ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

xuro3

tôi đi tìm tôi!
Hội viên mới
Tản mạn về cafe, hãy cho tôi biết bạn thích nhất hương vị nào, tôi có thể nói bạn là ai, nhưng chỉ qua ly cafe thôi đấy.

Còn nếu bạn thích…tất thì không có gì phải băn khoăn nữa vì bạn rất giống một người mà bạn có biết đấy.

Còn nếu do không quen, hoặc vì không thích hay có thích nhưng tự hạn chế mình mà bạn không xài nhiều mấy thứ đồ từ ngọt đến đăng đắng và rất đắng này thì dường như bạn là người khá khôn ngoan. Vừa không sợ bị mất ngủ này, không hại da này… nhìn chung là không thiếu vitamin C rất cần thiết cho cơ thể.

Và tất nhiên, xét trên khía cạnh đồ uống, tuỳ mỗi người, bạn lại tìm thấy sự thoải mái dễ chịu, sự chân thành ấm áp, sự trìu mến vô tư, sự cám dỗ ngọt ngào không phải qua ly cafe mà là ở những thứ đồ uống khác.

Biết đâu một lúc nào đó chúng ta lại bàn về trà, về chè đắng, chè dây, mà rất có thể là nước cam, sinh tố…hay có khi là rượu, rượu vang, rượu Sán lùng…Một người nghiền cafe hẳn cũng có lúc muốn chia sẻ với bạn ngay cả khi không có ly cafe trước mặt chứ.


Đó mới đích thực là điều mà vị giác không thể cảm nhận hết được, đại loại có thể giải thích như khi ta không có rượu mà vẫn say, không có café mà vẫn phê là thế.

cafe now ?
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

Rượu ko say say vì chén
Duyên ko bén bén vì tình
Đúng ko XU ???
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

HI. Mình có những câu hỏi cần trao đổi vậy làm thế nào để post bài lên vậy, mong được chỉ dẫn. thanks
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

Bạn vào mục muốn hỏi và bên góc trái có chữ Bài mới đó bạn, chúc bạn thành công.
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

Rượu ko say say vì chén
Duyên ko bén bén vì tình
Đúng ko XU ???
rượu ko say...ta say rượu
Duyên ko bén...ta bén duyên!
:cheers2:
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

Đóng góp tách cafe cho mọi người thưởng thức nè
67039505df5.jpg
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

hix... đang lúc thấy thèm cafe! giá bây giờ có ai pha cho mình ly cafe sữa đá nhỉ?
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

hix... đang lúc thấy thèm cafe! giá bây giờ có ai pha cho mình ly cafe sữa đá nhỉ?

Qua nhà ĐB đi, sẽ pha cho 1 ly, k ngon k ăn tiền đâu đấy. thiệt luôn đó. Hihihi :sifone:
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

CAPUCHINO !
Trong mắt mọi người, anh là người đàn ông lý tưởng, đẹp trai, có sự nghiệp ổn định, tính tình vui vẻ. Có lẽ tôi yêu anh vì điều đó. Tôi không xinh đẹp và cũng chẳng kiêu sa. Với tôi, anh là tình yêu đầu tiên.

Còn với anh, chẳng thể đếm được tôi là người yêu thứ bao nhiêu! Đã có lúc tôi tự đặt cho mình câu hỏi: liệu tôi có phải là người cuối cùng bên anh không? Tôi miên man trong dòng suy nghĩ đó, cứ suy nghĩ và rồi dằn vặt chính mình…

Một buổi sáng, ngồi một mình trong góc quán café quen thuộc, Sài Gòn mưa, đã một tuần tôi và anh không gặp nhau. Chiếc điện thoại rung lên, có tin nhắn mới, từ một số điện thoại rất lạ: cô bé! Lại uống café 1 mình phải không? Vẫn là ly capuchino quen thuộc ngày nào…

Tôi sững sờ, là ai đây? Là ai mà biết tôi thích café capuchino và thói quen ngồi một mình khi trời mưa. Nhưng tôi lại không muốn biết chính xác người gửi tin nhắn cho tôi là ai. Mỉm cười,tôi reply tin nhắn: ừ, vẫn vậy thôi, thói quen mà, không thay đổi được…

Cứ như thế, mỗi buổi sáng, tôi đều nhận tin nhắn từ số máy lạ đó, không hỏi quá nhiều, cũng chẳng cần biết tôi là ai, những câu chuyện không có chủ đề. Đôi khi chỉ là vài lời bình cho bộ phim mới đang chiếu ở rạp, hay một ca khúc mới của ca sĩ nào đó. Tôi đặt cho "người bí ẩn" ấy một cái tên cũng là món đồ uống tôi yêu thích: Capuchino.

Con người bí ẩn ấy đã lôi tôi ra khỏi những suy nghĩ về tình yêu hiện tại của mình! Tôi vẫn gặp anh, nụ hôn anh dành cho tôi vẫn ngọt ngào và không biết từ khi nào tôi sống đơn giản hơn với những gì mình đang có.

