Nhật ký buồn

Ðề: Nhật ký buồn

Màn trưa dần buông xuống..giờ chỉ còn lại một mình nó với chiếc tivi.. ngoài trời nắng vẫn cứ rơi...bên ngoài chỉ toàn là ánh sáng . Chưa bao giờ nó cảm giác buồn ngủ như lúc này. Trong đầu nó mọi thứ đều đặc kín, nó chẳng còn nghĩ được thêm cái gì...nó miên man..và chợt đâu một cơn gió mát thổi về ..đưa nó vào giấc ngủ êm đềm của buổi trưa...:guc::dingu::zzz:
 
Ðề: Nhật ký buồn

Giờ vẫn không biết mình quyết định đúng hay sai nửa, nhưng nó đã thuộc về quá khứ rồi mà, lâu lắm rồi... nhưng sao không nằm im được nhở! :imlanglun:
 
Ðề: Nhật ký buồn

Giờ vẫn không biết mình quyết định đúng hay sai nửa, nhưng nó đã thuộc về quá khứ rồi mà, lâu lắm rồi... nhưng sao không nằm im được nhở! :imlanglun:

Mình cứ để nó cựa quậy đi, mình càng muốn nó nằm im thì nó càng ngọ nguậy, Nếu quyết định của mình sai, mình cố gắng khắc phục nó để cho nó thành đúng, Mình không hoàn hảo mà, nên đôi khi mình có những quyết định như vậy,
 
Ðề: Nhật ký buồn

Giờ vẫn không biết mình quyết định đúng hay sai nửa, nhưng nó đã thuộc về quá khứ rồi mà, lâu lắm rồi... nhưng sao không nằm im được nhở! :imlanglun:
Anh Khôi đứng im ! em thay mặt bà xã anh thổi còi cho anh đứng lại.....
Cái gì thuộc về quá khứ thì nên để nó ngủ yên...hãy để nó luôn là viên ngọc sáng long lanh trong tim mình..đừng để những tc tốt đẹp đó bị những suy nghĩ cảm tính làm tan vỡ ..." tình chỉ đẹp khi tình dang dở "
Anh đừng nghe nico sui dại...kẻo cô ấy kéo anh vào chùa cùng tụng kinh với cô ấy đấy..!:liengdep::liengdep:
 
Ðề: Nhật ký buồn

thật hay mà cũng thật cảm động. ước gì người bạn thân của mình hiểu được mình nhiều hơn những gì mà người đó thấy.
 
Ðề: Nhật ký buồn

Anh Khôi đứng im ! em thay mặt bà xã anh thổi còi cho anh đứng lại.....
Cái gì thuộc về quá khứ thì nên để nó ngủ yên...hãy để nó luôn là viên ngọc sáng long lanh trong tim mình..đừng để những tc tốt đẹp đó bị những suy nghĩ cảm tính làm tan vỡ ..." tình chỉ đẹp khi tình dang dở "
Anh đừng nghe nico sui dại...kẻo cô ấy kéo anh vào chùa cùng tụng kinh với cô ấy đấy..!:liengdep::liengdep:

Anh Khoi ko có căn tu đâu, với lại Nico cũng không muốn anh Khói làm phân tán tư tưởng khi :tungkinh: mà, HY yên tâm đi.
 
Ðề: Nhật ký buồn

Đang định lên đăng mục nhường vé máy bay SG - Hà Nội ngày 29/4 cho ai cần vé vậy mà không đc.Kiểm tra lại vé thì thấy điều kiện vé không thể đổi tên, không nâng chuyến,không hoàn lại.....Đúng là gì cũng có giá của nó cả. Mua rẻ thì giờ không làm đc gì cả, không đi thì xem như "chỗ ngồi kia trống vắng".
Cuộc đời cũng lắm chuyện "đời" lại ca thán câu " Người ăn không hết kẻ lần không ra" cho tình huống này. Uổng phí quá !
 
Ðề: Nhật ký buồn

Chả khó khăn gì khi mở điện thoại lên, tí toáy nhắn mấy dòng tin ... Điều đó con nít làm còn được mà ...... Nội dung tin nhắn như vậy rồi, nhưng điều quan trong hơn cả là khi người ta nhắn tin, họ có chân thành trong từng dòng tin hay không mà thôi ... Thấy nghi ngờ nhiều thứ quá ... Thời đại công nghệ này hình như đang biến người ta dần trở thành những người dễ dãi trong cách nói chuyện, trong cách sử dụng ngôn từ và... hình như dần làm người ta mất đi sự chân thành trong từng câu nói ...
Mệt mỏi quá ...
Đau đầu vì những dấu hỏi ...
 
Ðề: Nhật ký buồn

Giờ vẫn không biết mình quyết định đúng hay sai nửa, nhưng nó đã thuộc về quá khứ rồi mà, lâu lắm rồi... nhưng sao không nằm im được nhở! :imlanglun:
Quá khứ luôn là một viên kẹo ngọt... mà kẹo ngọt thì ai cũng thích ăn. Vì thế nên...
Đôi khi chỉ là một cơn gió nhẹ hay một mùi hương quen thuộc... cũng đủ làm cho chúng ta nhớ đến...
 
Ðề: Nhật ký buồn

Trời ạ, hôm nay mới vào bài này thế mà thấy tên mình bị nêu ra nhiều quá!

Mong rằng những người yêu nhau sẽ đủ dũng cảm để đến với nhau. Đừng dở dang như vậy để cả cuộc đời ân hận.
 
Ðề: Nhật ký buồn

Nhìu lúc chẳng biết xxx nghỉ gì nhỉ?người lớn cũng ra người lớn, con nít cũng ra con nick, hành động chẳng giống ai. Mình chẳng phải ở nhờ mà sao lại phải chịu như thế nhỉ? 1 giấc ngủ cũng chẳng ngon.....Sao xxx thích xì xào và nói xấu người khác thế, như thế xxx thấy vui ah?Hành động của xxx chỉ làm mình xem thường nhân cách của xxx thui. xxx hãy sống sao khi mình ra đi vẫn nghĩ 1 điều gì đó tốt về xxx. XXX đã xúc phạm đến đời tư của mình ko bao giờ mình bỏ qua, người ta nói uốn lưỡi 7lần trước khi nói, hay "người khôn ngoan là người biết chú trọng đến hạnh kiểm và nhân cách của mình, họ nghĩ tất cả những gì họ nói chứ họ ko nói tất cả những gì họ nghĩ".Con người ta ai cũng có 1 vấp ngã, xxx cũng yêu.... có khi nào xxx nhìn lại mình khi thốt lên nhục mạ đời tư của người khác ko???.Hãy sống như thế nào để khi mình bước ra đi còn có cái nhìn tốt về xxx nhé!
 
Ðề: Nhật ký buồn

Mình là 1 kẻ sống theo lý trí nhiều hơn tình cảm, vậy mà hôm qua mình đã thả cảm xúc bơi tự do, không kìm, k nén.
Chiều qua đi làm về chạy qua nhà kụ phụ Kập chuẩn bị SN theo lời Kập nhờ. Nhưng 2 ông đi bơi, thì mình cũng đi.
Về 2 a e lui cui lo nấu nướng, chuẩn bị, mọi người tới thì mọi thứ cũng xong xuôi, cũng có 1 bàn tiệc tươm tất, mệt, nhưng thấy chút vui vì những món mình nấu, mình chuẩn bị được bà con khen ngon.
Nhưng sao đêm qua ta không thấy 1 chút nào thanh thản thoải mái, cảm giác gì đó nặng trĩu đè nén lồng ngực. Không muốn nói, chẳng buồn nhìn, hôm qua có thêm Hero Liver ngoài HN vào, mình chỉ nhớ dáng khá cao to còn không nhớ mặt ntn.
ăn uống xong mình về, mặc kệ mọi người chơi tiếp.
Nằm ra nệm coi tv, tự dưng nước mắt đâu trào tuôn không ngừng, chẳng biết vì lẽ gì, chỉ biết ngăn k đc, may mà 2 đứa kia k thấy.
Một nỗi nhớ lúc mơ hồ, lúc mãnh liệt
1 nỗi đau như cào xé ... ranh giới mong manh giữa yêu và hận.
Thực ra không phải k có lý do, mà vì Fowler, luôn hỏi và luôn nói, có vẻ như tiếc, có vẻ như ....
Mình đã k muốn nói ra sự thật, mình đã lãng nó đi thật xa.
Nhưng thực sự mọi thứ vẫn cuồn cuộn trong mình..., chỉ cần có ai đó khơi dậy, có ai đó cào miệng vết thương... Thôi, tốt nhất LFC k ai biết gì, mình không muốn nhìn những ánh mắt có vẻ như thương xót... mình đã lớn, đủ lông đủ cánh để vượt qua nhiều thứ, mình không cần 1 chỗ dựa mới có thể đứng lên.
Nhưng tối qua mình đã làm 1 việc điên rồ, đúng là điên.
Mình tệ thật, thả nổi cảm xúc như vậy ... hành động đó có thể sẽ bị trả giả bằng thêm vài lời điều tiếng nữa ... mệt mỏi.
1 giấc ngủ với 1 giấc mơ, trong giấc mơ ta thấy ta bơ vơ lạc lỏng, 1 cảm giác cô đơn bao trùm, khủng khiếp thật.
Điên, còn bao nhiêu người bên mình cơ mà.
Mai đã là lễ.
NHiều dự định cho lễ này từ lâu, nay phải thay đổi, rất nhiều dự định ta còn phải thay đổi trong tương lai. Quả thật "nói trước bước không qua"
 
