Nói về mẹ

tini_kt

Member
Hội viên mới
Có một câu chuyện nói về mẹ rất cảm động.Các pác cùng đọc nhé!
Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.

Mẹ tôi làm nghề nấu ăn để nuôi tôi ăn học. Một lần bà đến trường để kiếm tôi làm tôi phát ngượng. Sao bà lại có thể làm như thế với tôi? Tôi lơ bà đi, ném cho bà một cái nhìn đầy căm ghét rồi chạy biến. Ngày hôm sau, một trong những đứa bạn học trong lớp la lên: “Ê, tao thấy rồi. Mẹ mày chỉ có một mắt!”.

Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: “Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!”.

Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để ý gì đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng để ý gì đến cảm xúc của mẹ. Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Vì thế tôi cố gắng học hành thật chăm chỉ, và sau cùng, tôi có được một học bổng để đi học ở Singapore.

Sau đó, tôi lập gia đình, mua nhà và có mấy đứa con. Vợ tôi là con nhà gia thế, tôi giấu nàng về bà mẹ của mình, chỉ nói mình mồ côi từ nhỏ. Tôi hài lòng với cuộc sống, với vợ con và những tiện nghi vật chất tôi có được ở Singapore. Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ, thỉnh thoảng lén vợ gởi một ít tiền về biếu bà, tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận. Tôi buộc mẹ không được liên hệ gì với tôi.

Một ngày kia, mẹ bất chợt đến thăm. Nhiều năm rồi bà không gặp tôi, thậm chí bà cũng chưa bao giờ nhìn thấy các cháu. Khi thấy một bà già trông có vẻ lam lũ đứng trước cửa, mấy đứa con tôi có đứa cười nhạo, có đứa hoảng sợ. Tôi vừa giận vừa lo vợ tôi biết chuyên, hét lên: “Sao bà dám đến đây làm con tôi sợ thế? Đi khỏi đây ngay!”. Mẹ tôi chỉ nhỏ nhẹ trả lời “Ồ, xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ!” và lặng lẽ quay đi. Tôi không thèm liên lạc với bà trong suốt một thời gian dài. Hồi nhỏ, mẹ đã làm con bị chúng bạn trêu chọc nhục nhã, bây giờ mẹ còn định phá hỏng cuộc sống đang có của con hay sao?

Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ. Mấy người hàng xóm nói rằng mẹ tôi đã mất vài ngày trước đó và do không có thân nhân, sở an sinh xã hội đã lo mai táng chu đáo.

Tôi không nhỏ được lấy một giọt nước mắt. Họ trao lại cho tôi một lá thư mẹ để lại cho tôi:

“Con yêu quý,

Lúc nào mẹ cũng nghĩ đến con. Mẹ xin lỗi về việc đã dám qua Singapore bất ngờ và làm cho các cháu phải sợ hãi. Mẹ rất vui khi nghe nói con sắp về trường tham dự buổi họp mặt, nhưng mẹ sợ mẹ không bước nổi ra khỏi giường để đến đó nhìn con. Mẹ ân hận vì đã làm con xấu hổ với bạn bè trong suốt thời gian con đi học ở đây.

Con biết không, hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ đã cho con con mắt của mẹ. Mẹ đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ hối hận về việc đó. Mẹ rất hãnh diện vì con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con. Con đã nhìn thấy cả một thế giới mới, bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ..

Mẹ yêu con lắm,

Mẹ...".


[từ www...]
--------------------

"Cuộc đời không ngợi khen những gì bạn biết mà chỉ tưởng thưởng cho những việc bạn đã làm"
 
Ðề: Nói về mẹ

_ Có biết bao chuyện khi nó xảy ra rồi mới mình mới cảm thấy hối tiếc và ân hận vì thái độ cư xử của mình
_ Đây cũng là 1 bài học cho những ai luôn lấy những cái lý do bất hợp lý để đính chính cho những sai trái của mình ...
 
Ðề: Nói về mẹ

"...Ai còn Mẹ

xin đừng làm Mẹ khóc

Đừng để buồn

lên mắt Mẹ nghe không"
 
Ðề: Nói về mẹ

Coppy một bài thơ chép ở tập san của trường AOF tặng mọi người nhé ^_^


Cha mẹ sinh con " Tài khỏan đối ứng" đi kèm

Thủa "Tiền gửi Ngân hàng" rút về bên nợ trống

"Tài khoản tiền mặt" tưởng đầy lên theo ngày tháng

Lại vơi dần cho con mỗi lớn khôn


"Tài khỏan mua hàng" rồi cứ dày hơn

Quá trình nuôi con "chi phí dở dang" có bao giờ biết đến

Ngần ấy năm chưa một lần "kết chuyển"

"Khóa sổ cuối kỳ" "Ngân quỹ" mãi "số âm"...