Những lúc cô đơn, áp lực cuộc sống, hay cãi nhau với anh tôi lại nhắn tin cho người bí ẩn, chỉ để chia sẻ mà thôi! Tôi kể cho Capuchino nghe về tình yêu của mình, những tâm sự mà chưa bao giờ tôi nói ra với người yêu của tôi. Tôi cảm thấy thoải mái, thật dễ chịu khi có một người lắng nghe mình than thở và không phán xét điều gì, cho dù câu chuyện của mình thật vớ vẩn.

Tôi kể cho Capuchino rằng tôi thích được tặng hoa hồng vào những hôm trời mưa và ngồi nghe bài hát Bức thư tình đầu tiên với người yêu. Tôi thích sưu tập ốc biển, bởi mỗi con ốc đều có một âm thanh khác nhau và tôi cho rằng đó chính là lời tỏ tình của biển…

Capuchino là bí mật của riêng tôi vì thế đọc tin nhắn xong tôi xóa ngay...

Tôi và anh cãi nhau, chẳng có lý do nào, anh nói chúng tôi nên có một thời gian để tìm hiểu nhau nhiều hơn, thời gian tới không gặp nhau là tốt nhất. Nếu là ngày trước thì tôi đã khóc và đau khổ lắm, nhưng không hiểu sao lúc đó tôi đã mỉm cười, tôi thấy anh nói đúng. Tôi kéo ghế đứng dậy trước, đi nhanh ra ngoài và tối đó tôi đã không nhắn tin cho Capuchino…

Hai tuần sau, anh gọi điện hẹn tôi và tôi cũng nhận được một tin nhắn từ Capuchino. Capuchino muốn chúng tôi gặp nhau, tôi từ chối, thật lòng tôi biết mình vẫn còn yêu anh nhiều lắm, và tôi quyết định sẽ gặp anh.

Đẩy nhẹ cửa bước vào quán café quen thuộc, không thấy anh, tôi tìm cho mình
một góc ngồi và vẫn ly Capuchino. Nhạc vẫn du dương bài Bức thư tình đầu tiên. "Khi anh đưa mắt nhìn em qua tấm gương…” tôi nhắm mắt lại, lắng nghe, và “Cô bé! Lại uống café 1 mình phải không? Vẫn là ly capuchino quen thuộc ngày nào"…

Giật mình… là anh… Trên tay anh là một bó hồng đỏ thắm, “ngạc nhiên lắm phải không em, em vẫn thích được tặng hoa hồng vào ngày mưa mà. Anh xin lỗi vì đã làm một phép thử với em, và anh biết mình yêu em nhiều lắm, trở về bên anh chứ cô bé thích capuchino”. Lời anh nhòa đi trong những giọt nước mắt của tôi
Trong mắt mọi người, anh là người đàn ông lý tưởng, đẹp trai, có sự nghiệp ổn định, tính tình vui vẻ. Có lẽ tôi yêu anh vì điều đó. Tôi không xinh đẹp và cũng chẳng kiêu sa. Với tôi, anh là tình yêu đầu tiên.

Còn với anh, chẳng thể đếm được tôi là người yêu thứ bao nhiêu! Đã có lúc tôi tự đặt cho mình câu hỏi: liệu tôi có phải là người cuối cùng bên anh không? Tôi miên man trong dòng suy nghĩ đó, cứ suy nghĩ và rồi dằn vặt chính mình…

Một buổi sáng, ngồi một mình trong góc quán café quen thuộc, Sài Gòn mưa, đã một tuần tôi và anh không gặp nhau. Chiếc điện thoại rung lên, có tin nhắn mới, từ một số điện thoại rất lạ: cô bé! Lại uống café 1 mình phải không? Vẫn là ly capuchino quen thuộc ngày nào…

Tôi sững sờ, là ai đây? Là ai mà biết tôi thích café capuchino và thói quen ngồi một mình khi trời mưa. Nhưng tôi lại không muốn biết chính xác người gửi tin nhắn cho tôi là ai. Mỉm cười,tôi reply tin nhắn: ừ, vẫn vậy thôi, thói quen mà, không thay đổi được…

Cứ như thế, mỗi buổi sáng, tôi đều nhận tin nhắn từ số máy lạ đó, không hỏi quá nhiều, cũng chẳng cần biết tôi là ai, những câu chuyện không có chủ đề. Đôi khi chỉ là vài lời bình cho bộ phim mới đang chiếu ở rạp, hay một ca khúc mới của ca sĩ nào đó. Tôi đặt cho "người bí ẩn" ấy một cái tên cũng là món đồ uống tôi yêu thích: Capuchino.

