Cafe đen và cafe sữa !

hongnhungtim

Member
Hội viên mới
Vào quán uống nước, em luôn gọi café đen. Anh luôn gọi café sữa.
Người ta mang nước ra, luôn luôn nhầm lẫn. Anh café đen. Em café sữa.
Em nhanh tay đổi 2 món. Người bồi bàn đứng ngẩn ra, mặt đầy vẻ thắc mắc. Anh cười trừ. Đợi người ta đi, anh trách: “Sao không để người ta đi rồi em hãy đổi? Làm mất mặt anh quá!!!” Em cười phá lên: “Đằng nào cũng vậy. Đâu có gì mắc cỡ!”.
Em con gái mà lại thích café đen.
Anh con trai nhưng rất thích café sữa.
Em bảo café đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị, mà nếu pha thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác café nữa.
Anh bảo café cho thêm tí sữa sẽ đậm mùi café hơn, lại còn cảm giác ngọt ngào của sữa…
Anh và em luôn thế. Khác nhau hoàn toàn.
Anh và em không yêu nhau. Đơn giản chỉ là bạn bè. Mà không, trên bạn bè 1 chút. Gần giống như tình anh em.
Nhưng em không chịu làm em gái anh. Em bảo, em gái có vẻ phụ thuộc vào anh trai, có vẻ yếu đuối, có vẻ… hàng trăm cái “có vẻ” và em không đồng tình.
Anh cũng không muốn anh là anh trai của em. Anh trai suốt ngày phải lo cho em gái, bị nhõng nhẽo, vòi vĩnh đủ thứ. Anh không thể kiên nhẫn.
Lâu lâu em hẹn anh ra ngoài đi uống café. Em café đen, anh café sữa.
Thỉnh thoảng buồn buồn anh lôi em đi vòng vòng, rốt cuộc cũng đến quán nước. Anh café sữa. Em café đen.
Anh có bạn gái. Bạn gái anh xinh xắn, rất dịu dàng, nữ tính. Đi với anh giống như 1 con thỏ non yếu ớt. Anh tự hào bảo, cô ấy không “ba gai”, bướng bỉnh như em.
Em có bạn trai. Bạn trai em đẹp trai, galant, luôn chiều chuộng em. Đi với em, anh ấy không bao giờ khiến em tức chết. Em kiêu hãnh khoe, anh ấy thực sự là chỗ dựa vững chắc.
2 cặp thỉnh thoảng gặp nhau. Em vẫn café đen. Anh luôn café sữa.
Bạn trai em nói, anh đổi ly cho em. Em không chịu, café đen là sở thích của em.
Bạn gái anh thắc mắc, anh không uống café đen như những người con trai khác. Anh nhún vai, café sữa hợp khẩu vị với anh.
Trong lúc nói chuyện, thường thường anh và em vẫn cãi nhau. Bạn trai em luôn là người hòa giải. Bạn gái anh dịu dàng nói anh phải biết nhường nhịn con gái.
Cuối cùng anh là anh. Em vẫn là em.
Anh chia tay bạn gái. Cũng có thời gian chông chênh. Nhưng anh không hối tiếc. Anh và cô căn bản không hợp nhau. Dù cô ra sức chiều chuộng anh, nhưng anh vẫn thấy thiếu thiếu cá tính gì đó. Mà cá tính thiếu ấy mới thật sự hấp dẫn anh.
Em chia tay bạn trai. Có một lúc cảm thấy trống vắng. Nhưng em không hối hận. Em và bạn trai không tìm được tiếng nói chung. Dù anh ấy không khiến em bực mình, ít khi gây sự với em. Nhưng em vẫn thấy thiếu thiếu. Mà “thiếu thiếu” ấy làm em chán nản.
Anh và em không hẹn mà gặp nhau ở quán café cũ.
Em gọi café đen.
Anh gọi café sữa.
Người bồi đã quen với 2 người. Anh ta không để nhầm chỗ nữa.
Anh yên lặng. Em cũng không nói. Đợi người bồi đi, anh kéo ly café đen về phía mình, đẩy ly café sữa về phía em.
Hôm đó 2 người uống thử “khẩu vị” của người kia.
Đêm ấy, anh nhắn tin cho em “Café đen hay thật! Anh bắt đầu thấy thích nó!”
Em nhắn tin lại cho anh “Café thêm sữa cũng rất tuyệt vời. Em sẽ uống café sữa…”
Sau đó em và anh luôn đi cùng nhau, bất luận ở đâu, em cũng luôn gọi café sữa cho em và không quên gọi café đen cho anh…
Café đen hay café sữa đều là café, phải không?

