Nhật ký Ngày... tháng... năm...

Hum qua tình cờ search cụm từ mất định hướng tương lai, nó ra cái trang mà ở đó số ng mất định hướng cả rổ. Sau đó mới hay, ko chỉ có ta, mà thế gian này bao nhiêu ng thấy cuộc sống tẻ nhạt, hành trình đi tìm ý nghĩa sống và đam mê của chúng ta sẽ khi nào mới có lời giải, ta cứ sống như thể sống hộ người khác í, chứ đâu phải sống cho chính ta.
Thứ nhất, công việc, chả ổn định, lương thấp, nhưng ko dám nghỉ, mà thật ra phải nghỉ mới có động lực và lực đẩy khiến ta tiến lên. Ta cứ là ta của ngày hum qua, ú u ú ú ù, và ta sẽ vẫn mãi ko xu dính túi, nước mắt đầm đìa, nợ chảy thành sông. (toàn khoản nợ trời ơi đất hỡi, làm từ thiện cho sếp quanh năm).
Thứ hai, ta cứ mãi "sống ko thực tế" (mọi ng nói ta vậy), ta theo đuổi và si tình, một bóng hình ất ơ mãi mãi ko bao giờ thuộc về ta. Hum nay ngày a nhận quân phục, thời gian a nhập ngũ càng gần, ta cứ bị mâu thuẫn, có người trách ta là vì mày mà nó phải đi bộ đội đấy, ta buồn, nhưng chợt nghĩ lỗi đâu phải do ta, ờ mà thôi, cứ đổ hết cho ta đi, ta lo lắng tất cả, ta k cần nhận lại, ta cứ cho đi, rùi sao cũng được.
Bố mẹ thương ta, cứ muốn ta về quê làm, ta thì ko chịu, ta cứ muốn cứ mãi lang thang đất chật ng đông này sao, ta muốn được nghỉ ngơi, đi khám phá những miền đất mới ở Việt nam, mà ta chưa từng đến, nhưng tiền đâu ta ơi.
Thôi, ta cứ sống cuộc đời người khác đi, ta cứ vô hướng thế đi. Chán chả bùn chết ôi ta ơi.......... :banghead::banghead::banghead::banghead::banghead::banghead::banghead:
 
hơn 2 năm kể từ ngay biết anh, và cũng hơn 1 năm nay không gặp anh. Nhưng em vẫn luôn theo dõi hoạt động của anh. Anh như một con ngựa hoang, thích tự do,không muốn sự ràng buộc, nên em buông tay vì bít ko giữ đc anh. Sáng nay trên fb, thy a công khai. Biết rằng đã có người cầm đc cương rồi. Có người giữ chân anh được rồi.Em thấy anh tị lắm anh ak, cô ấy làm được điều em luôn mong muốn. Giữ chân được ng cn trai tốt như anh. một chút nhói lòng.
 
"Có những người chỉ một thời gian không liên lạc khi gặp lại chẳng có chuyện gì để nói.
Thì ra quá khứ từng ở bên nhau mong manh như sương khói, vốn dĩ đã từng tồn tại nhưng chẳng được lưu giữ lâu dài.
Duyên phận cũng lướt đi như những cánh rừng mà đàn chim bay xuyên qua…
Biển người mênh mông là vậy, vừa buông tay nhau là lạc mất…
Nếu muốn nhớ thì hãy tiếp tục nhớ, nỗi nhớ rồi cũng có giới hạn.
Đến một lúc nào đó, khi nỗi nhớ tan đi. Bạn mới có thể nhìn thấy con người thật của người ấy..."
PN mà , là 1 lũ xa mặt cách lòng
tình như sương khói ? duyên như cánh chim ?
ngàn người mênh mông ?
Có duyên thì gặp , hết duyên tan ?
tất cả chỉ là vì lòng ng nhạt thôi , 1 lần k nhìn nhau , ngàn lần thành thói quen .. quen k nhìn nhau , rồi biến mất khỏi dòng cuộc sống của nhau ? nhạt nhẽo cái câu nhân tình ? khinh khỉnh 2 chử thế thái
đời mà , k bên nhau thì xa nhau , xa mặt rồi xa lòng lúc nào k hay ?
nỡm đời cái chữ DUYÊN
 