Con người bí ẩn ấy đã lôi tôi ra khỏi những suy nghĩ về tình yêu hiện tại của mình! Tôi vẫn gặp anh, nụ hôn anh dành cho tôi vẫn ngọt ngào và không biết từ khi nào tôi sống đơn giản hơn với những gì mình đang có.

Những lúc cô đơn, áp lực cuộc sống, hay cãi nhau với anh tôi lại nhắn tin cho người bí ẩn, chỉ để chia sẻ mà thôi! Tôi kể cho Capuchino nghe về tình yêu của mình, những tâm sự mà chưa bao giờ tôi nói ra với người yêu của tôi. Tôi cảm thấy thoải mái, thật dễ chịu khi có một người lắng nghe mình than thở và không phán xét điều gì, cho dù câu chuyện của mình thật vớ vẩn.

Tôi kể cho Capuchino rằng tôi thích được tặng hoa hồng vào những hôm trời mưa và ngồi nghe bài hát Bức thư tình đầu tiên với người yêu. Tôi thích sưu tập ốc biển, bởi mỗi con ốc đều có một âm thanh khác nhau và tôi cho rằng đó chính là lời tỏ tình của biển…

Capuchino là bí mật của riêng tôi vì thế đọc tin nhắn xong tôi xóa ngay...

Tôi và anh cãi nhau, chẳng có lý do nào, anh nói chúng tôi nên có một thời gian để tìm hiểu nhau nhiều hơn, thời gian tới không gặp nhau là tốt nhất. Nếu là ngày trước thì tôi đã khóc và đau khổ lắm, nhưng không hiểu sao lúc đó tôi đã mỉm cười, tôi thấy anh nói đúng. Tôi kéo ghế đứng dậy trước, đi nhanh ra ngoài và tối đó tôi đã không nhắn tin cho Capuchino…

Hai tuần sau, anh gọi điện hẹn tôi và tôi cũng nhận được một tin nhắn từ Capuchino. Capuchino muốn chúng tôi gặp nhau, tôi từ chối, thật lòng tôi biết mình vẫn còn yêu anh nhiều lắm, và tôi quyết định sẽ gặp anh.

Đẩy nhẹ cửa bước vào quán café quen thuộc, không thấy anh, tôi tìm cho mình một góc ngồi và vẫn ly Capuchino. Nhạc vẫn du dương bài Bức thư tình đầu tiên. "Khi anh đưa mắt nhìn em qua tấm gương…” tôi nhắm mắt lại, lắng nghe, và “Cô bé! Lại uống café 1 mình phải không? Vẫn là ly capuchino quen thuộc ngày nào"…

Giật mình… là anh… Trên tay anh là một bó hồng đỏ thắm, “ngạc nhiên lắm phải không em, em vẫn thích được tặng hoa hồng vào ngày mưa mà. Anh xin lỗi vì đã làm một phép thử với em, và anh biết mình yêu em nhiều lắm, trở về bên anh chứ cô bé thích capuchino”. Lời anh nhòa đi trong những giọt nước mắt của tôi

ST:sifone:
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

Tình yêu cũng giống như ly cà phê capuchino vậy. Nếu ta cảm nhận được hương vị của nó thì nó thực sự ngon. Còn nếu ta chỉ thấy nó đắng thì nó sẽ đắng.
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