"Tạm ứng" một lần không trả hết khó khăn

Gạt nguyên tắc mẹ "Tạm ứng" vài ba lần một lúc

"Tài khỏan phải trả" mẹ lập nhiều nên thuần thục

"Khỏan phải thu" ít thấy mẹ mang về


Con tốt nghiệp đại học "Tài khỏan thành phẩm" cũng bộn bề

Mẹ thực hiện "Kết chuyển" con về làm dâu nhà khác

Ngồi đếm "Khấu hao" trên mái đầu tóc bạc

Thủ thỉ con cười "Tài khỏan của riêng tôi" !!!
 
Ðề: Nói về mẹ

Hic câu chuyện thật là cảm động. Đây cũng là câu chuyện hbl mới lượm được tuy không phải nói về mẹ nhưng cũng nói về sự hi sinh lớn lao dành cho người mình yêu thương. Chuyện rằng: Có 1chàng trai ko may bị mu`, quen biết 1cô gái, 2ngươì cũng yêu nhau, đến 1ngày chàng trai nói với cô gái: Khi nào Anh nhìn thấy được thế giới, Anh sẽ lấy cô gái làm vợ, rồi đến một ngày kia chàng trai được phẫu thuật mắt và anh nhìn thấy đựơc ánh sáng, lúc này cô gái mới hỏi chàng trai: Bây giờ anh nhìn được rùi, Anh sẽ lấy em chứ?, chàng trai shock vì thấy cô gái cũng bị mù như mình, Anh ta đã từ chối cô gái, cô gái ra đi với nước mắt và nói rằng: Hãy giữ gìn cẩn thận đôi mắt của mình anh nhé! Đôi mắt của chàng trai lúc này chính là của cô gái đã tặng cho anh ... Cuộc sống là như thế đó, đôi khi người ta chấp nhận cho đi điều quý giá nhất, nhưng rùi họ chẳng nhận lại được những gì như đã mong muốn - Hẫy nâng niu và quý trọng cuộc sống !!!
Túm lại từ hai câu chuyện trên ta thấy được tấm lòng bao dung, sẵn sàng hi sinh và sẵn sàng tha thứ của chị em phụ nữ, he he :hurray:
 
Ðề: Nói về mẹ

Chích chòe dạo này thơ thẩn nhỉ
Anh thêm câu này an ủi mẹ 8/3
Mẹ yêu ơi đừng buồn mẹ nhé
đầu tư dài hạn có ngày thắng to
 
Ðề: Nói về mẹ

Tặng các bác bài thơ
Viết trên tường khu nhà dưỡng lão

Con ơi!
Khi con còn thơ dại,
Mẹ đã mất rất nhiều thời gian,
Mẹ dạy con cầm thìa, dùng đũa ăn cơm;
Mẹ dạy con buộc dây giày, chải tóc, lau nước mũi;
Những kỷ niệm về những năm tháng mẹ con mình sống bên nhau
Làm mẹ nhớ thương da diết,

Vì thế, khi mẹ chóng quên, mẹ chậm lời
Con hãy cho mẹ chút thời gian, xin con chờ mẹ chút,
Cho mẹ suy nghĩ thêm...
Cho dù cuối cùng ngay cả định nói gì,
Mẹ cũng quên...

Con ơi!
Con quên là mẹ con ta đã tập luyện hàng trăm lần,
Con mới thuộc khúc đồng dao đầu đời?
Con nhớ không mỗi ngày mẹ đáp
Những câu ngây ngô, hàng trăm câu con hỏi từ đâu?
Nên nếu mẹ lỡ kể lể nhiều lần những câu chuyện móm răng
Ngâm nga những khúc ru con thời con bé
Xin con tha thứ cho mẹ
Xin con cho mẹ chìm trong những hồi ức ấy nhé!
Xin con đáp lời mẹ kể những chuyện vụn vặt trong nhà!

Con ơi!
Giờ mẹ thường quên cài nút áo, xỏ dây giày,
Ăn cơm vãi đầy vạt áo,
Chải đầu tay bần bật run,
Đừng giục giã mẹ,
Xin con nhẫn nại chút và dịu dàng thêm,
Mẹ chỉ cần có con ở bên
Mẹ đủ ấm.

Con ơi!
Bây giờ mẹ đi chân không vững, nhấc không nổi bước
Mẹ xin con nắm tay mẹ,
Dìu mẹ, chậm thôi
Như năm đó,
Mẹ dìu con đi những bước đầu đời.
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Kỹ thuật giải trình thanh tra BHXH

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top