Gửi ngốc!

hlphươnganh

Member
Hội viên mới
Ngốc à!
Đọc cái bài này, em cảm thấy nó có gì đó giống chúng ta. Em và anh. Cả hai đều là người đến sau của nhau.
Em đọc, và tự hỏi mình có thể như thế? Có thể "ở đây và chờ đợi" anh không?
Em biết trong em vẫn có những khoảng chỉ dành riêng cho anh. Trong em vẫn có những nỗi nhớ chỉ dành riêng cho anh. Nhưng những xúac cảm dữ dội thời ấy hình như đang trôi qua.
Và em đang bình thản.
Em tập cho mình thói quen ko cuống cuồng khi nhìn thấy anh. Và em tập cho mình thói quen ko giận dữ khi anh nói về chị ấy! Ko biết anh cảm thấy thế nào nhưng dường như càng ngày em càng thấy mình chán nhạt! ... Em dần xa anh

Em ko thực là mình.
Vì chẳng muốn làm tổn thương anh, ko muốn làm tổn thương quá khứ anh lúc nào cũng nâng niu...
Em đã từng nói với anh rằng: hãy đợi đến lúc anh về, và em phải đối diện với anh để giải quyết mọi thứ. Anh nhớ không?
Vì chỉ khi ấy, em mới xác định mình cần gì? Mới biết rằng trong anh em là gì, mới có thể khẳng định hay ko cái câu "em vẫn ở đây và chờ đợi!"
Bởi em biết mình ko thể bỏ mất anh một cách vô lý... dù bằng cách nào đi nữa...

chẳng trách tình yêu thường hay dang dở
bởi người đời chẳng biết đợi chờ nhau.........

thời gian vô tình phạm nhiều tội nhất!!!
 
Ðề: Gửi ngốc!

Ngốc à,

Thật là oan ức cho em khi người ngoài họ nhìn vào chuyện tình 2 chúng ta họ bảo rằng em điêu khi nói yêu anh chứ em chẳng yêu ai ngoài bản thân đâu. Mà xét cho cùng có lẽ họ đúng đấy anh à. Có lẽ em chẳng yêu anh như anh đã từng ảo tưởng về một tình yêu nồng ấm và đầy lãng mạn bên em đâu anh àh.

Dù biết rằng tình yêu bản thân nó không có tội gì cả nhưng anh, chính anh mới là người có tội, em ghét anh, ghét anh đã có người ta bên cạnh rồi mà còn đèo bồng, vì thế em ghét anh ngay từ cái nhìn đầu tiên (em bị hố hàng mà!) nên em cố gắng nhắm mắt nhắm mũi để kua anh, để yêu lấy yêu để anh, để giờ đây, giây phút này đây ngồi nhìn lại... em thấy mình đã làm... đúng. Vì sao?

Anh nhớ lại đi... Vì giả bộ yêu anh mà em đã được anh yêu lại và trong thời gian vừa qua đó, em tha hồ mà làm tình làm tội anh hết lần này đến lần khác cho hả hê cả con người. Thật ra em chẳng vui sướng gì khi hành động như thế đối với anh cả, nhưng anh biết rồi đấy, khi ta ghét ai thì ta nên cho người ấy chết dần chết mòn trong đau đớn tột cùng thì mới hả dạ anh nhờ. Làm sao em có thể chịu đựng được những cảnh tượng khi anh bên người ấy như anh đã từng bên em... bao nhiêu đấy cũng đã đủ làm em đớn đau rồi chứ nói chi khi em đã thật sự chấp nhận và yêu anh một cách thật lòng.

Chính vì cái sự đau đớn trong suy nghĩ đấy mà em đã dấy lên trong lòng một suy nghĩ khác là... là phải làm cho anh thân tàn ma dại như hôm nay đây này. Nhưng xui cho em là... dạo này kua trai toàn thất bại thôi anh ạh, kua trai trai không bỏ đi thì bỏ chạy mất dép làm tối nào em cũng phải lụm mang về gối đầu giường làm kỷ niệm để đến giờ em không biết rằng em đang ngủ trên giường hay kệ đựng dép nữa anh àh. Anh thấy em có đáng thương không? Có phải không anh? Bởi thế, giờ phút này, em ngu gì mà bỏ anh? Người ta bảo có còn hơn không, nên em cố nuốt nước... bọt vào trong mà ngồi viết gửi anh đôi dòng thì thầm bên... đống dép bốc mùi... đấy Ngốc à.

Con người vô tình gây nhiều rắc rối cho mình nhất!!!

(Post by hlphươnganh)
 
Ðề: Gửi ngốc!