tản mạn cho chữ "C"
Sự giống nhau của các vị cafe này chính là không bao giờ được vội vã khi thể hiện một cử chỉ thôi thúc tự đáy lòng.
Một nụ cười ban sáng khiến cho ngày mới dường như nhẹ tênh, tinh thần sẵn sàng cho bất kỳ thử thách lớn nhỏ nào (Sếp, khách hàng, mà cũng có thể là đồng nghiệp có thể đặt ngay trước mặt bạn). Thân thiện, không vồ vập hay toan tính và thực sự không thể thiếu được. Hương vị và cảm giác của giây phút ấy đồng hành với ta khi bắt tay vào nhiệm vụ - được giao và tự giao - trong những giờ căng thẳng - cũng như những ngày rảnh rỗi.
Lạm dụng thứ đồ uống này không gây hại lắm, vì cũng chỉ như nước vối thôi cho nên gần như bất kỳ lúc nào ta cũng không nề hà gì việc đi tìm cho mình một tách trong 8h vàng ngọc. Tìm kiếm và thưởng thức nó cũng nhẹ nhàng như khi ta cho và nhận một nụ cười hay một ánh mắt hỏi thăm đồng nghiệp.
cafe đen và khét luôn ở trước mặt bạn, an ủi, động viên và tâm sự với bạn cùng những chiều cuối tuần yên tĩnh tập trung vào món tài liệu phát sinh một cách chính đáng (như hàng “xách tay” dịch gấp, hay mày mò chuẩn bị cho kỳ thi test tiếng Anh hay tiếng Lào sắp tới…), hoặc đơn giản chỉ là đắm mình trong khoảng trống riêng tư.
Nên nhớ là cafe đen hoà tan uống nhiều thì sẽ chỉ hại da thôi. Đừng thắc mắc mỗi khi bị ai đó phàn nàn về khuôn mặt mốc của bạn (dù từ xa trông cũng không đến nỗi làn da Á châu quá ư thuần phác).
B-i-s- -u, không hề thường xuyên, nhưng hoàn toàn có thể được. Lời thì thầm bên tai, thật gần gũi và ấm áp làm sao! Ngoài những màn chào hỏi xã giao, B-i-s- -u gợi đến những cuộc chia tay và hội ngộ… Cũng thật khéo, được thủ thỉ một lời thì thầm đâu phải mấy bước đi, đun một tuần nước hay một tin nhắn mời mọc. Và rõ ràng, khi nhận tách cafe tuyệt hảo và hương vị lâu dài ấy, nhâm nhi, không gì ngăn cản bạn sẵn sàng tâm sự, chia sẻ. Có thể là đôi điều thầm kín, cũng có khi chỉ là tản mạn về sở thích của ta với mình.
Song cafe phin mà uống nhiều thì càng không tốt vì bản chất nó còn mạnh hơn cả mấy loại đầu. Nhưng dù thế nào đi nữa B-i-s- -u quả thật nhiều tác dụng mà lại trong sáng và đầy trìu mến!!!
cafe G7 ? Làm sao có thể từ chối? Lãng mạn, ngọt ngào, đầy đam mê – không thể so sánh được! (ý này …phát triển sau^^) Nhưng không nên lạm dụng, nhiều chất béo đâu có tốt dù nó cần thiết cho việc bổ sung sinh lực giúp cho chúng ta làm việc hiệu quả. Mà nhất là phải thật tinh tế, giữ đúng tỷ lệ (thực ra thì loại C ffee nào cũng cần vậy) và đừng bao giờ quên chọn thời điểm thích hợp.
Cho nước quá tay một chút chính là bạn tự tặng cho mình một ly mà đồng nghiệp ta hay gọi đó là sữa café đấy .
 
Sửa lần cuối:
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

8 lợi ích của cà phê
Cà phê ngon, thơm và hương vị đặc trưng gợi nhớ, đến mức nhiều người nếu sáng ra mà chưa “chạm môi” vào ly cà phê thì cứ vẩn vơ như thiếu một điều gì. Thế nhưng nó còn là một thứ đồ uống mà các nhà khoa học hết sức khách quan đã nêu ra 8 lý do để lựa chọn

1. Cà phê làm cho chúng ta thoải mái và dễ tính hơn

Hoạt chất trong cà phê là caffeine - một chất tác động vào hệ thần kinh trung ương, gây hưng phấn. Điều này chắc ai cũng nhận thấy sau 10-15 phút uống chút cà phê. Sự sảng khoái ấy tác động đến cả tâm lý, khiến người ta dễ tính, sẵn sàng bỏ qua những chuyện vặt vãnh, sẵn sàng gật đầu.

Trong cuộc khảo sát của các nhà khoa học Úc, ĐH Queensland trên 400 người tình nguyện vốn có quan điểm chống lại việc nạo thai và “chết êm ái”. Cùng uống một cốc nước giống như nhau, rồi đọc một bài báo của phe chống đối hai quan điểm ấy. Sau đó hỏi ý kiến họ, đa số người uống nước cam pha chút caffeine thay đổi quan điểm, đồng tình với bài báo vừa xem.

Còn những người uống nước cam đơn thuần vẫn “giữ vững lập trường”. Chẳng phải cà phê là loại nước uống mang đầy tính hòa giải và thuyết phục sao?

2. Cà phê làm tiêu mỡ

Một bí mật: Cindy Crawford thoa bã cà phê lên người để... giữ được một cơ thể săn chắc với những đường cong tuyệt mỹ. Đó là lý do vì sao trong các loại kem thoa để tiêu lớp mỡ dưới da đều có chứa caffeine.

Chuyên gia thẩm mỹ Tiến sĩ Elisabeth Dancey cho biết: “Khi chúng ta dùng một chế phẩm caffeine hòa trong rượu cồn, caffeine sẽ thấm qua da và kích thích các tế bào giải phóng axit béo, nhờ vậy giảm được lớp mỡ đọng. Uống trà và cà phê dưới 2 ly mỗi ngày sẽ giúp bạn đẩy mạnh được sự chuyển hóa chất béo”.

Nhưng cà phê cũng là một con dao hai lưỡi tại chính nơi đọng mỡ. “Nếu bạn dùng trên 2 ly, nó thúc đẩy sự tuần hoàn cục bộ làm tích tụ các chất độc ở đây”. TS Dancey nói thêm.

