Tớ thật ngốc!
Tớ thật ngốc!
Được cô xếp ngồi sau cậu, tớ chẳng "quen" tí nào. Cậu đẹp trai lại vừa học giỏi nên làm siêu lòng khá nhiều đứa con gái, vì thế, tớ chẳng ấn tượng gì mấy.
Ngày ngày, tháng tháng... cũng không biết từ khi nào, cậu lại trở thành đứa con trai đầu tiên mà tớ "mến". Vì nụ cười chăng? Hay vì cách cậu cư xử quá nhiệt tình với tớ?
Rồi một ngày nọ, khi nhỏ bạn thân nhất của tớ - G nói thích cậu... Tại sao... tớ lại cảm thấy buồn buồn thế nhỉ? Nhưng tớ lại bỏ qua cảm xúc của mình, tớ...và cậu chỉ là bạn thôi. An ủi là cách duy nhất để khích lệ tinh thần nhỏ bây giờ. Nhiều khi... tớ nghĩ.... tại sao.. cậu lại từ chối G nhỉ? Ít nhất cậu phải đọc bức thư của nhỏ gửi chứ.
Tình bạn giữa cậu, tớ và G vẫn tiếp diễn. Vẫn chơi thân với cậu, cùng giúp đỡ nhau trong học tập nhưng...thật sự..tớ không hiểu được con tim của mình nữa. Đôi khi , tớ bối rối khi bắt gặp ánh mắt cậu nhìn tớ... ngượng ngùng. Hình như... tớ.... thích cậu... nhưng tớ sẽ không nói ra, chỉ mình tớ đơn phương mà thôi. Cậu quá quan tâm với tớ hơn nhiều đứa con gái trong lớp, điều đó đã làm cho tình cảm của tớ...ngày một lớn.
Chuyện giữa 3 người... lớp bàn tán... Và rồi, tình bạn giữa tớ và G bị đánh mất, dù biết trước, nhưng tớ không nghĩ rằng nó lại đến mức "đối đầu" như thế. Quanh tớ không còn bạn, tớ buồn, thật buồn... học hành sa sút.... Nhưng đáp lại... những lúc ấy...cậu luôn bên tớ, lo lắng, quan tâm tớ hơn trước kia... Cậu đang bù đắp cho tớ đấy ư? Cậu chẳng nói gì, cũng không bao giờ nhắc đến chuyện ấy... chỉ âm thầm...
Chuyển cấp, bạn bè ai cũng hay tin cậu sẽ đi đến một nơi thật xa - để học tốt hơn... nhưng tớ ngốc..chẳng biết gì cả. Cậu không nói, chỉ đôi khi nhìn tớ... thật lạ.
Thời gian cứ trôi mãi, mang cả một người mà tớ yêu thương... đi thật xa, nhưng tớ vẫn chờ, vẫn đơn phương... Tớ thật ngốc, phải không? Tại sao lúc liên hoan cuối năm, cậu luôn ở bên tớ, dựa vào vai tớ... như không muốn rời. Tại sao, lúc ấy tớ không nói ra bí mật nhỏ mà tớ hằng giữ kín. Bởi vì, tớ chẳng biết... sẽ có một ngày... tớ xa cậu
Một năm trôi qua... tớ chẳng hay tin gì ...hay cậu đã quên tớ?
Nhưng, thật ra tớ chẳng biết rằng từ lâu cậu đã thích tớ...Cũng vì ngại...vì sợ ảnh hưởng đến việc học của tớ...nên lại không nói ra (thông tin từ thằng bạn thân của cậu).
Tớ vui... để rồi hy vọng... đợi chờ một tình yêu như trong cổ tích...tớ thật ngốc...
ST