Ðề: Nhật ký buồn

" Thật đau đớn khi yêu mà ko được đáp lại, nhưng còn đau đớn hơn khi yêu mà ko dám nói ra".
Ôi, bác suynghidi ới ời, bác cử post ảnh của bác lên đi, e nhìn bác đắm đuối luôn! Ha ha!
 
Ðề: Nhật ký buồn

Buồn như con chuồn chuồn, hok có nơi để đậu...
 
Ðề: Nhật ký buồn

Mình là 1 kẻ sống theo lý trí nhiều hơn tình cảm, vậy mà hôm qua mình đã thả cảm xúc bơi tự do, không kìm, k nén.
Chiều qua đi làm về chạy qua nhà kụ phụ Kập chuẩn bị SN theo lời Kập nhờ. Nhưng 2 ông đi bơi, thì mình cũng đi.
Về 2 a e lui cui lo nấu nướng, chuẩn bị, mọi người tới thì mọi thứ cũng xong xuôi, cũng có 1 bàn tiệc tươm tất, mệt, nhưng thấy chút vui vì những món mình nấu, mình chuẩn bị được bà con khen ngon.
Nhưng sao đêm qua ta không thấy 1 chút nào thanh thản thoải mái, cảm giác gì đó nặng trĩu đè nén lồng ngực. Không muốn nói, chẳng buồn nhìn, hôm qua có thêm Hero Liver ngoài HN vào, mình chỉ nhớ dáng khá cao to còn không nhớ mặt ntn.
ăn uống xong mình về, mặc kệ mọi người chơi tiếp.
Nằm ra nệm coi tv, tự dưng nước mắt đâu trào tuôn không ngừng, chẳng biết vì lẽ gì, chỉ biết ngăn k đc, may mà 2 đứa kia k thấy.
Một nỗi nhớ lúc mơ hồ, lúc mãnh liệt
1 nỗi đau như cào xé ... ranh giới mong manh giữa yêu và hận.
Thực ra không phải k có lý do, mà vì Fowler, luôn hỏi và luôn nói, có vẻ như tiếc, có vẻ như ....
Mình đã k muốn nói ra sự thật, mình đã lãng nó đi thật xa.
Nhưng thực sự mọi thứ vẫn cuồn cuộn trong mình..., chỉ cần có ai đó khơi dậy, có ai đó cào miệng vết thương... Thôi, tốt nhất LFC k ai biết gì, mình không muốn nhìn những ánh mắt có vẻ như thương xót... mình đã lớn, đủ lông đủ cánh để vượt qua nhiều thứ, mình không cần 1 chỗ dựa mới có thể đứng lên.
Nhưng tối qua mình đã làm 1 việc điên rồ, đúng là điên.
Mình tệ thật, thả nổi cảm xúc như vậy ... hành động đó có thể sẽ bị trả giả bằng thêm vài lời điều tiếng nữa ... mệt mỏi.
1 giấc ngủ với 1 giấc mơ, trong giấc mơ ta thấy ta bơ vơ lạc lỏng, 1 cảm giác cô đơn bao trùm, khủng khiếp thật.
Điên, còn bao nhiêu người bên mình cơ mà.
Mai đã là lễ.
NHiều dự định cho lễ này từ lâu, nay phải thay đổi, rất nhiều dự định ta còn phải thay đổi trong tương lai. Quả thật "nói trước bước không qua"