3. Cà phê làm giảm nguy cơ mắc bệnh hen và chữa được dị ứng

Nhiều tài liệu y học nói đến tác dụng của caffeine làm những người bị hen thở dễ dàng hơn và giảm nguy cơ bị lên cơn hen. Từ cuối thế kỷ 19, nhà văn Pháp Marcel Proust, bị bệnh hen, đã viết “Khi còn nhỏ, chính caffeine đã giúp tôi thở được”. Nhiều công trình nghiên cứu hiện nay đã khẳng định điều này.

Một công trình ở Ý, theo dõi trên 70.000 người đã khẳng định caffeine là “khắc tinh” của bệnh hen. Nếu uống từ 2 đến 3 ly cà phê mỗi ngày, nguy cơ bị các cơn hen tấn công giảm được 28%.

Cà phê rất có ích trong việc chế ngự các phản ứng dị ứng của những người hay bị
triệu chứng này. Vì nó có tác dụng làm giảm sự giải phóng histamin vào trong máu, vốn là nguyên nhân gây dị ứng.

4. Cà phê giúp giảm đau

Những loại thuốc giảm đau thường chứa caffeine. Bởi cà phê đẩy nhanh tác dụng của các chất làm giảm cơn đau bằng cách giúp cho chúng được hấp thụ nhanh chóng.

Một tách trà hoặc cà phê nóng có thể làm bạn khỏi đau đầu là điều mà ai cũng biết. Quả vậy, nếu những chất làm giãn mạch thường gây đau đầu thì caffeine lại làm cho mạch máu co lại. Những thuốc giảm đau chứa caffeine thường giảm được liều lượng sử dụng và như vậy có nghĩa là giảm sự phụ thuộc vào thuốc (vì thuốc là hóa chất, chẳng bao giờ nên dùng nhiều).

Tại Mỹ, một công trình nghiên cứu của các nhà khoa học ĐH Georgia cho biết rằng uống java (một loại giải khát chứa caffeine) có tác dụng làm giảm đau cho cơ bắp của các vận động viên trong những bài tập nặng tốt hơn uống aspirin.

5. Cà phê bảo vệ khỏi các bệnh về gan

Một công trình nghiên cứu năm 2005 trên 10.000 người tình nguyện do Viện Nghiên cứu Quốc gia về bệnh gan, thận và tiêu hóa đã chứng minh rằng caffeine trong cà phê và trà giảm được nguy cơ tổn thương gan do các đồ uống “nặng” và hiện tượng béo phì gây ra.

Một nghiên cứu trước đó ở Na Uy đã kết luận ba ly cà phê mỗi ngày có thể giảm tỷ lệ tử vong do xơ gan.

6. Cà phê kích thích hoạt động trí óc

Cà phê có tốt cho não không? Nhóm nghiên cứu của GS Andrew Scholey, Trung tâm Nghiên cứu Nhận thức và Khoa học nơ ron thuộc ĐH Northrumbia (Anh), khẳng định là rất tốt.

Những người tình nguyện chia thành nhóm uống cà phê hằng ngày và nhóm không hề uống cà phê. Mỗi nhóm dùng một lượng caffeine như nhau và trắc nghiệm về nhận thức. Kết quả đều tốt như nhau.

GS Scholey nói: “Kết quả của chúng tôi cho thấy rằng caffeine trong một ly cà phê làm tăng được sự tỉnh táo, minh mẫn và tập trung trong các hoạt động về trí tuệ, làm tăng được tốc độ tư duy.

Nó còn tăng được khả năng sáng tạo. Nhà văn Pháp Honoré de Balzac, tác giả bộ “Tấn trò đời” khổng lồ đã uống cà phê đặc để sáng tác thâu đêm. Ông thường bảo ông uống cả một ao cà phê không đường để làm nên tác phẩm để đời này.

7. Cà phê làm tăng sức mạnh của cơ bắp

Cà phê làm tăng sức mạnh khiến người ta có thể nhảy cao hơn, xa hơn, chạy nhanh hơn. Đó là lý do tại các Thế vận hội quốc tế có quy định giới hạn hàm lượng caffeine trong máu các vận động viên trong thi đấu.

Năm 2003 một nhóm nghiên cứu tại Viện Thể dục Thể thao Úc tại Canberra nhận thấy các vận động viên uống một chút caffeine trước khi luyện tập có thể tăng thành tích từ 3 đến 30% so với người không uống.

Các nhà nghiên cứu giải thích rằng caffeine kích thích sự đốt cháy chất béo chứ không phải chất đường trong bắp thịt để sinh năng lượng. Các nghiên cứu khác chứng minh caffeine làm giảm sự mệt mỏi.

8. Cà phê chống lại bệnh tiểu đường type II

Từ lâu người ta đã nghi ngờ có một sự liên quan nào đó giữa caffeine và đường glucoze. Một công trình nghiên cứu trên 160.000 cả nam lẫn nữ đăng trên tạp chí Annals of Internal Medicine xuất bản tại Mỹ cho rằng những ai uống nhiều caffeine (tất nhiên không lạm dụng) thường mắc ít bệnh tiểu đường type II hơn những người uống ít hoặc không uống.

