Vậy là đã có một con đường khác hay một lời giải khác cho chuyện chúng ta.
A đã nhập ngũ ngày 8/9/15
E sẽ nhớ mãi ngày này.
Sáng hôm trước khi a đi, a đưa e ra bắt xe lên HN, e khóc.
Hôm sau a đi, e cũng khóc.
Hôm sau nữa e lại khóc.
Rồi 18 tháng em sẽ khóc biết bao ngày nữa đây.
Thương a nhiều lắm, nhớ a nhiều lắm.
A ko tốt, a có thể trăng hoa, đa tình. Nhưng với em, a vẫn ở vị trí quan trọng trong tim.
E cứ nghĩ đến việc a vào đó, ko được ra thế giới bên ngoài, đêm a nằm ngủ a buồn, a nhớ người a y, a có khóc ko.
A nhớ cô ấy, còn e nhớ a.
Chúng ta cứ chơi trò đuổi bắt, e mệt mà sao tay e ko chịu buông.
Ngày a đi, sáng hôm ấy, e ko ngủ được, Hà Nội mưa như trút nước, sấm sét đánh như nổ mìn. Tất cả đều buồn, từ cảnh cho đến người.
Bố a kể là nhà a có 5 người đi tiễn, a ko dám nhìn ai vì sợ sẽ khóc. Hàng nghìn người tiễn con lên đường, e ước j sẽ có mặt ở đó nhìn a đi.
E ước thời gian quay trở lại, e sẽ ngăn cản a đến cùng, e sẽ chọn cách e ra đi, chứ ko phải a. Nếu có đau khổ, mình em chịu, chứ e k muốn để người e yêu phải buồn phải khổ. Hoặc là thời gian quay về mốc e sắp đi làm ở cty mình, e sẽ ko làm ở đây nữa, để ko gặp a, và yêu a. E là cô gái như vậy đấy, độc nhất trên thế gian này, yêu a và chấp nhận ở bên a mà ko cần lời đáp.
Khoảng thời gian 2 năm rưỡi, chúng ta ở cạnh nhau, có rất nhiều điều với em, nó là những kỉ niệm vô giá a à.
Hôm e và chị gái cùng a rể của a về tiễn a ngày chủ nhật, họ hàng a đến đông lắm, cô gái ấy cũng đến, e cho là cô ấy cũng thật lòng, vì ở tận Thái Bình mà lên Hà Nội, rồi lại nhảy xe về Bắc Giang, cô ấy cũng y a thật lòng chăng a, nếu vậy lại làm e đau rồi.
Cô ấy và a biểu hiện tình cảm ngay trước mặt e, đau lòng lắm, e cố gắng quay sang chỗ khác để ko nhìn thấy những điều đó. Cô ấy và e cùng làm việc và dọn dẹp, rửa bát (e làm nhiều hơn, vì e như người nhà rùi, e về nhà a suốt cùng chị a mà, nên cái j e cũng động vào giúp, mẹ a và chị gái a thì nói khổ thân con bé, về chơi chỉ có ngồi rửa bát, mà hình như ông trời thấy em khéo tay rửa bát hay sao í, rửa mấy rổ bát rùi lại cho gà ỉa vào, để em lại được dịp ngồi rửa bát lượt đi rùi lượt về, haha, buồn cười quá. Cô ấy hỏi chuyện e (e ko muốn tiếp chuyện, nhưng vì lịch sự vẫn trả lời).
Mọi người, bạn bè a, đều hỏi ai mới là nàng dâu, a trả lời mà lòng e đau như cắt. Sao với cô ấy thì a dạ vâng, còn với e thì tùy, ok, ... cộc lốc cụt ngủn. Với cô ấy thì a dành những cái ôm ấm áp, với e thì a đá mông e, cta cứ chí chóe như chó với mèo như trẻ con. Nhiều lúc em suy nghĩ màu hồng lắm, rằng thì là mà cta hợp nhau hơn chứ nhỉ, vì yêu nhau thì phải trẻ con như vậy, nhưng đứa bạn e cũng có nói, nếu hai đứa trẻ con cùng lấy nhau về thì ko ổn, ồ, hóa ra ty là phải dịu dàng như a và cô ấy ạ, e lại đau thêm lần nữa.
Máy nghe nhạc e mua cho a, mà mãi đến tối chủ nhật e mới dám đưa, e nói a cop nhạc vào trong đơn vị nghe đỡ buồn, e còn điên rồ vị tha đến mức có suy nghĩ, sẽ mua một quyển album, in hình của cô ấy, để đưa cho a, a ngắm mỗi ngày cho đỡ nhớ, trên đời này chỉ có e là điên thôi nhỉ.
A à, e sẽ vẫn đi thăm a thường xuyên, vì e sợ a buồn, a ở trong đó tủi thân, ko được tiếp xúc với thế giới bên ngoài. E chỉ đi với tư cách là bạn a thôi, đc ko.
Cô ấy, cái cô ng y hiện tại mà a y, chưa lo, bố mẹ a và chị gái a chưa sốt ruột, mà sao e cứ vội vàng thế nhỉ.
E đã chứng kiến bao nhiêu người con gái đi qua đời a, tuổi thọ của những mối tình ấy, dài thì nửa năm, ngắn thì 1 tuần, 1 tháng, đau khổ có, nước mắt có, cãi nhau có, e vẫn ở bên cạnh a. A giống như lời bài hát, a chỉ đến bên e lúc buồn, còn những ngày vui a về nơi đâu.
E lên fb đọc những dòng a và cô ấy viết cho nhau mà đau lòng lắm, cô ấy nói sẽ đợi a về, còn a thì nói a sẽ trở về. Ko ai quan tâm có một ng con gái khác cũng có thể hi sinh rất nhiều âm thầm, lặng lẽ.
Tuti à, e thương a nhiều lắm, e ko thể như những ng con gái khác, họ cũng như a, coi ty như trò chơi, y chóng vánh chia tay dễ dàng.
Với e, dành tình cảm cho ai, thì mãi mãi về sau vẫn như vậy.
Các chị đều nói e hâm, e ngốc, chả dại j ko yêu lấy bản thân mình.
E là như vậy đấy, e có nói e điên, nhưng cũng chỉ điên vì 1 ng duy nhất là a thôi.
Trước khi đưa e ra bắt xe len HN, a nói đừng y a nữa, ở nhà ngoan nhé, lấy chồng đi thôi, a nói mà lòng e đau quặn thắt. E có thể y ai được đây, khi a đã in sâu trong tim rồi.
Tuti à, e sẽ hết y a khi nào có thể, khi nào thì e cũng ko bít nữa, a hãy cố gắng và mạnh mẽ lên a nhé.
Nếu tất cả thế gian này quay lưng với a, vẫn còn có e ko bao giờ bỏ rơi a, e vẫn ở yên một chỗ đợi a, mãi mãi.