Tình yêu đắng hay tình yêu ngọt đều là tình yêu… chẳng phải sao???
 
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

Vào quán uống nước, em luôn gọi café đen. Anh luôn gọi café sữa.
Người ta mang nước ra, luôn luôn nhầm lẫn. Anh café đen. Em café sữa.
Em nhanh tay đổi 2 món. Người bồi bàn đứng ngẩn ra, mặt đầy vẻ thắc mắc. Anh cười trừ. Đợi người ta đi, anh trách: “Sao không để người ta đi rồi em hãy đổi? Làm mất mặt anh quá!!!” Em cười phá lên: “Đằng nào cũng vậy. Đâu có gì mắc cỡ!”.
Em con gái mà lại thích café đen.
Anh con trai nhưng rất thích café sữa.
Em bảo café đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị, mà nếu pha thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác café nữa.
Anh bảo café cho thêm tí sữa sẽ đậm mùi café hơn, lại còn cảm giác ngọt ngào của sữa…
Anh và em luôn thế. Khác nhau hoàn toàn.
Anh và em không yêu nhau. Đơn giản chỉ là bạn bè. Mà không, trên bạn bè 1 chút. Gần giống như tình anh em.
Nhưng em không chịu làm em gái anh. Em bảo, em gái có vẻ phụ thuộc vào anh trai, có vẻ yếu đuối, có vẻ… hàng trăm cái “có vẻ” và em không đồng tình.
Anh cũng không muốn anh là anh trai của em. Anh trai suốt ngày phải lo cho em gái, bị nhõng nhẽo, vòi vĩnh đủ thứ. Anh không thể kiên nhẫn.
Lâu lâu em hẹn anh ra ngoài đi uống café. Em café đen, anh café sữa.
Thỉnh thoảng buồn buồn anh lôi em đi vòng vòng, rốt cuộc cũng đến quán nước. Anh café sữa. Em café đen.
Anh có bạn gái. Bạn gái anh xinh xắn, rất dịu dàng, nữ tính. Đi với anh giống như 1 con thỏ non yếu ớt. Anh tự hào bảo, cô ấy không “ba gai”, bướng bỉnh như em.
Em có bạn trai. Bạn trai em đẹp trai, galant, luôn chiều chuộng em. Đi với em, anh ấy không bao giờ khiến em tức chết. Em kiêu hãnh khoe, anh ấy thực sự là chỗ dựa vững chắc.
2 cặp thỉnh thoảng gặp nhau. Em vẫn café đen. Anh luôn café sữa.
Bạn trai em nói, anh đổi ly cho em. Em không chịu, café đen là sở thích của em.
Bạn gái anh thắc mắc, anh không uống café đen như những người con trai khác. Anh nhún vai, café sữa hợp khẩu vị với anh.
Trong lúc nói chuyện, thường thường anh và em vẫn cãi nhau. Bạn trai em luôn là người hòa giải. Bạn gái anh dịu dàng nói anh phải biết nhường nhịn con gái.
Cuối cùng anh là anh. Em vẫn là em.
Anh chia tay bạn gái. Cũng có thời gian chông chênh. Nhưng anh không hối tiếc. Anh và cô căn bản không hợp nhau. Dù cô ra sức chiều chuộng anh, nhưng anh vẫn thấy thiếu thiếu cá tính gì đó. Mà cá tính thiếu ấy mới thật sự hấp dẫn anh.
Em chia tay bạn trai. Có một lúc cảm thấy trống vắng. Nhưng em không hối hận. Em và bạn trai không tìm được tiếng nói chung. Dù anh ấy không khiến em bực mình, ít khi gây sự với em. Nhưng em vẫn thấy thiếu thiếu. Mà “thiếu thiếu” ấy làm em chán nản.
Anh và em không hẹn mà gặp nhau ở quán café cũ.
Em gọi café đen.
Anh gọi café sữa.
Người bồi đã quen với 2 người. Anh ta không để nhầm chỗ nữa.
Anh yên lặng. Em cũng không nói. Đợi người bồi đi, anh kéo ly café đen về phía mình, đẩy ly café sữa về phía em.
Hôm đó 2 người uống thử “khẩu vị” của người kia.
Đêm ấy, anh nhắn tin cho em “Café đen hay thật! Anh bắt đầu thấy thích nó!”
Em nhắn tin lại cho anh “Café thêm sữa cũng rất tuyệt vời. Em sẽ uống café sữa…”
Sau đó em và anh luôn đi cùng nhau, bất luận ở đâu, em cũng luôn gọi café sữa cho em và không quên gọi café đen cho anh…
Café đen hay café sữa đều là café, phải không?

