E đã chia tay a đc 150 ngày tròn, nó là khoảng time k ngắn k dài, nhưng sao e vẫn không fai mờ đc hình bóng anh
e đã có gắng để nỗi nhớ về a fai mờ dần đi, nhưng mỗi khi e buồn, mỗi khi e ốm , hay nhìn thấy b bè đi cùng ny họ, e lại thấy nhớ a.
Nhớ đến cái cảm jác đc ở bên anh, đc a chăm sóc, nhớ những dòng tn chúc ngủ ngon của a.nhớ những lần cãi bướng bị ăn mắng yêu, e nhớ tât cả, không hề fai mờ 1 cái j, chỉ yêu a 1 tháng thời jan quá ít ỏi, sao e lại yeu a nhiều đến thế.
e nhớ nụ hôn đầu trao cho a, lúc ấy e ngượng ngùng làm mặt dỗi với a và nói với a rằng " a đã lấy đi nụ hôn đầu của e " và a nhẹ nhàng nói, hãy để a là ng quan tâm chăm sóc e từ bây jờ nhé.
A có biết là 1 ng con gái khi nghe người mình yêu nói những điều ấy hp ntn không?
Tất cả những lời nói mà a đã nói với e trong 1th ấy, e k hề quên , e nhớ những hôm 1 đi làm về trời nắng cũng như trời mưa mà vẫn đòi đón e về chỗ a ăn kơm, k cho e ăn kơm quán,hay ăn bánh mỳ...
Nhưng rồi sau những ngày đi chơi tết vui vẻ a lại nói rằng mối tình đầu vẫn jữ vị trí quan trọng trong lòng a, rồi a fải có trác nhiệm với nó...thì ra tất cả e chỉ là 1 con rối lấp đi chỗ trống của a, làm ng thế chân cho chị ấy...
Vậy mà a vẫn có thể nói rằng yêu e, rồi chia tay sau 2th a gọi điện và nói nhớ e, e đã quá đau khổ khi biết mình chỉ là ng thế chân cho c ấy, đã vơi đi 1 chút nỗi đau ấy, thì a lại nhẫn tâm làm cho nó rỉ máu thêm lần nữa.và lại 1 lần nữa tự lừa dối bản thân rằng a nói y e là thật, nhưng rồi time cũng làm cho 1 con bé ngu ngốc như e hiểu ra rằng e đã quá điên dồ khi cố tin nó là thật
Tại sao a lại nhân tâm đến thế a coi tc của e là j chứ, a nhân tam dẫm đạp lên tc của e, a coi e như 1 con ngốc . nhưng đúng e ngỗ thật, khi biết a là con ng như vậy mà vẫn nhớ về a, vẫn jữ mãi nhữg kỉ niệm trong lòng
Tại sao? tại sao? e lại ngu ngốc đến thế, e phải làm gì để không còn nhớ đến a, phải làm j để không nghĩ về a mỗi khi e ở 1 m
e đã có gắng để nỗi nhớ về a fai mờ dần đi, nhưng mỗi khi e buồn, mỗi khi e ốm , hay nhìn thấy b bè đi cùng ny họ, e lại thấy nhớ a.
Nhớ đến cái cảm jác đc ở bên anh, đc a chăm sóc, nhớ những dòng tn chúc ngủ ngon của a.nhớ những lần cãi bướng bị ăn mắng yêu, e nhớ tât cả, không hề fai mờ 1 cái j, chỉ yêu a 1 tháng thời jan quá ít ỏi, sao e lại yeu a nhiều đến thế.
e nhớ nụ hôn đầu trao cho a, lúc ấy e ngượng ngùng làm mặt dỗi với a và nói với a rằng " a đã lấy đi nụ hôn đầu của e " và a nhẹ nhàng nói, hãy để a là ng quan tâm chăm sóc e từ bây jờ nhé.
A có biết là 1 ng con gái khi nghe người mình yêu nói những điều ấy hp ntn không?
Tất cả những lời nói mà a đã nói với e trong 1th ấy, e k hề quên , e nhớ những hôm 1 đi làm về trời nắng cũng như trời mưa mà vẫn đòi đón e về chỗ a ăn kơm, k cho e ăn kơm quán,hay ăn bánh mỳ...
Nhưng rồi sau những ngày đi chơi tết vui vẻ a lại nói rằng mối tình đầu vẫn jữ vị trí quan trọng trong lòng a, rồi a fải có trác nhiệm với nó...thì ra tất cả e chỉ là 1 con rối lấp đi chỗ trống của a, làm ng thế chân cho chị ấy...
Vậy mà a vẫn có thể nói rằng yêu e, rồi chia tay sau 2th a gọi điện và nói nhớ e, e đã quá đau khổ khi biết mình chỉ là ng thế chân cho c ấy, đã vơi đi 1 chút nỗi đau ấy, thì a lại nhẫn tâm làm cho nó rỉ máu thêm lần nữa.và lại 1 lần nữa tự lừa dối bản thân rằng a nói y e là thật, nhưng rồi time cũng làm cho 1 con bé ngu ngốc như e hiểu ra rằng e đã quá điên dồ khi cố tin nó là thật
Tại sao a lại nhân tâm đến thế a coi tc của e là j chứ, a nhân tam dẫm đạp lên tc của e, a coi e như 1 con ngốc . nhưng đúng e ngỗ thật, khi biết a là con ng như vậy mà vẫn nhớ về a, vẫn jữ mãi nhữg kỉ niệm trong lòng
Tại sao? tại sao? e lại ngu ngốc đến thế, e phải làm gì để không còn nhớ đến a, phải làm j để không nghĩ về a mỗi khi e ở 1 m