Vội....

Ðề: Vội....

Vội gặp ...
Vội yêu ...
Vội cho...
Vội nhận...
Vội chia tay....
Em vội..
Anh vội...
Vội...
Có vội không????

Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.
Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất
Của yến anh này đây khúc tình si
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi
Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần
Tôi sung sướng. Nhưng
vội vàng một nửa
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt.
Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?
Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chuếnh choáng mùi hương, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!


Vội gặp, vội yêu, vội cho, vội nhận, em vội, anh vội?? Có vội không???? - chắc chắn là ....vội
-----------------------------------------------------------------------------------------
Thơ chiều nay viết vội
Gió đưa đi nơi nào
Xanh một bờ lá cỏ
Mưa xuống đường lao xao.

Như là trên núi cao
Như là trong biển rộng
Thơ dệt thành con sóng
Lặng lẽ hôn đôi bờ.

Em tìm hạt mưa sa
Rơi trên vùng trăng ướt
Vì sao nào phía trước
Đêm nay về đơn côi.

CAO VĨ NHÁNH (bút nhóm Rơm Vàng - Phú Yên)
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Vội....

Có lẽ em quên
Bất chợt em có cảm giác mình đang bị tổn thương, ngày đó, giá như ngày đó em sáng suốt sớm nhận ra rằng, em chỉ là một cơ n gió thoảng qua. Anh không thể nào quên được người ấy, dù em có làm cách nào, dù em có cố gắng bằng mọi cách. Nhưng em chợt nhận ra rằng, những gì không thuộc về mình, thì sớm muộn gì cũng sẽ vụt mất.

Anh đến với em cũng tình cờ, như một vì sao xuất hiện giữa một bầu trời rộng lớn, không ai nhận ra đã có thêm một vì sao đó...Và anh cũng vậy, anh như thế đó, đén rồi đi, mặc dù anh cố tình không làm tổn thương trái tim của em. Nhưng anh đâu hay rằng, vô tình bất chợt anh đã làm tim em đau buốt, em đã bị tổn thương một cách nặng nề...
Quá mâu thuẫn khi anh bảo anh không thương người ta, anh chỉ đến với người ta vì trách nhiệm, vì một lời hứa...

Em quyết định ra đi và vẫn không hiểu, sao anh lại cho em một câu trả lời ngốc ngếch đến thế...em nghĩ sao tình yêu của chúng mình lại không đánh thức được anh? Và em, em đã tìm cho mình một câu trả lời, đơn giản đủ để em rời xa anh, có lẽ "anh không yêu em" mình đã mất nhau mãi mãi...

Và có lẽ em không quên anh một người, có lẽ em không yêu anh một đời...Có lẽ em quên, cũng có lẽ......
 
Ðề: Vội....

Có lẽ nào, anh ngây ngô ko hiểu...rằng 1 ngày sỏi đá cũng cần nhau...
 
Ðề: Vội....

Vội vội vàng vàng, vội vội vàng vàng
Anh thì không vội sao em lại vội
Thời gian thấm thoát như là thoi đưa
Khi anh nhìn lại, em đã không chờ
Không chờ anh nữa, em làm tên bay
Tên bay lao vút , bay vào không gian
Kiếm tìm gì nhỉ? một chốn bình yên???
Nơi em có thể vứt bỏ muộn phiền
 
Ðề: Vội....

Tình yêu đó như là con gió thoảng
Hương lửa tình như chút nắng nhạt phai
Khi chia tay chẳng để buồn riêng ai
Em vẫn thế và tôi vẫn thế!
Em ra đi khi em còn có thể,
Có thể buồn và có thể quên tôi
Có thể quên phút ban đầu nông nổi
Vội vàng yêu vội xoá vết tình nồng
Vội vàng quên buổi ban đầu rung động
Ngỡ hai ngưòi cùng nhịp đập con tim
Hai trái tim của hai kẽ đi tìm
Tìm cho mình những khoãng trời mơ mộng
Em đi tìm riêng mình
"một tương lai thật rộng,,
Còn tôi tìm người đó khác em!
 
Ðề: Vội....

