Nhiều lúc nằmnghĩ lại không biết vì sao mình lại theo nghề Kế Toán!Hồi học cấp 3 mình theo chuyên Văn mờ cả mắt mình nghĩ sau này mình sẽ làm một cô gioá dạy Văn hay sử gì đó hay la sinh viên Luật chăng hạn
Khi làm hồ sơ thi lọc cọc đãpe lên Huyện mua hồ sơ của An ninh họ nói ' Chỉ tiêu hết rồi " Ngậm đắng nuốt cục tức .
Ra ghế đá ngồi thẩn thờ thế là đời mình đi tong rồi làm sao bây giờ !
- Sao lại ngồi đâY ?
Giật mình quay lại thấy anh cười " sao thế bé"? đông phục của anh làm mình phát thèm Anh trai nhà bác mình làmở đây mà giờ mình mới biết "vô tâm"quá . Kể cho anh nghe " đâu phải cứ thi vao ngành này mới được ...."
Ấm ức ra về ..
Lên lớp có 5 thàng con trai nó thi An ninh mất 4 thằng . Lại còn nhờ mình viết hồ sơ nữa .Nước mắt ở đâu nó cứ chảy ra .
Thôi mà năm sau thi nộphồ sơ sớm hơn . lớp mình có 2 đứa con gái thi thôi an ninh và bọn nó con em trong ngành cả mà .
Làm hồ sơ đi ngày kia hết hạn rồi đấy.
Rồi nộp đại 2 hồ sơ : Đh Công đoàn và TC Thương Mại
Ngày nhập trường chăn quá ! Lớp 4 thằng đậu an ninh cả làm minh vui chung bọn nó
Học được ở đây 1 tuần thì ĐH Dự bị gọi
Gọi điện về cho bác " Thằng Tuấn nhập học tuần trước rồi ..." đi về KTX như người trên mây ,laovào giường khóc một trận
Quyết định bỏ học mình vẫn thích học Công Đoàn hơn .
Về đến nhà nhìn thấy Bố và Mẹ .... Mình lại sách balô xuống trường học tiếp .Tuần đầu mình sông trầm hẳn đi ,học hành lơ mơ. Tiếptục dùi mài sang năm thi tiếp
Vào những đợt thi làm cho mình quên bẵng đi sách Văn ở đâu .Rồi mang sácg về nhà vứt voà một só .Quyết tâmđi theo Kế Toán tới cùng .
Vậy mà giờ cũng sẩp trường rồi .Nhiều lúc nghĩ lại không biêế ngày đó bỏ học giờ mình đang làm gì nữa.
Càng học càng thấy mê càng ham,và yêu nghề hơn .Kế Toán khô khan ? kế toán khó tính ?Không như bạn nghĩ đâu ?
Kế toán những con số biết nói ,là nơi đo sự giàu nghèo của đất nước .
Tiền về Thành phố nhà máy khói bay ngút trời 1 vòng quay một nhà máy ra đời
Tiền lên rưng cây xanh ngút ngàn
Tiền xuống ruộng lúa vàng ruộng trên nưoơg dưới
Nhưng cũng làm cho bao con người thay đổi bao con người ,Khổ trăm dân
Con gái Kế Toán không khó tính đâu anh ?Chỉ và tương lai đất nước nên vậy . Rời khỏi những con số dài và biết nói em lại vui với đời! Yêu rồi anh sẽ biết con gái Kế Toán thế nào
Yêu em, anh chấp nhận đầu tư dài hạn
Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Chỉ mong được có em trong vòng tay duyên Nợ
Ta quen nhau cũng gần hai niên độ
Biết bao nhiêu nghiệp vụ đã phát sinh
Tình yêu đâu là tài sản hữu hình
Mà sao cứ hao mòn theo năm tháng
Ta gặp nhau trong mỗi kỳ kế toán
Cứ ngỡ tình mình lãng mạn quá đi
Gặp thường xuyên, anh sợ khoản phải chi
Mà định kỳ em lại không đồng ý
Em đâu hiểu cùng tình yêu còn song hành tình phí
Anh phải hạch toán làm sao cho hợp lý cả hai bên
Xa em rồi anh mới lại hiểu thêm
Đường đến tim em phải dự phòng đau khổ
Để có tình yêu đôi khi đành chịu lỗ
Nhưng tình yêu đâu phân bổ được nhiều lần
Đến bây giờ anh vẫn mãi phân vân
Không hiểu tình yêu có cần tìm nguyên giá
Nỗi đau kia có thành Nợ mà anh phải trả
Xin để anh kết chuyển hết vào tim
Em có về xem lại nhật ký chung
Kỷ niệm một thời ta cũng nhau ghi sổ
Anh dự toán tình ta không dang dở
Em thì thầm: “Đừng ghi đỏ nhé anh!”
Thư tình anh bản báo cáo mong manh
Anh trao vội không thuyết trình gì cả
Bởi anh nghĩ ta không còn xa lạ
Chế độ hiện hành đã nói hộ lòng anh
Những lời yêu thực tế đích danh
Những tâm sự bình quân anh nói được
Những ước mơ nhập sau mà xuất trước
Em mỉm cười ghi nhận hết lòng anh
Còn nhớ không em những buổi chiều
Những chiều mưa chứng từ nào tả xiết
Lời nồng nàn anh trao em chi tiết
Thật dịu dàng em tổng hợp hết tình anh
Em trở về nhận lại vốn liên doanh
Kiểm kê lại những lần anh sơ ý
Kỷ niệm dẫu thừa xin em đừng xử lý
Để anh mãi coi là chi phí dở dang... ( ai sáng tác vậy nhỉ , nhưng dù sao tui cũng dân họ Kế mà )
Khi làm hồ sơ thi lọc cọc đãpe lên Huyện mua hồ sơ của An ninh họ nói ' Chỉ tiêu hết rồi " Ngậm đắng nuốt cục tức .