Ngay trong số những người “ghiền cà phê”, ai uống cà phê đã khử caffeine có nguy cơ mắc bệnh tiểu đường type II cao hơn người uống cà phê thường. Một công trình nghiên cứu tại Nhật năm 2005 có cùng kết luận này.


Cái hại của cà phê


Sẽ không công bằng nếu chỉ nói đến cái lợi của cà phê. Nó cũng có hại chứ! Nói cho đúng, chỉ là một trong hơn 300 hợp chất thiên nhiên có trong cà phê, nhưng lại là hợp chất chính – caffeine - là đáng kể.

Caffeine là tinh thể trắng, vị đắng, có trong hạt, lá và quả của một số cây (dĩ nhiên phải kể đến cây cà phê trước tiên). Nó có thể làm người ta dùng luôn như một thói quen khó bỏ giống như một chất gây nghiện. Liều lượng cao, nó gây nhức đầu, mất ngủ, nôn mửa, run chân tay...

Dùng lâu dài, caffeine gây táo bón và phụ nữ có thai có thể sinh con nhẹ cân, thậm chí sảy thai.

Tuy cà phê không gây nghiện trầm trọng, nhưng chữa nghiện cà phê cũng khó chịu, làm người ta lo âu, trầm cảm một thời gian. Đối với một số người, thật lạ lùng, cà phê lại là chất gây ngủ. Càng uống nhiều, càng buồn ngủ.

Vậy đấy. 8 cái lợi và 1 cái hại của cà phê (mà chủ yếu là của caffeine khi dùng quá liều). Uống hay không, tùy bạn, nhưng những cái lợi quả thật là diệu kỳ. Vấn đề là nếu biết khống chế liều lượng thì chỉ có lợi.


Uống bao nhiêu cà phê là vừa đủ?


Uống cà phê, người thích uống đặc, người thích uống loãng nên khó xác định bao nhiêu là đủ. Người ta đành tính theo hoạt chất của cà phê là caffeine.

Theo các nhà khoa học, 300mg caffeine mỗi ngày là lượng hợp lý. Vả lại, tác dụng chính của cà phê cũng do caffeine mang lại. Mà không chỉ cà phê, các nước uống khác như Coca-cola, Pepsi-cola, nước tăng lực, trà, sôcôla đều có một lượng caffeine nhất định, bạn có thể dùng để bổ sung caffeine theo khẩu vị.

Chẳng hạn:

- Một ly cà phê phin (cũng tương đương một cốc cà phê đá) – 100-120mg caffeine.

- Một lon nước tăng lực - 80mg caffeine.

- Một gói cà phê tan – 60-80mg caffeine.

- Một cốc nước trà xanh – 30-60mg caffeine.

- Một viên thuốc giảm đau – 35-60mg caffeine.

- Một thanh sôcôla-sữa (50g) - 15mg caffeine.

- Một thanh sôcôla nguyên chất (50g) – 40mg caffeine.

- Một lon Coca-cola - 40mg caffeine.
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

Cho đệ tử cafe góp tí nhé

cafeda.jpg


01-Cafe_vietnamien-small.jpg


cafe.jpg
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

cuối tuần tản mạn cho các chữ còn lại nhé
O.
Coffee đậm đà & ngọt ngào như G7 chính là k-i-s-s, muôn đời vẫn thế...Nhưng chỉ hơi nhiều nước một chút thôi, thế là thành loãng đi.
Nếu vẫn dùng thì cũng chỉ là máy móc theo thói quen, hay đơn giản có những lúc vị giác nhạt nhòa lên tiếng phải được xua tan đi và không gì khác, chỉ có thể bằng một thứ gì cho ngọt miệng, dù biết hương vị của nó sẽ qua nhanh chốc lát;
F.
Coffee phin có vẻ hơi cầu kỳ nhưng được khẳng định là tuyệt vời như một cái thơm nhẹ vào má, B-i-s--u, hay cũng có thể là một lời thầm thì bên tai;
F.
Coffee đen - đắng - khen khét ở nhà là một cái nắm tay chặt, chân thành và ấm áp. Ở đó, không gì có thể giấu được, vì thực ra ta không muốn giấu gì cả;
E.
Nâu nâu, nhàn nhạt đăng đắng – Coffee trong như nước nước vối - ở công ty nhẹ êm như một nụ cười vô tư nở cùng lời chào bắt đầu một ngày mới hoặc là cùng dăm phút nghỉ giải lao trước khi hoàn thành nốt nhiệm vụ của 8 h vàng ngọc;
(Up to your MUST)
E.
Thực vậy, phải nếm rồi mới biết, phải tưởng tượng bằng những nguyên liệu thu thập từ thực tế mới cảm nhận được hương vị đích thực của nó...
(Why it is your MUST)
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

dalat1941.jpg
MỘT GÓC ĐÀ LẠT XƯA​

ĐÀ LẠT, CÀ PHÊ HOÀI NIỆM
2082710574.jpg

Những quán cà phê Đà Lạt là một nét văn hóa riêng của thành phố này. Đây cũng là nơi giúp người ta lưu giữ ký ức của tâm hồn.

Chiều nay tôi lại về Đà Lạt và chọn một góc khiêm nhường trong quán cà phê Tùng để ngắm phố mưa qua. Tùng nổi tiếng bởi địa chỉ này xuất hiện trong hầu hết sách hướng dẫn của các hãng lữ hành và còn bởi nó tồn tại trong một không gian đã đi qua thời gian. Quán cà phê nhỏ không mấy nổi bật ấy từ lâu đã trở thành một góc hồi niệm quá vãng và hơn nữa, là chốn tưởng niệm cho những kẻ luôn mang quá khứ vào đời sống hiện tại. Thật lâu rồi tôi mới có lại cái cảm giác thư thái như thế. Được ngồi lặng lẽ giữa những ẩm khách lặng lẽ. Nhạc, vẫn những giai điệu của người nghệ sĩ rong rêu ấy, thong thả những thanh âm cầu hồn theo tiếng tí tách. Cà phê kết tinh qua phin. Những tà áo dài lướt qua cửa kính như những cánh lay-ơn run rẩy trong màn mưa thoang thoảng leo dốc…


Thời gian ngai ngái ủ vàng trên những mép viền khung cửa, những ranh gỗ của bàn và ghế. Thời gian lê bước chân chậm chạp đi qua và đọng mờ những vết bụi của mình lên những bức tranh tường mà chủ nhân đã tôn trọng lưu giữ như những dấu ấn không dễ xoá nhòa. Tôi có cảm giác như những người quanh mình đều mang một tâm sự hay ít ra là hoài niệm về một miền ký ức đã xa. Họ run rẩy đón nhận và sợ chạm vào thực tại sẽ xoá mất cái cảm giác như là chút vốn quý hiếm hoi trong phút cuối ngày. Trong một góc khuất, đôi ghế nan tre còn đó, thời gian đánh bóng lên từng vân tre của ngày xưa một màu vàng như nhũ. Ngày xưa chưa thật đã xưa, người hát rong đi qua cuộc đời nhạc sĩ họ Trịnh và nữ tri âm của mình đã có những buổi chiều lãng đãng khói sương nơi đây trên đường dài du ca và luân lạc. Trong không gian thoắt ẩn thoắt hiện, nửa thực nửa hư đâu đây là những di âm của cung la thứ mở đầu cho những bản tình ca đồng hành với thời gian. Giờ đây, nàng đã cách hơn nửa vòng trái đất, chàng còn xa hơn, nhưng đôi ghế nan tre lên bóng kia như nấn ná đợi chờ một hội ngộ tương phùng trong tưởng tượng. Không biết người ra đi có còn hồi niệm? Còn tôi và những ẩm khách chiều nay dường như đang hoài niệm về họ trong dư âm của những giai điệu với xúc cảm tốt lành…

Người ta nói, cà phê không phải là thú thanh thản như trà, càng không mạnh mẽ, bạo liệt như rượu. Người thưởng thức nhẹ nhàng cho rằng cà phê là gạch nối giữa niềm vui và nỗi buồn. Với ai đang muộn phiền, cà phê càng day dứt như một bản nhạc có nhiều dấu lặng. Còn những kẻ môn đồ của giáo phái cà phê thì cho nó là người đàn bà mang bùa ngải trong mình…

Từng có một quán cà phê bên hồ Xuân Hương mang cái tên nhẹ bồng bềnh bằng tiếng Pháp: Danube Bleu. Dòng sông xanh ấy gắn bó với tôi và bạn bè từ những ngày đầu đặt chân lên xứ sương mù. Có một đêm như mọi đêm, bản sonate "Ánh trăng” của Beethoven lung linh và thánh thiện đến thế. Những ánh đèn đường ngả bóng xuống mặt hồ như chùm ly pha lê sóng sánh rực rỡ. Chúng tôi vỡ oà cảm xúc và liên tưởng đến cái bi kịch thần thánh trong bức tranh “Bữa tiệc ly” của danh họa Leonar De Vinci. Đó là đêm cuối cùng, ngày mai bạn tôi rời thành phố cao nguyên đi xa. Đèn trong quán tắt dần. Bữa tiệc với những vũ điệu ánh sáng trên hồ cũng nhạt. Bản sonate chỉ còn du dương những thanh âm cuối cùng, nấn ná luyến lưu cho một cuộc chia tay chưa hẹn ngày tái ngộ. Và nhiều đêm như thế, tôi và người đã ở trọ trong tâm hồn nhau. Cùng “dòng sông xanh” ngửa mặt trông đồi Cù sẫm bóng và lan man những điều gì không còn nhớ nữa. Gặp lại nhau, người hỏi, tôi ngậm ngùi: “Danube Bleu đóng cửa lâu rồi”. Lại có thêm xúc cảm “khắc dấu tìm gươm”. Cà phê đâu còn là cà phê!…Tâm hồn đã quyện vào nhau trong những giọt tí ta tí tách thõng như sương ấy. Không gian ấy ta luôn lưu giữ và gợi lại những thổn thức hoài niệm về một thời đã qua.