PN mà , là 1 lũ xa mặt cách lòng
tình như sương khói ? duyên như cánh chim ?
ngàn người mênh mông ?
Có duyên thì gặp , hết duyên tan ?
tất cả chỉ là vì lòng ng nhạt thôi , 1 lần k nhìn nhau , ngàn lần thành thói quen .. quen k nhìn nhau , rồi biến mất khỏi dòng cuộc sống của nhau ? nhạt nhẽo cái câu nhân tình ? khinh khỉnh 2 chử thế thái
đời mà , k bên nhau thì xa nhau , xa mặt rồi xa lòng lúc nào k hay ?
nỡm đời cái chữ DUYÊN
Thế quái nào chửi như hát vào mẹt em vậy :D
Đời gặp bao nhiêu người - Nhớ những người đáng nhớ - Quên những người nên quên.
Em là Tuyết ^^
 
Thế quái nào chửi như hát vào mẹt em vậy :D
Đời gặp bao nhiêu người - Nhớ những người đáng nhớ - Quên những người nên quên.
Em là Tuyết ^^

bất kể e là ai , chỉ là buồn buồn thấy hay hay nhảy vào XỈ VẢ cưng 1 phát ...
a là thế vì a thik thế
A là malanh :^_^:
 
A đi bộ đội e cũng buồn, a ở lại ko đi e cũng buồn.
A ko nghỉ làm e cũng buồn, a nghỉ làm e cũng buồn.
Làm thế nào để cái đầu óc thoat được hình ảnh của a đây.
 
Hiện tại đang bị nhiễm "H5N1", ngày hum nay tâm trạng hơi hỗn loạn, cả công việc và tình cảm, thật sự cảm thấy no meaning and no feeling.
Muốn được nghỉ ngơi quá, help me, ai đưa tay ra cho tui nắm cái coi :huhu:
 
Công việc khiến mình đau đầu quá. mình lớn rồi mà cứ như trẻ con vậy. Vì công việc có chút trục trặc mà ko ăn ko ngủ được luôn. hị hị
 
PA 1: Tìm chân trời mới. vì đã quá nhiều lần muốn đi :-(
PA 2: Ở lại và tiếp tục cố gắng, Trước mắt là 1 cơ hội 1 môi trường chuyên nghiệp nhưng muk cũng là khó khăn vất vả,
Từ khi đi làm, hết lần này đến lần kia cố gắng vượt qua khó khăn, vượt qua lo sợ, vượt qua những cái mình không biết chưa biết
hức! cứ nguôi giận là tinh thần lại xẹp lép :-(
Có ai ra đây cho tui trút bầu tâm sự với :lacdau:
 
PA 1: Tìm chân trời mới. vì đã quá nhiều lần muốn đi :-(
PA 2: Ở lại và tiếp tục cố gắng, Trước mắt là 1 cơ hội 1 môi trường chuyên nghiệp nhưng muk cũng là khó khăn vất vả,
Từ khi đi làm, hết lần này đến lần kia cố gắng vượt qua khó khăn, vượt qua lo sợ, vượt qua những cái mình không biết chưa biết
hức! cứ nguôi giận là tinh thần lại xẹp lép :-(
Có ai ra đây cho tui trút bầu tâm sự với :lacdau:
Tìm chân trời mới đê c iu :v chứ ớ lại cố gắng mà động não dư nài:lacdau: thì quá là kinh :leluoi:
 
:chay:Nhiều lúc tôi buồn bã, chỉ muốn đi thật xa để quên đi bao tháng ngày.
Cuộc sống không vội vã, và chẳng mong điều chi, chẳng mơ mộng gì.
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Kỹ thuật giải trình thanh tra BHXH

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top