Người ta thường nói: mất 1 giây để nhớ, 1h để yêu nhưng phải cần đến 1 đời để quên 1 ai đó. Còn với riêng em thì có lẽ 1 đời này cũng ko đủ để em quên anh.
Tình yêu khi xa cách có người ví nó như đóa hoa hồng trong lòng kính, đc chăm sóc, nhưng chỉ dừng lại ở đó ko lớn lên đc, nhưng em ko tin điều đó bởi chưa bao giờ em yêu anh ít hơn ngày hôm qua, chưa bao giờ tin những điều ngoại lệ, nhưng bây giờ những điều ngoại lệ ấy lại đúng !
Cũng chỉ là kỷ niệm, giọt sương đêm rớt xuống vai, ai sẽ là ng ôm bờ vai ướt? Ai dìu em trên con đường phía trước?
Xa nhau rồi em hỏi lỗi tại ai?
Về đi anh em hiểu từ ngày mai.
Bóng hình em sẽ thay bằng người con gái khác.
Anh đừng ép mình làm người bội bạc.
Xa nhau rồi hãy cứ như tại em.
Phải chăng em bao dung?
Mà em muốn anh luôn có nụ cười khi gần người ấy?
Dẫu trong lòng em có đau đớn vậy.
Kệ em mà, anh hãy cười lên.
Trong tình yêu chẳng ai muốn chia ly, cũng chẳng ai muốn nó dở dang ở giữa.
Cười lên anh dẫu trái tim chỉ còn 1 nửa.
Nửa riêng em tim em phủ kín rồi.
Ngày hôm qua em buồn nhưng ko có lẽ sẽ ko buồn như ngày hôm nay.
Ngày hôm qua em chỉ có thể gặp anh trong giấc mộng.
Em sợ giấc mơ, sợ nó sẽ làm em đam mê quá nhiều
Trong mơ em đc gặp anh,
Nhớ anh nhiều!
Và ngày hôm nay gặp anh ngay trước mặt mà ko có lấy nổi một niềm yêu thương thì còn khổ hơn nhiều.
Dẫu em biết rằng, quá khứ cũng chỉ là quá khứ mà thôi.
Đã nghe đi nghe lại bài này nhìu lần mà vẫn lun tự hỏi: Tại sao con gái phải hy sinh nhiều như thế? Phải vị tha? Phải bao dung đến vậy? Mà sao con trai - vô tâm bít nhường nào? - Họ chẳng hiểu cho?
Có lẽ phải nghe bài này đã:
[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3player.swf?xmlURL=http://mp3.zing.vn/play/?pid=IWZAFCCD||4&songID=0&autoplay=false&wmode=transparent[/FLASH]
Có ng nói, những ai đã nếm trải vị ngọt đắng của ty sẽ cảm nhận sâu sắc hơn. [you] có cảm nhận gì không nà?
Tình yêu khi xa cách có người ví nó như đóa hoa hồng trong lòng kính, đc chăm sóc, nhưng chỉ dừng lại ở đó ko lớn lên đc, nhưng em ko tin điều đó bởi chưa bao giờ em yêu anh ít hơn ngày hôm qua, chưa bao giờ tin những điều ngoại lệ, nhưng bây giờ những điều ngoại lệ ấy lại đúng !
Cũng chỉ là kỷ niệm, giọt sương đêm rớt xuống vai, ai sẽ là ng ôm bờ vai ướt? Ai dìu em trên con đường phía trước?
Xa nhau rồi em hỏi lỗi tại ai?
Về đi anh em hiểu từ ngày mai.
Bóng hình em sẽ thay bằng người con gái khác.
Anh đừng ép mình làm người bội bạc.
Xa nhau rồi hãy cứ như tại em.
Phải chăng em bao dung?
Mà em muốn anh luôn có nụ cười khi gần người ấy?
Dẫu trong lòng em có đau đớn vậy.
Kệ em mà, anh hãy cười lên.
Trong tình yêu chẳng ai muốn chia ly, cũng chẳng ai muốn nó dở dang ở giữa.
Cười lên anh dẫu trái tim chỉ còn 1 nửa.
Nửa riêng em tim em phủ kín rồi.
Ngày hôm qua em buồn nhưng ko có lẽ sẽ ko buồn như ngày hôm nay.
Ngày hôm qua em chỉ có thể gặp anh trong giấc mộng.
Em sợ giấc mơ, sợ nó sẽ làm em đam mê quá nhiều
Trong mơ em đc gặp anh,
Nhớ anh nhiều!
Và ngày hôm nay gặp anh ngay trước mặt mà ko có lấy nổi một niềm yêu thương thì còn khổ hơn nhiều.
Dẫu em biết rằng, quá khứ cũng chỉ là quá khứ mà thôi.
Đã nghe đi nghe lại bài này nhìu lần mà vẫn lun tự hỏi: Tại sao con gái phải hy sinh nhiều như thế? Phải vị tha? Phải bao dung đến vậy? Mà sao con trai - vô tâm bít nhường nào? - Họ chẳng hiểu cho?
Có lẽ phải nghe bài này đã:
[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3player.swf?xmlURL=http://mp3.zing.vn/play/?pid=IWZAFCCD||4&songID=0&autoplay=false&wmode=transparent[/FLASH]
Có ng nói, những ai đã nếm trải vị ngọt đắng của ty sẽ cảm nhận sâu sắc hơn. [you] có cảm nhận gì không nà?
Sửa lần cuối: