Nhật ký Ngày... tháng... năm...

Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

Anh đâu lỗi hẹn mà đời lại xuôi ngăn cách với chia phôi
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

đã gần 2 năm mình ko gặp lại anh, con ng bọi bạc đối với tôi mà sao tôi vẫn nhớ, chưa bao jo anh nghĩ về tôi cả.
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

đã gần 2 năm mình ko gặp lại anh, con ng bọi bạc đối với tôi mà sao tôi vẫn nhớ, chưa bao jo anh nghĩ về tôi cả.

Ôi bạn ơi
tự nhiên đọc những dòng này của bạn sao mà làm mình buồn dễ sợ.
Mình thì 2 năm mấy tháng rồi đây
Sao thế nhỉ, chỉ mới vừa thật sự chấm dứt ll cách đây 1 tuần.
2 năm ròng rã chỉ để ll nhau, dường như sợ mất điều gì đó nên cả hai vẫn cứ âm ỉ cháy, nhưng đôi khi đối với ng ta không phải là ty.
Chỉ là chút gì đó còn sót lại........
Và rồi đã đến lúc phải kết thúc thế thôi. Chắc lần này là thật, không nối lại như xưa nữa.
Mình hi vọng bạn hãy quên ng đó đi nhé. mình cũng đang dần dần đây.
Chứ hoài thế này đau khổ thôi.
Nói thì nói thế mà chẳng biết được nữa
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

nhớ nhà quá!lạnh và cô đơn nữa.
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

xa người iu cả năm không được gặp bùn với nhớ e vô cùng
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

thất nghiệp đc 1 tháng rồi,chán thế nhỉ
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

Mấy hum nay ko có thời gian online luôn,làm thêm dc có 4 buổi thì người ta bảo mình ko đủ sức khỏe thế là cho mình nghĩ...ôi! sao mình yếu như vậy ko biết, làm cái j cũng ko đc hết.Chẳng biết sau này làm kế toán có gặp rắc rối j ko nữa.Tối nay đi dạy,bé gái mình dạy cực kỳ đáng iu luôn, tự nhiên mình muốn sau này mình cũng có đc 1 baby girl như thế hihi.Xa nhà đc 2 tuần rồi,chắc 1 tháng nua mình mới về đc...hum nay chưa thấy nhớ nhà mà..hj
Thương mama quá, phải cố gắng học để mama zui lòng và tự hào về mình, mình ko đc làm mama thất vọng, mình biết mama tin tưởng mình rất nhiều
Cố lên H nhé, Win..Win...
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

híc, bùn bắt chuồn chuồn :chongmat:
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

"Ngậm một khối buồn tẻ trong văn phòng
Ta ngồi dài trong ngày tháng dần qua"
hic
Mới đầu tuần mà cũng k có việc gì,giữa tuần cũng k, mà cuối tuần thì cũng chẳng có
Làm sao đây
Đi xin việc khác mà mình không biết viết đơn cho đc đc tí, cũng ch khám sk nữa
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

suynghi............miên man.................


....Ôi phù du....từng tuổi xuân đã già.....................đời người như gió qua.......................
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

chán thế ta, ngồi mãi, tình hình này tính sao h đây. Mệt thiệt.
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

Ngồi buồn đốt 5 nghìn chơi
Ai ngờ 5 chục buồn ơi là buôn
Buồn buồn lên diễn đàn chơi
Ko có ai tám buồn ơi là buồn
Buồn buồn post mấy câu thơ
Ko được hay lắm buồn ơi là buồn



Hôm nay sao thấy buồn quá,muốn hét lên thật to
aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

ai vào đây cũng kêu buồn.
mà buồn thật.
đánh cược 3phần đời còn lại = 1 câu nói.
1 quyết định thật táo bạo.
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

Huế ngày 13/03/2012
Mấy hôm nay mình thấy thật mệt mỏi, đau đầu rất nhiều. Tất cả không có gì to tác nếu mình hok cứng đầu cứng cổ, muốn tự chiụ trách nhiệm. Máy tính bị hư màn hình, đem đi nhiều tiệm, hỏi nhiều nơi, chỗ nào cũng thay 2 triệu 3, 2 triệu 2. Lúc nghe họ nói cái giá đó, mình buồn lắm. Mình không có ý định sẽ xin ba mẹ mình tiền để thay. Mình muốn mình tự xoay sở việc này, nhưng mình còn đi học, số tiền này là lớn đối với đứa còn đi học như mình. Có khoản tiền học bổng 1.1 triệu ở trường nhưng chưa rút được. Số tiền học bổng và số tiền mình dạy thêm là vừa đủ để trả cho lần thay màn hình này. Nhưng......đó là những khoản tiền mà mình chưa thể có trong lúc này để trả liền. Về nhà mẹ đưa tiền, nhưng không chịu lấy bảo con tự lo được. Rồi lên Huế, lại phải đau đầu nghĩ làm sao có thể kiếm đủ số tiền đó để thay màn hình khi mà không đi làm thêm được. Rồi lên mạng, thấy có người để lại màn hình cũ với giá 1.1tr. Lại suy nghĩ là thay màn hình cũ hay màn hình mới. Mua bán trên mạng thì hok biết đường nào mà lần, mình cũng mua thamhue nhiều lần hàng dỗm nên rất lo. Nhưng nếu thay màn hình mới thì mình phải tiếp tục dạy thêm ở tháng tới đây, mà chỉ còn 1 tuần nữa mình đi thực tập rồi, thời gian đâu để dạy cho họ đây. Nếu nhận tiền mà không dạy hoặc dạy mà không chuyên tâm thì lương tâm mình không cho phép. Thay màn hình cũ hay mới ????? Nếu cũ thì vừa đủ số tiền học bổng của mình, nhưng nếu thay cũ mà thay xong thì hỏng nữa thì sao. Nếu thay mới thì mình kiếm đâu ra số tiền còn thiếu nếu không dạy thêm. Mà nếu dạy thêm thì dạy như thế nào khi mà 1 tuần nữa là đi thực tập....Những câu hỏi đó làm mình suy nghĩ, đau đầu rất nhiều, buồn nữa...buồn nhiều lắm. Mình không muốn nói những điều này với ai cả, vì nói ra thì ai cũng bảo mình tự làm mình khổ, sao không lấy tiền ba mẹ cho, nhà mình có nghèo j` cho cam. Ừ thì, có ai hiểu mình đâu, mình hok muốn ngã tay xin tiền ba mẹ về những khoản chi phí thế này, nhà mình đúng là không phải nghèo nhưng mình muốn mình tự chịu trách nhiệm với cái máy của mình chứ không phải ba mẹ mình. Và vì như thế nên bây giờ mình rất đau đầu, mình muốn đi làm kiếm được tiền :-(( chứ không muốn sống trong cảnh này nữa:-((
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

mình cảm thấy vui vui , nhưng bùn bùn
hic.Cảm giác chi vậy trời.
Mình bùn vì chưa kiếm đc cv kế toán mới, vui vì cv bán thời gian của mình đang diễn ra tốt, mình có gắng để thực hiện nó.
Cố lên tí ơi
Mình sẽ giúp ba má mình, mình sẽ có tiền để làm những điều mà hết sức cơ bản nhưng mình vẫn còn thiếu.
Cố lên ta ơi
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

Minh cũng cùng tâm trạng giống bạn kemkute nè mình ra truòng mà chỗ nào cũng đòi kinh nghiệm thấy khó quá nản nghê
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

càng cố quên thì tôi lại càng nhớ, đôi khi đang ngồi chơi vui vẻ với bạn bè mà bỗng dưng quá khứ lại ùa về . cảm giác đau nhói trong tim tôi lại một lần nữa chở lại. biết làm gì đây. giá như tôi mạnh mẽ hơn , can đảm hơn, chắc tôi đã tìm được hạnh phúc của chính mình.
 
