Tha hương

khoinhat

Not be!
Hội viên mới
Sài Gòn nhộn nhịp quá, những dòng người hối hả xuôi ngược trên đường trong những ngày cuối năm, Sài Gòn đẹp quá về đêm với muôn sắc đèn rực rỡ… nhưng sao tâm trạng thật khó tả, hay vì cảm giác chững ngày cuối năm thường như thế, hay là vì đó không phải là nơi mình sinh ra và lớn lên. Nhận được điện thoại của chị hỏi sắp đến ngày tảo mộ Mẹ rồi em có xin phép nghỉ về được không nó nghe mình cay cay sống mũi. Nhấn nút send trả lời mail đứa bạn ở quê hỏi tết có về không thấy lòng thật lạ. Chợt nhận ra mình cũng là một người sống tha hương ở mảnh đất náo nhiệt này. Đã bao năm rồi kể từ cái ngày đầu tiên bở ngỡ đặt chân tới Sài Gòn, ừh, chợt giật mình, cũng lâu rồi, mới đó mà mau thật.
Miền quê kia không là khung cảnh non nước hữu tình mà chỉ đơn giản là nơi mình sinh ra và lớn lên, nơi đó có cả tuổi thơ của nó, có gia đình, bạn bè, nơi mà ngày xưa trước khi đi nó nhủ thầm sẽ quay về, vậy mà…Có phải cuộc sống không, nó cũng như bao người bị cái gọi là vòng đời kia xoay tròn rồi cuốn vào trong đó. Học, đi làm, những va chạm trong cuộc sống, trong công việc, những cuộc vui, nỗi buồn và cả những chuyện tình cảm đi qua. Đó là những lý do mà nó tự đưa ra trong lòng mỗi khi lỗi hẹn không về quê, ừh, thì ai cũng vậy mà. Vậy mà sao giờ đây nghĩ lại trong lòng lại thấy nhớ quê quá, muốn bỏ công việc sang một bên để trở về, về nơi mà nó biết tâm hồn nó sẽ cảm thấy ấm áp và bình yên hơn bất cứ nơi nào.
Lại những gương mặt tất bật giữa dòng đời tấp nập, ừh, sẽ vẫn là kẻ tha hương nhưng nó sẽ yêu quí mảnh đất này như quê hương thứ hai vậy vì nó biết sẽ cố gắng đi hết con đường mà nó đã chọn. Chợt nghe ấm lòng khi nhớ tới câu hát: “Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nỗi thành người….” và nó biết mình phải làm gì. Bỗng bất chợt tự hỏi thầm trong dòng người xuôi ngược kia có bao nhiêu người như mình nhỉ: làm kẻ tha hương!
 
Ðề: Tha hương

Tha phương xa trông cố hương vẫn là làn gió hay vô tình, ... pác làm em nhớ mẹ :biket::hero:
 
Ðề: Tha hương

Xuân đến bao lần xa quê Mẹ
Gượng xứ Người nghĩ chút bâng quơ.
Ai đó mang ngày Đông tiễn biệt !?
Khoát vào đời chiếc áo nàng Xuân.

Mẹ già đâu? Bao giờ ta gặp
Quê hương đâu? Một nỗi nhớ mong
Ðợi Xuân về bên thềm hoang vắng
Đón Tết sang trong cửa cô đơn. (Đắc Tài)
 
Ðề: Tha hương

Nó cũng có quê hương...là quê mẹ nó...Nơi nó không sinh ra nhưng có rất nhiều kỷ niệm gắn bó với nó...Nó quen sống cuộc sống nơi mà dc coi là ồn ào, náo nhiệt...cuộc sống mà hầu như ai biết người đấy...Nhưng nhắc đến quê hương, nó cũng thấy khơi dậy điều gì đó trong lòng...Quê hương- Nơi mà nó được chơi đùa với bọn trẻ, nơi mà nó được lang thang những buổi chiều mùa hè trên những bãi cỏ mà bọn trẻ thả trâu, nơi mà nó được bọn trẻ cho ăn khoai nướng, sắn nướng và ngô nướng...khác hẳn ở Hà Nội mà nó được ăn....Nơi mà nó thấy cuộc sống thật êm đềm, yên bình....
Nhiều người vẫn cho rằng đi xa lâu rồi cũng quen, sẽ không thấy nhớ nữa. Nhưng đối với nó, càng xa lâu, nỗi nhớ quê càng nhiều và mạnh mẽ hơn. Giữa cuộc sống giàu sang, tấp nập, công việc ổn định, nó sống trong một tâm trạng thiếu thốn, nghèo nàn. Không phải là thiếu về vật chất, nghèo về tiền bạc mà là về tình cảm con người. Nó không giàu lòng vị tha, nó thiếu thốn tinh thần "lá lành đùm lá rách'. Xung quanh nó, người nào chỉ biết phận người ấy'. Ở quê nó, cuộc sống tuy khó khăn nhưng chan chứa tình cảm thương yêu đùm bọc nhau.