Tình yêu đắng hay tình yêu ngọt đều là tình yêu… chẳng phải sao???
Gaugau cùng sở thích thích uống cà phê đen hơn mặc dầu gaugau đều uống được 2 loại cà phê đó(cà phê sữa ngọt không ngon bằng cà phê đen):leu:
 
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

Hay lém đó.Tớ thik câu"Café đen hay café sữa đều là café...Tình yêu đắng hay tình yêu ngọt đều là tình yêu…"
 
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

Hay lém đó.Tớ thik câu"Café đen hay café sữa đều là café...Tình yêu đắng hay tình yêu ngọt đều là tình yêu…"

Uh nhỉ, tình yêu đắng hay tình yêu ngọt đều là tình yêu :leu: :leu:
 
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

nhungtim có đọc bài cà phê muối chưa, khi yêu nhau người con trai đã uống cà phê muối mà vẫn thấy ngon và chưa bao giờ hối hận về chuyện đó!
 
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

Chủ đề là cafe thì nói về cafe, híhí.
HTĐ không hay uống cafe, nhưng khi đã uống thì sẽ chọn cafe đen hoặc cafe sữa nhưng thật ít sữa. Thật sự không thích chút nào cafe sữa ở SG và quê HTĐ, có thể mang theo ổ bánh mì, chấm sữa ăn hết ổ bánh mì rồi còn nhiêu sữa pha cafe uống là vừa.
Đen hoặc ít sữa, sẽ cảm nhận đc vị đắng đắng của cafe.
Tình yêu cũng vậy, ngọt quá sẽ gây nhàm chán, đắng quá sẽ sớm đổ vỡ.
Khi đắng, lúc ngọt sẽ có nhiều gia vị, sẽ thấy ty luôn cần được làm mới và bổ sung cho nhau, nhỉ.
 
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

Cafe là một thức uống đặc biệt. Mỗi người thich một vị khác nhau của nó. Riêng nó, nó yêu hương vị nguyên chất của cafe không hoà quyện bất cứ hương vị nào khác. Nhấp một ngụm cafe nguyên chất, vị đắng đọng ngay trên đầu lưỡi nhưng xuống tới cổ thì để lại cảm giác khoan khoái dễ chịu. Có nhiều người hỏi nó tại sao lại uống như thế? Nó chỉ nhoẻn cười nói: "Uống thế sẽ cảm nhận đc hương vị của cuộc đời, của cuộc sống luôn xoay dần, biến chuyển".
 
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

nhungtim có đọc bài cà phê muối chưa, khi yêu nhau người con trai đã uống cà phê muối mà vẫn thấy ngon và chưa bao giờ hối hận về chuyện đó!

Em đã đọc dc bài càe muối trên một blog ,em rất ấn tượng về câu chuyện này.Để em tìm lại và post lên cho mọi người cung đọc.
-----------------------------------------------------------------------------------------
Tách cafe muoi !

Anh gặp nàng trong một bữa tiệc. Nàng vô cùng xinh xắn và dễ thương... Biết bao chàng trai theo đuổi nàng trong khi anh chỉ là một gã bình thường chẳng ai thèm để ý. Cuối bữa tiệc, lấy hết can đảm, anh mời nàng đi uống cafe. Hết sức ngạc nhiên, nhưng vì phép lịch sự nàng cũng nhận lời.
Họ ngồi im lặng trong một quán cafe. Anh quá run nên không nói được câu nào. Cô gái bắt đầu cảm thấy thật buồn tẻ và muốn đi về... Chàng trai thì cứ loay hoay mãi với cốc cafe, cầm lên lại đặt xuống... Đúng lúc cô gái định đứng lên và xin phép ra về thì bất chợt chàng trai gọi người phục vụ: "Làm ơn cho tôi ít muối vào tách cafe". Gần như tất cả những người trong quán nước đều quay lại nhìn anh... Cô gái cũng vô cùng ngạc nhiên. Nàng hỏi anh tại sao lại có sở thích kì lạ thế. Anh lúng túng một lát rồi nói: "Ngày trước nhà tôi gần biển. Tôi rất thích nô đùa với sóng biển, thích cái vị mặn và đắng của nước biển. Vâng, mặn và đắng - giống như cafe cho thêm muối vậy... Mỗi khi uống cafe muối như thế này, tôi lại nhớ quê hương và cha mẹ mình da diết...". Cô gái nhìn anh thông cảm và dường như nàng rất xúc động trước tình cảm chân thành của anh. Nàng thầm nghĩ một người yêu quê hương và cha mẹ mình như thế hẳn phải là người tốt và chắc chắn sau này sẽ là một người chồng, người cha tốt... Câu chuyện cởi mở hơn khi nàng cũng kể về tuổi thơ, về cha mẹ và gia đình mình...

