Cho mình góp vài lời than vãn vào đây nha.minh ko biết nói với ai mà.Hnay là sinh nhật mình mà mình thấy buồn quá.bạn trai mình cung ko biết nữa chứ.công việc thì cứ dẫm chân hoài một chổ.lương ko tăng,tiền ko có mà tiêu,tình yêu lúc thì nắng,đùng cái lại mưa.đã thế lại ko có ai cùng tâm sự nữa.hixhix
Bạn trai mình nói hnay sẽ ra chơi với mình,làm mình vui thật vui.nhưng rùi cách đây 2 hôm lại thông báo rằng mắc công việc ko ra được.mình lại thấy buồn thêm.
-----------------------------------------------------------------------------------------
Nhật ký ngày 12 tháng 08 năm 2010.ko biết có được viết nhiều ko nhỉ.mình muốn nói thật nhiều.vì mình chỉ biết nói xong lại tự mình nghe thui chứ chẳng ai biết được là mình lại buòn chán thế này.mình thấy mình thật tội nghiệp,thật đáng thương nữa.
có lẽ mình đã có nhiều lỗi với mọi ng nên lúc nào mình cũng cảm thấy cô đơn,thấy buồn.
mình đã một lần yêu và thất bại.sau gần 4năm mình ko lúc nào hết yêu ng đó.mình rất đau vì ko thể nói được rằng mình yêu ng đó rất nh.lúc ng đó nói lời chia tay,hình như đất dưới chân mình sụp xuống.mình ko nói được lời nào cho đến bây giờ,mình cũng chỉ biết nghĩ rằng anh ấy ko yêu mình.ngay từ đầu vì anh ko muốn mình buồn nên đã chấp nhận yêu mình.nhưng rùi tg,mình đã ko làm cho anh ấy yêu mình mà ngược lại càng làm anh ấy xa mình hơn.Rút cuộc mình đã bị bỏ rơi.mặc dù mình rất muốn biết, thật ra anh ấy đã bao giờ từng yêu mình chưa?nhưng mình ko đủ can đảm.mình sợ câu trả lời của anh ấy.mình nghĩ có những chuyện cũng ko nên quá rõ ràng.như thế này mình sẽ có cảm giác từng một thời là ng yêu của anh.mình ko hối hận vì đã yêu anh.dù sao đó cũng là kỹ niệm.