cứ làm , làm và làm theo 1 quán tính, một thói quen những công việc không cần suy nghĩ, vì đầu óc đang trống rỗng sợ làm những việc như vậy lại sai toàn bộ và tôn thêm thời gian làm lại.
Ngày em " chuyển giao rủi ro khoản đầu tư tình cảm " từ ta sang "người khác" cũng là ngày mưa
K vui , K buồn , chỉ là cái cảm giác hụt hẫng tuyệt vọng thôi
12 năm ? - 8 năm ? - hay 2 năm có gì khác không ?
Ta vẫn ngôn cuồng nhìn tất cả
K nói , K khóc chỉ là 1 cái TIẾU nhân gian
ư thì hết duyên , em nhỉ ?
ừ thế thôi
Ta vẫn ngạo nghê ngẫng cao lên cơ mà
vẫn thành công trên con đường 2 đứa đã chọn, cho dù chỉ mình ta
Ngày em " chuyển giao rủi ro khoản đầu tư tình cảm " từ ta sang "người khác" cũng là ngày mưa
K vui , K buồn , chỉ là cái cảm giác hụt hẫng tuyệt vọng thôi
12 năm ? - 8 năm ? - hay 2 năm có gì khác không ?
Ta vẫn ngôn cuồng nhìn tất cả
K nói , K khóc chỉ là 1 cái TIẾU nhân gian
ư thì hết duyên , em nhỉ ?
ừ thế thôi
Ta vẫn ngạo nghê ngẫng cao lên cơ mà
vẫn thành công trên con đường 2 đứa đã chọn, cho dù chỉ mình ta
Ngày em " chuyển giao rủi ro khoản đầu tư tình cảm " từ ta sang "người khác" cũng là ngày mưa
K vui , K buồn , chỉ là cái cảm giác hụt hẫng tuyệt vọng thôi
12 năm ? - 8 năm ? - hay 2 năm có gì khác không ?
Ta vẫn ngôn cuồng nhìn tất cả
K nói , K khóc chỉ là 1 cái TIẾU nhân gian
ư thì hết duyên , em nhỉ ?
ừ thế thôi
Ta vẫn ngạo nghê ngẫng cao lên cơ mà
vẫn thành công trên con đường 2 đứa đã chọn, cho dù chỉ mình ta
Cứ vào phòng làm việc đã cảm thấy áp lực, phòng lviec lúc nào cũng như cây đàn căng dây, chỉ chờ người gẩy nhẹ thì chả còn dây nào nữa .
Chả biết có thể chịu đựng được đến bao giờ