:hmm: Hai người này ngốc thật rồi. Giờ này còn spam :cuoiranuocmat:

Ngốc của anh ơi trong tim anh mãi yêu em chẳng thay đổi .
Anh mong em đừng buồn và đừng giận anh có những lúc anh mải chơi với bạn mà lỡ hẹn với ngốc nhưng trong lòng anh cũng rất áy náy ko biết làm sao.
Anh vẫn luôn nhớ những gì đã nói và đã hứa với ngốc.
Anh sẽ ko quên đâu mãi mãi ko bao giờ quên
Yêu ngốc nhiều lắm
Hãy vui lên ngốc của anh vui lên em nhé tình yêu của tôi
 
Ðề: Gửi ngốc!

Ngốc à,

Thật là oan ức cho em khi người ngoài họ nhìn vào chuyện tình 2 chúng ta họ bảo rằng em điêu khi nói yêu anh chứ em chẳng yêu ai ngoài bản thân đâu. Mà xét cho cùng có lẽ họ đúng đấy anh à. Có lẽ em chẳng yêu anh như anh đã từng ảo tưởng về một tình yêu nồng ấm và đầy lãng mạn bên em đâu anh àh.

Dù biết rằng tình yêu bản thân nó không có tội gì cả nhưng anh, chính anh mới là người có tội, em ghét anh, ghét anh đã có người ta bên cạnh rồi mà còn đèo bồng, vì thế em ghét anh ngay từ cái nhìn đầu tiên (em bị hố hàng mà!) nên em cố gắng nhắm mắt nhắm mũi để kua anh, để yêu lấy yêu để anh, để giờ đây, giây phút này đây ngồi nhìn lại... em thấy mình đã làm... đúng. Vì sao?

Anh nhớ lại đi... Vì giả bộ yêu anh mà em đã được anh yêu lại và trong thời gian vừa qua đó, em tha hồ mà làm tình làm tội anh hết lần này đến lần khác cho hả hê cả con người. Thật ra em chẳng vui sướng gì khi hành động như thế đối với anh cả, nhưng anh biết rồi đấy, khi ta ghét ai thì ta nên cho người ấy chết dần chết mòn trong đau đớn tột cùng thì mới hả dạ anh nhờ. Làm sao em có thể chịu đựng được những cảnh tượng khi anh bên người ấy như anh đã từng bên em... bao nhiêu đấy cũng đã đủ làm em đớn đau rồi chứ nói chi khi em đã thật sự chấp nhận và yêu anh một cách thật lòng.

Chính vì cái sự đau đớn trong suy nghĩ đấy mà em đã dấy lên trong lòng một suy nghĩ khác là... là phải làm cho anh thân tàn ma dại như hôm nay đây này. Nhưng xui cho em là... dạo này kua trai toàn thất bại thôi anh ạh, kua trai trai không bỏ đi thì bỏ chạy mất dép làm tối nào em cũng phải lụm mang về gối đầu giường làm kỷ niệm để đến giờ em không biết rằng em đang ngủ trên giường hay kệ đựng dép nữa anh àh. Anh thấy em có đáng thương không? Có phải không anh? Bởi thế, giờ phút này, em ngu gì mà bỏ anh? Người ta bảo có còn hơn không, nên em cố nuốt nước... bọt vào trong mà ngồi viết gửi anh đôi dòng thì thầm bên... đống dép bốc mùi... đấy Ngốc à.

Con người vô tình gây nhiều rắc rối cho mình nhất!!!

(Post by hlphươnganh)

há há, đúng là không uổng công bái phục sư phụ...đọc tưởng sư phụ dùng code, ai dè...sư phụ quá hay...(dưng mà hại chít con òi:smilielol5:)
 
Ðề: Gửi ngốc!

Ngốc à!
Đọc cái bài này, em cảm thấy nó có gì đó giống chúng ta. Em và anh. Cả hai đều là người đến sau của nhau.
Em đọc, và tự hỏi mình có thể như thế? Có thể "ở đây và chờ đợi" anh không?
Em biết trong em vẫn có những khoảng chỉ dành riêng cho anh. Trong em vẫn có những nỗi nhớ chỉ dành riêng cho anh. Nhưng những xúac cảm dữ dội thời ấy hình như đang trôi qua.
Và em đang bình thản.
Em tập cho mình thói quen ko cuống cuồng khi nhìn thấy anh. Và em tập cho mình thói quen ko giận dữ khi anh nói về chị ấy! Ko biết anh cảm thấy thế nào nhưng dường như càng ngày em càng thấy mình chán nhạt! ... Em dần xa anh

