễn Huệ hương hoa ngát
Mơ hội Tao Đàn tiếng phím ngân
Viễn xứ trông chờ hồi chuyển thế
Quê nhà ngóng đợi cuộc xoay vần
Mai vàng pháo nổ mừng năm mới
Ánh nắng vàng tươi nhạt ánh vân






BÓNG XUÂN

Tuổi trẻ ngày xưa vắng bóng xuân
Mãi lo chinh chiến chốn biên trần
Bảo toàn cương thổ bừng canh mộng
Tiêu diệt xâm lăng lưu tiếng ngân
Thời thế đẩy đưa bao biến đổi
Chiến tranh tàn khốc cứ xoay vần
Nam nhi chí lớn hề xanh thắm
Nợ nước thù nhà cởi áng vân

XUÂN NHỚ

Sao đành đánh mất cả mùa xuân
Như những trang thơ phủ bụi trần
Thương nhớ vọng về chim cuốc gọi
U buồn lắng đọng tiếng chuông ngân
Ai người khuấy động tâm hồ hải
Nào kẻ bày ra thế chuyển vần
Non nước đau sầu non nước gọi
Đáp lời : trông đợi ánh tường vân

TÌM LẠI MÙA XUÂN

Thương nhà xót nước kiếm tìm xuân
Ba bốn năm hơn tóc nhuốm trần
Hải ngoại bôn ba giày vẹt gót
Chính trường thương thảo tiếng vang ngân
Cơ trời bỉ thái thường thay đổi
Vận nước thịnh suy mãi chuyển vần
Góp sức trong ngoài xoay vận nưóc
Hồi chuông Quốc tự bóng nhàn vân
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top