Nếu anh hỏi em có yêu anh không? Em sẽ trả lời rằng em đã từng rất yêu anh… Rồi nếu anh hỏi là em đã yêu anh từ khi nào? em sẽ trả lời:
Là khi em luôn đi café với anh vào những buổi chiều tan sở.
Là khi em nói với anh rằng em chẳng đi uống café với ai khác ngoài anh.
Là khi em tập uống café đen cho giống anh và cố gắng không nhăn mặt khi nuốt nhanh từng ngụm đắng nghét vào miêng nhưng vẫn tỏ vẻ bình thường…
Là khi em làm thơ để tặng anh.
Là khi một mình em theo anh ra biển và ở bên cạnh anh suốt 2 ngày
Là khi em đổi những cái password thành cái nick name mà em thường gọi anh.
Là khi em thường gửi những tin nhắn chuyển nhanh chúc anh ngủ ngon cho dù anh chẳng reply.
Là khi em luôn nghe bài hát anh tặng em cả trăm lần mà chẳng hề biết chán.
Là khi em xem đi xem lại đĩa phim dvd mà anh thích
Là khi em lưu giữ không muốn xóa 99 tin nhắn của anh gửi em trên cái điện thoại chỉ có thể chứa 100 tin.
Là khi em lo lắng cho anh sẽ không giữ được bình tĩnh khi phải chia tay người mà anh thương yêu.
Là khi em trải lòng với anh về cuộc đời của em cũng như những buồn vui trong cuộc sống hàng ngày.
Là khi em vẫn nâng niu giữ gìn giỏ hoa anh tặng em ngày 08-03 dù nó đã tàn úa từ rất lâu.
Là khi em luôn ghi nhớ lần thứ bao nhiêu em đi uống café với anh.
Là khi em viết những dòng dịch vụ dành cho anh trên web và gửi đường link cho anh dù anh vô tâm chẳng tìm ra…
Là khi em vẫn lưu giữ trên máy một file word với những dòng chat đầu tiên đến tận bây giờ, dẫu em đã đổi máy tính khác.
Là khi em luôn cười với anh dù anh có cười lại hay không
Là khi em biết anh thường nhắn tin và gọi cho cô gái khác nhiều hơn cả em nhưng em vẫn im lặng... thảm quá
Là khi….. còn nhiều, nhiều lắm…
Mà thôi… giờ thì mọi chuyện đã qua…bởi anh có bao giờ hỏi em câu đó đâu…...
Giờ thì em đã nhận ra bàn tay em chìa về phía anh chẳng có ai nắm lấy… thế nên em đành buông tay, em tìm cho mình một bàn tay đang chìa về phía em để em có thể nắm giữ.
Anh đã không nhìn thấy gì cả, anh đã vô tình lướt ngang qua em và em đã chẳng thể níu giữ một chút gì ngòai những kỷ niệm đã qua.
Ừ vậy thôi, anh cũng đã quyết định giúp em rồi. Em sẽ lại bước tiếp con đường của em, con đường đã giao với anh tại ngã 4 nhưng giờ thành ngược hướng… anh chuyển phát nhanh cho em tình yêu rồi tình yêu đó vụt mất rồi.
Là khi em luôn đi café với anh vào những buổi chiều tan sở.
Là khi em nói với anh rằng em chẳng đi uống café với ai khác ngoài anh.
Là khi em tập uống café đen cho giống anh và cố gắng không nhăn mặt khi nuốt nhanh từng ngụm đắng nghét vào miêng nhưng vẫn tỏ vẻ bình thường…
Là khi em làm thơ để tặng anh.
Là khi một mình em theo anh ra biển và ở bên cạnh anh suốt 2 ngày
Là khi em đổi những cái password thành cái nick name mà em thường gọi anh.
Là khi em thường gửi những tin nhắn chuyển nhanh chúc anh ngủ ngon cho dù anh chẳng reply.
Là khi em luôn nghe bài hát anh tặng em cả trăm lần mà chẳng hề biết chán.
Là khi em xem đi xem lại đĩa phim dvd mà anh thích
Là khi em lưu giữ không muốn xóa 99 tin nhắn của anh gửi em trên cái điện thoại chỉ có thể chứa 100 tin.
Là khi em lo lắng cho anh sẽ không giữ được bình tĩnh khi phải chia tay người mà anh thương yêu.
Là khi em trải lòng với anh về cuộc đời của em cũng như những buồn vui trong cuộc sống hàng ngày.
Là khi em vẫn nâng niu giữ gìn giỏ hoa anh tặng em ngày 08-03 dù nó đã tàn úa từ rất lâu.
Là khi em luôn ghi nhớ lần thứ bao nhiêu em đi uống café với anh.
Là khi em viết những dòng dịch vụ dành cho anh trên web và gửi đường link cho anh dù anh vô tâm chẳng tìm ra…
Là khi em vẫn lưu giữ trên máy một file word với những dòng chat đầu tiên đến tận bây giờ, dẫu em đã đổi máy tính khác.
Là khi em luôn cười với anh dù anh có cười lại hay không
Là khi em biết anh thường nhắn tin và gọi cho cô gái khác nhiều hơn cả em nhưng em vẫn im lặng... thảm quá
Là khi….. còn nhiều, nhiều lắm…
Mà thôi… giờ thì mọi chuyện đã qua…bởi anh có bao giờ hỏi em câu đó đâu…...
Giờ thì em đã nhận ra bàn tay em chìa về phía anh chẳng có ai nắm lấy… thế nên em đành buông tay, em tìm cho mình một bàn tay đang chìa về phía em để em có thể nắm giữ.
Anh đã không nhìn thấy gì cả, anh đã vô tình lướt ngang qua em và em đã chẳng thể níu giữ một chút gì ngòai những kỷ niệm đã qua.
Ừ vậy thôi, anh cũng đã quyết định giúp em rồi. Em sẽ lại bước tiếp con đường của em, con đường đã giao với anh tại ngã 4 nhưng giờ thành ngược hướng… anh chuyển phát nhanh cho em tình yêu rồi tình yêu đó vụt mất rồi.