Ðề: Nhật ký Ngày... tháng... năm...

Huế, ngày 14 tháng 03 năm 2012
Hồi tối đi chơi với Ngọc, 9h mới đi nên đi ăn bánh canh rồi ún cf xong một tý rồi về. Hôm trước không biết mình hâm hâm thế nào lại đi nhắn cái tin vớ vẩn, lúc Ngọc gọi đi chơi, mình định hok đi nhưng hok bik tự nhiên cái miệng cứ ừ đại. Ngọc bảo mình bữa này thay đổi nhiều. Có j` đâu, mình vẫn thế, chỉ là hôm trước trời nắng lên, dọn dẹp áo quần đem về nhà hết rồi, bao nhiêu đồ mang phong cách mạnh mẽ của mùa đông bị tổng hết về nhà nên hôm nay đi chơi phải mặc áo vét. Đôi dép lê của mình bị đứa nào xỏ đi mất nên đành phải đi dép cao gót. Từ sau tết thì đi học hok buột tóc nữa mà bối lên một củ tỏi trên đầu cho gọn và cao lên chút:D. Ra tết Ngọc phải vào sài gòn thực tập nên hơn tháng rồi bọn mình mới gặp nhau. Còn nhớ hồi mới quen, mình đòi tát cho Ngọc 1 tai, đúng là không đánh nhau không thành bạn bè, mình cũng hok nghĩ là mình và Ngọc lại chơi với nhau được cho đến bây giờ. Mình biết Ngọc có tình cảm với mình, còn mình thì hok biết sao nữa, mình chỉ nhớ đến Ngọc khi mình muốn đi cf nghe piano, còn thời gian còn lại không bao giờ mình thoáng nghĩ về Ngọc dù chỉ một lần, những lúc mệt mỏi muốn nghe piano thì điện cho Ngọc còn không thì thôi. Xem như trong cuộc sống của mình chưa từng tồn tại người đó. Mình hok biết mình sao nữa, 23 tuổi, mình chưa từng yêu ai và đến bây giờ vẫn không có cảm giác với ai cả. Mình sống trong môi trường khá đặc biệt, vì học 2 năm ở trường du lịch Huế rồi nên bây giờ so với các bạn trong lớp mình lớn hơn các bạn 2 tuổi. Môi trường mình sống toàn những người nhỏ tuổi nên mình hok có cảm giác được với ai. Quen Ngọc, Ngọc là sinh viên năm thứ 5 công nghệ thực phẩm, bằng tuổi với mình nên mình thích chơi với Ngọc cũng vì thế. Nhiều lúc muốn yêu Ngọc để mỗi khi buồn, mệt mỏi có một bờ vai để mình dựa vào, những lúc mất hết sức mạnh, mình cần một cái nắm tay thật chặt và nói không sao đâu của ai đó. Nhưng rồi..........nghĩ lại, mình còn bao nhiêu việc phải làm, mình muốn được tự do, hok ai níu giữ đc mình cả, mình phải bay đến nơi mình muốn đến, làm những việc mình làm mà không bị ràng buột bởi ai. Mình còn rất nhiều, rất nhiều mục tiêu phải hoàn thành, không thể yêu ai cả. Nhưng rồi những lúc buồn....mình hok bik cách lựa chọn như thế có đúng không, bạn bè bảo mình sinh ra không có trái tim nên mới lạnh đến thế. Mình đâu lạnh, mình cũng là con người mà, nhưng ước mơ, khát vọng của mình lớn hơn cái gọi là tình yêu. Nếu không vì gia đình mình, hok sợ bị hàng xóm này nọ thì mình hok bao giờ muốn lấy chồng, mình thích cuộc sống của mình bây giờ, ôi mình yêu cái gọi là tự do này. Khát vọng, ước mơ của mình sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều nếu mình cột cuộc đời của mình vào ai đó. Mình không muốn tẹo nào.
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top