"nán chản" lắm các bác ak

Hoaeste

Member
Hội viên mới
chào adm, chào m,ng!
dạo nè đọc nhìu stt về đi làm, công việc, chán nản, tùm lum làm e thấy như thể là 1 xu hướng chung của ng mới đi làm vậy.
có ai làm kế toán mà phải ngồi mình với giám đốc 1 phòng ko??huhuhu.:choxem::choxem:
supper soi! nhất là khi e gọi điện hẹn phỏng vấn hay gọi điện tìm hiểu giá cả NVL, lần nào kết thúc cuộc gọi cũng đc nghe hát: e ko linh hoạt, e kém thể nhể, e ko hiểu vấn đề ak, trc khi nói bất cứ 1 câu j cũng phải đắn đo, suy nghĩ đã (vụ này là do mình lỡ lời nói rằng giám đốc đã check lại bản vẽ thay vì phải nói tránh đi là bên kỹ thuật đã check lại bản vẽ). :-(( làm e sợ phải gọi điện khi có mẹt sếp ở phòng lun.:laumohoi:

lại kể đến bất tiện lúc nghỉ trưa, ăn trưa, đến khổ! nay e đang ăn trưa, sếp phi về phòng (e mang đồ tự nấu, sếp ăn hàng), vừa vào phát, nói "mùi j khó chịu thế!!!", thiệt là đến phụt lun cơm ra đc, e up lun, hông nuốt nổi miếng nào nữa.hix:biendi:
là do e quá đề cao bản thân, mới đi làm mà yêu cầu cao, đòi hỏi này nọ sao??
e đang đứng trc 2 hướng: bỏ đi hay tiếp tục cố gắng làm quen với cái môi trg kiểu này??thực sự muốn bỏ nhưng lại nghĩ bản thân chả đc cái tích sự j,chả nhẽ thấy khó thì bỏ, rồi sau chỗ khác như thế lại nhảy tiếp????
thực sự là bị nản, hiện tại e ko có hứng thú j để làm việc cả!

anh/ chị có ai rảnh vào chém cho e ít chuyện hay lời khuyên ko??
 
chỗ mình làm soi liên tục . thậm chí k có gì làm thì ngồi soi mặt . nói chuyện thì nhạt toẹt vì chả có bản sắc riêng gì ( toàn đi soi người khác rồi thời gian đâu lo cho mình nữa ) , có nghi ngờ bất đồng gì là chửi mình như đúng rồi xong lúc tìm hiểu ra nguyên nhân thì im lặng như không có gì.
ông sếp cũng k có gì là " đàn ông lắm " có gì cũng k dám nói trước mặt toàn đi nói sau lưng người khác.
toàn phải sang phòng bên cạnh có mấy ông con trai ngồi uống trà cho đỡ chán. ngồi ngáp ngắn ngáp dài hết giờ rồi về .
 
bên mình anh sếp lại dễ tính, anh sếp là anh trai người yêu mình ... được cái ... ngồi chơi không, lên mạng suốt nên mình chán ... muốn tìm công việc kế toán nào khiến mình bù đầu bù cổ vào để biết thêm nhiều cái mới ... như vậy mới thấy ý nghĩa cuộc sống ... :mygaz:
 
mục đích soi cũng chỉ là xem có hở j ra để đi tám với người khác thôi mà .. sếp ngồi 1 bên mấy bà già ngồi 1 bên ,, mình ngồi giữa..( cảm giác của 1 ng đang bị soi , hay chính xác hơn là nhìn mặt 8/8 ) soi thì vậy nhưng nói chuyện cũng khô cứng k có hài hước hay thú vị j vì toàn chuyện người khác đem ra làm đầu đề
muốn nghỉ mà chả biết tìm đâu ra việc khác .. nhàm quá
 
mk cũng mới bị chuyển vào ngồi cũng phòng 2 sếp ( lý do dạo trc trời nóng quá, vào ngồi chung cho nó mát).Nhiều lúc chả có việc j làm thì cứ như ngồi tra tấn với nhau ý.Cũng may trưa e về nhà. Chịu khó vậy b ak
 
Gắng xin được việc hẵng nghỉ chị ạ, em xin nghỉ rồi giờ chưa xin được việc
Nản lắm luôn :-(
 
mình thì ngồi đối diện với sếp luôn. không biết là bị soi nhiều hay ít nhưng mình măc kệ. nhiều khi mình cứ vào web đọc báo. Công việc mới ra trường thì chẳng có gì, toàn đi chạy việc linh tinh, lương thì thấp, mà chẳng thấy học hỏi đk cái gì mới. Nhưng khổ nỗi chưa tìm đk việc khác nên an phận vậy, không thất nghiệp còn khổ hơn :3
 
sep minh con cha them gap minh
tron o cty suot ....
buon qua
 
mình thì ngồi đối diện với sếp luôn. không biết là bị soi nhiều hay ít nhưng mình măc kệ. nhiều khi mình cứ vào web đọc báo. Công việc mới ra trường thì chẳng có gì, toàn đi chạy việc linh tinh, lương thì thấp, mà chẳng thấy học hỏi đk cái gì mới. Nhưng khổ nỗi chưa tìm đk việc khác nên an phận vậy, không thất nghiệp còn khổ hơn :3
ơ giống mình quá!
 