'Quê hương là nơi đã cho nó biết và hiểu được tình nghĩa con người chan hoà, ấm áp biết chừng nào. Hai từ này sẽ không bao giờ phai dù chỉ là chút ít mà ngược lại, sẽ ngày càng sâu đậm hơn trong lòng.

Càng xa lâu, nỗi nhớ quê càng nhiều và mạnh mẽ hơn trong nó. .
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Tha hương

Nó cũng có quê hương...là quê mẹ nó...Nơi nó không sinh ra nhưng có rất nhiều kỷ niệm gắn bó với nó...Nó quen sống cuộc sống nơi mà dc coi là ồn ào, náo nhiệt...cuộc sống mà hầu như ai biết người đấy...Nhưng nhắc đến quê hương, nó cũng thấy khơi dậy điều gì đó trong lòng...Quê hương- Nơi mà nó được chơi đùa với bọn trẻ, nơi mà nó được lang thang những buổi chiều mùa hè trên những bãi cỏ mà bọn trẻ thả trâu, nơi mà nó được bọn trẻ cho ăn khoai nướng, sắn nướng và ngô nướng...khác hẳn ở Hà Nội mà nó được ăn....Nơi mà nó thấy cuộc sống thật êm đềm, yên bình....
Nhiều người vẫn cho rằng đi xa lâu rồi cũng quen, sẽ không thấy nhớ nữa. Nhưng đối với nó, càng xa lâu, nỗi nhớ quê càng nhiều và mạnh mẽ hơn. Giữa cuộc sống giàu sang, tấp nập, công việc ổn định, nó sống trong một tâm trạng thiếu thốn, nghèo nàn. Không phải là thiếu về vật chất, nghèo về tiền bạc mà là về tình cảm con người. Nó không giàu lòng vị tha, nó thiếu thốn tinh thần "lá lành đùm lá rách'. Xung quanh nó, người nào chỉ biết phận người ấy'. Ở quê nó, cuộc sống tuy khó khăn nhưng chan chứa tình cảm thương yêu đùm bọc nhau.

'Quê hương là nơi đã cho nó biết và hiểu được tình nghĩa con người chan hoà, ấm áp biết chừng nào. Hai từ này sẽ không bao giờ phai dù chỉ là chút ít mà ngược lại, sẽ ngày càng sâu đậm hơn trong lòng.

Càng xa lâu, nỗi nhớ quê càng nhiều và mạnh mẽ hơn trong nó. .

"Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn"

Mong sao em sẽ có tình yêu và niềm tin mạnh mẽ hơn vào cuộc đời này như tình yêu em dành cho quê hương áh
 
Ðề: Tha hương

Dù phải bon chen ở đất Sài gòn đô hội,có việc làm,bạn bè,các mối quan hệ tốt đẹp nhưng vẫn mong một ngày lập nghiệp ở Quê Hương,làm giàu cho mảnh đất đã sinh ra mình,ước mong từng ngày để làm được điều đó.Quê hương tôi thật yên bình
"Tôi ngồi đây nghe biển hát,chất mặn mà nuôi lớn đời tôi"
"Cao ngất Trường Sơn ôm ấp tình thương nước ra sông nguồn
Tìm về biển Đông tình yêu thành sóng Thái Bình Dương"
 