Khi chia tay ra về, cả hai cùng cảm thấy thật dễ chịu và vui vẻ. Và qua những cuộc hẹn hò về sau, càng ngày cô gái càng nhận ra chàng trai có thật nhiều tính tốt. Anh rất chân thành, kiên nhẫn và luôn thông cảm với những khó khăn của cô. Và... như bao câu chuyện kết thúc có hậu khác, hai người lấy nhau. Họ đã sống rất hạnh phúc trong suốt cuộc đời. Sáng nào trước khi anh đi làm, nàng cũng pha cho anh một tách cafe muối...
Nhưng khác những câu chuyện cổ tích, câu chuyện này không dừng ở đó. Nhiều năm sau, đôi vợ chồng già đi, và người chồng là người ra đi trước... Sau khi anh chết, người vợ tìm thấy một lá thư anh để lại. Trong thư viết: "Gửi người con gái mà anh yêu thương nhất! Có một điều mà anh đã không đủ can đảm nói với em. Anh đã lừa dối em, một lần duy nhất trong cuộc đời... Thực sự là ngày đầu tiên mình gặp nhau, được nói chuyện với em là niềm sung sướng đối với anh. Anh đã rất run khi ngồi đối diện em... Lúc đó anh định gọi đường cho tách cafe nhưng anh nói nhầm thành muối. Nhìn đôi mắt em lúc đó, anh biết mình không thể rút lại lời vừa nói nên anh đã bịa ra câu chuyện về biển và cafe muối. Anh không hề thích và chưa bao giờ uống cafe muối trước đó! Rất nhiều lần anh muốn nói thật với em nhưng anh sợ... Anh đã tự hứa với mình đó là lần đầu và cũng là lần cuối anh nói
dối em. Nếu được làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như vậy... để được có em và để được uống tách cafe muối em pha hàng ngày suốt cuộc đời anh... Anh yêu em!".
Mắt người vợ nhòa đi khi đọc đến những dòng cuối lá thư. Bà gấp bức thư lại và chầm chậm đứng lên, đi pha cho mình một tách cafe muối... Nếu bây giờ có ai hỏi bà cafe muối có vị như thế nào, bà sẽ nói cho họ biết: Nó rất ngọt!!!
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

Ngày trước nó ko uống cafe, từ ngày quen biết anh nó bắt đầu nhấm nháp cái vị đăng đắng ấy với thật nhiều sữa vì nó muốn 1 chút hòa hợp. Càng quen biết anh lâu, lượng sữa ngày càng giảm, để rồi câu nói quen thuộc mỗi lúc vào quán cafe cùng bạn :" cafe sữa đá, ít sữa nhiều cafe" . Nó ko dám thử 1 ly cafe đen vì sợ ... đắng!
Ngày anh về, anh vẫn thường hay pha cafe trong một cái bình thật to & ko bỏ thêm bất kì 1 thứ gia vị nào. " em uống thử xem, ko đắng lắm đâu, ở bên kia anh thường dùng như thế này đấy". Nó nhăn mặt nhấm nháp thử cái thứ nước đắng mà anh yêu thích... rồi 1 ngày bỗng trở thành thân quen.
Bây giờ mỗi khi vào quán với bạn nó thường gọi cho mình "1 cafe đá pha phin" vì nó ko thích những ánh mắt nhìn nó ngạc nhiên khi nó gọi " 1 đen đá ko đường" của những người phục vụ. Mọi người bảo: 'con nhỏ này chắc là ghiền cafe lắm"... nó cười !
Đã lâu lắm rồi nó thích cái vị đăng đắng ở đầu lưỡi trước khi xuống thực quản - cái cảm giác giống như gặm nhắm cái sự trớ trêu, cay đắng của cuộc đời này để rồi sau đó cảm nhận cái ngon, sự thú vị của thứ nước đắng này nhưng chắc cũng ít ai nhận ra uống cafe càng ít hương liệu hay gia vị thì càng ngon cũng giống như cuộc đời... bước qua cùng cực, khổ đau là niềm tin & hạnh phúc.
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