Mình cũng mất nửa năm ngồi cùng sếp (do hồi đó công ty đang xây văn phòng nên ngồi tạm), cũng bị soi, rồi hay nói này kia. Nhưng mà mình lì lắm, thích nói thì cứ nói thôi. Nếu thấy đúng thì nghe, thấy không đúng thì kệ thôi. Nói thật là cũng thấy khó chịu, vì sếp mình rất rất khó tính. Vì các bạn mới ra trường chưa có nhiều kinh nghiệm trong giao tiếp cũng như xử lý công việc nên họ mới có cái để soi. Sếp nào chả vậy. Ai mới đi làm cũng khó khăn như thế cả. Cố gắng nhé!
 
thế lại gặp người cùng cảnh ngộ luôn à. Thích thế. Nhưng công ty bạn có to không? Chỗ t là cty nhỏ nên việc vặt gì cũng sai hết :3
cty mình mới thành lập. cũng sv mới ra trường biết cái j đâu. cũng thi thoảng chạy linh tinh làm việc. nhưng đc cái sếp mình ko phải lúc nào cũng ở vp. thi thoảng còn đi công tác xa, có đợt đi gần 2 tháng, 1 mình ngồi vp. he he
 
sếp đi đâu cũng ko nói chuyện, về thì toàn đột kích, cái khoa nói thì bá lắm, thuộc ko nổi. :gomo:
kiểu j cũng nói đc. chẹp!
 
bạn chưa bg làm việc kiểu như ko có sếp bên cạnh nhưng có 5 cái camera soi thẳng vào bạn ( ko biết khi nào sếp đang soi hay soi liên tục). Thậm chí đi VS bao nhiêu lần trong 1 ngày cũng bị cảnh báo. Mình thì chịu như vậy suốt 2 năm. Giờ thì tạm biệt sếp rồi. Cũng lận đận lắm mới xin dc việc khác. Nhưng bạn hãy xin dc chỗ gối đầu rồi hãy nghỉ làm ở đó nhé!
e thì phòng 4 ng mà 3 camera lận
 
mình vừa mới ra tr đi làm lúc nào cũng bị soi,vào mạng hay làm sai cái gì mà sếp biết được là trừ 200k/1 lần á, nhưng vào cũng chưa học được cái gì đây , nhưng cũng phải cg thôi,
 
chào adm, chào m,ng!
dạo nè đọc nhìu stt về đi làm, công việc, chán nản, tùm lum làm e thấy như thể là 1 xu hướng chung của ng mới đi làm vậy.
có ai làm kế toán mà phải ngồi mình với giám đốc 1 phòng ko??huhuhu.:choxem::choxem:
supper soi! nhất là khi e gọi điện hẹn phỏng vấn hay gọi điện tìm hiểu giá cả NVL, lần nào kết thúc cuộc gọi cũng đc nghe hát: e ko linh hoạt, e kém thể nhể, e ko hiểu vấn đề ak, trc khi nói bất cứ 1 câu j cũng phải đắn đo, suy nghĩ đã (vụ này là do mình lỡ lời nói rằng giám đốc đã check lại bản vẽ thay vì phải nói tránh đi là bên kỹ thuật đã check lại bản vẽ). :-(( làm e sợ phải gọi điện khi có mẹt sếp ở phòng lun.:laumohoi:

lại kể đến bất tiện lúc nghỉ trưa, ăn trưa, đến khổ! nay e đang ăn trưa, sếp phi về phòng (e mang đồ tự nấu, sếp ăn hàng), vừa vào phát, nói "mùi j khó chịu thế!!!", thiệt là đến phụt lun cơm ra đc, e up lun, hông nuốt nổi miếng nào nữa.hix:biendi:
là do e quá đề cao bản thân, mới đi làm mà yêu cầu cao, đòi hỏi này nọ sao??
e đang đứng trc 2 hướng: bỏ đi hay tiếp tục cố gắng làm quen với cái môi trg kiểu này??thực sự muốn bỏ nhưng lại nghĩ bản thân chả đc cái tích sự j,chả nhẽ thấy khó thì bỏ, rồi sau chỗ khác như thế lại nhảy tiếp????
thực sự là bị nản, hiện tại e ko có hứng thú j để làm việc cả!

anh/ chị có ai rảnh vào chém cho e ít chuyện hay lời khuyên ko??
muốn đc xem trọng thì minh phải có " TRỌNG LƯỢNG "
còn thế nào là trọng lượng thì tùy e hiểu ???
 
