Nhớ năm 22 tuổi từng nói với mẹ: Con sẽ lấy chồng khi con 25 tuổi.
Mẹ hoài nghi:
- Con yêu ai rồi?
- Dạ chưa nhưng rồi con sẽ phải yêu ai đấy chứ?
25 tuổi ta nói với mẹ: Con sẽ lấy chồng khi con 27 tuổi.
Mẹ lo lắng:
- Không phải 25 sao?
Mẹ sợ con gái mẹ cứ lông bông mãi, mẹ sợ chẳng ai đủ kiên nhẫn để chờ ta...
Còn ta, lấy chồng, nghe từ hồi bé xíu, nhưng 25 tuổi rồi vẫn thấy mơ hồ.
Lấy chồng nghĩa là hai người cùng ký vào giấy đăng ký kết hôn, nguyện sẽ yêu thương chăm sóc nhau hết trọn cuộc đời. Nhưng chỉ là thoả thuận thôi mà, cuộc sống với bao lo toan bộn bề, mấy ai còn nhớ mình đã hứa những gì?
Lấy chồng nghĩa là hai người sẽ cùng chung sống dưới một mái nhà, ta sẽ sống cùng một người xa lạ, không phải bạn thân, không phải em gái... sẽ có những mâu thuẫn, bất đồng, giận dữ, hờn ghen, nuối tiếc.
Sẽ phải từ bỏ thói quen lang thang Đinh Lễ, Megastar vào những ngày cuối tuần.
Sẽ không còn được cùng cô bạn thân rong ruổi trong những chiều đầy gió.
Không còn được ngủ nướng.
Không còn được thức đến 2, 3 giờ sáng cố đọc xong cuốn sách mà ta thích.
Không tụ tập, không hội họp bạn bè.
Lấy chồng, ta sẽ phải làm một người lớn đúng nghĩa.
Sẽ phải học nấu những món mà người xa lạ thích ăn.
Sẽ phải học cách lắng nghe nhiều hơn, quan tâm nhiều hơn, chia sẻ nhiều hơn... và cả động viên nữa.
Sẽ phải học cách nuôi dưỡng, dạy dỗ những đứa trẻ.
Sẽ phải học quán xuyến, chăm sóc một gia đình nhỏ.
Nhiều thế cơ mà sao mẹ lại cứ muốn con gái lấy chồng?
Con gái lấy chồng rồi, mỗi lần hàng xóm có đám cưới bố không thở dài lo lắng...
Mẹ cuối tuần gọi điện thoại không còn giục: Con gái yêu đi, còn lấy chồng nữa.
Con gái đi lấy chồng, sẽ có thêm một đại gia đình lớn để yêu thương, chăm sóc, để được yêu thương. Ừm, ta sẽ có thêm một ông bố, một bà mẹ, có nhiều hơn một nơi để trở về khi bế tắc, bất an.
Con gái lấy chồng, mẹ không còn lo lắng con gái mẹ ế chỏng ế chơ. Con gái sẽ tìm thấy người đàn ông thuộc về con, của riêng con, người sẽ san sẻ với con những ưu phiền trong cuộc sống, một nơi bình yên để con ngả đầu vào khi mất thăng bằng. Người sẽ cùng con bước qua những thăng trầm, chỉ cho con biết bình yên không chỉ là nơi con được sinh ra mà còn là nơi con tạo dựng nên.
Cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn, đáng yêu hơn khi có một người luôn bên cạnh lắng nghe, động viên con!
Con gái lấy chồng rồi sẽ có những đứa trẻ. Con vốn thích trẻ con, rồi con sẽ yêu chúng. Con sẽ mỉm cười hạnh phúc khi nhìn đứa bé của con chập chững những bước đi đầu đời, dạy cho chúng những chữ cái đầu tiên... Đừng lo lắng con sẽ làm hỏng một con người, bởi lẽ con đâu chỉ một mình.
Cũng đừng lo lắng con sẽ mệt mỏi khi cứ luôn phải cố gắng, cố gắng. Khi thực sự yêu một người con sẽ muốn làm, thích làm chứ không còn là cố gắng.
Con gái hãy bắt đầu một tình yêu... yêu thương là cội nguồn của hạnh phúc.