Tình chợt đến, chợt đi
Cơn gió nhẹ thoảng qua
Người vội đến, vội đi
Trái tim tôi tan vỡ
Một trái tim tội lỗi
Trong một phút xao lòng
Tôi dánh mất tình yêu.
 
Ðề: Vội....

không có gì gọi là gọi là "vội" nếu nó đủ time để có thể nói lên, diễn đạt ra. chỉ có con người cho nó là "vội"
:throb::2dance::throb:
 
Ðề: Vội....

Thật lòng là Nó đã nhận ra là "Vội". Từ giờ không vội nữa nhé, biết chưa?
 
Ðề: Vội....

Thật lòng là Nó đã nhận ra là "Vội". Từ giờ không vội nữa nhé, biết chưa?

Chị Nhuậntin viết bài thật hay và chín chắn nhỉ! đọc nhiều bài viết của chị em thấy vậy!
Chị ơi nhưng trong tình cảm thì con tim thường thắng lý trí vì ai cũng yêu bằng con tim cả. Khi ta nhận ra là đã " Vội" là khi lý trí ta nhận ra điều đó. Vậy thì khi gặp chuyện tình cảm mình có nên đặt lý trí lên trên không ạh. vội, không vội, vội...nếu cứ phân vân vậy hoài thì đôi khi mình đánh mất đi hạnh phúc mất! Đôi lúc băn khoăn vì chỉ sợ: " bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất, một tâm hồn ta đã đợi từ lâu", nhưng vội vàng quá thì cũng lại sợ: " nếu biết trước tình yêu ưa tìm lạ, em hóa kiếp đồng đen câm lặng đến muôn đời". Có lẻ trong tình cảm thật hạnh phúc và may mắn cho những ai sỡ hữu được những trái tim chân thành!
 
Ðề: Vội....

Ôi! :chongmat: :chongmat:
:lala: Yêu làm chi... cho trái tim sẽ thêm sầu đau,cho nước mất rơi trong đêm dài...cho nhớ nhung khi ta fai tàn....yêu làm chi?...:mocmui::giabo: :xinloinhe:
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Vội....

to trau!
thế chắc là chưa yêu đâu anh nhỉ?
chắc chỉ là na ná tình yêu
mà những thứ ấy thì nhiều vô kể
để gọi là yêu chắc sẽ phải khác nhiều
vầy thì khoan vội nói yêu anh nhé!
cứ cho nhau thêm một chút thời gian
đến bao giờ ah_chị đều thấy thiếu...
thiếu nhau rồi như thế mới là yêu
 
Ðề: Vội....

Có lẽ em quên
Bất chợt em có cảm giác mình đang bị tổn thương, ngày đó, giá như ngày đó em sáng suốt sớm nhận ra rằng, em chỉ là một cơ n gió thoảng qua. Anh không thể nào quên được người ấy, dù em có làm cách nào, dù em có cố gắng bằng mọi cách. Nhưng em chợt nhận ra rằng, những gì không thuộc về mình, thì sớm muộn gì cũng sẽ vụt mất.

Anh đến với em cũng tình cờ, như một vì sao xuất hiện giữa một bầu trời rộng lớn, không ai nhận ra đã có thêm một vì sao đó...Và anh cũng vậy, anh như thế đó, đén rồi đi, mặc dù anh cố tình không làm tổn thương trái tim của em. Nhưng anh đâu hay rằng, vô tình bất chợt anh đã làm tim em đau buốt, em đã bị tổn thương một cách nặng nề...
Quá mâu thuẫn khi anh bảo anh không thương người ta, anh chỉ đến với người ta vì trách nhiệm, vì một lời hứa...

Em quyết định ra đi và vẫn không hiểu, sao anh lại cho em một câu trả lời ngốc ngếch đến thế...em nghĩ sao tình yêu của chúng mình lại không đánh thức được anh? Và em, em đã tìm cho mình một câu trả lời, đơn giản đủ để em rời xa anh, có lẽ "anh không yêu em" mình đã mất nhau mãi mãi...

Và có lẽ em không quên anh một người, có lẽ em không yêu anh một đời...Có lẽ em quên, cũng có lẽ......

Bất chợt a thấy e thật si ngốc
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top