Ra ghế đá ngồi thẩn thờ thế là đời mình đi tong rồi làm sao bây giờ !
- Sao lại ngồi đâY ?
Giật mình quay lại thấy anh cười " sao thế bé"? đông phục của anh làm mình phát thèm Anh trai nhà bác mình làmở đây mà giờ mình mới biết "vô tâm"quá . Kể cho anh nghe " đâu phải cứ thi vao ngành này mới được ...."
Ấm ức ra về ..
Lên lớp có 5 thàng con trai nó thi An ninh mất 4 thằng . Lại còn nhờ mình viết hồ sơ nữa .Nước mắt ở đâu nó cứ chảy ra .
Thôi mà năm sau thi nộphồ sơ sớm hơn . lớp mình có 2 đứa con gái thi thôi an ninh và bọn nó con em trong ngành cả mà .
Làm hồ sơ đi ngày kia hết hạn rồi đấy.
Rồi nộp đại 2 hồ sơ : Đh Công đoàn và TC Thương Mại
Ngày nhập trường chăn quá ! Lớp 4 thằng đậu an ninh cả làm minh vui chung bọn nó
Học được ở đây 1 tuần thì ĐH Dự bị gọi
Gọi điện về cho bác " Thằng Tuấn nhập học tuần trước rồi ..." đi về KTX như người trên mây ,laovào giường khóc một trận
Quyết định bỏ học mình vẫn thích học Công Đoàn hơn .
Về đến nhà nhìn thấy Bố và Mẹ .... Mình lại sách balô xuống trường học tiếp .Tuần đầu mình sông trầm hẳn đi ,học hành lơ mơ. Tiếptục dùi mài sang năm thi tiếp
Vào những đợt thi làm cho mình quên bẵng đi sách Văn ở đâu .Rồi mang sácg về nhà vứt voà một só .Quyết tâmđi theo Kế Toán tới cùng .
Vậy mà giờ cũng sẩp trường rồi .Nhiều lúc nghĩ lại không biêế ngày đó bỏ học giờ mình đang làm gì nữa.
Càng học càng thấy mê càng ham,và yêu nghề hơn .Kế Toán khô khan ? kế toán khó tính ?Không như bạn nghĩ đâu ?
Kế toán những con số biết nói ,là nơi đo sự giàu nghèo của đất nước .
Tiền về Thành phố nhà máy khói bay ngút trời 1 vòng quay một nhà máy ra đời
Tiền lên rưng cây xanh ngút ngàn
Tiền xuống ruộng lúa vàng ruộng trên nưoơg dưới
Nhưng cũng làm cho bao con người thay đổi bao con người ,Khổ trăm dân
Con gái Kế Toán không khó tính đâu anh ?Chỉ và tương lai đất nước nên vậy . Rời khỏi những con số dài và biết nói em lại vui với đời! Yêu rồi anh sẽ biết con gái Kế Toán thế nào
Yêu em, anh chấp nhận đầu tư dài hạn
Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai
Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay
Chỉ mong được có em trong vòng tay duyên Nợ
Ta quen nhau cũng gần hai niên độ
Biết bao nhiêu nghiệp vụ đã phát sinh
Tình yêu đâu là tài sản hữu hình
Mà sao cứ hao mòn theo năm tháng
Ta gặp nhau trong mỗi kỳ kế toán
Cứ ngỡ tình mình lãng mạn quá đi
Gặp thường xuyên, anh sợ khoản phải chi
Mà định kỳ em lại không đồng ý
Em đâu hiểu cùng tình yêu còn song hành tình phí
Anh phải hạch toán làm sao cho hợp lý cả hai bên
Xa em rồi anh mới lại hiểu thêm
Đường đến tim em phải dự phòng đau khổ
Để có tình yêu đôi khi đành chịu lỗ
Nhưng tình yêu đâu phân bổ được nhiều lần
Đến bây giờ anh vẫn mãi phân vân
Không hiểu tình yêu có cần tìm nguyên giá
Nỗi đau kia có thành Nợ mà anh phải trả
Xin để anh kết chuyển hết vào tim
Em có về xem lại nhật ký chung
Kỷ niệm một thời ta cũng nhau ghi sổ
Anh dự toán tình ta không dang dở
Em thì thầm: “Đừng ghi đỏ nhé anh!”
Thư tình anh bản báo cáo mong manh
Anh trao vội không thuyết trình gì cả
Bởi anh nghĩ ta không còn xa lạ
Chế độ hiện hành đã nói hộ lòng anh
Những lời yêu thực tế đích danh
Những tâm sự bình quân anh nói được
Những ước mơ nhập sau mà xuất trước
Em mỉm cười ghi nhận hết lòng anh
Còn nhớ không em những buổi chiều
Những chiều mưa chứng từ nào tả xiết
Lời nồng nàn anh trao em chi tiết
Thật dịu dàng em tổng hợp hết tình anh
Em trở về nhận lại vốn liên doanh
Kiểm kê lại những lần anh sơ ý
Kỷ niệm dẫu thừa xin em đừng xử lý
Để anh mãi coi là chi phí dở dang... ( ai sáng tác vậy nhỉ , nhưng dù sao tui cũng dân họ Kế mà )