Rất mạnh mẽ, như thế tiếp tục tiến tới nhé, có cố gắng mọi thứ sẽ không bao giờ mất đi vô nghĩa, những điều tốt đẹp sẽ đến khi bạn trân trọng nó. Goodluck anh happy
 
Ðề: Nhật ký buồn

Mình là 1 kẻ sống theo lý trí nhiều hơn tình cảm, vậy mà hôm qua mình đã thả cảm xúc bơi tự do, không kìm, k nén.
Chiều qua đi làm về chạy qua nhà kụ phụ Kập chuẩn bị SN theo lời Kập nhờ. Nhưng 2 ông đi bơi, thì mình cũng đi.
Về 2 a e lui cui lo nấu nướng, chuẩn bị, mọi người tới thì mọi thứ cũng xong xuôi, cũng có 1 bàn tiệc tươm tất, mệt, nhưng thấy chút vui vì những món mình nấu, mình chuẩn bị được bà con khen ngon.
Nhưng sao đêm qua ta không thấy 1 chút nào thanh thản thoải mái, cảm giác gì đó nặng trĩu đè nén lồng ngực. Không muốn nói, chẳng buồn nhìn, hôm qua có thêm Hero Liver ngoài HN vào, mình chỉ nhớ dáng khá cao to còn không nhớ mặt ntn.
ăn uống xong mình về, mặc kệ mọi người chơi tiếp.
Nằm ra nệm coi tv, tự dưng nước mắt đâu trào tuôn không ngừng, chẳng biết vì lẽ gì, chỉ biết ngăn k đc, may mà 2 đứa kia k thấy.
Một nỗi nhớ lúc mơ hồ, lúc mãnh liệt
1 nỗi đau như cào xé ... ranh giới mong manh giữa yêu và hận.
Thực ra không phải k có lý do, mà vì Fowler, luôn hỏi và luôn nói, có vẻ như tiếc, có vẻ như ....
Mình đã k muốn nói ra sự thật, mình đã lãng nó đi thật xa.
Nhưng thực sự mọi thứ vẫn cuồn cuộn trong mình..., chỉ cần có ai đó khơi dậy, có ai đó cào miệng vết thương... Thôi, tốt nhất LFC k ai biết gì, mình không muốn nhìn những ánh mắt có vẻ như thương xót... mình đã lớn, đủ lông đủ cánh để vượt qua nhiều thứ, mình không cần 1 chỗ dựa mới có thể đứng lên.
Nhưng tối qua mình đã làm 1 việc điên rồ, đúng là điên.
Mình tệ thật, thả nổi cảm xúc như vậy ... hành động đó có thể sẽ bị trả giả bằng thêm vài lời điều tiếng nữa ... mệt mỏi.
1 giấc ngủ với 1 giấc mơ, trong giấc mơ ta thấy ta bơ vơ lạc lỏng, 1 cảm giác cô đơn bao trùm, khủng khiếp thật.
Điên, còn bao nhiêu người bên mình cơ mà.
Mai đã là lễ.
NHiều dự định cho lễ này từ lâu, nay phải thay đổi, rất nhiều dự định ta còn phải thay đổi trong tương lai. Quả thật "nói trước bước không qua"

:liengdep:
Lớn lên chút coi
:ném đá:
:chở đi chơi:
híc........
 
Ðề: Nhật ký buồn

Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên để thành xa lạ
Anh ám ảnh em giữa hai chiều nghiệt ngã
Ngiêng bên này lại chống chếnh bên kia
Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya
Dịu dàng quá lời thì thầm của gió
Ngủ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ
Biết đâu chừng thiên sứ đứng vây quanh
Trái tim đa mang trở tình yêu chòng chành
Quên với nhớ lắc lư nhịp sóng
Anh là gì giữa bốn bề vang vọng
Em nghẹn lòng khi thốt gọi thành tên

(st)
 
Ðề: Nhật ký buồn

Mình biết mà...ánh mắt của [you] không dành cho mình :241:
Sao tự nhiên lại có tên mình vào đó nhỉ?Mình mới tham gia mà,đã quen ai đâu?Híc,ước chi mình đc thế nhỉ?
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top