Em ko thực là mình.
Vì chẳng muốn làm tổn thương anh, ko muốn làm tổn thương quá khứ anh lúc nào cũng nâng niu...
Em đã từng nói với anh rằng: hãy đợi đến lúc anh về, và em phải đối diện với anh để giải quyết mọi thứ. Anh nhớ không?
Vì chỉ khi ấy, em mới xác định mình cần gì? Mới biết rằng trong anh em là gì, mới có thể khẳng định hay ko cái câu "em vẫn ở đây và chờ đợi!"
Bởi em biết mình ko thể bỏ mất anh một cách vô lý... dù bằng cách nào đi nữa...

chẳng trách tình yêu thường hay dang dở
bởi người đời chẳng biết đợi chờ nhau.........

thời gian vô tình phạm nhiều tội nhất!!!
:banginvg1: :dapghe::banghead: dám :banghead: nói :banghead: anh :banghead: ngốc :banghead: hả :banginvg1:
 
Ðề: Gửi ngốc!

Túm lại, 2 anh em nhà này thật NGỐC mới không biết mình....ngốc:cuoiranuocmat:
 
Ðề: Gửi ngốc!

Ngốc yêu,

Hãy cho phép em gọi anh là Ngốc yêu anh nhé! Em xin đấy! Em đã xin rồi mà anh không cho thì anh biết hậu quả sẽ như thế nào rồi đấy nhỉ?! Xin lỗi... em hơi bức xúc một tí cho nó bức nút ra...

Ngốc ơi! Em biết, giờ phút này đây, em không còn có anh bên cạnh nữa, em không còn được anh yêu nữa, trong tim anh em đã không còn một chút gram tình yêu nào dành cho em nữa, đã từ lâu trong anh không còn bóng hình em trong trái tim bầm dập và tan nát của anh nữa mà thay vào đó là hình bóng của một cô gái tươi trẻ và nhí nhảnh hơn con chó cảnh. Em biết! Dù rất đau lòng nhưng với em, anh lúc nào cũng là Ngốc yêu của em hết. Bởi em tin anh, em tin rằng bên em anh không có người phụ nữ nào khác ngoài em. Bên em, anh không bao giờ có giây phúc nào nghĩ đến người con gái khác. Đó là những lời anh đã nói khi em hỏi đến... và điều đó đã làm em vui sướng đến tận cùng dù biết rằng khi bên người ấy anh cũng đã nói và hành động như thế... Anh đúng là người tình tuyệt vời thật!

Ngốc yêu, anh có biết em nhớ anh cồn cào như con cào cào nhớ con châu chấu không anh? Em còn nhớ những lời ngày xưa anh nói với em, anh bảo anh yêu em như bò yêu cỏ, như thỏ yêu rừng, như rừng yêu thú dữ,... thế mà nay anh lại nỡ lòng nào khốn nạn đến độ để em phải ra đứng đường vẫy tay mời chào khách thế này hả anh? Chiều nào em cũng bắt đầu chuẩn bị mới thứ đâu vào đó cho công cuộc mồi chài và bắt mối lẫn giăng bẫy những con nhạn lượng lờ qua không? Anh biết em thuốc chúng bằng gì không?

Mà cũng thật lạ anh à, vì xưa nay em có biết buôn bán cái vốn tự có này đâu, một thời kua trai, một thời yêu anh, để giờ đây em đã tích cóp, lụm lặt và dành giụm cho mình được một số vốn tự có kha khá để mỗi chiều chiều, mỗi đêm đêm em ra đường với tiếng lả lơi "mua không anh? mua không anh? hàng em là hàng đẹp đẹp lắm. Bảo đảm với ông anh đây là hàng độc đấy!" Với những câu nói mời chào lả lơi như thế anh có biết em đã kiếm được bộn tiền không? hi hi nói nghe dễ ăn thế thôi chứ em đã phải rất vất vả chiều khách lắm mới kiếm dăm ba đồng sống qua ngày đoạn tháng với hàng đống dép giày bỏ của chạy lấy người của các anh đấy. Thú vị anh nhỉ?! Cũng nhờ có anh đấy anh ạ!

Yêu anh nhiều ngốc ơi!


(Post by hlphươnganh)
 
Ðề: Gửi ngốc!

2 ta cùng ngốc!
"giờ gặp lại anh mới nói rằng anh đúng là ngốc như em đã từng gọi!anh ngốc nên nghĩ rằng chia tay sẽ tốt cho em.em ngốc vì ngày ấy đã không níu giữ bước chân anh.để rồi ta đã mất nhau!!!!"
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top