Đêm đã sâu lắm rồi và ngoài trời mưa đang rơi... Mưa, nhẹ nhàng quá… Tỉnh dậy giữa âm thanh tí tách của mưa, giữa mùi đất ẩm trộn lẫn trong cái không khí se lạnh vừa quen vừa lạ ấy, chợt thấy lòng mình như nhẹ tênh...
Mở cửa ban công đứng nhìn mưa phùn lất phất bay dưới ánh đèn cao áp, nhắm mắt nghe gió ùa vào phòng mang theo cả vài hạt bụi mưa li ti táp nhẹ lên mặt, đọng khẽ bờ mi...
Bỗng dưng cảm thấy thích . Thích cái cảm giác khi tiếng mưa đêm hoà trong cái trầm bổng bâng khoâng của trời đất hay quyện cùng âm thanh réo rắt , buồn đến se sắt bởi cái lạnh thấm qua . Những cảm xúc dịu dàng lại ùa về cùng nỗi nhớ miên man từ nơi nào chẳng biết . Đôi khi , trong vài phút hâm hâm bất chợt cảm thấy thèm lãng mạn. Ước mình được biến thành cơn gió , để được ghé qua khung cửa sổ một nơi nào đó rất xa . Để ngắm nhìn "người ta" trong giấc ngủ , muốn hôn nhẹ lên trán một "ai kia"