( Chẳng biết có phải thế không nhỉ? )
Mẹ hoài nghi:
- Con yêu ai rồi?
- Dạ chưa nhưng rồi con sẽ phải yêu ai đấy chứ?
25 tuổi ta nói với mẹ: Con sẽ lấy chồng khi con 27 tuổi.
Mẹ lo lắng:
- Không phải 25 sao?
Mẹ sợ con gái mẹ cứ lông bông mãi, mẹ sợ chẳng ai đủ kiên nhẫn để chờ ta...
Còn ta, lấy chồng, nghe từ hồi bé xíu, nhưng 25 tuổi rồi vẫn thấy mơ hồ.
Lấy chồng nghĩa là hai người cùng ký vào giấy đăng ký kết hôn, nguyện sẽ yêu thương chăm sóc nhau hết trọn cuộc đời. Nhưng chỉ là thoả thuận thôi mà, cuộc sống với bao lo toan bộn bề, mấy ai còn nhớ mình đã hứa những gì?
Lấy chồng nghĩa là hai người sẽ cùng chung sống dưới một mái nhà, ta sẽ sống cùng một người xa lạ, không phải bạn thân, không phải em gái... sẽ có những mâu thuẫn, bất đồng, giận dữ, hờn ghen, nuối tiếc.
Sẽ phải từ bỏ thói quen lang thang Đinh Lễ, Megastar vào những ngày cuối tuần.
Sẽ không còn được cùng cô bạn thân rong ruổi trong những chiều đầy gió.
Không còn được ngủ nướng.
Không còn được thức đến 2, 3 giờ sáng cố đọc xong cuốn sách mà ta thích.
Không tụ tập, không hội họp bạn bè.
Lấy chồng, ta sẽ phải làm một người lớn đúng nghĩa.
Sẽ phải học nấu những món mà người xa lạ thích ăn.
Sẽ phải học cách lắng nghe nhiều hơn, quan tâm nhiều hơn, chia sẻ nhiều hơn... và cả động viên nữa.
Sẽ phải học cách nuôi dưỡng, dạy dỗ những đứa trẻ.
Sẽ phải học quán xuyến, chăm sóc một gia đình nhỏ.
Nhiều thế cơ mà sao mẹ lại cứ muốn con gái lấy chồng?
Con gái lấy chồng rồi, mỗi lần hàng xóm có đám cưới bố không thở dài lo lắng...
Mẹ cuối tuần gọi điện thoại không còn giục: Con gái yêu đi, còn lấy chồng nữa.
Con gái đi lấy chồng, sẽ có thêm một đại gia đình lớn để yêu thương, chăm sóc, để được yêu thương. Ừm, ta sẽ có thêm một ông bố, một bà mẹ, có nhiều hơn một nơi để trở về khi bế tắc, bất an.
Con gái lấy chồng, mẹ không còn lo lắng con gái mẹ ế chỏng ế chơ. Con gái sẽ tìm thấy người đàn ông thuộc về con, của riêng con, người sẽ san sẻ với con những ưu phiền trong cuộc sống, một nơi bình yên để con ngả đầu vào khi mất thăng bằng. Người sẽ cùng con bước qua những thăng trầm, chỉ cho con biết bình yên không chỉ là nơi con được sinh ra mà còn là nơi con tạo dựng nên.
Cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn, đáng yêu hơn khi có một người luôn bên cạnh lắng nghe, động viên con!
Con gái lấy chồng rồi sẽ có những đứa trẻ. Con vốn thích trẻ con, rồi con sẽ yêu chúng. Con sẽ mỉm cười hạnh phúc khi nhìn đứa bé của con chập chững những bước đi đầu đời, dạy cho chúng những chữ cái đầu tiên... Đừng lo lắng con sẽ làm hỏng một con người, bởi lẽ con đâu chỉ một mình.
Cũng đừng lo lắng con sẽ mệt mỏi khi cứ luôn phải cố gắng, cố gắng. Khi thực sự yêu một người con sẽ muốn làm, thích làm chứ không còn là cố gắng.
Con gái hãy bắt đầu một tình yêu... yêu thương là cội nguồn của hạnh phúc.
( Chẳng biết có phải thế không nhỉ? )