Ðề: Tha hương

Ngày xưa, nhiều khi cũng không hiểu tại sao người ta lại nhớ quê nhà, tại sao lại có những bài hát về quê hương ảo não thế. Không hiểu tại sao nhiều khi bố mẹ vẫn nói chuyện với nhau về ước muốn được về quê hương xứ sở lập nghiệp. vẫn kể cho các con nghe về những vẻ đẹp ở nơi mà bố mẹ gọi là quê hương. vẫn nghe bố mẹ nói bằng cái chất giọng địa phương mà mình chẳng hề thích thú gì. rồi những bữa tiệc tùng tiếp những người bạn đồng hương mà mình không một chút ấn tượng về họ. Rồi cũng đến ngày mình phải xa cái nơi mình sinh ra, lớn lên, xa những đứa bạn chơi từ lúc nhỏ để đi học, đi làm. Mới cảm giác được cái nơi mình sinh ra lớn lên đó nó thật thiêng liêng làm sao. khi nghe ai nhắc đến quê mình với những điều tốt đẹp mới tự hào làm sao, khi được về nhà mới cảm thấy ấm cúng và thanh bình làm sao, khi gặp lại một người nào cùng quê hay nhất là những nhỏ bạn ngày xưa mới vui làm sao. Ôi, tới bây giờ mới thấm thía 2 từ quê hương. Mà sao hôm nay tâm trạng thế nhỉ? tại anh khoinhat đó, làm em nhớ nhà quá. cũng hên mình về nhà cũng không xa lắm, muốn về khi nào cũng được mà vẫn thấy nhớ nhà.
 
Quê hương.

Nó sinh ra và lớn lên ở quê Mẹ và từ khi biết nói nó đã được Ba nó dạy rằng: Quê Nội là một miền quê với gió lào cát trắng, với những con người lam lũ, với những trận lụt trôi nhà trôi cửa ... Trong cái đầu non nớt của nó lúc đó chỉ thấy tò mò tại sao lại gọi là gió Lào? Có phải gió của nước Lào không? Chỉ thấy tò mò thích thú khi nghĩ cát mà trắng chắc đẹp lắm ... Và bao nhiêu là câu hỏi ở trong đầu ...

Khi nó lên 7, nó háo hức cùng với Ba mẹ về quê ăn Tết. Đi 1 ngày xe ô tô, gần 2 ngày tàu hoả nó mới đặt chân lên vùng đất mà mỗi lần kê khai hồ sơ nó lại hỏi Ba: Ba ơi! Nguyên quán phải là quê nội không?
Trước mắt nó là một con sông rộng ơi là rộng mà sau này nó mới biết đó là Sông Gianh. Trước mắt nó là những hồ sen mà trước kia là những hố bom. Trước mắt nó là một hòn núi cao ngất mọc ngay giữa cánh đồng mà sau này nó mới biết đó là hòn Lèn Bảng đã ghi lại những chiến tích anh hùng của một thời....
Hình ảnh Quê trong mắt nó lúc đó mới đẹp làm sao. Nó không biết rằng khi mùa lũ về nước ngập mênh mông sẽ xoá đi những hình ảnh xanh mướt của những hồ sen; khi mùa lũ về con sông Gianh sẽ không còn hiền hoà, trong xanh như nó đang thấy nữa ....
.......
Kỷ niệm về chuyến đi đó, những hành ảnh đẹp về Quê hương đó đã ghi sâu và tâm thức của nó. Để rồi mỗi độ xuân về nó lại khóc thương Ba khi nhìn thấy Ba nó ra đứng ở 1 góc sân và nhìn về phương Nam mà lẩm bẩm: Mạ ơi! năm ni con không về quê thắp hương cho Mạ được ....
Để rồi phải luôn dặn lòng rằng: Dù con không lớn lên ở Quê nhưng đó là một phần máu thịt của con. Con không được quyền quên đi một điều rằng Đó là nơi đã sinh ra người đã cho con sự sống - Ba kính yêu.

http://www.nhac.vietgiaitri.com/bai-hat/khuc-hat-song-que-12134.vgt
 
Ðề: Tha hương

Sài Gòn nhộn nhịp quá, những dòng người hối hả xuôi ngược trên đường trong những ngày cuối năm, Sài Gòn đẹp quá về đêm với muôn sắc đèn rực rỡ… nhưng sao tâm trạng thật khó tả, hay vì cảm giác chững ngày cuối năm thường như thế, hay là vì đó không phải là nơi mình sinh ra và lớn lên. Nhận được điện thoại của chị hỏi sắp đến ngày tảo mộ Mẹ rồi em có xin phép nghỉ về được không nó nghe mình cay cay sống mũi. Nhấn nút send trả lời mail đứa bạn ở quê hỏi tết có về không thấy lòng thật lạ. Chợt nhận ra mình cũng là một người sống tha hương ở mảnh đất náo nhiệt này. Đã bao năm rồi kể từ cái ngày đầu tiên bở ngỡ đặt chân tới Sài Gòn, ừh, chợt giật mình, cũng lâu rồi, mới đó mà mau thật.
Miền quê kia không là khung cảnh non nước hữu tình mà chỉ đơn giản là nơi mình sinh ra và lớn lên, nơi đó có cả tuổi thơ của nó, có gia đình, bạn bè, nơi mà ngày xưa trước khi đi nó nhủ thầm sẽ quay về, vậy mà…Có phải cuộc sống không, nó cũng như bao người bị cái gọi là vòng đời kia xoay tròn rồi cuốn vào trong đó. Học, đi làm, những va chạm trong cuộc sống, trong công việc, những cuộc vui, nỗi buồn và cả những chuyện tình cảm đi qua. Đó là những lý do mà nó tự đưa ra trong lòng mỗi khi lỗi hẹn không về quê, ừh, thì ai cũng vậy mà. Vậy mà sao giờ đây nghĩ lại trong lòng lại thấy nhớ quê quá, muốn bỏ công việc sang một bên để trở về, về nơi mà nó biết tâm hồn nó sẽ cảm thấy ấm áp và bình yên hơn bất cứ nơi nào.
Lại những gương mặt tất bật giữa dòng đời tấp nập, ừh, sẽ vẫn là kẻ tha hương nhưng nó sẽ yêu quí mảnh đất này như quê hương thứ hai vậy vì nó biết sẽ cố gắng đi hết con đường mà nó đã chọn. Chợt nghe ấm lòng khi nhớ tới câu hát: “Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nỗi thành người….” và nó biết mình phải làm gì. Bỗng bất chợt tự hỏi thầm trong dòng người xuôi ngược kia có bao nhiêu người như mình nhỉ: làm kẻ tha hương!
Đọc xong bài này hết muốn vào sài gòn lập nghiệp. Vì như thế cún cũng thành kẻ tha hương. Nhưng cái gì cũng có mặt trái và mặt phải của nó phải ko anh Khoinhat. Cố gắng lên anh - ngày mai đang bắt đầu từ ngày hôm nay.
 
Ðề: Tha hương

Có ai lại muốn rời xa quê hương để đến những nơi xa lạ bao giờ ??? Lúc nhỏ tôi muốn đi thật nhiều nơi để bít được đất nước mình xinh đẹp như thế nào…
Rời xa quê hương thân yêu tôi vào thành phố lập nghiệp, những bước chân đầu tiên ở nơi đất khách thật vất vả…có đôi khi tôi cảm thấy mình không thể chịu đựng được nữa…Nhưng khi nghĩ tới ba mẹ và những đứa em …tôi đã vượt qua tất cả.
Giờ đây, khi một mình lang thang trên những đường phố Sai` Gon`, tôi cảm thấy thật sự cô đơn, tôi như con sói lạc bầy, cố nhe nanh vuốt để bảo vệ mình nhưng có ai biết trong tôi đang khóc…Nhìn người ta vui vẻ bên gia đình …tôi thèm có được những giây phút như thế với gia đình mình…
…Ước mơ một ngày nào đó sẽ trở về …..(hổng bit’ có về được hông …hay là theo chồng lun nữa …hi`hi`…)
.... Thương mẹ cha đang mong chờ con từng giờ, thương đàn em thơ ngây vắng tiềng cười đùa..mưa lũ tràn về trắng xoá cánh đồng xanh, mái nhà yên ấm bỗng hoá màu mây....
Sao giống tâm trạng của minh` qua'...nhớ papa, mama, và 2 đứa em qua'....hic...hic...

-----------------------------------------------------------------------------------------
Đọc xong bài này hết muốn vào sài gòn lập nghiệp. Vì như thế cún cũng thành kẻ tha hương. Nhưng cái gì cũng có mặt trái và mặt phải của nó phải ko anh Khoinhat. Cố gắng lên anh - ngày mai đang bắt đầu từ ngày hôm nay.

Đừng vào Si` Gòn nữa Cún ui...Ở Si` Gòn nhiu` cạm bẫy lắm...ở quê cho no' lành....:mocmui:
 
Sửa lần cuối:

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top