Đọc tâm sự của bạn mà thấy cùng cảnh ngộ quá trời, huhu, chấm nước mắt. Mình thì sếp nước ngoài không soi mà mấy anh chị cùng phòng soi, phải nói là thánh soi luôn. Hic, sinh viên mới ra trường có biết tí kinh nghiệm gì đâu, lần đầu đi làm gặp phải ông sếp cuồng hóa đơn nữa. Đến mua cái chổi cũng cần bảng báo giá, hóa đơn đỏ T_T, ngất. Ngày nào lên cũng bị anh chị cùng phòng mắng, mà người ta động tí là em có học mà, em có bằng mà, em mua bằng hả, sao e tốt nghiệp ra trường dc hay thế ... thiệt là động chạm tới tận tim luôn. Từ khi đi làm tới giờ thấy mỗi bản lĩnh nhịn là tăng lên vùn vụt thôi
 
Đọc tâm sự của bạn mà thấy cùng cảnh ngộ quá trời, huhu, chấm nước mắt. Mình thì sếp nước ngoài không soi mà mấy anh chị cùng phòng soi, phải nói là thánh soi luôn. Hic, sinh viên mới ra trường có biết tí kinh nghiệm gì đâu, lần đầu đi làm gặp phải ông sếp cuồng hóa đơn nữa. Đến mua cái chổi cũng cần bảng báo giá, hóa đơn đỏ T_T, ngất. Ngày nào lên cũng bị anh chị cùng phòng mắng, mà người ta động tí là em có học mà, em có bằng mà, em mua bằng hả, sao e tốt nghiệp ra trường dc hay thế ... thiệt là động chạm tới tận tim luôn. Từ khi đi làm tới giờ thấy mỗi bản lĩnh nhịn là tăng lên vùn vụt thôi
nghe bạn nói thấy ngưỡng mộ đấy ... như mình chắc bùng nổ rồi ... có lẽ là trẻ trâu một chút
 
nghe bạn nói thấy ngưỡng mộ đấy ... như mình chắc bùng nổ rồi ... có lẽ là trẻ trâu một chút
Nhiều lúc hàng ngàn tế bào trong con người mình đang kêu gào muốn nghỉ việc à bạn ơi. Mình sợ mỗi ngày lên công ty, sợ nhất câu nhỏ ơi của mấy anh chị, cố gắng tránh tiếp xúc nhất có thể, có lẽ bạn không hiểu được cảm giác khủng hoảng đó đâu. Càng bị chửi càng cố gắng, càng cố gắng càng làm sai và kết quả vẫn bị chửi. Hì, thấy bất lực về bản thân quá trời, có lẽ trong con mắt của mấy anh chị m chỉ là con nhóc không có đầu óc, bất tài vô dụng cũng nên, hì nhưng mà kệ, bị chửi còn hơn bị chết đói. Nói vậy chứ chưa biết mình bùng nổ khi nào, hì nhiều lúc ngồi làm ảo tưởng sức mạnh sẽ bùng nổ một lần rồi xách cặp ra đi hoành tráng như ai.. thấy buồn cười.
 
Nhiều lúc hàng ngàn tế bào trong con người mình đang kêu gào muốn nghỉ việc à bạn ơi. Mình sợ mỗi ngày lên công ty, sợ nhất câu nhỏ ơi của mấy anh chị, cố gắng tránh tiếp xúc nhất có thể, có lẽ bạn không hiểu được cảm giác khủng hoảng đó đâu. Càng bị chửi càng cố gắng, càng cố gắng càng làm sai và kết quả vẫn bị chửi. Hì, thấy bất lực về bản thân quá trời, có lẽ trong con mắt của mấy anh chị m chỉ là con nhóc không có đầu óc, bất tài vô dụng cũng nên, hì nhưng mà kệ, bị chửi còn hơn bị chết đói. Nói vậy chứ chưa biết mình bùng nổ khi nào, hì nhiều lúc ngồi làm ảo tưởng sức mạnh sẽ bùng nổ một lần rồi xách cặp ra đi hoành tráng như ai.. thấy buồn cười.
mình nói vậy chớ cũng không muốn khuyên bạn nghỉ việc đâu ... môi trường càng khó, càng học hỏi được nhiều ...môi trường càng dễ càng chẳng có gì cho bạn học hỏi ... như mình nè đang ngồi không đây ... lại muốn được thử thách tiếp nè ...
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Kỹ thuật giải trình thanh tra BHXH

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top