Em đọc roài nhưng thực sự là chưa bao giờ thử món đó, không phải vì sợ mà vì em bây giờ em không uống được cafe. Nhưng không sao, ngày xưa em là fan ruột của "đen hok đường hok đá " mà, nên sớm muộn gì cũng sẽ lấy lại phong độ cho coi.
 
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

Em đã đọc dc bài càe muối trên một blog ,em rất ấn tượng về câu chuyện này.Để em tìm lại và post lên cho mọi người cung đọc.
-----------------------------------------------------------------------------------------
Tách cafe muoi !

Anh gặp nàng trong một bữa tiệc. Nàng vô cùng xinh xắn và dễ thương... Biết bao chàng trai theo đuổi nàng trong khi anh chỉ là một gã bình thường chẳng ai thèm để ý. Cuối bữa tiệc, lấy hết can đảm, anh mời nàng đi uống cafe. Hết sức ngạc nhiên, nhưng vì phép lịch sự nàng cũng nhận lời.
Họ ngồi im lặng trong một quán cafe. Anh quá run nên không nói được câu nào. Cô gái bắt đầu cảm thấy thật buồn tẻ và muốn đi về... Chàng trai thì cứ loay hoay mãi với cốc cafe, cầm lên lại đặt xuống... Đúng lúc cô gái định đứng lên và xin phép ra về thì bất chợt chàng trai gọi người phục vụ: "Làm ơn cho tôi ít muối vào tách cafe". Gần như tất cả những người trong quán nước đều quay lại nhìn anh... Cô gái cũng vô cùng ngạc nhiên. Nàng hỏi anh tại sao lại có sở thích kì lạ thế. Anh lúng túng một lát rồi nói: "Ngày trước nhà tôi gần biển. Tôi rất thích nô đùa với sóng biển, thích cái vị mặn và đắng của nước biển. Vâng, mặn và đắng - giống như cafe cho thêm muối vậy... Mỗi khi uống cafe muối như thế này, tôi lại nhớ quê hương và cha mẹ mình da diết...". Cô gái nhìn anh thông cảm và dường như nàng rất xúc động trước tình cảm chân thành của anh. Nàng thầm nghĩ một người yêu quê hương và cha mẹ mình như thế hẳn phải là người tốt và chắc chắn sau này sẽ là một người chồng, người cha tốt... Câu chuyện cởi mở hơn khi nàng cũng kể về tuổi thơ, về cha mẹ và gia đình mình...

Khi chia tay ra về, cả hai cùng cảm thấy thật dễ chịu và vui vẻ. Và qua những cuộc hẹn hò về sau, càng ngày cô gái càng nhận ra chàng trai có thật nhiều tính tốt. Anh rất chân thành, kiên nhẫn và luôn thông cảm với những khó khăn của cô. Và... như bao câu chuyện kết thúc có hậu khác, hai người lấy nhau. Họ đã sống rất hạnh phúc trong suốt cuộc đời. Sáng nào trước khi anh đi làm, nàng cũng pha cho anh một tách cafe muối...
Nhưng khác những câu chuyện cổ tích, câu chuyện này không dừng ở đó. Nhiều năm sau, đôi vợ chồng già đi, và người chồng là người ra đi trước... Sau khi anh chết, người vợ tìm thấy một lá thư anh để lại. Trong thư viết: "Gửi người con gái mà anh yêu thương nhất! Có một điều mà anh đã không đủ can đảm nói với em. Anh đã lừa dối em, một lần duy nhất trong cuộc đời... Thực sự là ngày đầu tiên mình gặp nhau, được nói chuyện với em là niềm sung sướng đối với anh. Anh đã rất run khi ngồi đối diện em... Lúc đó anh định gọi đường cho tách cafe nhưng anh nói nhầm thành muối. Nhìn đôi mắt em lúc đó, anh biết mình không thể rút lại lời vừa nói nên anh đã bịa ra câu chuyện về biển và cafe muối. Anh không hề thích và chưa bao giờ uống cafe muối trước đó! Rất nhiều lần anh muốn nói thật với em nhưng anh sợ... Anh đã tự hứa với mình đó là lần đầu và cũng là lần cuối anh nói
dối em. Nếu được làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như vậy... để được có em và để được uống tách cafe muối em pha hàng ngày suốt cuộc đời anh... Anh yêu em!".
Mắt người vợ nhòa đi khi đọc đến những dòng cuối lá thư. Bà gấp bức thư lại và chầm chậm đứng lên, đi pha cho mình một tách cafe muối... Nếu bây giờ có ai hỏi bà cafe muối có vị như thế nào, bà sẽ nói cho họ biết: Nó rất ngọt!!!
thật là cảm động. hay thiệt đó. đúng là hương vị của tình yêu.
 