Ở những đô thị khác, muốn có một không gian uyển chuyển tự nhiên như Đà Lạt thật khó. Người dịu tính coi đây như nơi trú chân lý tưởng. Khách giang hồ coi đây là chốn thỏa chí tang bồng. Trong cái se lạnh của heo may cao nguyên, lượn theo những con đường lúc ẩn lúc hiện, những quán cà phê giữa lưng chừng dốc như những quán Ba Cá Bống trong cổ tích về cậu bé Buratino ở đất nước Tí Hon. Nào Bích Đào, Dương Cầm, Nam Giao, Nghệ Sĩ…; nào Guitare, Valentine, Memory…; nào 57, 60, 72, 81…

May mắn thay, chỉ với một cà phê Lâm (Hà Nội) đã tạo không gian cảm xúc cho sự ra đời những tuyệt phẩm văn chương của Nguyễn Tuân, Nguyễn Bính; những bản tình ca đi cùng năm tháng của Đặng Thế Phong, Hoàng Quý, Đoàn Chuẩn, Văn Cao; những họa phẩm lưu mãi với thời gian của Tô Ngọc Vân, Bùi Xuân Phái hay Nguyễn Phan Chánh…

Kẻ tục lụy vạn sinh là tôi chưa phải là người sành thứ thức uống đầy thi vị này, cũng không dám lạm ngôn về những thú tao nhã tạo nên hưng phấn sáng tạo của các bậc tao nhân mặc khách. Chỉ biết rằng, chiều nay trong góc quán khiêm nhường ngắm phố mưa qua chợt nao lòng về những ngày quá vãng, những ngày không trở lại thêm một lần nào nữa trong đời…

Uông Thái Biểu (ST)
 
Sửa lần cuối:
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

Hâm nóng lại cà phê sẽ gây vị đắng
Hãy để những chuyện quá khứ thuộc về quá khứ
Bắt đầu bằng những hạt cà phê tươi mới
Hãy rút kinh nghiệm từ những lỗi lầm chứ đừng lặp lại
Dùng đúng cách máy pha cà phê
Thực hiện những gì bạn có thể & Chấp nhận những gì bạn không thể
Dùng hạt cà phê chất lượng cao và nước tinh khiết
Hãy ca ngợi bản thể duy nhất của bạn trong vũ trụ này
Giữ đúng tỷ lệ
Bạn cần học cách thách thức với những suy nghĩ vô lý
Nước sôi sẽ huỷ hoại hương vị
Biết kiểm soát mức độ căng thẳng trong cuộc sống
Uống cà phê khi còn nóng
Hãy sống trong hiện tại
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

Cho đệ tử cafe góp tí nhé

cafeda.jpg


01-Cafe_vietnamien-small.jpg


cafe.jpg

Hức, đây là sữa cafe, ko phải cafe sữa nữa.
Trước đây, em toàn uống cafe sữa, nhưng bây giờ chuyển sang đen, thấy nó có vị riêng, và thú vị hơn là uống cafe sữa. Chỉ có điều, em chưa bao giờ uống được loại nhiều sữa thế này:D
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

Hức, đây là sữa cafe, ko phải cafe sữa nữa.
Trước đây, em toàn uống cafe sữa, nhưng bây giờ chuyển sang đen, thấy nó có vị riêng, và thú vị hơn là uống cafe sữa. Chỉ có điều, em chưa bao giờ uống được loại nhiều sữa thế này:D

Tớ thì khác!!! Cafe đen hay Cafe sữa đều có vị riêng của nó - tớ thích cafe có một chút sữa để giữ nguyên được "vị đắng của thăng trầm" nhưng vẫn "ngọt ngào như vòng tay âu yếm của mẹ". Uống cafe phải ngồi lâu một chút để thưởng thức mới cảm nhận được "thơm ngon đến giọt cuối cùng" ... ôi thèm cafe quá ... ai cafe ko !!!!!!!!!!!!! :hysterical:
 
Ðề: ai thích cafe? tản mạn 1 chút bên ly cafe nào!

Em thích uống cafe đen. Thường nếu là cafe trung nguyên thì em uống số 4. Chưa bao giờ muốn uống cafe sữa. Mà cũng ứ uống đến giọt cuối cùng. Ngồi 1 tiếng uống 2/3 ly rồi đứng lên. Bác nào ở HN có sở thích giống em hôm nào mình ọp cái nha.
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top