Ngày xưa thời còn đi học, mh có snghi giống bao bạn lười khác là học ktoan chỉ cần học giỏi chuyên ngành là được. Để giờ mh giờ như đang cảm thấy bất lực với chính mh. Cviec ở nhà đang êm xuôi thì đùng cái bị điều chuyển sang Vieng Chan làm việc. Tiếng anh trc đã mù tịt, phát âm cg chả chữ nào ra chữ nào. Vậy mà đc xếp vào vị trí phải làm việc với ng nước ngoài. Đến là khổ, suốt ngày lang thang trên mạng học cách học tiếng anh, cg mò mò học. Vậy mà trình độ tiếng anh của mh cg chả thế mà khá lên được. Đến giờ khi làm viec voi ng nước ngoài mh cứ bị quê, vì k biet diễn đạt ntn. Hzzz..vayaj là làm việc cứ bập bẹ bập bẹ vất vưởng qua ngày vậy. Cơ mà bị buồn và tự kỷ nhất là mỗi lần đi đi về về bằng xe cty đưa đón là đi cùng ng nước ngoài. Họ nói nói cười cười, còn mh thì ngồi im như thóc. Vậy là họ cg bơ mh luôn, coi như k có sự tồn tại của mh.
Chả biết bat đầu nên học ntn nữa đây. 1 con đường mù tịt.
Chả biết bat đầu nên học ntn nữa đây. 1 con đường mù tịt.