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

Gaugau cùng sở thích thích uống cà phê đen hơn mặc dầu gaugau đều uống được 2 loại cà phê đó(cà phê sữa ngọt không ngon bằng cà phê đen):leu:

lamdieuque chỉ thích cafe đen...thêm chút đường, không đá....Uống vào thì tuyệt cú mèo....nhưng chỉ tội là hông ngủ được....nen ít khi uống lắm..... vào quán cafe toàn uống sữa thui....:mua:
 
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

Sáng nay bỗng thèm 1 ly cafe đá ít sữa nhiều cafe. Cái vị đắng của cafe pha lẫn 1 chút ngọt và béo của sữa.... ờh ờh. đang uống :boilan:
 
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

Ngày trước nó ko uống cafe, từ ngày quen biết anh nó bắt đầu nhấm nháp cái vị đăng đắng ấy với thật nhiều sữa vì nó muốn 1 chút hòa hợp. Càng quen biết anh lâu, lượng sữa ngày càng giảm, để rồi câu nói quen thuộc mỗi lúc vào quán cafe cùng bạn :" cafe sữa đá, ít sữa nhiều cafe" . Nó ko dám thử 1 ly cafe đen vì sợ ... đắng!
Ngày anh về, anh vẫn thường hay pha cafe trong một cái bình thật to & ko bỏ thêm bất kì 1 thứ gia vị nào. " em uống thử xem, ko đắng lắm đâu, ở bên kia anh thường dùng như thế này đấy". Nó nhăn mặt nhấm nháp thử cái thứ nước đắng mà anh yêu thích... rồi 1 ngày bỗng trở thành thân quen.
Bây giờ mỗi khi vào quán với bạn nó thường gọi cho mình "1 cafe đá pha phin" vì nó ko thích những ánh mắt nhìn nó ngạc nhiên khi nó gọi " 1 đen đá ko đường" của những người phục vụ. Mọi người bảo: 'con nhỏ này chắc là ghiền cafe lắm"... nó cười !
Đã lâu lắm rồi nó thích cái vị đăng đắng ở đầu lưỡi trước khi xuống thực quản - cái cảm giác giống như gặm nhắm cái sự trớ trêu, cay đắng của cuộc đời này để rồi sau đó cảm nhận cái ngon, sự thú vị của thứ nước đắng này nhưng chắc cũng ít ai nhận ra uống cafe càng ít hương liệu hay gia vị thì càng ngon cũng giống như cuộc đời... bước qua cùng cực, khổ đau là niềm tin & hạnh phúc.

Lần đầu tiên mình tìm đc một người có sở thích giống mình như bạn. Một tách càe đen ko đường. Một hương vị nguyên chất nhưng trong đó chắc hẳn có một câu chuyện. Có người đã từng bảo với mình: "Cafe đen ko đường một ngụm cảm nhận được vị đắng của cuộc đời.":pangcheo:
 
Ðề: Cafe đen và cafe sữa !

Chắc có rất ít người giống như Redmoon & tcogn lắm, bởi mọi người vốn dĩ chẳng ai thích cay đắng cả mà cafe uống tịnh thì đắng lắm :) - đương nhiên là ko phải đối với 2 đứa mình ;) , đúng ko?
Thật ra trong cuộc sống, gần như tất cả mọi sự vật sự việc đều có nguyên nhân của nó & ko phải ai cũng có lý do hay hành động tương đồng với nhau, nhưng dù thế nào & hoàn cảnh ra sao thì mỗi người đều có cách hưởng thụ cuộc sống của riêng mình .
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top